Nỗi đau “sau đêm say”
Đêm định mệnh với cậu sinh viên cùng khu trọ đã khiến cuộc đời tôi chìm trong nước mắt.
Tôi yêu anh từ hồi còn là sinh viên năm thứ nhất. Năm ngoái, tôi tốt nghiệp ra trường, gia đình hai bên chính thức đồng ý cho chúng tôi qua lại tìm hiểu và tiến tới hôn nhân.
Chúng tôi đều hiểu, hiện tại cả hai đang ở độ tuổi còn quá trẻ, quyết định làm đám cưới có thể là quá sớm, cuộc sống va vấp nhiều khó khăn. Vì thế, hai đứa luôn nỗ lực vun đắp cho mọi thứ đủ đầy. Tôi và người yêu chấp nhận sống xa nhau, để ổn định công việc.
Người yêu của tôi làm nhân viên kinh doanh cho một siêu thị điện máy ở ngoại thành Hà Nội. Còn tôi, sau khi nhận tấm bằng tốt nghiệp cử nhân ngành Kinh tế, tôi xin việc vào làm tại một công ty chuyên kinh doanh lĩnh vực điện tử.
Để tiện cho công việc, tôi thuê một phòng trọ ở gần nơi làm việc. Khu trọ của tôi gồm có 3 phòng, phòng của tôi, một nam sinh viên và một đôi vợ chồng trẻ. Sau thời gian quen biết, chúng tôi trở nên khá thân thiết với nhau. Dịp cuối tuần, ngoài dành thời gian về thăm người yêu, tôi thường tụ tập với hàng xóm tổ chức tiệc tùng, nhậu nhẹt đến no say.
Có lần, tôi và người yêu cãi nhau, tiện rượu tiệc, tôi uống vui say hết mình với mọi người, lấy đó là liều thuốc xoa dịu nỗi buồn của riêng mình. Tôi đã để mình quá chén, chìm vào men say và không kiểm soát những chuyện sau bữa tiệc ngày hôm đó.
Tôi đã đứng ra nhận hết lỗi lầm của mình (Ảnh minh họa)
Lúc tỉnh rượu, tôi thấy người nằm cạnh mình là cậu hàng xóm và trên người hai chúng tôi không có lấy một mảnh vải che thân. Tôi bàng hoàng vì điều dại dột của bản thân, tôi đã phản bội chồng sắp cưới của mình.
Tôi hoang mang vô định không biết phải làm thế nào. Sau những ngày suy nghĩ một mình, tôi để sự ích kỷ của bản thân chèn ép tình yêu chân thật. Tôi đã không dám thú nhận với người yêu. Ngược lại, tôi bỏ qua mặc cảm và che giấu tội lỗi của mình. Tôi cắt đứt mọi liên lạc với hàng xóm, lẳng lặng dọn đồ rời xóm trọ về nhà người yêu ở.
Một tháng sau, tôi phát hiện mình có thai. Khi tính về tuổi thai nhi, tôi chăc chắn đó không phải là trái ngọt tình yêu giữa tôi và anh. Nó chính là hậu quả của một đêm tôi đánh mất mình với người hàng xóm.
Giận bản thân và nghĩ không muốn sau này người yêu mình phải đau lòng khi biết rằng đứa bé không phải con anh, tôi đã nói với anh sẽ bỏ thai “Vì thời điểm này cả hai chưa đủ điều kiện để nuôi con”.
Video đang HOT
Trong khi tôi khăng khăng với quyết định tàn nhẫn của mình, anh hết sức nhẹ nhàng khuyên ngăn. Anh hứa sẽ cố gắng làm thêm nhiều công việc khác kiếm tiền để cả hai mẹ con được hạnh phúc, đủ đầy. Tấm lòng của anh, tình yêu của anh càng khiến tôi cảm thấy tội lỗi hơn. Trong phút chốc, tôi yếu lòng và giữ lại đứa bé.
Chúng tôi cưới nhau được 4 tháng thì đứa trẻ chào đời. Anh đã dành hết tình yêu cho con, không còn quan tâm tới vợ như trước. Nhiều lần anh còn giằng đứa bé trên tay vợ và ném thẳng cho tôi cái nhìn khinh bỉ, khó chịu.
