Nói dối “chuyên nghiệp”
Em đã cố gắng để có một gia đình bình yên nhưng lối sống của anh như vậy, làm sao yên ổn được?
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Chúng em yêu nhau bảy năm mới cưới. Anh là mối tình đầu của em. Vì anh đi làm xa nên đa số thời gian yêu nhau chúng em chỉ liên lạc qua mạng và điện thoại. Chính vì thế, một cô gái mới lớn như em dễ dàng bị một người dày dạn tình trường như anh qua mặt. Chung sống rồi em mới biết anh là một kẻ trăng hoa và nói dối… “ chuyên nghiệp”.
Anh nói dối từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn, nói dối thường xuyên đến mức em là vợ mà cũng chẳng dám tin vào những gì anh nói, chẳng biết lúc nào anh nói thật. Có vợ rồi nhưng cứ thấy cô nào được mắt một chút là anh đi theo tán tỉnh. Anh khéo nói nên không ít cô đã bị vào tròng. Em ghen tuông mãi cũng chán nên bỏ mặc anh làm gì thì làm, không quan tâm nữa.
Vợ chồng sống với nhau ba năm, đã có con, nhưng anh chẳng chút quan tâm đến gia đình. Em dọ biết anh làm mỗi tháng gần 20 triệu nhưng chỉ đưa em đúng… hai triệu lo việc nhà, thiếu đủ gì mặc kệ. Đã vậy, anh còn luôn lên giọng là đã đủ bổn phận làm chồng, em phải biết tự sắp xếp. Chúng em ở nhà thuê, em làm nhân viên văn phòng, thu nhập có hạn nên phải hết sức tằn tiện để nuôi con, trong khi anh vô tư ăn nhậu, bao gái.
Đã có lần vợ chồng mâu thuẫn đến nỗi phải ly thân, nhưng cuối cùng em cũng không đứng vững được trước những lời ngon ngọt của anh mà quay lại. Bản thân em cũng sợ mang tiếng chồng bỏ, sợ con thiếu cha. Em đã cố gắng để có một gia đình bình yên nhưng lối sống của anh như vậy, làm sao yên ổn được? Em từng định ly hôn nhưng anh dọa sẽ bắt con. Em không sợ đói khổ, chỉ sợ mất con. Em cứ như người loay hoay mãi trong ngõ cụt.
Hạnh (Q.7, TP.HCM)
Video đang HOT
Ảnh mang tính minh họa: Internet
Em Hạnh mến,
Qua thư, có thể thấy chồng em là một người quá vô trách nhiệm. Không chỉ trăng hoa, anh ta còn sống không trung thực cả với vợ con. Em sợ con thiếu cha nhưng thực tế, vợ chồng đang sống chung như vậy, thì em thấy anh ta lo được gì cho con? Với một chút tiền “thí” cho vợ hàng tháng như thế mà anh ta có thể tự xem là đã hoàn thành trách nhiệm làm chồng sao? Anh ta còn toan tính gì khi thu nhập không ít nhưng vẫn phó mặc cho vợ con ở nhà thuê, chịu cảnh túng quẫn. Sống tạm bợ như vậy, liệu anh ta có thật tâm xem em là người vợ sẽ gắn bó cả đời? Chỉ tiếc là em đã có đến bảy năm tìm hiểu nhưng về làm vợ mới biết anh ta là người thế nào – đã quá muộn màng!
Mất lòng tin vào chồng, không dựa cậy được gì, lại phải từng ngày đối phó với thói trăng hoa và sự dối trá của anh ta thì em duy trì hôn nhân để làm gì? Tương lai của mẹ con em rồi sẽ ra sao bên người chồng, người cha ấy? Đã đến lúc này, em còn sợ mang tiếng bỏ chồng là sao? Chọn lựa sai lầm thì đành chấp nhận chọn lại để cứu vãn đời mình, chẳng lẽ sai một lần là chôn luôn cả cuộc đời? Em không phải sợ lời đe dọa bắt con của anh ta.
Theo Luật Hôn nhân gia đình, khi vợ chồng ly hôn, con dưới ba tuổi đương nhiên sẽ giao cho người mẹ nuôi dưỡng, chăm sóc. Em đang có việc làm ổn định, có thể lo được cho con thì không phải sợ anh ta sẽ giành được quyền nuôi con. Khi đã cố gắng hết mình để có một gia đình bình yên mà không được, em đâu còn chọn lựa nào khác ngoài con đường tìm lại tự do.
Theo PNO
Rùng mình vì đêm tân hôn vợ 'ham hố' như gái làng chơi
Đêm tân hôn, vợ tôi chẳng khác nào một cô gái làng chơi sành sỏi và ham hố. Tôi cảm giác như bị dội một gáo nước lạnh vào mặt.
Đêm tân hôn, vợ tôi chẳng khác nào một cô gái làng chơi sành sỏi và ham hố. Tôi quá khiếp đảm. Hơn 2 tuần trôi qua kể từ ngày cưới, tôi không muốn động đến vợ, nằm riêng một góc, cảm giác trong tôi dành cho người tôi theo đuổi bao năm qua là một sự ghê sợ. Ngay đêm tân hôn ấy, tình yêu trong tôi vỡ vụn. Tôi không thể nào tin vợ mình là một người con gái chính chuyên, tốt nết. Không thể nào nói hết nỗi đau đớn của tôi trong những ngày này. Cảm giác mình bỏ bao công sức để chinh phục và theo đuổi, có được thành quả hôm nay còn chưa kịp tận hưởng thì như bị dội một gáo nước lạnh vào mặt.
