Nỗi khổ khi chồng tay hòm chìa khóa
Chồng hôm ấy bận họp nên bảo vợ đi chợ. Cô mua nửa kg sườn với giá đắt hơn 5.000 đồng so với chồng vẫn mua, anh cằn nhằn cả bữa cơm.
Là giáo viên hợp đồng ở một trường tiểu học tại Hà Nội, thu nhập mỗi tháng của Hồng Anh chỉ hơn 2 triệu đồng, kinh tế gia đình phụ thuộc vào chồng làm kế toán cho một công ty liên doanh. Sẵn chuyên môn nghề nghiệp, chồng Hồng Anh quản lý luôn thu chi trong gia đình. Biết vợ lương thấp, chồng để Hồng Anh toàn quyền sử dụng t.iền của vợ cho việc ăn sáng và trưa tại trường, còn tất cả các khoản trong nhà anh lo hết. Tuy nhiên, Hồng Anh cảm thấy không thoải mái khi muốn mua một món đồ gì đó khoảng hơn trăm nghìn là cô phải chờ chồng đồng ý.
Mấy hôm nay, bóng đèn trong phòng làm việc bị hỏng, chồng chưa chi t.iền thay, vợ phải mang sách ra phòng khách soạn bài. “Hình như anh ấy sợ em bòn t.iền về cho đằng ngoại”, Hồng Anh chua chát, trong khi thỉnh thoảng bố mẹ và anh trai vẫn dúi cho cô ít t.iền mỗi khi cô về quê thăm họ. Nhiều lúc cô chán nản vì cảm thấy mình không khác gì ôsin của chồng, chuyện đi chợ mua đắt hơn là một ví dụ, chỉ có niềm an ủi duy nhất là cậu con trai luôn được bố sắm sửa cho đầy đủ.
Nhiều ông chồng tính chi li từng đồng t.iền khi đưa vợ – Ảnh: bugsbybrian.com
Cũng chung cảnh ngộ chồng quản lý chi tiêu gia đình, mới kết hôn được nửa năm Minh Trang đã thấy chán hôn nhân. Chồng đã ngoài 30 nên dù Trang còn một năm nữa mới ra trường, đám cưới vẫn được tiến hành. Kết hôn sau 3 năm yêu đương, Minh Trang tưởng đã thấu hiểu người đàn ông của mình. Về ở với nhau, cô mới phát hiện ra chồng mình là người đếm củ dưa hành, đo lọ mắm muối. Trước đây, thời còn tán tỉnh, sinh nhật cô, ngày Valentine hay 8/3, anh đều có quà tặng, đưa cô đi xem phim, đi chơi anh đều trả t.iền. Trang vốn tính giản dị, lại tiếc t.iền cho người yêu nên đi chơi cũng chỉ dám gợi ý chàng dẫn vào những quán của sinh viên. Anh cũng không đề nghị đến những nơi sang trọng như một người đã có thu nhập, nhưng cô chưa bao giờ nghi ngờ anh “kẹo kéo”.
Giờ đây, nhiều lúc Trang hối hận vì kết hôn vội vã khi chứng kiến cách xử sự liên quan đến t.iền bạc của chồng. Bố mẹ ở quê khó khăn, sau khi cưới, t.iền ăn học của cô do chồng chi trả hết. Hai vợ chồng sống cùng bố mẹ chồng. Hàng tháng chồng đưa t.iền ăn của hai vợ chồng cho mẹ. Mỗi sáng, anh cho Trang vài chục nghìn để ăn sáng, ăn trưa và đi xe buýt. Hôm nào cô ăn ở nhà thì đương nhiên t.iền anh đưa vợ sẽ bị bớt đi. Trang có bất kỳ khoản tiêu phát sinh nào, chồng đều ghi vào sổ. Nếu vợ có ý định mua quà khi về nhà thăm bố mẹ đẻ, chồng luôn cằn nhằn, vì thế nhiều hôm cô nhịn ăn sáng để có t.iền mua quà thăm bố mẹ.
Video đang HOT
Trang tâm sự, cô cảm thấy mình không có giá trị gì với chồng. “Nhiều lúc, em muốn kết thúc cuộc hôn nhân này”, Trang chia sẻ. Cô cũng mong sớm tốt nghiệp, đi làm để có thể tự chủ phần nào về tài chính.
Nói về những ông chồng quản lý mọi khoản chi tiêu trong gia đình, giáo sư, tiến sĩ tâm lý Vũ Gia Hiền thuộc Hội Khoa học Tâm lý và Giáo dục TP HCM, cho rằng họ đã ứng xử sai lầm. Theo ông, trong gia đình nên có sự phân công công việc phù hợp với tâm lý và khả năng của từng người, ví dụ những việc to như xây nhà, mua xe thì chồng lo; những việc nhỏ, chi tiêu hàng ngày như chợ búa, cơm nước, quần áo sách vở cho con… thì nên để vợ nắm, bởi vì đàn ông không thể chi li, tỉ mỉ như phụ nữ. Người đàn ông nếu gánh tất cả những việc nhỏ thì đầu óc cũng dễ tủn mủn. Đàn ông chỉ nên quan tâm những việc to để đầu óc sáng suốt và phát triển ngoài xã hội.
