Nỗi khổ của người đàn ông bị vào thế giữa vợ và mẹ
Mình sinh năm 1985, mới lấy vợ được hơn 1 năm. Vợ chồng mình bằng tuổ.i, yêu nhau được 3 năm thì cưới. Cách đây 2 tháng, gia đình mình đón thêm một thành viên mới. Thiên thần nhỏ của mình rất kháu khỉnh, đáng yêu.
Trước khi lấy vợ, mình sống cùng mẹ. Bố mình mất sớm, mẹ ở vậy nuôi mình khôn lớn. Bởi vậy, hai mẹ con thân thiết, tình cảm hơn nhiều so với nhà người khác. Mình là chỗ dựa duy nhất, người thân duy nhất của mẹ và mẹ cũng là người mình thương yêu nhất.
Khi lấy vợ, mình cũng băn khoăn bởi vợ mình là con út trong gia đình, được bố mẹ và anh trai chiều chuộng từ bé. Mẹ mình lại hơi kỹ tính và hay để ý tỉ mỉ. Mình sợ hai người không hợp nhau. Nhưng cuối cùng vì tình yêu, mình vẫn cưới cô ấy.
Y như dự đoán của mình, mẹ mình, vợ mình thường xuyên có những bất hòa trong cuộc sống. Chủ yếu hai người xích mích những chuyện sinh hoạt thường ngày, rất lẻ tẻ, vụn vặt.
Những lúc đó, mình thường đứng về phía mẹ và khuyên vợ nên nghe lời mẹ, nhịn mẹ. Thứ nhất là do cô ấy vụng về, mẹ mình có kinh nghiệm, lại tháo vát đảm đang nên thường nguyên nhân cãi nhau là do cô ấy sai. Mẹ chồng có thương, có coi con dâu như con đẻ thì mới dạy dỗ, mắng mỏ.
Thứ hai, vì mẹ mình là người phải chịu nhiều thiệt thòi trong cuộc sống. Mất chồng, đứa con trai duy nhất thì lấy vợ, hầu như thời gian dành cho vợ chứ không ở bên mẹ.
Vả lại, ngoài việc hơi kỹ tính ra mẹ mình cũng là người rất biết quan tâm, chiều chuộng con cái. Bà ở nhà phụ bọn mình rất nhiều việc. Khi vợ mình có bầu mẹ cũng bỏ công đi chợ, mua những món bổ về cho con dâu.
Mẹ mình và vợ mình hay có những bất hòa trong cuộc sống. Chủ yếu hai người xích mích những chuyện sinh hoạt thường ngày, rất lẻ tẻ, vụn vặt.
Tuy nhiên, vợ mình lại hay ghen tị với mẹ chồng. Cô ấy tức ra mặt mỗi khi mình đứng về phía mẹ. Đôi khi, cô ấy còn tỏ thái độ hỗn hào với mẹ chồng. Điển hình như vợ mình chỉ chào hỏi mỗi khi ra khỏi nhà và về nhà, còn tuyệt nhiên không nói chuyện, không lại gần mẹ. Thỉnh thoảng, cô ấy còn to tiếng cãi lại mẹ chồng, bỏ bữa khi không vừa lòng, giận dỗi bỏ về nhà mẹ đẻ,…
Video đang HOT
Mỗi lần như thế, mình đều cố gắng thuyết phục, góp ý. Được vài hôm rồi vợ mình cũng xuôi xuôi. Mình cũng không để ý lắm vì tính cô ấy trẻ con, dễ giận nhưng cũng mau quên.
Một tháng trước khi sinh, mình cho vợ về nhà mẹ đẻ cách nhà mình 5km để tĩnh dưỡng. Sau khi sinh, cô ấy cũng xin ở cữ luôn bên ngoại. Lúc chăm vợ ở bệnh viện, mình phát hiện ra cái tín.h xấ.u vụng về, lười nhác, bướng bỉnh của cô ấy di truyền từ mẹ vợ mình.
