Nỗi khổ khi sống cùng gia đình chồng
Ba năm trước đây tôi là một sinh viên sư phạm, có thể tự nhận xét mình là một cô gái khá xinh đẹp, bởi vì tôi đã dự thi nhiều giải thi người đẹp đều được giải hoa khôi.
Tôi học cũng không đến nỗi nào, học cấp 3 ở một trường chuyên của tỉnh, đi thi học sinh giỏi quốc gia được giải và tuyển thẳng vào một trường đại học. Còn về chuyện yêu đương tôi cũng rất nghiêm túc, thời học sinh có một mối tình rất ngây thơ. Và khi học chuyên nghiệp tôi yêu người thứ 2 và là chồng của tôi bây giờ.
Có nhiều người đã bất ngờ về người yêu của tôi lúc đó. Anh là một người bình thường, không đẹp trai, cũng không giàu có, ngày còn là học sinh anh ngược lại với tôi, rất nghịch ngợm, hay gây gổ đánh nhau, và thậm chí suýt nữa thì bị đuổi học. Sau khi học hết phổ thông anh không thi đỗ trường gì mà ở nhà lái xe tải. Vậy mà tôi lại yêu anh. Tôi yêu anh vì lúc tôi gặp anh thì anh đã tu chí làm ăn và rất chịu khó. Anh trở nên rất hiền và tốt với tôi. Anh rất chu đáo, nhiệt tình, lo cho tôi khi tôi trọ học xa nhà.
Gia đình anh cũng rất tốt với tôi, bố mẹ a đã nghỉ hưu và ở nhà làm kinh doanh. Khi tôi bị ốm bố mẹ anh còn đến nhà trọ thăm tôi, hoặc khi tôi ôn thi vất vả bố mẹ anh cũng đến động viên mua quà cho tôi bồi dưỡng, rồi thường xuyên mời tôi về nhà ăn cơm, nếu tôi ngại không về thì lại lên đón. Nói chung ông bà coi tôi như con cái trong nhà và có lẽ họ cũng vui khi thấy anh vì yêu tôi mà càng ngày càng ngoan hơn.
Cũng có rất nhiều người con trai đến với tôi, nhiều người khá giả, nghề nghiệp ổn định và sẵn sàng xin cho tôi vào một chỗ làm ổn định khi tôi ra trường. Khi tôi yêu anh lúc ấy anh cũng chưa có gì, anh chỉ có một chiếc xe cup đời cũ và nhà anh cũng chỉ là ngôi nhà gỗ đơn sơ. Nhưng tôi yêu anh trong sáng và không hề suy nghĩ gì về vật chất . Vì tôi thấy bố mẹ anh cũng là những người rất tử tế và tình cảm, còn anh là người có chí hướng, và có trách nhiệm. Đặc biệt với tôi và gia đình tôi anh cũng rất chu đáo.
Khi tôi quyết định lấy anh, nhiều người ngăn cản, nói tôi sẽ khổ vì anh làm nghề lái xe, vừa nguy hiểm, mà lái xe thì hay gái gú, cờ bạc.
Nhưng tôi vẫn lấy anh và xin việc ở một trường ngay gần nhà anh. Dần dần công việc kinh doanh của anh và gia đình cũng đã khá hơn. Có điều kiện nhà cửa đã đàng hoàng hơn. Nhiều người lại nói tôi sướng vì lấy được chồng giàu. Anh rất chịu khó làm ăn, không chơi bời, có đồng nào là mang về cho vợ. Tuy nhiên chúng tôi vẫn phụ thuộc bố mẹ chồng, vì bố mẹ vẫn quản lí tài chính, lương của tôi thì thấp, vì vậy mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh. Tôi luôn có cảm giác bị coi là ăn bám bố mẹ chồng. Vì chồng tôi làm ăn cùng bố mẹ, tiền nong bà quản rất chặt chỉ thỉnh thoảng giấu vợ được vài triệu 1 tháng đưa cho vợ, còn anh ấy cũng không có tiền. Đi chợ hàng ngày mẹ chồng đưa tiền, thừa mang về trả (mẹ chồng tôi rất chặt chẽ).
Video đang HOT
Nhà tôi lại đông người, (có 3 người con trai) anh cả đã lấy vợ ở riêng, còn 1 em trai, cùng với đội lái xe thuê, phụ xe. Hầu như tôi phải đi chợ nấu cơm cho khoảng 12 người ăn. Rồi còn dọn dẹp, giặt giũ. Mà mẹ chồng tôi lại rất kĩ tính, nếu nhà bẩn 1 chút là lại nói, quần áo cũng phải vò sạch bằng tay rồi mới cho vào máy.
