Nỗi hồi hộp của tử tù trong phòng biệt giam
Mỗi lần cánh cửa phòng biệt giam xịch mở, tim của Páo như rơi ra khỏi lồng ngực. Đang có tương lai tươi sáng với công việc của một cảnh sát, Páo đánh mất tất cả chỉ vì ma túy và án tử hình treo lơ lửng trên đầu.
Trong bộ đồ phạm nhân, Vàng A Páo (36 tuổi, người dân tộc H’mông, quê ở Đông Sang, Mộc Châu, Sơn La) trông hiền lành. Páo vào trại giam Tân Lập (Phú Thọ) vì tội vận chuyển trái phép chất ma túy và là mắt xích quan trọng của đường dây buôn bán cái chết trắng từ Sơn La về Hà Nội. Không e dè khi nhắc lại quãng thời gian trước khi đánh mất mình, Páo bảo đó là bài học lớn mà mình chưa thuộc trên đường đời.
Sinh ra trong gia đình đông anh em ở huyện vùng cao của tỉnh Sơn La, mới 16 tuổi Páo đã cưới vợ. Đám cưới của Páo và cô sơn nữ cùng huyện được tổ chức sau thời gian ngắn tìm hiểu. Năm sau, vợ chồng Páo sinh được cậu con trai càng làm nhân thêm hạnh phúc. Khi con 3 tuổi, anh ta được tuyển vào ngành công an, trở thành cán bộ an ninh của công an huyện Mộc Châu.
Do mới học hết cấp 2 nên Páo được đi học tiếp cấp 3. Tốt nghiệp phổ thông, Páo lại miệt mài học để thi vào trường an ninh ở Hà Nội. Mọi ngả đường của Páo khi đó đều rộng mở và diễn ra suôn sẻ. Páo bảo rằng, không ngờ trong thời gian đi học nghiệp vụ, anh đánh mất mình trước sự cám dỗ của đồng tiền.
“Năm 2004, đang học năm thứ ba, tôi bị bắt giữ vì tham gia đường dây ma túy liên tỉnh từ Mộc Châu (Sơn La) về Hà Nội”, nam phạm nhân cho biết. Sau khi cơ quan chức năng bắt giữ và triệt phá đường dây ma túy của người phụ nữ tên Vương Thị Chung ở khu tập thể Thành Công (Ba Đình, Hà Nội), hành vi phạm tội của Páo cũng bị lật tẩy.
Video đang HOT
Vàng A Páo đang nỗ lực cải tạo tại trại giam Tân Lập. Ảnh: Việt Dũng.
Chung bị bắt và đã khai ra Páo cùng em họ Vàng A Vàng (28 tuổi) công tác trong ngành công an và đang học cùng trường ở Hà Nội. Đợt nghỉ hè, Vàng nói có người tên Cáu nhờ chuyển hàng về Hà Nội và được trả công hậu hĩnh. Đang trong thời kỳ học, không đủ tiền giúp vợ nuôi con, nghe Vàng nói vậy, Páo hỏi và biết là heroin. “Tôi cũng đã nghĩ đến việc bị phát hiện, hình dung ra việc bị đi tù, vợ con sẽ khổ, nhưng chỉ vì hám lợi mà…”, Páo bỏ lửng câu nói, hai tay đan vào nhau.
Theo thỏa thuận, một bánh heroin trao trót lọt cho Vương Thị Chung, Páo được Cáu trả một triệu đồng. Tổng số bánh heroin Páo vận chuyển cho Cáu tính đến thời điểm bị bắt là 22, trong đó 14 bánh anh ta thực hiện một mình, số còn lại là đi cùng với Vàng. Sau khi đường dây ma túy lớn trên bị triệt phá, 9 người liên quan bị bắt. Vàng, Páo cùng đồng bọn bị đưa ra trước vành móng ngựa. Cả hai anh em Páo đều bị tước quân tịch.
Páo tâm sự vẫn còn nhớ như in hình ảnh người vợ chân chất không biết chữ, chết lặng khi hay tin chồng phạm tội. Người đàn bà chỉ biết khóc ròng. Páo cũng khóc nhiều đêm trong thời gian bị tạm giữ để điều tra. Năm 2006, Páo và Vàng bị xét xử. Cùng với một số kẻ đứng đầu trong đường dây ma túy này, Páo và Vàng bị tuyên án tử hình.