Tôi không chỉ bất ngờ, thất vọng và còn sốc vì con người thật của cô ấy. Ngay trong đêm tân hôn, giữa cuộc ân ái nồng nàn nhất, tôi nghĩ về việc ly hôn. Tôi không phải người đàn ông bảo thủ hay gia trưởng, nếu có tính cách đó thì bao năm qua tôi đã không theo đuổi dù biết cô ấy đã có người yêu. Vợ lúc trước không chỉ yêu một người mà tới vài người nhưng tôi không quá nặng nề. Tôi yêu cô ấy và nghĩ chuyện quá khứ không hề quan trọng.
Thời điểm đó, tôi cũng xác định ngay cả việc cô ấy không còn trong trắng cũng là điều bình thường, vì dù sao cô ấy cũng yêu thật lòng nên khó tránh khỏi chuyện nhẹ dạ cả tin. Sau vài mối tình, cuối cùng cô ấy nhận lời yêu tôi. Chúng tôi yêu nhau hơn một năm mới cưới. Suốt thời gian yêu, cô ấy luôn giữ tìn, tỏ ra đoan trang, đúng mực, còn nói nếu tôi yêu và tôn trọng thì không được phép đụng đến người cô ấy mà phải để tới đêm tân hôn. Tất nhiên tôi đồng ý với điều đó.
(Ảnh minh họa)
Tính tôi không quen bắt ép ai bao giờ, chỉ nói mình không phải kẻ chấp nhặt chuyện quá khứ nhưng tuyệt đối không thích sự lừa dối nên cô ấy phải nói thật. Cô ấy nói vẫn còn trong trắng, tôi tin tuyệt đối. Vậy mà đêm tân hôn, nếu nhắm mắt vào tôi sẽ nghĩ mình đang được phục vụ bởi một nhân viên chuyên nghiệp chứ không phải là người vợ non nớt, còn trong trắng chưa từng biết đến mùi yêu đương. Cô ấy chủ động hoàn toàn, cuồng nhiệt tới mức đáng sợ. Mặc dù là đàn ông nhưng tôi còn chưa kịp thể hiện cô ấy đã sỗ sàng đòi thử hết kiểu này đến kiểu khác.
Mặc cho tôi ngồi ngây ra vì sốc, cô ấy tự mình làm hết và động tác rất chuyên nghiệp, sành sỏi, điêu luyện với những "ngón nghề" mà tôi cam đoan những cô gái lần đầu "nếm mùi" không thể nào biết được. Cô ấy không chỉ làm thành thạo mà còn bắt tôi "yêu" tới 3 lần ngay trong đêm đầu tiên vợ chồng gần gũi.
Tôi biết, thời đại này không phải người phụ nữ nào cũng nằm im thin thít mặc cho chồng xoay sở đêm tân hôn mới là phụ nữ ngoan. Thời đại bình quyền, phụ nữ hoàn toàn có thể chủ động trong chuyện chăn gối để cho cảm xúc thăng hoa hơn. Nhưng dù có là một cô nàng táo bạo và cố gắng học hỏi qua sách báo đến đâu đi chăng nữa cũng không thể như biểu hiện của vợ tôi trong đêm ấy được.
(Ảnh minh họa)
Cảm giác kinh sợ bao trùm khắp suy nghĩ của tôi. Hình ảnh một cô gái ngoan hiền, luôn yêu cầu người yêu giữ gìn cho tới khi cưới và một người vợ "cuồng nhiệt" như con thú hoang trên giường làm tôi có cảm giác đó là hai người hoàn toàn khác nhau. Dù có dùi vào đầu tôi bao nhiêu lời biện minh đi chăng nữa cũng không thể tin vợ là người chưa từng trải. Cô ấy không chỉ biết mà còn gần như nghiện tình dục, những giọt máu chảy trên tấm ga trải giường đó rất có thể chỉ là sản phẩm mua được bằng vài triệu đồng.
Kể từ hôm đó đến nay tôi luôn bị ám ảnh bởi vợ, sợ không muốn gần gũi. Còn cô ấy không hiểu vì ham muốn quá nhiều không chịu nổi hay vì điều gì mà đêm nào cũng đòi hỏi. Tôi không phải kẻ bất lực nhưng không có chút hứng thú nào với vợ, chỉ nghĩ đến thôi đã chán nản lắm rồi. Liệu tôi có nên ly hôn không? Tôi mới cưới vợ chưa đầy 2 tuần thôi.
Theo Phununews
Chồng khen cave "chuyên nghiệp" hơn cả vợ Anh đi cả đêm rồi sáng ra trở về trong bộ dạng thất thểu, tôi hỏi anh đi đâu, anh bảo anh đi ngủ với cave. Tôi và chồng cưới nhau được hơn một năm thì sinh con, hiện con tôi mới được gần 1 tháng tuổi. Chồng tôi là người đàn ông có nhu cầu cao trong chuyện chăn gối, vì thế...