Mẹ vợ mình đã sinh và nuôi dưỡng 2 con mà chẳng biết chăm em bé tí nào, làm gì cũng lóng ngóng. Mẹ mình phải nhắc nhở, giúp đỡ nhiều lắm. Đã thế, mẹ vợ còn ngang, cãi cùn. Nhiều kinh nghiệm dân gian truyền lại, mẹ mình áp dụng cho bé thì bị mẹ vợ gạt đi rồi ch.ê ba.i mẹ mình lạc hậu trước mặt bao nhiêu người.
Đến khi cô ấy về nhà mẹ đẻ thì thái độ của nhà cô ấy với mẹ mình và mình càng tăng lên. Mẹ mình cứ cuối tuần là sang thăm cháu. Nhà vợ mình chỉ chào qua loa rồi chẳng nước nôi, tiếp đón gì tử tế, cứ để mặc mẹ mình và đứa nhỏ. Khi mẹ mình góp ý vài câu về cách chăm cháu thì nhà bên đó tỏ thái độ khinh khỉnh, không muốn nghe.
Vợ mình cũng hùa vào với mẹ đẻ, nhiều lần nói cạnh khóe, hỗn hào với mẹ chồng. Mình rất bực và khó chịu nhưng vì lúc đó cô ấy mới sinh nên mình không ý kiến nhiều, chỉ khẽ vỗ vào tay, lừ mắt để nhắc nhở. Ở nhà mình thì biện pháp đó rất hữu hiệu nhưng khi cô ấy ở bên này, vợ mình như “chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng” nên hoàn toàn tảng lờ.
Cách đây hơn 1 tháng, trong tiệc đầy tháng của con mình, vợ mình đã có những lời nói không thể chấp nhận được với mẹ chồng. Lúc đó, mẹ mình để ý thấy mẹ vợ mình ngậm vào bú bình sữa của cháu để thử độ nóng xem được chưa. Thấy thế, mẹ mình ngăn lại, phàn nàn và nói vài lời về vệ sinh, an toàn cho trẻ nhỏ.
Vợ mình từ trên gác xuống, không biết ngọn ngành câu chuyện mà đã nhảy xổ ra bênh mẹ, hỗn với mẹ chồng. Cô ấy bực tức gọi mẹ mình là bà, xưng tôi, chỉ khi trông thấy mình đứng chế.t lặng nhìn cô ấy hỗn hào thì cô ấy nói: “Mẹ đã chăm cháu được ngày nào mà suốt ngày lên mặt dạy đời mẹ con. Mẹ tưởng trên đời này chỉ có mỗi mẹ là khôn khéo còn người khác là ngu đấy chắc. Mẹ con 2 đứa con còn mẹ chỉ có 1 vì thế mẹ con cũng biết chăm sóc cháu tốt nhất. Mẹ đừng có và tỏ thái độ bề trên với mẹ con nữa. Mẹ con không phải là con trai mẹ để mẹ lên mặt đâu”.
Nghe cô ấy nói, mình quá ức nên đã tát cô ấy một cái. Ngay lập tức, cả nhà vợ mình xông ra đuổi mẹ con mình ra khỏi nhà.
Mình biết hành vi đán.h v.ợ của mình là không tốt. Nhưng gia đình vợ khinh người quá thể, còn cô ấy thì quá láo. Mình rất bực bội và chẳng muốn dây với nhà vợ nữa. Nhưng vì đứa con, vả lại mẹ mình cũng nói vài câu khuyên nhủ mình nên mình cũng nén giận sang xin lỗi.
Đã xuống nước thế mà vợ mình không chịu gặp, cũng không cho mình nhìn con. Chỉ có bố vợ tiếp mình. Ông cụ mắng mình là thằng đàn ông không ra gì, là người chồng tồi, bám váy mẹ, bất công với vợ.
