Nỗi đau vụ chồng cuồng ghen g.iết v.ợ rồi t.ự t.ử
Ghen tuông ám ảnh, người chồng quên mất 2 con thơ cần sự chăm sóc của cha mẹ, nhẫn tâm đ.âm vợ rồi t.ự s.át. Thần c.hết không mang họ đi nhưng hạnh phúc vĩnh viễn biến mất.
Người phụ nữ trẻ tấm tức khóc khi đại diện VKSND TP HCM đọc cáo trạng. Ngơ ngác hết nhìn cha đến nhìn mẹ, 2 đứa con trai nhỏ (3 t.uổi và 7 t.uổi) khóc váng lên. Nghe tiếng con trẻ khóc, bị cáo Võ Thanh Tuấn (SN 1976) luống cuống xoay về phía sau, đưa đôi tay hướng về các con nhưng không thể làm được gì, đành thở dài, quay lên…
Cuồng ghen
Theo hồ sơ vụ án, năm 2009, Tuấn và chị T.T.P (SN 1986) đăng ký kết hôn khi con trai đầu được 3 t.uổi. Hai năm sau, họ đón đứa con trai thứ hai. Thời gian này, Tuấn nghi ngờ vợ có tình nhân nên quyết định chuyển gia đình từ tỉnh Quảng Ngãi vào TP HCM sinh sống.
Dù vậy, sự ghen tuông vẫn âm ỉ trong lòng Tuấn. Họ liên tục cãi nhau khi Tuấn khăng khăng cho rằng vợ gọi điện thoại, nhắn tin cho người đàn ông khác. Nói mãi mà chồng không tin, chị P. đem con trai lớn gửi cha mẹ ruột, con trai nhỏ gửi gia đình chồng trông giùm, còn chị đi phụ bán quán cơm và ngủ luôn tại quán. Tuấn cũng trả phòng trọ, về sống với mẹ ruột.
Bị cáo Võ Thanh Tuấn tại phiên tòa lưu động.
Video đang HOT
Sáng 2-12-2012, họ hẹn gặp nhau tại một quán cà phê rồi thuê một nhà nghỉ thuộc phường Bình Hưng Hòa, quận Bình Tân, TP HCM để nói chuyện. Tại đây, Tuấn d.ùng d.ao đ.âm vợ nhiều nhát rồi t.ự s.át. Cả hai được người dân đưa đi cấp cứu kịp thời nên may mắn thoát c.hết. Chị P. mang thương tích 73%.
Vụ án xảy ra đã 15 tháng nhưng đến tận ngày ra tòa, Tuấn vẫn không giấu được sự giận dữ vì ghen tuông. Vị chủ tọa hỏi: “Vì sao đang ở quê, bị cáo lại vào TP HCM?”. “Vợ bị cáo nói phải vào TP HCM sống, nếu không đi nó đi một mình nên bị cáo phải vào theo” – Tuấn trả lời.
HĐXX nhắc bị cáo không nên gọi vợ là “nó”, dù ở nhà hay tại tòa cũng nên tôn trọng người đầu ấp tay gối với mình. Tuấn lặng thinh.
Theo lời khai của Tuấn, từ tháng 4 đến tháng 8-2012, ngày nào vợ bị cáo cũng gọi điện thoại cả giờ với bạn trai, nhiều lần bị cáo còn đọc được tin nhắn yêu thương giữa họ. “Bị cáo nói không có cơ sở. Điều tra viên cũng đã về quê hỏi thăm, điều tra tin nhắn, cuộc gọi từ điện thoại vợ bị cáo nhưng không hề có những việc như bị cáo khai” – chủ tọa nghiêm giọng.
“Hôm xảy ra vụ án, vợ bị cáo nhớ con, biểu đưa thằng út đến gặp. Phòng trọ trả rồi, vợ bị cáo nói thuê nhà nghỉ để chơi với con. Do hôm trước cô ấy cãi nhau với mẹ bị cáo nên bà không cho đón thằng nhỏ đi.
Trên đường bị cáo đến nhà nghỉ, bạn trai P. điện thoại hăm dọa, vì vậy bị cáo mua dao phòng thân. Sau khi vào phòng, bị cáo đề nghị vợ quay lại chung sống vì các con nhưng cô ấy nói: “Có c.hết cũng không quay về với anh”. Không kìm nén được tức giận, bị cáo đạp ngã vợ rồi d.ùng d.ao đ.âm” – Tuấn khai rành rọt.
