Nỗi khổ của một ông chồng
Có đôi lúc, phụ nữ khiến những người chồng của họ hoang mang, không biết sẽ phải làm những gì để vợ cảm thấy hài lòng.
Phụ nữ luôn là một điều bí ẩn rất khó nắm bắt. Có đôi lúc, phụ nữ khiến những người chồng của họ hoang mang, không biết sẽ phải làm những gì để vợ cảm thấy hài lòng. Câu chuyện sau đây của một người chồng trong công cuộc lấy lòng vợ sẽ khiến không ít người đặt câu hỏi: “Vậy phải làm thế nào?”.
Thế là một người chồng yêu vợ và chu đáo. Chính bởi vậy, mặc dù đã thành vợ thành chồng nhưng anh không bao giờ quên những ngày lễ, ngày kỉ niệm của hai vợ chồng trong năm. Lần nào anh cũng háo hức chuẩn bị quà cho vợ trước cả tuần. Nhưng sau nhiều năm thực hiện, Thế vẫn không biết sẽ phải tặng món quà gì để vợ vừa lòng.
Tặng hoa: “Anh xa xỉ và lãng phí quá”
Phương án đầu tiên mà Thế lựa chọn để dành tặng vợ trong những ngày trọng đại là hoa. Trong suy nghĩ của anh, phụ nữ ai mà chẳng thích được nhận hoa. Anh còn nhớ, năm đầu tiên sau khi cưới, ngày 14/2, anh mua tặng vợ một bông hồng thì cô ấy phụng phịu: “Em chưa bao giờ được nhận một bó hoa thật lớn cả. Mấy đứa bạn của em toàn nhận được cả bó to đùng thôi anh ạ. Nhìn thích lắm”. Chính bởi vậy, ngày 20/10 sau đó, mặc dù hoa rất đắt nhưng Thế vẫn quyết định mua tặng vợ một bó hoa thật to toàn hoa hồng đỏ. Thế cứ nghĩ chắc hẳn vợ sẽ hạnh phúc và cảm động lắm. Nào ngờ khi nhận bó hoa từ tay anh, gương mặt cô thoáng buồn và vội hỏi: “Anh mua bó hoa này bao nhiêu? Chắc cũng phải vài trăm không ít. Anh xa xỉ và lãng phí quá, hoa cắm được vài hôm tàn, số tiền coi như đi tong, trong khi với số tiền đó làm được bao nhiêu việc. Lần sau anh đừng mua như thế nữa nhé”. Mặt Thế ngắn tũn lại.
Tặng hoa bị vợ mắng là xa xỉ…(Ảnh minh họa)
Tặng đồ dùng: “Anh chẳng có con mắt thẩm mĩ gì cả”
Video đang HOT
Rút kinh nghiệm từ mấy lần tặng hoa vợ tỏ ra tiếc rẻ vì số tiền dành cho mua hoa quá đắt đỏ Thế quyết định chuyển sang mua đồ dùng cho vợ. Kỉ niệm ngày yêu nhau, Thế lựa chọn mua cho vợ một chiếc váy công sở. Anh dành cả một buổi chiều lang thang khắp các cửa hàng thời trang ở thành phố để lựa chọn cái phù hợp cho vợ.Vì là đàn ông, lại vốn không am hiểu lắm về thời trang nên Thế mất khá nhiều thời gian. Về số đo của vợ để tránh không vừa anh đã tinh ý xin được từ chị thợ may gần nhà nơi mà vợ hay may đồ ở đó nhưng còn về kiểu dáng, màu sắc thì anh không rõ lắm. Cuối cùng, với sự tư vấn của nhân viên bán hàng Thế đã lựa chọn được một chiếc váy mà theo anh là khá phù hợp với vợ. Cầm chiếc váy về hí hửng tặng vợ, anh cứ hình dung vợ sẽ mặc nó, xoay xoay trước gương nhìn ngắm đầy thích thú rồi “thưởng” cho anh một cái hôn chùn chụt vào má. Nhưng không như những gì anh tưởng tượng, ướm chiếc váy vào người, cái cổ áo trễ so với dáng người hơi gầy của vợ Thế làm cô thất vọng nói: “Anh chẳng có con mắt thẩm mĩ gì cả, em gầy, anh lại chọn váy trễ cổ thế này càng lộ gầy hơn, xấu chết đi được. Anh là đàn ông, không hiểu về thời trang mua những đồ như thế này khó mà đẹp được. Em cố mặc thì không phù hợp, mà không mặc có phải phí không? Lần sau anh mua những đồ này tốt nhất là dẫn em đi cùng chứ anh đi một mình biết thế nào mà chọn”. Lại một lần nữa Thế mất hứng.