Từ khi tôi sinh con, 1 tháng tôi đã phải tự giặt giũ, rồi làm việc giúp mẹ, vì nhà toàn con trai không ai giúp việc nhà.
Mẹ tôi vừa quản lí việc kinh doanh vừa làm giúp tôi việc nhà, tôi cũng đã rất cố gắng mà nhiều khi không thể chịu nổi vì mệt mỏi. Vừa nấu cơm vừa không ai trông con, nhà có khi 9, 10 giờ tối mới ăn cơm là chuyện thường, ăn xong lại dọn dẹp rửa bát, còn cho con ăn, tôi không có thời gian làm việc gì. Bảo thuê người giúp việc thì mẹ tôi không chịu, bảo không có tiền mà lại suốt ngày kêu ca là nhiều việc.
Tôi không thể chịu nổi cảnh sống thế này, bảo chồng ra ở riêng thì anh không chịu. Bây giờ tiền lương của tôi chỉ đủ mua sữa và quà cho con, ăn uống hàng ngày bố mẹ chi, ngoài ra tôi không có tiền để dành, mẹ bảo sẽ trả lương cho chồng tôi nhưng hầu như bà không trả, thỉnh thoảng có việc gì bà cũng cho tiền nhưng lại mang danh nghĩa là chúng tôi xin chứ không phải là tiền lương của chồng tôi.
Tôi muốn tự lập nhưng khả năng kinh tế không cho phép, mà tôi không chịu nổi cái kiểu mẹ chồng tôi quản lí mọi thứ và coi chúng tôi như 1 lũ ăn bám. Tôi định xin việc ở thành phố cách nhà 30km, nhưng chồng tôi thì vẫn ở nhà cùng bố mẹ, mỗi người một nơi. Làm ở đó tôi sẽ tự chủ về kinh tế, lương cao hơn và tôi có khả năng phát triển, vì tôi cũng hoạt động rất tốt mảng phong trào.
Theo VNE
Tại sao yêu gái có chồng cả nhà phản đối?
Chỉ vì em và chồng không hợp nhau, lấy nhau về người chồng phản bội em, đi ngoại tình với cô gái khác ngay sau ngày cưới được 2 tháng.
Bố mẹ tôi, gia đình tôi đã từng nói tôi là đồ dở hơi khi tôi đưa em về ra mắt gia đình. Tôi không thể ngờ được gia đình tôi lại phản đối kịch liệt như vậy. Em là người con gái tốt, tôi cảm nhận được điều đó khi tiếp xúc với em. Nếu như không thật lòng yêu em, tôi cũng đâu cần phải chọn một người có gia đình để chơi bời.
Chúng tôi quen nhau được hơn 1 năm thì tình cảm tiến triển và yêu nhau. Tôi với em hợp nhau về mọi thứ, từ cách nói chuyện tới sở thích ăn uống và em luôn biết lắng nghe, chia sẻ với tôi. Đó là điều tôi cảm thấy hạnh phúc nhất, những người con gái ở bên tôi không làm được điều đó. Khi em nói cho tôi biết rằng, em đã từng có chồng, em nghĩ, tôi sẽ vì thế mà ruồng bỏ em. Em khóc rất nhiều và quay lưng đi, coi như một lời từ biệt sau khi tiết lộ câu chuyện ấy.
Em thật không ngờ, tôi đã biết chuyện từ lâu. Thực sự, vì yêu em nên tôi đã tìm hiểu em, tìm hiểu con người và quá khứ của em. Chuyện em có gia đình, có gì khó khăn với tôi đâu. Nhưng tôi đâu quan tâm điều đó, tôi đã yêu em thì chấp nhận tất cả. Vả lại, nếu thoáng ra, người con gái có chồng nhưng chưa có con thì có khác gì các cô gái đã từng yêu và quan hệ trước hôn nhân đâu. Em lại không bị ràng buộc gì, thủ tục ly hôn cũng đã xong từ cách đây rất lâu rồi.
Em thật không ngờ, tôi đã biết chuyện từ lâu. Thực sự, vì yêu em nên tôi đã tìm hiểu em, tìm hiểu con người và quá khứ của em. (ảnh minh họa)
Tôi đã yêu em và si mê em, giờ tôi đưa em về ra mắt là muốn bố mẹ tôi chấp nhận chuyện cưới xin này. Tôi biết, em sẽ phải chịu nhiều điều tiếng và áp lực từ gia đình tôi, người thân của tôi. Nhưng tôi tin, em sẽ vì yêu tôi mà vượt qua. Thật ra, chuyện bố mẹ ngăn cấm cũng có thể là điều dễ hiểu, chỉ cần cả hai cùng cố gắng, chứng minh tình yêu của mình, rồi bố mẹ cũng sẽ xuôi lòng.