Cũng trong năm 2006, anh em Páo cùng một số người khác tiếp tục bị đưa ra xét xử phúc thẩm. Hội đồng xét xử cho rằng, bản án mà cấp sơ thẩm tuyên là có cơ sở, đúng người, đúng tội nên đã bác toàn bộ kháng cáo của anh em Páo. Tòa phúc thẩm tuyên tử hình cho Páo, Vàng và cả hai bị đưa vào phòng biệt giam.
Trong khi chờ “ngày của mình đến”, đã có lúc, Páo phó thác cho số phận. Tuy nhiên, hàng ngày nhìn và chiêm nghiệm cuộc sống qua lỗ nhỏ của nhà biệt giam, ý thức muốn sống thôi thúc Páo. Anh em Páo đã làm đơn xin ân xá gửi lên Chủ tịch nước. “Tôi đã viết hai trang A4 dày đặc chữ với nội dung xin được hưởng lượng khoan hồng”, Páo nhớ lại.
Trong khi chờ hồi âm, Páo bảo ở khu biệt giam, như nhiều tử tù, anh ta thường lấy đêm làm ngày, ngày làm đêm. Mỗi khi nghe tiếng đi nhẹ lúc rạng sáng hay tiếng cửa sắt mở, tim Páo đập thình thịch. Thỉnh thoảng Páo giật thót mình khi thấy tiếng tử tù ở buồng bên gào thét, hoặc nức nở lúc bị dẫn giải ra pháp trường.
Một buổi sáng tinh mơ, cửa phòng Páo xịch mở. Bóng dáng những cảnh sát rất rõ mà Páo thấy mờ ảo. Anh ngừng thở để nghe quyết định. “Mừng cực kỳ, thoải mái tư tưởng, như được sống lại”, Páo nói ngắn gọn. Cả Páo và Vàng được giảm xuống tù chung thân.
Đến đầu năm 2007, Páo được chuyển về trại giam Tân Lập để thụ án. 4 năm trôi qua, niềm tin vào cuộc sống phía trước ngày càng thôi thúc Páo gắng cải tạo thật tốt. Người ta luôn có những cơ hội để làm lại từ đầu khi trót mắc sai lầm. Với Páo, còn có động lực khác thúc đẩy là việc bây giờ đã lên chức ông nội, dù mới 36 tuổi. Cậu con trai lớn đã lập gia đình và có bé trai đầu lòng.
Khi nhắc đến vợ, Páo bảo rất thương cô ấy vì phải một mình chăm lo hai con trong thời gian chồng cải tạo. Từ ngày vào trại, cô ấy cũng thỉnh thoảng lên thăm chồng mỗi năm khoảng 1-2 lần, lúc gặp nhau cả hai chỉ biết khóc.
Theo VNExpress
Giáo viên...dởm kiêm vận chuyển ma túy
Đã từng là giáo viên dạy học ở một xã vùng biên của huyện Quế Phong, chỉ vì tham tiền, Quang Thị Chu (SN 1972), trú ở xóm Chợ, xã Tri Lễ) đã lao con đường buôn bán cái chết trắng bằng việc vận chuyển ma túy ở khu vực biên giới về Vinh tiêu thụ, để rồi, giờ đây, Chu phải tự gánh chịu lấy hậu quả do chính mình gây ra.
Đối tượng Quang Thị Chu tại cơ quan điều tra
Trong khi những người bạn đồng lứa phải gác lại sự học vì cuộc sống khó khăn thì Quang Thị Chu ( xã Mường Nọc, huyện Quế Phong, Nghệ An) vẫn chăm chỉ theo đuổi con chữ những mong trở thành cô giáo làng. Ngặt nỗi, do học lực có hạn nên cũng Chu chỉ dừng lại ở lớp cuối cấp của bậc THCS. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc mơ ước của cô sẽ không bao giờ thành hiện thực. Nghe lời bố mẹ, Chu quyết định ở nhà lao động kiếm ít vốn rồi tính chuyện chồng con. Thế nhưng ước mơ cháy bỏng được đứng trên bục giảng luôn ấp ủ, không lúc nào dứt trong suy nghĩ của Chu. Ngày đêm, Chu trăn trở về niềm đam mê phải gác lại giữa chừng đó.
Sau nhiều ngày suy nghĩ, Chu quyết định liều mình: mượn bằng tốt nghiệp THPT để "chạy" vào học ở một trường cao đẳng sư phạm. Ý đồ của Chu cuối cùng rồi cũng thực hiện trót lọt. Sau 3 năm đèn sách ở giảng đường, tốt nghiệp ra trường, cô sinh viên ngành Văn được ngành giáo dục ưu tiên phân công về dạy học tại trường THCS xã Tri Lễ. Công tác được một thời gian, thị Chu cưới chồng, chú rể là nhân viên kế toán cùng trường.