Hỏi ý kiến vợ: “Anh chẳng lãng mạn chút nào cả”
Thế lại có thêm một kinh nghiệm sau lần tặng váy cho vợ đó. Tới kỉ niệm ngày cưới, Thế dành hẳn một ngày đưa vợ đi chơi, đi ăn ở một nhà hàng và điểm dừng chân là ở một trung tâm thương mại. Thế hào hứng nói với vợ: “Em thích gì để anh mua tặng em hoặc vợ chồng mình cùng đi chọn nhé, đó là quà mà anh dành tặng em trong ngày kỉ ngày cưới hôm nay”.Thế nghĩ rằng, hai vợ chồng sẽ có những phút giây thoải mái và vợ anh sẽ có được món quà đúng như ý muốn của cô ấy. Nào ngờ, vợ Thái lại giận dỗi: “Đi về thôi, trong một ngày quan trọng như vậy mà anh chẳng lãng mạn tẹo nào, lại đi hỏi em thích gì. Anh không thèm chuẩn bị quà cho em từ trước. Anh thật là vô tâm”. Thêm một lần nữa Thế thở dài!
Tặng quà lại bị vợ chê là thiếu con mắt thẩm mĩ (Ảnh minh họa)
Tặng tiền: “Anh nghĩ em thực dụng thế à?”
Qua rất nhiều lần tặng quà cho vợ mà chưa một lần khiến vợ vừa ý, Thế thực sự rất sợ những ngày lễ, ngày kỉ niệm. Anh hoang mang không biết nên làm gì để được vợ khen ngợi. Vậy là sau nhiều ngày suy nghĩ, 8/3 năm ấy anh quyết định sẽ đưa tiền cho vợ để cô tự mua sắm những món đồ cô thích theo ý mình. Sợ đưa tiền trực tiếp hơi “thô” nên Thế đã chọn mua một chiếc thiếp in hình trái tim, trong đó anh viết vài dòng: “Em thân yêu,chúc vợ của anh luôn tươi trẻ, xinh đẹp và hạnh phúc bên anh. Anh yêu em nhiều lắm! Tái bút: Anh không biết mua gì cả nên hi vọng với số tiền này em có thể chọn cho mình một món quà mà em thích nhất!”. Vừa nhận được chiếc thiệp bên trong có chút tiền Thế để, vợ Thái ngồi khóc tu tu. Anh cuống quít không hiểu mình đã “đắc tội” gì, vội vàng, hấp tấp hỏi: “Em sao vậy, anh làm gì khiến em không vui ư?”. Vợ anh nhìn anh bằng ánh mắt đầy trách móc và thút thít trả lời: “Không ngờ anh lại nghĩ về em như thế. Anh nghĩ em là loại người thực dụng hay sao mà tặng tiền cho em?”. Đến lần này thì Thế hoàng toàn “bó tay” vì không hiểu mình phải làm gì mới đúng.
Phụ nữ thường hay trách cánh đàn ông vô tâm, thiếu tinh tế và lãng mạn. Nhưng đôi khi chính những đòi hỏi khắt khe của phụ nữ lại càng khiến người đàn ông trở nên bối rối, hoang mang thậm chí có thể chán nản không muốn tặng quà cho vợ. Hãy bao dung hơn với người đàn ông của mình, hãy đón nhận những món quà mà anh ấy tặng trong một thái độ trân trọng và hạnh phúc dù có thể món quà đó không hẳn phù hợp theo ý thích. Điều quan trọng là người đàn ông của bạn đã chuẩn bị nó bằng cả tấm lòng với hi vọng mang tới niềm vui cho bạn. Đó mới là món quà tuyệt vời và đáng trân trọng nhất.
Theo VNE
Vợ không phải... phụ nữ?
Đúng là một nửa thế giới thật bí hiểm. Cứ tưởng đã hiểu tận tường, nào ngờ, sống với nhau ngần ấy năm, chợt phát hiện những hiểu biết và suy nghĩ của mình về người ấy sai bét...
Tôi biết mình là người đàn ông chu đáo bởi ai cũng nói vậy, nhất là chị em ở công ty và các đối tác nữ. Trong phòng, tôi không bao giờ quên sinh nhật các nhân viên trong đó có các cô gái. Đối với sếp nữ thì lại càng quan tâm nhiều hơn dù đôi khi chỉ là những sự quan tâm mang yếu tố tinh thần. Một lời thăm hỏi, một món quà nhỏ nhân ngày sinh nhật luôn khiến nét mặt chị em rạng rỡ hẳn lên, tinh thần phấn chấn, làm việc tốt hơn.
Với khách hàng cũng vậy. Tôi luôn ghi nhớ những dịp đặc biệt đối với họ để nhắn tin chúc mừng, gởi hoa và quà tặng hoặc đơn giản chỉ là một cuộc gọi để hỏi thăm... Tất cả những điều đó khiến tôi trở nên đặc biệt trong mắt chị em. Khi tôi xuất hiện thì mọi người đều có cảm giác như một luồng sinh khí mới vừa được thổi vào. Thậm chí, rất nhiều đồng nghiệp nam không giấu được sự ganh tỵ với tôi vì điều đó.
Và dù tôi biết mọi người chỉ nói đùa nhưng tôi vẫn lấy làm hãnh diện khi được trao tặng những danh hiệu đại loại như là "Người đàn ông của năm", "Người đàn ông được yêu thích nhất", "Người đàn ông lịch lãm nhất", "Người đàn ông quyến rũ nhất"...