Thực tế, có những ông chồng dù tay hòm chìa khóa trong gia đình nhưng vẫn kiếm ra t.iền. Giáo sư nhận xét, họ chỉ đạt đến mức kiếm được nhiều t.iền chứ không thể trở thành đại gia: “Không chỉ ở Việt Nam mà trên toàn thế giới, những người đàn ông thành đạt đều giao hết việc bếp núc, con cái cho vợ”.
Theo ông Hiền, đàn ông tự mình quản lý việc chi tiêu trong nhà thường là những người không có chí lớn, đa nghi, ích kỷ và không tin tưởng vợ của mình. Gặp phải những ông chồng như thế này, người vợ chỉ có hai cách: Cố gắng tìm cách k.iếm t.iền để có đồng ra đồng vào, không lệ thuộc vào chồng, hoặc là chấp nhận, nếu không vợ chồng sẽ suốt ngày cãi nhau vì chồng sẽ không thay đổi tính cách ích kỷ của mình.
Chuyên gia tư vấn các vấn đề hôn nhân và gia đình Hồ Thị Tuyết Mai ở tổng đài 1088 Bưu điện TP HCM cũng đồng tình, đàn ông chỉ vì vợ kiếm được ít t.iền mà nắm giữ hết tài chính trong nhà là người thiếu tin tưởng vợ. Từ xưa đến nay, nhìn chung phụ nữ đảm nhận nhiệm vụ tay hòm chìa khóa trong gia đình tốt hơn nam giới. Bà cho rằng, nếu chồng t.iền đong gạo phát cho vợ hàng ngày sẽ dẫn đến khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày càng lớn, người vợ cảm thấy mình không có quyền hành gì trong gia đình, dẫn đến có thể nảy sinh tâm trạng bất mãn. Nếu vợ gặp đối tượng nào đó hiểu họ, đặc biệt là sẵn sàng chia sẻ kinh tế với họ thì rất có thể hôn nhân sẽ tan vỡ.
Bà Mai cũng thấy rằng con cái trong những gia đình mà chồng quá chi li thường cảm thấy bất an, thương mẹ và sẵn sàng đứng về phía mẹ. Còn những ông chồng này, dù nắm kinh tế trong nhà nhưng sẽ phải cô đơn khi trở về tổ ấm của mình. Tuy nhiên, không phải tất cả ông chồng quản t.iền mắm muối trong gia đình đều bủn xỉn . “Nếu vợ chi tiêu hoang phí thì người đàn ông nên tham gia quản lý chi tiêu trong nhà”, chuyên gia tâm lý khuyên. Bà bổ sung: “Chồng cần giúp vợ biết cách chi tiêu dần dần, bởi về lâu dài người đàn ông không nên làm mãi nhiệm vụ giữ t.iền chợ búa cho gia đình”.
Thực tế, có những ông chồng cũng rất đau khổ khi phải tự mình đứng ra quản t.iền tiêu dùng hàng ngày chỉ vì bà vợ vung tay quá trán, như anh Thuận (quận 7, TP HCM). Anh làm cho một công ty nước ngoài, vợ ở nhà nội trợ. Một lần đưa cho vợ hơn chục triệu đồng mà chỉ trong vòng 10 ngày, chị đã không còn t.iền để đi chợ vì sắm sửa nhiều đồ dùng không cần thiết, anh phải xin tạm ứng lương sớm. Từ đó, anh quyết định sẽ đưa t.iền tiêu cho vợ hàng ngày. Thói quen không kiềm chế được việc mua sắm mỗi khi có t.iền trong tay của chị khiến anh phải nằm viện cũng không yên thân. Ngày vào bệnh viện phẫu thuật lấy sỏi thận, anh đưa cho vợ t.iền tiêu một tuần, nhưng chỉ hai ngày sau bà xã đã kêu hết t.iền vì ngoài thức ăn chất đầy tủ lạnh, chị mua rất nhiều đồ chơi cho con khi bé đòi.
Để tránh những tình trạng rất tội nghiệp như của anh Thuận, chuyên gia Tuyết Mai khuyên, ngay từ khi cưới hai vợ chồng nên thống nhất việc chi tiêu, đưa chi tiêu vào khuôn phép, để không lâm phải cảnh thiếu trước hụt sau. Nếu biết tính vợ hoang phí, chồng phải “dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về”. Khi bà xã đã biết cách tiết kiệm thì có thể để vợ quản lý những khoản tiêu tỏi mắm muối trong nhà.
Theo VNE
Đừng “chôn cất” mình trước t.uổi 30
Tại sao phải phí hoài quãng thời gian tươi đẹp nhất của mình để vội cầm mọi thứ cảm xúc đốt vào đủ chuyện bi quan? Tại sao chưa đi đã bỏ cuộc, chưa mệt đã buông tay?
