Nỗi đau tột cùng của gia đình có con bị người yêu g.iết h.ại
“Cháu T là đứa ngoan ngoãn, hiền lành, từ nhỏ đã chăm học chăm làm. Không chỉ người trong gia đình mà người trong làng ai cũng quý mến. Cái c.hết thương tâm của cháu thật bất ngờ đối với gia đình”.
Đó là những lời tâm sự trong nước mắt của ông ngoại em Trần Thị Thu T (SN 1993, xã Hoằng Tiến, huyện Hoằng Hóa), nạn nhân bị người yêu s.át h.ại lúc 2h sáng ngày 21/11 (ở trọ số nhà 24, ngõ 251, đường Nguyễn Khang, phường Yên Hòa, quận Cầu Giấy, Hà Nội).
Không chỉ gia đình mà nhiều người dân nơi đây vô cùng bất ngờ và xót thương với cái c.hết của em T.
Chúng tôi có mặt tại gia đình nạn nhân vào sáng 22/11, khi công việc đưa em T về nơi an nghỉ cuối cùng vừa xong. Người trong làng, ngoài xã ai ai cũng thấy buồn thương cho cô n.ữ s.inh có khuôn mặt xinh đẹp và tính nết ngoan hiền này.
Làng quê vốn yên bình này, ai cũng đã gác hết mọi công việc gia đình để đến chia nỗi buồn với gia đình anh Trần Hữu Thành, chị Đỗ Thị Thiện (thôn Kim Sơn, xã Hoằng Tiến, Hoằng Hóa). Đám tang đầy nước mắt khi nhiều người đầu bạc đến đưa tiễn người đầu xanh sang bên kia thế giới.
Gia đình anh Thành, chị Thiện sinh được bốn người con. T là chị gái đầu trong gia đình. Sau T còn hai em gái và một em trai đang còn nhỏ t.uổi. Khi được hỏi về nạn nhân Trần Thị Thu T, ai cũng đều thấy thương tiếc, một người con gái ngoan hiền, chịu thương chịu khó. Lớn t.uổi nhất nhà, khi chưa đi học xa nhà đã cùng bố mẹ lo cho các em.
“Có những hôm được nghỉ học về nhà cháu nó lại ra đồng làm ruộng với mẹ luôn, đi học xa nói là về nhà nghỉ ngơi nhưng có khi nào không đụng chân tay cùng với bố mẹ làm công việc đồng áng”, ông ngoại của T chia sẻ.
Buồn đau nhất là người mẹ của T. Khi nghe tin con bị s.át h.ại, chị Thiện như bị sét đ.ánh mang tai. Mấy ngày hôm nay chị chỉ khóc lóc, không ăn uống gì, có lúc đến ngất đi vì không còn đủ sức để khóc vì con gái mình.
Anh Thành bố của T vẫn chưa hết bàng hoàng về cái c.hết xảy ra bất ngờ đối với con gái của mình: “Cháu nó đi học từ hồi tháng 9 tới giờ chưa về thăm nhà lần nào. Ngày 20/10 có gọi điện về chúc mừng mẹ. Mới đây, ngày 20/11, vợ chồng tôi nhớ con, thấy bạn bè cùng xóm đi học xa ai cũng về nghỉ ở nhà liền gọi điện cho con thì con nói bận việc phải đi chúc mừng thầy cô vì cháu làm cán bộ lớp, sau một hôm thì nghe tin con c.hết, hai vợ chồng không tin vào những gì vừa nghe”.
Video đang HOT
Trong căn nhà nhỏ nằm nép bên đường dẫn vào thôn Kim Sơn, hai ngày hôm nay lúc nào cũng vọng ra tiếng khóc ai oán của mẹ em T, hai em gái của T cũng vì thương nhớ chị mà khóc đến ngất. Người làng xóm, bạn bè của em T cùng lớp học ở Hà Nội về “tiễn bạn” chia nỗi buồn với gia đình càng làm cho bố mẹ T thêm buồn hơn. Chị Thiện chỉ biết ôm những người bạn của T mà khóc lóc thảm thương. Nỗi đau đó chẳng thế nào bù đắp lại được.
Một bạn học cùng lớp với em T tại trường Cao đẳng du lịch cho biết: “Trong lớp T là lớp phó, học giỏi, năm trước được học bổng của trường. Bạn T chơi hòa nhã vui vẻ với bạn bè. Trong lớp chúng em ai cũng đều quý mến bạn ấy”.
Tình yêu của T với tên Thành thì cả bố và mẹ đều không hề hay biết điều gì: “Khi ở nhà, cũng như lúc đi học vợ chồng tôi chẳng thấy con nó nói có người yêu. Từ nhỏ tới lớn không yêu ai mà chỉ lo học cùng với bố mẹ lo công việc. Thời gian gần đây nhất, hơn 1 tháng gì đó có một số điện thoại gọi về hỏi thăm gia đình tôi, nói là bạn trai của cháu T. Nhưng khi vợ chồng tôi gọi điện ra hỏi thăm con thì con gái nói đó là người đàn ông đang tán tỉnh con, còn con không yêu họ”, anh Thành kể trong nước mắt.