Tôi nói với mẹ, em là người con gái tốt. Trước đây, em đã lấy chồng nhưng nửa năm đã ly hôn. Chỉ vì em và chồng không hợp nhau, lấy nhau về người chồng phản bội em, đi ngoại tình với cô gái khác ngay sau ngày cưới được 2 tháng. Em đã cố gắng gồng mình lên, nói với gia đình chồng thì bị bố mẹ chồng mắng chửi. Em thất vọng nhiều, muốn từ bỏ nhưng cuối cùng, mãi tới nửa năm sau đó, em mới có quyết tâm ấy.
Gia đình tan nát, em mất 2 năm để quên đi tình cũ và không muốn tiếp xúc với ai. Chỉ tới khi em gặp tôi, tình yêu và sự chân thành của tôi đã khiến em rung động. Vậy mà bao lâu nay, em không có dám tiếp xúc với ai, vì em tự ti thân phận có chồng của mình.
Tôi thấy lạ, con gái quan hệ trước hôn nhân, thậm chí còn nạo hút thai thì lại được. Còn con gái có chồng nhưng chưa hề có con thì mọi người lại không chấp nhận. Vì sao vậy, vì đó là chuyện thành kiến, vì đó là hủ tục, nghĩ là đã làm đám cưới thì không có tư cách lấy đàn ông chưa vợ.
Vậy thử hỏi tại sao, các cô gái khi tới tuổi lấy chồng, vẫn lấy những người đàn ông có vợ. Và đàn ông có vợ lại tự cho mình được cái quyền lấy các cô gái còn trong trắng. Có phải là đã quá thiên vị rồi không? Đàn ông ế vợ cũng đầy ra, nói gì chuyện con gái ế chồng. Nếu như ai cũng đã từng lấy chồng và không có cơ hội tiến tới hôn nhân với người chưa có vợ nữa thì quá thiệt thòi cho họ.
Nếu như ai cũng đã từng lấy chồng và không có cơ hội tiến tới hôn nhân với người chưa có vợ nữa thì quá thiệt thòi cho họ. (ảnh minh họa)
Tôi đã nài nỉ bố mẹ tôi, thuyết phục họ đồng ý em. Nhưng cuối cùng, bố mẹ tôi vẫn kiên quyết không chấp nhận. Mẹ tôi còn nói, con trai mẹ tốt, thiếu gì con gái theo mà phải chịu khổ lấy người con gái có chồng. Tôi không chịu khổ, tôi đang hạnh phúc vì được yêu em. Tôi biết mình thừa khả năng lấy một người con gái còn trong trắng làm vợ, nhưng vì sao tôi lại chọn em, đơn giản vì tôi yêu em. Em cũng chẳng giàu có bằng tôi, chẳng có gì ngoài công việc ổn định. Với tôi thế là quá đủ. Giá như em giàu, họ sẽ nói tôi yêu em bằng tiền, đằng này hoàn toàn không.
Tại sao phải đối xử với những người như em, những cô gái có chồng một cách tàn nhẫn như thế. Chúng tôi yêu nhau, dù bố mẹ không đồng ý, tôi cũng dọn ra ngoài sống cùng em, sinh con và đợi cho tới khi đứa trẻ ra đời, có lẽ, ông bà sẽ không nỡ bỏ cháu.
Nhiều gia đình luôn mang cái chết ra để dọa dẫm con cái, bắt con cái từ bỏ tình yêu của mình. Có thể họ sẽ thắng nhưng cả cuộc đời con họ đã thua vì không thể lấy được người mình yêu thương và sống trong day dứt, không hạnh phúc. Chi bằng, cứ để con trẻ lấy ai chúng yêu thương, còn sau này, có khó khăn, có không hạnh phúc, đó là trách nhiệm do con cái gánh vác, vì đó là sự lựa chọn của con cái, không thể trách cứ người lớn. Còn ép duyên, nếu có không hạnh phúc, chắc chắn, tội lỗi là ở bố mẹ.
Tôi chỉ mong, một ngày nào đó bố mẹ sẽ hiểu tôi, yêu thương và đón nhận em như người thân trong gia đình này.
Theo VNE
Người yêu cũ đòi chết chung khi thấy tôi vào khách sạn Cuối tuần anh mới về quê một lần, mỗi lần như vậy đều dẫn tôi vào khách sạn. Yêu anh tôi phải đợi ít nhất 3 năm nữa, giờ tôi đã 26 tuổi rồi. Không biết quyết định của tôi có sai lầm không? Tôi và anh quen nhau gần 2 tháng, anh là người yêu hồi học phổ thông, chúng tôi cùng...