Cho đến ngày hôm qua. Tôi mừng ngày của một nửa thế giới sớm bằng một bữa tiệc hoành tráng sau khi đã tặng hoa và quà cho tất cả chị em trong phòng. Hoa thì tôi chọn theo tên và tính cách, còn quà thì theo sở thích của từng người. Tôi thật lòng cảm ơn chị em đã kề vai sát cánh cùng tôi làm nên những thành tích rực rỡ mà giám đốc luôn khen ngợi, đánh giá cao. Tôi xiết chặt tay từng người và nói những lời có cánh với họ. Bao giờ cũng vậy, tôi luôn biết cách để làm cho người khác xúc động đến nghẹn lời.
Tiệc tàn, tôi về đến nhà lúc sắp nửa đêm. Bà xã tôi vẫn thức chờ. Cô ấy hỏi tôi có đói không để đi hâm thức ăn. Đến lúc đó tôi mới sực nhớ mình chỉ uống và hát hò chứ chưa ăn gì. Vậy là bà xã lụi cụi đi dọn cơm. Tôi vừa ăn vừa huyên thuyên kể chuyện tổ chức tiệc mừng 8 tháng 3 cho chị em ở công ty; kể việc tôi chọn hoa và quà như thế nào? Bà xã tôi im lặng. Tôi cao hứng: "Làm lãnh đạo thì phải tâm lý như vậy nhân viên mới hăng hái làm việc em à, nhất là đối với nhân viên nữ. Nói gì thì nói chứ về chuyện này thì chồng em là nhất...".
Bà xã tôi vẫn im lặng. Tôi nhận ra điều bất thường này và cụt hứng: "Em sao vậy? Không vui khi nghe anh nhắc mấy cô trong phòng à?". Vợ tôi lắc đầu: "Không, anh quan tâm đến nhân viên như vậy là tốt...". "Sao mặt em chù ụ vậy?"- tôi nhăn mặt. "Vì em cũng là phụ nữ mà...".
Vợ tôi nói xong đứng dậy bước tới tủ lạnh vờ rót nước uống. Tôi giật mình. Sống với nhau gần 10 năm, tôi chưa bao giờ tặng quà hay bất cứ thứ gì cho vợ nhân dịp lễ lạc. Tôi nhớ hồi hai đứa mới ra trường chưa có việc làm, có lần tôi tặng cô ấy một bó hồng nhân ngày sinh nhật thì bị cự nự: "Hoa mắc lắm, anh mua làm gì cho tốn tiền?". Một vài lần, tôi tặng quà cũng bị rầy la là phung phí. Do vậy mà sau này, tên bà xã không bao giờ có trong danh sách những người thuộc phái yếu mà tôi phải đặc biệt quan tâm...
"Thì chính em ngày trước đã rầy la, không cho anh tặng hoa, tặng quà kia mà?"- tôi kéo tay bà xã. Mắt cô ấy đỏ hoe. Lạ thật, đúng là một nửa thế giới thật bí hiểm. Cứ tưởng đã hiểu tận tường, nào ngờ, sống với nhau ngần ấy năm, chợt phát hiện những hiểu biết và suy nghĩ của mình về người ấy sai bét...
Tối qua tôi không ngủ được, cứ lăn qua, trở lại. Ừ nhỉ, bà xã tôi cũng là phụ nữ. Một người phụ nữ đêm ngày kề cận bên tôi, nấu cho tôi từng bữa cơm, giặt cho tôi từng cái quần, tấm áo; rấp nước, lau mặt cho tôi những khi tôi say xỉn; đưa đón con cho tôi... Cả những khi có chuyện buồn phiền ở công ty không dám thổ lộ với ai thì bà xã cũng tự nguyện là "cái sọt rác" cho tôi trút bỏ mọi bực bội, ưu phiền... Nhưng mà sao cô ấy không nói ra? Phải nói, phải đòi hỏi, gợi ý như chị em ở công ty thì tôi mới biết mà đáp ứng; đằng này cô ấy chẳng nói gì...
À, tôi biết rồi. Sự khác biệt là đây. Người phụ nữ của tôi chỉ biết cho mà không yêu cầu, đòi hỏi được đáp đền. Nhưng tôi là cái thằng quá vô tư. Tại sao không lấy cách cô ấy đối đãi với mình mà đối đãi lại?
Nghĩ vậy, tôi vòng tay ôm lấy bà xã xiết chặt. Từ mai, có lẽ phải thay đổi một số nhận thức về phụ nữ. Từ mai, đây sẽ là người phụ nữ được đặt ở vị trí "ưu tiên số 1" của tôi...
Theo VNE
Vợ không phải là... phụ nữ? Vợ không bao giờ có trong danh sách người thuộc phái yếu mà tôi phải đặc biệt quan tâm. Tôi biết mình là người đàn ông chu đáo bởi ai cũng nói vậy, nhất là chị em ở công ty và các đối tác nữ. Trong phòng, tôi không bao giờ quên sinh nhật các nhân viên trong đó có các cô gái....