Biến cố sẽ không đến với cô nếu như ngày đó Quang Thị Chu không bị giáo viên và người dân địa phương phát giác, tố cáo về chuyện cô dùng bằng giả, mua và mượn bằng mang tên người khác để tuyển lọt vào biên chế, giảng dạy trong ngành giáo dục. Đơn thư được Thanh tra ngành giáo dục, Hội đồng kỷ luật của Phòng giáo dục huyện Quế Phong vào cuộc giải quyết. Kết quả là năm 2001, Quang Thị Chu bị buộc thôi việc, đuổi ra khỏi
ngành giáo dục.
Sau khi bị mất việc, chồng cô cũng xin nghỉ công tác. Sẵn có ít tiền tích cóp từ thời gian trước, cả 2 vợ chồng bàn nhau mua đất tại Trung tâm xã, vừa để làm nơi ở vừa tiện bề kinh doanh. Công việc cũng suôn sẻ nên cuộc sống gia đình của đôi vợ chồng trẻ này cũng không phải là quá khó khăn. Sau hơn chục năm chung sống, vợ chồng Chu cũng đã sinh hạ được 2 đứa con trai khỏe mạnh, kháu khỉnh. Những tưởng hạnh phúc sẽ cứ bình yên trôi qua ở gia đình nhỏ trên miền sơn cước ấy. Vậy mà, niềm vui ấy chẳng tồn tại được bao lâu. Cuộc sống với gánh nặng cơm áo gạo tiền, nhất là khi con cái lớn lên với những nhu cầu ngày một tăng cao thì vợ chồng Chu bắt đầu lục đục, lo lắng.
Vốn là người lanh lợi, Chu đã bàn với chồng làm thêm bằng việc ngoài buôn hàng tạp hóa, mở quán cà phê còn mang lên các bản xa nơi biên giới bán cho từng gia đình để kiếm ít lời. Bước ngoặt xảy ra từ đây, trong nhiều lần vào bản bán hàng, Chu đã quen và biết đến nhiều tay săn "hàng", buôn bán "cái chết trắng". Thị Chu cũng biết những món "hàng" của bọn chúng lãi gấp nhiều lần so với những hàng hóa mà cô đang ngày đêm "còng lưng" mang bán trong các bản. Thế nhưng, nhẩm đi tính lại, thấy món lời trước mắt quá lớn, Chu quyết định kiêm luôn việc buôn hàng "trắng". Theo đó, trong những lần mang những chuyến hàng từ xuôi vào bản Chu nhiều lần mua thuốc phiện, hêrôin vận chuyển về xuôi để cung ứng cho các quán bar, khách sạn. Lần ít thì vài lạng, lần nhiều thì vài chục gam hêrôin rồi mang về xuôi tiêu thụ. Thủ đoạn của Chu là mang số lượng lớn hêrôin xuống Vinh rồi" xé nhỏ" các món hàng ra. Từ đó, thị trà trộn vào các quán bar, karaoke để dễ bề tiêu thụ.
Sau nhiều chuyến hàng thành công, qua nguồn tin của các trinh sát Công an huyện Quế Phong đã phát hiện thị có nhiều dấu hiệu bất minh về thời gian cũng như về tài chính, có quan hệ với một số đối tượng có nhân thân không rõ ràng cũng đã phần nào " tố cáo" thị với cơ quan điều tra. Với những nhận định này, chuyên án mang bí số 711M được xác lập. Từ mắt xích quan trọng mà cơ quan chức năng thu thập, vào hồi 12h ngày 16/7/2011, các trinh sát đã phục kích bắt giữ Quang Thị Chu về hành vi mua bán trái phép chất ma túy, thu giữ 12gam hê rô in.
Hiện, vụ việc đang được Công an Thành phố Vinh mở rộng điều ra
Theo VNMedia.
Khởi tố một thầy giáo vận chuyển 2 bánh heroin Một giáo viên người Sơn La vừa bị cơ quan điều tra khởi tố để điều tra về hành vi vận chuyển trái phép chất ma túy. Tin từ Công an tỉnh Thái Bình cho hay, cơ quan cảnh sát điều tra vừa ra quyêt định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, và thực hiện khám xét đối với ông Giàng...