Chủ tọa thở dài: “Nếu không còn yêu thương nhau thì chia tay, sao bị cáo lại dùng dao để giải quyết? Lúc đó bị cáo có nghĩ đến 2 đứa con nhỏ rất cần sự chăm sóc của cha mẹ? Nếu chẳng may vợ chồng bị cáo c.hết, các con sẽ ra sao?”. Tuấn cúi gằm mặt, lát sau đưa tay quệt nước mắt.
Kiên quyết ly hôn
Ngược lại với cáo buộc của Tuấn, chị P. khẳng định chưa bao giờ ngoại tình và luôn chung thủy với chồng. “Anh ấy hay rượu chè, cờ bạc, không chí thú làm ăn. Mỗi lần tôi nhắc, anh ấy lại đ.ánh đ.ập tôi. Hôm đó, tôi vừa ăn cơm vừa lựa lời khuyên anh. Cả nhà cùng quay về quê sinh sống, đói rách có nhau, thiếu hụt thì nhà ngoại giúp đỡ. Anh ấy không những không chịu mà còn xông vào đ.ánh rồi đ.âm tôi tới tấp…” – chị P. nghẹn ngào.
Vào thời điểm xảy ra vụ án, chị đang mang thai 2 tháng. Do thương tích quá nặng, phải phẫu thuật, chị đã mất đứa con chưa kịp chào đời. Dù tha thiết mong HĐXX giảm án cho chồng nhưng chị kiên quyết sẽ ly hôn bởi tình cảm đôi bên đã không thể nào hàn gắn.
Phiên tòa kết thúc, mọi người lục tục ra về, chị P. bồng con trai nhỏ đến bên gia đình chồng xin được đem con về nhà một ngày để các con chơi với nhau. Mẹ và em chồng chị vừa giật lại cháu vừa lớn tiếng: “Có khả năng thì đem 2 đứa về nuôi, không thì thôi”. Đ.ứa t.rẻ hoảng sợ, níu chặt mẹ, khóc thét.
Khi cảnh sát bảo vệ phiên tòa đến hòa giải, gia đình bị cáo Tuấn mới đồng ý giao đ.ứa t.rẻ cho người mẹ. Chị P. ôm 2 con lủi thủi ra về. Sau lưng, loáng thoáng tiếng của gia đình nhà chồng: “Ba t.uổi mới đăng ký kết hôn, biết đứa đầu có phải con thằng Tuấn không? Đứa con thứ ba bị mất cũng chắc gì của thằng Tuấn”… Nước mắt lăn dài trên má người phụ nữ trẻ.
TAND TP HCM nhận định hành vi của bị cáo Võ Thanh Tuấn đặc biệt nguy hiểm, quyết ra tay đến cùng, nạn nhân không c.hết là ngoài ý muốn của bị cáo nên tuyên phạt 14 năm tù về tội “G.iết n.gười”.
Theo Kha Miên (Người Lao Động)
Ba người trong một gia đình c.hết thảm tại nhà
Người dân thôn San 2, xã Quang Kim, huyện Bát Xát, Lào Cai vẫn chưa hết bàng hoàng, kinh sợ khi phát hiện 3 người trong một gia đình c.hết thảm.
Nhiều người hàng xóm đã đến giúp lo hậu sự gia nạn nhân.
Vụ việc xảy ra vào tối 26/02. Người dân phát hiện xác 3 người c.hết thảm là Liềng Văn Phú c.hết trong tư thế t.reo c.ổ; Vàng Thị Ly (SN 1978, vợ Phú) và em gái Ly là Vàng Thị Phượng (SN 1982) nằm trên sàn nhà.
Sau khi nhận được tin báo, Công an tỉnh Lào Cai đã nhanh chóng vào cuộc điều tra, khám nghiệm t.ử t.hi.
Qua khám nghiệm điều tra, ban đầu xác định nguyên nhân là do mâu thuẫn gia đình, Phú đã cầm dao đ.âm c.hết vợ và em vợ, sau đó t.reo c.ổ tự vẫn.
Hiện Công an tỉnh Lào Cai tiếp tục điều tra làm rõ vụ án.
Theo Tuấn Kiệt (Đời sống & Pháp Luật)
G.iết n.gười dã man từ chuyện nuôi chó Tức tối vì bị đòi nợ kéo dài và bị bêu xấu, Khiêm rủ người đi đ.ánh đối tác, trả thù. Bị cáo Khiêm (bìa trái) là kẻ chủ Ngày 10-3, TAND TP.HCM tuyên phạt bị cáo Lê Thành Khiêm (SN 1976) 21 năm tù và Nguyễn Tấn Đạt (SN 1993, cùng ngụ TP Cần Thơ) 16 năm tù về tội g.iết n.gười....