Đừng nghĩ bỏ cuộc là xong, đừng nghĩ phó mặc tất thảy cho số phận. Đừng nghĩ cứ để mọi chuyện tự diễn ra để rồi chẳng làm gì cả. Đừng để chính bản thân mình, sự lười biếng và e sợ g.iết c.hết toàn bộ hoài bão, đừng vùi mình vào sâu một góc nhỏ để rồi than vãn rằng mình luôn cô độc.
Khi người ta còn trẻ, người ta dễ dàng cảm thấy bản thân đang rơi vào khủng hoảng, người ta dễ dàng buông tay đầu hàng, bỏ cuộc, người ta dễ dàng g.iết c.hết cảm xúc của chính mình, vì quá cô đơn.
Tôi thấy có rất nhiều những người trẻ bây giờ, đang tự tay chôn cất cho bản thân họ ngay cả trong thời điểm thanh xuân phơi phới, ngay cả lúc cần mở rộng lòng ra yêu thương mọi người, ngay cả lúc phải sống mà cháy hết mình như thể ngày mai sẽ c.hết.
Tại sao phải phí hoài quãng thời gian tươi đẹp nhất của mình để vội cầm mọi thứ cảm xúc đốt vào đủ chuyện bi quan? Tại sao chưa đi đã bỏ cuộc, chưa mệt đã buông tay? Tại sao lại không thể trong khi chúng ta hẳn là vẫn đang còn rất trẻ?
Đừng bỏ cuộc, cũng đường buông xuôi, đừng nhốt bản thân mình trong cô đơn quá lâu, cũng đừng khiến cho chính mình phải ôm một vết thương mà ngày ngày liếm láp nó, day dứt về nó, oán hận nó. Bởi vì như thế là lúc bạn đang lãng phí t.uổi thanh xuân của mình vào quá khứ khi nó một đi không trở lại, sợ hãi tương lai sẽ lại tổn thương.
Vòng quay của cuộc đời sẽ rất nhanh, chẳng mấy chốc chúng ta sẽ vượt ngưỡng 30 t.uổi để trở thành những người chín chắn, trưởng thành hơn. Rồi chúng ta sẽ đau đáu nhớ về quãng thời gian đẹp nhất của cuộc đời mình, nhớ về những gì đã làm được, những lần vấp ngã, đứng lên, đi tiếp, những lần đau khổ, những lần rơi nước mắt. Và mỉm cười.
Nếu quẩn quanh mãi trong bế tắc, một ngày nào đó chúng ta sẽ nghẹt thở mà c.hết. Nếu không thể dũng cảm bước qua những khủng hoảng tự tạo ra, không xác định được con đường mình muốn đi, điều mình nhất định phải thực hiện, chính là lúc bạn đang tự tay chôn cất cho chính mình, ở cái t.uổi vốn lẽ phải làm được nhiều hơn như thế.
Bất cứ ai đều sẽ mang trong lòng một ước muốn nào đó, có thể cao lớn, có thể chỉ bình thường, nhưng là điều chúng ta sẽ đeo đuổi cho đến cuối cuộc đời. Mặc dù đối với một số người nó có thể trốn thật kỹ, ẩn sâu trong lòng, để thử thách bạn một ngày nào đó phát hiện ra. Thì cũng xin đừng vì sự muộn màng đó mà cho rằng mình không có mục đích sống, ngơ ngác giữa cuộc đời mà tìm cách chạy trốn vào trong một cái vỏ dày để cách ly với thế giới.
Ai bắt ép chúng ta phải sống như là chỉ tồn tại? Ai bắt ép chúng ta đối diện với cuộc đời bằng ánh mắt dửng dưng, trái tim do dự, lý trí hời hợt, cảm xúc chẳng còn lại là bao? Cớ sao mà phải đọa đày bản thân mình sớm thế, để chưa hết t.uổi trẻ đã phải nằm im trong một vũng lầy mà chẳng bao giờ nghĩ cách vũng vẫy thoát ra, chỉ chấp nhận và để lún sâu hơn vào trong đó.
Hãy thức tỉnh trước khi quá muộn. Hãy mong muốn làm bất cứ một việc gì, kể cả vĩ đại hay tầm thường, hãy ước mơ, hãy đ.âm đầu vào những con đường trơn dốc, hãy yêu như chưa từng, và hãy sống đúng với con người thật của mình, dẫu cho mọi người có cho đó là lập dị.
Và nên nhớ là, ai cũng chỉ được sống một lần duy nhất mà thôi...
Theo VNE
Càng trưởng thành càng cô đơn Càng trưởng thành, càng cô đơn. Thế nên con người ta đôi khi muốn bé lại, mãi là đ.ứa t.rẻ hồn nhiên, không bao giờ cảm thấy cô đơn, lo sợ cô đơn để rồi thờ ơ với cô đơn. 21 t.uổi, thoát khỏi cái vỏ bọc của gia đình, đến một nơi không bị quản lý, không bị ngăn cản làm những...