Nỗi đau tuổi 21
Đúng sinh nhật tuổi 21 của mình, tôi đã vắt kiệt anh… và cũng ngày đó, tôi mất anh mãi mãi. Dù giờ đây, tôi đã 32 tuổi và dù thêm nhiều năm nữa thì tôi vẫn mãi mãi ở lại tuổi 20 ấy. Nơi có anh – người đàn ông mà tôi đã để mất năm đó.
20 tuổi, lần đầu tiên tôi được yêu. Anh – người đàn ông đầu đời của tôi, đã cho tôi được sống trọn vẹn đến thế. Anh yêu tôi bằng thứ tình yêu mà bất cứ người phụ nữ nào cũng mơ ước. Sự để tâm chứ không phải chỉ là để ý. Là yêu thương chứ không phải nghĩa vụ hay trách nhiệm. Anh đi làm, bao nhiêu tiền đưa hết cho tôi giữ và bảo: Để chuẩn bị cho đám cưới chúng mình. Giữa đêm, chỉ cần tôi đói, dù anh đang làm gì, ở đâu, cũng sẽ có mặt ngay lập tức. Có đêm, làm nũng anh, tôi đòi nghe anh hát ru tôi ngủ. Anh đứng ở cửa sổ nhà tôi, thì thầm hát ru cho đến khi tôi ngủ thiếp đi thì anh mới về.
Tôi để mất anh vào đúng ngày sinh nhật tuổi 21 của mình (Ảnh minh họa)
Nhà trọ của anh cách nhà tôi gần 20 cây số nhưng ngày 2 bận, anh vẫn đạp xe đến tận nhà tôi chỉ để ngồi vớ tôi một chút. Anh không đẹp trai nhưng rất duyên nên rất nhiều cô gái xin chết. Tôi chưa bao giờ phải nghi ngờ anh vì sự thẳng thắn của anh. Gặp ai anh cũng hãnh diện về tôi, về tình yêucủa chúng tôi. Để chuẩn bị đám cưới, anh đi làm nhiều hơn, sẵn sàng làm mọi việc chỉ để có thể có nhiều tiền hơn. Nhưng không vì thế mà anh keo kiệt, bủn xỉn. Đồ ăn mua cho tôi lúc nào anh cũng chọn mua loại ngon nhất dù đắt. Hay cả quần áo, trang sức của tôi, anh cũng chọn lựa kỹ càng và chi tiền một cách vô cùng thoải mái. Anh thông minh và rất có năng lực nên khá nhiều công ty mời anh về làm. Lần nào anh cũng hỏi ý kiến của tôi. Anh cho tôi cảm giác rất rõ ràng về một tương lai của hai đứa. Tôi như mê đi khi nghe anh tả về cuộc sống gia đình hai đứa sau khi có con sau này. Anh tả mà tôi chỉ muốn có con với anh ngay lập tức. Trong “chuyện ấy” thực sự là tuyệt vời khi mà anh luôn biết cách khiến tôi lên đỉnh. Chúng tôi hòa hợp vô cùng. Bố mẹ tôi quý anh ấy hơn cả anh trai ruột tôi dù hai cụ khá cổ hủ.
Video đang HOT
Tôi để mất anh vào đúng ngày sinh nhật tuổi 21 của mình. Cái ngày định mệnh ấy, tôi đã chuốc anh uống thật say rồi vắt kiệt anh bằng một bữa tiệc giường chiếu. Khi anh đã bê xê lết rồi, tôi lại bắt anh đèo tôi về dù anh bảo: Em chịu khó đi taxi về nhé vì nếu giờ này anh mà đưa em về sẽ không bảo đảm an toàn cho em đâu. Anh say quá mức và mệt quá sức rồi. Nhưng tôi nằng nặc bắt anh đưa tôi về. Khi trở về từ nhà tôi, anh đã bị tai nạn.
12 năm rồi kể từ ngày ấy, tôi cũng đã lấy chồng và có con. Đã trải qua cả chục cuộc tình nhưng vẫn không tìm ra được ai bằng anh ấy. Tôi biết rằng cuộc đời mình đến tận cuối cùng cũng sẽ chẳng thể tìm ra ai như anh. Và đó cũng là lý do tôi nói: Một phần đời tôi đã chết năm 21 tuổi. Người đang sống hiện giờ chỉ là một các xác mà thôi…
Theo 24h
Cái giá của những cơn "say nắng"
Với kinh nghiệm tình trường từng trải, cộng với những lời mật ngọt từ Khang, chỉ sau 2 tháng Dạ Thảo đã tự nguyện lao vào vòng tay của sếp. Cô sẵn sàng hiến dâng tất cả cho tình yêu.