Chị Thiện mẹ của em T từ khi nghe tin con b.ị g.iết hại không ăn uống gì chỉ biết khóc lóc kêu con.
Cái c.hết thảm thương của T khiến nhiều người dân nơi đây không chỉ xót thương mà vô cùng bức xúc. Qua lời kể của H chị họ ở cùng phòng với T thì khi sự việc xảy ra đã được báo lên công an ngay, nhưng sau hơn 2 tiếng cơ quan công an mới có phương án phá cửa xông vào khống chế h.ung t.hủ. Lúc này em T đã bị b.óp c.ổ c.hết lúc nào không hay, còn tên Thành thì bị ngất xỉu.
“Chúng tôi mong cơ quan công an sớm điều tra làm rõ nguyên nhân cái c.hết của cháu tôi. H.ung t.hủ thì bị bắt phải đền tội nhưng cơ quan chức năng phải làm rõ trách nhiệm khi nhận được tin báo mà sau hơn 2 giờ đồng hồ mới có phương án để giải cứu”, ông ngoại em T bức xúc.
Theo Dantri
Nỗi đau tột cùng của nạn nhân trong vụ cả gia đình bị t.ạt a.xit
Mò mẫn đưa được miếng cơm đã trộn sẵn canh lên miệng, anh Tuấn khó nhọc đưa hàm nhai nát. Toàn cơ thể đã biến dạng với 96% thương tật trên cơ thể, người đàn ông vạm vỡ và là trụ cột của một gia đình ngày nào giờ đây như một phế nhân.
Đắng lòng cảnh sống một "phế nhân"
Anh Tuấn "vật vã" trong một bữa ăn
Vượt sông Vàm Cỏ trên chiếc đò máy, chúng tôi đến được nhà anh Nguyễn Quốc Tuấn (38 t.uổi), nạn nhân trong vụ cả gia đình bị hàng xóm t.ạt a.xit, căn nhà số 34/8B (ấp Bình Thới 2, xã Thuận Mỹ 2, huyện Châu Thành, tỉnh Long An) nơi anh Tuấn đang ở cùng bố mẹ già nằm khép bên trong những lùm cây rậm rạp. Trên chiếc võng đặt giữa nhà, người đàn ông với gương mặt và cơ thể biến dạng đang đang mò mẫn, cố gắng đứng lên.
Từ sau nhà, bà Phạm Thị Kiệu (68 t.uổi, mẹ anh Tuấn), bưng tô cơm đặt trên mặt bàn rồi nhanh chóng đỡ con ngồi vào ghế. Bữa trưa của hai mẹ con diễn trong không khí im ắng, trĩu nặng. Suốt bữa ăn, bà Kiệu không rời mắt khỏi anh Tuấn, chứng kiến những hình ảnh trên hẳn ai cũng hiểu từ sâu thẳm trong tâm trí của người mẹ già kia là cả nỗi niềm trăn trở, thương xót cho số phận nghiệt ngã của đứa con trai. Dù đút từng miếng cơm vào miệng một cách khó nhọc nhưng anh Tuấn vẫn cố gắng ăn "ngấu nhiến" để mẹ vui lòng.
Uống hết ly nước, anh Tuấn bắt đầu câu chuyện về cuộc đời mình kể từ ngày bị gã hàng xóm t.ạt a.xit khiến anh như một phế nhân. "Đau đớn về thể xác đã khiến tôi phải vật vã từng giờ nhưng đó chưa phải tất cả, nỗi đau về đôi mắt bị mù lòa như khiến tôi gục ngã. Cuộc đời của tôi gần một năm qua chìm trong bối tối của sự sợ hãi. Nghĩ lại giây phút cả lít axit xối vào mặt, chảy xuống người kéo theo lớp da thịt cháy đen khiến tôi choáng váng. Rồi đến vợ con tôi, cũng chung cảnh ngộ, giờ phải sống trong cảnh tổn thương đủ bề làm tôi càng đau xót" - anh Tuấn tâm sự.
Anh Tuấn cho biết thêm, từ ngày gặp họa, gia đình anh phải ly tán. Vợ anh là chị Phạm Thị Thanh Xuân (35 t.uổi) ở lại căn nhà của bố mẹ trên đườngNguyễnVăn Nghi (quận Gò Vấp, TP.HCM) cùng hai con nhỏ là bé Nguyễn Quốc Huy Bảo (5 t.uổi) và Nguyễn Thị Thanh Ngọc (13 t.uổi). Do không thể tự lo cho bản thân nên anh Tuấn được bố mẹ ruột đưa về chăm sóc tại quê nhà. "Vợ và con tôi cũng bị thương tích nặng, cuộc sống hiện tại phải dựa vào người thân và một tay cháu Ngọc lo lắng. Tôi không muốn tạo thêm gánh nặng cho vợ con nên về nương nhờ bố mẹ." - anh Tuấn chua xót.