Bao nhiêu chuyện vớ vẩn xích mích giữa vợ và mẹ mình từ hồi mới cưới, được ông cụ lôi ra làm dẫn chứng. Mình không ngờ vợ mình lại để bụng mấy chuyện đó, thêm mắm dặm muối rồi đem kể lại cho bố mẹ đẻ như vậy.
Chưa hết, mình còn bị buộ.c tộ.i là người cha không tốt. Lý do là không nhiệt tình chăm sóc vợ. Mình thấy rất nực cười.
Tháng nào mình cũng đưa gần chục triệu sang để lo cho vợ, viện phí cũng là một tay mình nộp. Ngày nào ăn cơm xong mình cũng sang thăm vợ con đến 9 giờ tối thì về (mẹ mình già rồi, đêm hôm để cụ ở nhà một mình mình không an tâm). Mình không hiểu mình làm gì sai mà bị quy tội như thế? Chả lẽ cứ phải cùng vợ chăm con ngày đêm như đôi chim cu ở nhà vợ thì mới là người chồng tốt, hết mình vì vợ con chắc?
Mình biết mình có cái sai của mình nhưng vợ và nhà vợ cũng sai. Mình đã nhịn, đã xin lỗi, xuống nước rồi mà họ vẫn không chịu bỏ qua để làm lành là thế nào?
Tình hình căng thẳng như vậy đã hơn 1 tháng. Vợ mình nhất quyết không chịu gặp dù mình đã xuống nước xin lỗi đủ kiểu. Mình gọi điện thoại thì cô ấy không nghe, nhắn tin cô ấy không trả lời. Mấy tuần trước mình còn không được nhìn mặt con. Gần đây chỉ có bố vợ thương tình nên mỗi lần sang ông mới lên trên tầng mang bé xuống cho mình chơi với con một lúc.
Thấy bố vợ hiền hậu, biết điều, mình đã nhờ bố mẹ vợ làm cầu nối cho bọn mình. Bố mẹ vợ mình tuyên bố thẳng thừng là nhà mình mẹ thì tắc quái, chồng thì không quan tâm vợ, vợ mình còn phải suy nghĩ kỹ xem có nên quay lại không. Ông bà bảo nếu chúng mình ly dị thì sẽ nuôi cháu chứ sẽ không ép vợ mình quay lại nếu cô ấy không thích.
Thật sự mình rất lo lắng. Tình hình có vẻ “ban căng” lắm rồi. Có vẻ như mình sắp mất vợ con đến nơi ấy. Mình biết mình có cái sai của mình nhưng vợ và nhà vợ cũng sai. Mình đã nhịn, đã xin lỗi, xuống nước rồi mà vợ và cả nhà vợ vẫn không chịu bỏ qua để làm lành là thế nào?
Giờ mình không biết phải làm thế nào. Thật lòng mình không muốn hôn nhân của vợ chồng mình đổ vỡ. Mình rất yêu con và vẫn còn tình cảm với vợ.
Mong nhận được những lời khuyên của các bạn!
Theo VNE
Anh sẽ yêu em, khi em biết yêu bản thân mình!
Em nói "em yêu anh nhiều hơn chính bản thân mình". Anh cảm động nhưng anh không cần thế. Anh sẽ yêu em nếu em biết yêu bản thân mình nhiều hơn.
Anh còn nhớ anh bị em chinh phục bởi chính sự mạnh mẽ và can trường trong con người em. Em là cô gái gặp nhiều thiệt thòi trong cuộc sống. Nhưng em vẫn như một đóa hồng tươi tắn trong sớm mai. Anh đã nói lời yêu với em vì thế. Yêu nhau rồi anh mới biết, nếu có một điểm yếu duy nhất trong em thì đó là vì anh. Mà anh lại hoàn toàn không muốn thế.