Minh Sơn (Hà Tĩnh) là công nhân bảo trì điện tại một nhà máy sản xuất thực vật ở Sài Gòn. Sơn tình cờ quen Thanh Thủy (Bình Dương) là y tá ở một bệnh viện huyện. Tiếng sét ái tình đến khá bất ngờ khiến hai người hút vào nhau như thỏi nam châm không rời xa nhau được. Ai cũng nghĩ họ sẽ cưới nhau. Nhưng thật bất ngờ mới đây gặp lại Sơn trong bộ dạng khác hẳn, trông rất thảm hại và đang cầm tờ đơn xin thôi việc. Tôi không tin vào mắt mình bởi Sơn vốn có công việc rất tốt, mọi thứ đều tương đối ổn...
Sơn giãi bày: Em yêu Thủy ngay từ cái nhìn đầu tiên, và thật lòng thương cô ấy vì đây là tình yêu đầu đời nên em chỉ biết yêu cô ấy hết mình. Thủy muốn xin chuyển về quê để được gần nhà, em đã tự nguyện xin chuyển công tác cho cô ấy. Và đau đớn hơn là em đã mù quáng tin vào lời dụ ngọt của Thủy khi hứa sẽ lấy em nên em đã dành hết tài sản để mua đất cho cô ấy đứng tên. Nhưng thật trớ trêu, sau một thời gian bên nhau, cô ấy dứt khoát đòi chia tay và công khai lý do: Không yêu em mà chỉ lợi dụng tình cảm chân thành của em. Chua xót quá! Chỉ vì một phút "say nắng" mù quáng mà em mất tất cả. Tình yêu, tiền bạc, lòng tin... Em xin nghỉ việc, về quê một thời gian rồi tính tiếp.
Dạ Thảo (Long An), 22 tuổi, một cô gái trẻ đẹp vừa tốt nghiệp đại học. Với tấm bằng cử nhân kinh tế loại giỏi, Thảo dễ dàng xin vào làm tại một ngân hàng lớn. Ngay từ những ngày đầu đi làm, cô được rất nhiều chàng trai trong cơ quan để mắt tới bởi vẻ tươi trẻ và nụ cười luôn thường trực. Trong số đó có cả anh đã có gia đình. Không hiểu sao trong số đó, cô chỉ "say" mỗi Minh Khang, Trưởng phòng tín dụng của ngân hàng.
Không "thả" mình theo những tình cảm nhất thời để không phải hối tiếc về sau... (Ảnh minh họa)
Với kinh nghiệm tình trường từng trải, cộng với những lời mật ngọt từ Khang, chỉ sau 2 tháng Dạ Thảo đã tự nguyện lao vào vòng tay của sếp. Cô sẵn sàng hiến dâng tất cả cho tình yêu. Tiếc là tình cảm gửi nhầm chỗ, chỉ sau một thời gian ngắn, hậu quả mình cô "gánh": Mang bầu, phá thai, xin nghỉ việc... Chỉ vì một phút nông nổi mà cô đánh mất mình ở cái tuổi đẹp nhất của người con gái và phải trả giá quá đắt khi vừa chập chững bước chân vào đời.
Minh Huyền (Thái Nguyên) cũng đã rất đau khổ, tuyệt vọng không kém khi cũng chỉ vì 1 phút "say nắng" bất thường. Cô mới 20 tuổi nhưng đã có gia đình và con gái 2 tuổi. Chồng phụ lái xe đường dài, con gửi ông bà ngoại nuôi nên Huyền vào khu công nghiệp Mỹ Phước làm việc. Tuy mới vào làm 3 tuần nhưng cô đã quen và "cặp" với Anh Tuấn - một người làm cùng, quê ở Sóc Trăng. Không hiểu Tuấn ngon ngọt thế nào mà Huyền đã tự nguyện "trao thân" cho hắn. Không những thế, cô còn đem hết tiền phòng thân để mua xe máy cho Tuấn. Cô như say trong hạnh phúc, quên hết cả gia đình, chồng con.
Rồi chuyện gì đến cũng đến. Một đêm, Lai, chồng cô từ Bắc vào thăm. Vì muốn vợ bất ngờ nên Lai không báo trước nên anh đã tận mắt chứng kiến sự phản bội của vợ. Dù Huyền cố thanh minh và cầu xin chồng tha thứ nhưng Lai vẫn yêu cầu vợ ký nào đơn ly hôn ngay sau đó. Huyền hối hận thì cũng đã muộn, đặc biệt con cô sẽ lớn lên thế nào nếu nó biết gia đình nó tan nát vì mẹ nó "theo trai"...
Chỉ vì một phút "say nắng" mà thiệt đủ đường. Tình yêu luôn là điều thiêng liêng và kỳ diệu mà tạo hóa ban cho con người. Do đó, khi yêu cũng luôn cần đến sự tỉnh táo, lý trí, không "thả" mình theo những tình cảm nhất thời để không phải hối tiếc về sau.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em và định mệnh! Em chịu nhiều áp lực từ gia đình, từ phía người ta và từ tôi. Biết em mệt mỏi và buồn rất nhiều tôi càng muốn được ở bên an ủi và động viên em. Năm tôi 22 tuổi mẹ nói với tôi rằng: "Vì con cho nên mẹ mới sống với bố đến bây giờ để con đủ lớn, đủ hiểu để...