Từ người đàn ông vạm vỡ, trụ cột gia đình. Giờ đây anh Tuấn như một "dị nhân"
Khi hỏi về các con anh Tuấn nghẹn ngào: " Lần nào lên Sài Gòn phẫu thuật theo lịch hẹn của bác sĩ, tôi cũng tranh thủ đến thăm vợ con. Có lần bé Bảo thấy bộ dạng của tôi liền thốt lên, nhìn bố giống quái vật quá. Lúc đầu tôi cũng thấy nhói đau nhưng đó chỉ là lời nói ngây thơ của trẻ. Nhìn vào gương mặt con trai, tôi càng đớn đau hơn khi trên mặt nó cũng vô số thương tích từ axit để lại".
Nỗi lòng người mẹ
Bố mẹ anh Tuấn đau xót trước tình cảnh của con trai
Dù đã 68 t.uổi nhưng bà Kiệu vẫn cùng anh Tuấn rong ruổi khắp các bệnh viện với hy vọng tìm lại được "mầm sống" cho con. Cũng theo lời bà Kiệu, hàng ngày anh Tuấn có thể từ xúc cơm ăn và đi vệ sinh "ngay trước của nhà". Ngày mới về, bà con lối xóm thấy anh Tuấn trong bộ dạng "không ra người" nên cũng ái ngại, không dám lại gần. Nhưng ở lâu thành quen nên không còn sự kì thị, giữa khoảng với anh Tuấn nữa.
Về bệnh tình của anh Tuấn, bà Kiệu cho biết hàng tháng anh Tuấn vẫn được bà đưa từ Long An lên bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM) để làm phẩu thuật cắt da từ đùi đắp lên cổ. Nhờ những cuộc phẫu thuật này mà anh Tuấn đã có thể quay qua lại hoặc ngẩng đầu lên xuống Tuy nhiên, chi phí mỗi lần phẫu thuật vào khoảng hơn chục triệu đồng, toàn bộ số t.iền này được bà Kiệu "huy động" của người thân hoặc do mạnh thường quân giúp đỡ. Thời gian gần đây, anh Tuấn cũng đi khám tại bệnh viện Việt - Pháp. "Theo các bác sĩ bệnh viện Việt - Pháp thì khả năng chữa khỏi đôi mắt cho anh Tuấn vẫn còn nhưng phải sang Singapo làm phẫu thuật và chi phí cực lớn" - Bà Kiệu kể.
Người mẹ 68 t.uổi chăm con trai như những ngày còn thơ
Gạt nước mắt, bà Kiệu cho biết, anh Tuấn là con thứ 5 trong gia đình gồm 8 anh em. Hơn 10 năm trước, anh lên TP.HCM làm nghề thợ mộc, sau đó gặp chị Xuân rồi nên duyên chồng vợ. Thấy anh Tuấn ổn định cuộc sống nên bà Kiệu cũng an lòng. Nào ngờ, tai họa ập xuống, phá nát gia đình đứa con của mình. Đau xót, oán hận nhưng rồi bà Kiệu cũng phải chấp nhận với thực tế phũ phàng. Ngày bà tiễn con đi, anh Tuấn là một chàng trai khỏe mạnh, lành lặn. Ngày đón con về thì anh Tuấn trong tình trạng "sống không bằng chết".
Nhắc về cái buổi sáng định mệnh, anh Tuấn vẫn nhớ như in. Sáng 18/1 khi anh chuẩn bị đi làm thì bất ngờ Lâm Tiến Dũng (48 t.uổi, hàng xóm sống ngay bên cạnh nhà) mặc áo mưa, đeo khẩu trang kín cầm ca axit tiến lại gần tạt thẳng vào người anh và bé Bảo. Khi chị Xuân chạy ra cũng bị đối tượng này hất số axit còn lại vào người. Riêng bé Ngọc, nghe bố mẹ kêu cứu liền chạy từ trên lầu xuống thì bị trượt chân ngã vào vũng axit trên nền nhà bị bỏng phần mông, lưng. Cả gia đình chị Xuân nhanh chóng được đưa đến bệnh viện cấp cứu trong tình trạng khá nguy kịch.
Nghĩ về cuộc đời mình có lúc anh Tuấn như rơi vào tuyệt vọng
Hơn 7 tháng điều tra, công an quận Gò Vấp đã gửi đến gia đình chị Xuân quyết định tạm đình chỉ điều tra vụ án bởi Lâm Tiến Dũng được xác định bị "Tâm thần, thể hoang tưởng và phát triển liên tục". Đến nay, vụ án gần như "chìm xuồng" bởi tên h.ung t.hủ "yên phận" trong trại tâm thần còn gia đình nạn nhân thì hàng ngày vật vã với các thương tích từ axit để lại.
Theo Dantri
Khánh Chi lần đầu lên tiếng sau “scandal bảng điểm” Liên lạc với Chi những ngày này rất khó, khiến không ít người nghĩ Chi suy sụp sau scandal lộ bảng điểm kém cách đây 2 năm. Sau khi chia sẻ niềm vui đăng quang Miss HUC Open 2011 chưa bao lâu, Khánh Chi đã phải đau đầu vì scandal bảng điểm của mình. Chưa biết thực hư chuyện này là thế nào,...