Anh hiểu rằng, sau những vất vả và thiệt thòi em gặp trong cuộc đời, sự xuất hiện của anh như một ánh sáng phía cuối con đường hầm. Em yêu anh bằng một tình yêu quá lớn. Anh hạnh phúc ngập tràn trong tình yêu bất diệt mà em trao tặng. Nhưng tình yêu ấy lại làm em yếu đuối.
Em có bao giờ biết rằng, sự can trường và kiêu kì của em lại là sức hấp dẫn với anh, nhưng sự ủy mị, yếu đuối thậm chí tôn sùng anh như vị thánh lại là điều làm anh chán ngán. Mỗi lần bọn mình giận nhau mà lỗi sai là anh em cũng bỏ ăn hàng tuần. Em đi lang thang trên phố suốt đêm để đày đọa mình. Lúc nào em cũng nhận phần sai chỉ để anh được quyền dương dương tự đắc, vì em nghĩ như thế anh sẽ không bỏ em.
Em từng nói với anh: "Có thể với anh em chỉ là một người yêu. Mà nếu không có người yêu này anh có thể yêu người khác. Nhưng với em anh là cả cuộc sống. Vì thế đừng bao giờ rời xa em". Em có bao giờ biết rằng tim anh đau nhói khi nghe những lời đó. Em có bao giờ nghĩ rằng em hàn.h h.ạ bản thân em là làm khổ anh không?
Em cứ nói em yêu anh hơn bản thân em. Điều đó là tốt ư? Anh không cần. Anh cần em yêu bản thân mình, trân trọng mình, bởi chỉ có thế em mới có cả trí lực và sức lực để yêu anh và bên anh trọn đời. Điều đó có phải tuyệt vời hơn không?
Em nói "Em sẽ làm tất cả để anh hài lòng chỉ cần anh đừng rời xa em". Giá mà em hiểu được cảm giác của anh nhỉ? Cảm giác của một thằng đàn ông luôn thấy dường như mình chẳng mang lại được gì cho người yêu ngoài sự yếu đuối và đau khổ. Anh muốn sự có mặt của anh trong cuộc đời em là để mang lại cho em sự mạnh mẽ nhiều hơn nữa. Cô gái mà anh từng yêu dường như biến mất. Giờ đây chỉ còn lại một cô gái lụy tình.
Anh yêu em, nhưng chính lúc em nói câu "xin anh đừng rời xa em, em sẽ chế.t mất" lại là lúc anh muốn rời xa em nhiều nhất. Hãy biết yêu bản thân mình chứ em. Tại sao em lại để cho người con gái can trường trong em biến mất? Nếu có một ngày nào đó anh xa em, ngày đó em vẫn phải sống tốt chứ. Phải sống tốt để có thể tiếp tục yêu anh dù là đơn phương, nếu em muốn. Hoặc tuyệt vời hơn là sống để yêu một người khác tốt hơn anh. Em nên làm thế chứ không phải là sẽ tìm đến cái chế.t sau sự ra đi của anh.
Ngày hôm nay anh cầm tay em, ôm em vào lòng. Hình như em cảm nhận được rằng có điều gì sẽ diễn ra. Anh yêu em nhưng anh không muốn em đặt anh lên trên tất cả mọi thứ. Hãy là em, mạnh mẽ và nghị lực, không bao giờ khuất phục trước cuộc đời. Anh sẽ tạm rời xa em, không phải để bỏ em mà là để em tìm lấy tình yêu chính bản thân mình đã. Anh sẽ quay lại, sẽ tiếp tục yêu em nếu em biết yêu bản thân mình. Nhất định là như thế!
Theo VNE
Dã quỳ trên cao nguyên đất đỏ "Tao đi chuyến này sẽ dứt khoát với Hà. Phải thực tế thôi, lấy Hạnh tao sẽ có chỗ làm ổn định ngay tại Bảo Lộc..." hắn nói như phân bua với bạn rồi quày quả lên xe, chiếc xe 24 chỗ đến Pleicu rồ máy lao đi, nhả vào không trung làn khói mỏng. Hắn và Hà là đôi bạn thân từ...