Tôi giận và hằn học với anh tại sao đối xử với tôi như vậy? Anh nói như gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt tôi: “Cô là người phụ nữ ích kỷ, vì nghĩ cho bản thân mà định giết chết con mình. Thời gian qua tôi phải nịnh cô để đứa bé được ra đời khỏe mạnh, giờ có nó rồi, tôi không cần cô nữa”.
Quá đau đớn trước những lời nói cay nghiệt, trong cơn tức giận, tôi đã nói ra tất cả sự thật: “Đứa bé không phải là cốt nhục của anh”. Như một cú sốc lớn, chồng tôi đặt đứa nhỏ xuống giường và thẳng tay tát vào mặt tôi, tra hỏi về sự thật.
Tôi biết, cái kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ bị phát hiện, dối trá nào cũng có ngày bị vạch trần. Tôi đứng ra nhận hết lỗi lầm của mình.
Chồng và mọi người trong gia đình không chấp nhận một đứa con dâu giả nhân giả nghĩa, họ cuốn đồ đạc của hai mẹ con tôi và đuổi ra khỏi nhà.
Bước ra khỏi căn nhà đó, tôi ẵm con ngược về thành phố tìm thuê một phòng trọ nhỏ để sống cuộc sống của bà mẹ đơn thân. Tôi nghĩ, tất cả quay lưng lại với tôi bởi chính tôi gây ra nghiệp chướng. Vì thế, tôi cần cố gắng sống tốt, nuôi đứa trẻ nên người để đền cho những tội lỗi mình đã gây ra.
Theo 24h
Xấu hổ vì bị trẻ con "bắt gặp"
Cậu bé khóc và chỉ tay vào chúng tôi, nói: "Hai cô chú ấy đang thơm miệng, thơm cổ nhau nhiều lắm mẹ ạ!".
Xấu hổ khi bị trẻ con phát hiện đang "vụng trộm"
Một hôm, tôi và người yêu có hẹn ăn tối và cùng nhau đến rạp xem phim. Chọn đi chọn lại, cuối cùng hai đứa lại chọn phải phim dở ẹc, nhạt nhẽo, đúng chất chỉ phục vụ cho trẻ con.
Ngồi tới nửa bộ phim, do phim không hấp dẫn nên cả hai chúng tôi chẳng ai tập trung vào màn hình, anh trộm hôn tôi, rồi kéo tôi ra ngoài.
Tới cuối hành lang, nơi cực kì vắng vẻ, hầu như chẳng có một bóng người nào qua lại ở chỗ này, tôi và anh đã làm trò "vụng trộm" ấy.
Chúng tôi đâu ngờ rằng, người lớn không tới chỗ này, không có nghĩa trẻ con cũng vậy. Đang mải mê thì bị một cậu bé bắt gặp lúc nào mà không biết, chỉ tới khi cậu bé ấy òa lên khóc nức nở đứng đằng sau thì bọn tôi mới biết đã bị bại lộ.
Thì ra cậu bé ấy đi lung tung, bị lạc, đang tìm mẹ và vô tình chạy qua đây. Cậu bé khóc to đến nỗi mẹ cậu ta từ đâu đó tìm được ngay chỗ con trai mình. Khổ nỗi đúng là không giấu được trẻ con, khi thấy mẹ, cậu bé ấy cứ thế khóc và chỉ tay và chúng tôi, nói: "Hai cô chú ấy đang thơm miệng, thơm cổ nhau nhiều lắm mẹ ạ!".
Đúng là người tính không bằng trời tính, tưởng không có ai mà hóa ra lại bị chính con trẻ phát hiện "vụng trộm". Chúng tôi xấu hổ lắm, giờ nghĩ lại thấy làm vậy quả đáng khiển trách, coi như đó là một bài học nhớ đời.
Mong các bạn cũng như tôi, đừng bao giờ làm chuyện như vậy nơi công cộng. Thật không ra gì!
Đang "yêu" thì... cháy áo
Xấu hổ quá! Thực sự quá xấu hổ. Tôi chẳng còn mặt mũi nào dám gặp mặt nhóm bạn chuyên Phượt của mình kể từ cái ngày xảy ra sự cố đáng ghét ấy.
Cứ hẹn lại lên, hè tới, hội Phượt chúng tôi lại lên một tá kế hoạch cùng nhau chu du tới những miền đất mới. Năm nay cũng vậy, tôi cũng cùng hội của mình có chuyến phượt vào miền Tây (nước Anh) xa xôi. Với riêng tôi thì năm nay có sự khác biệt, đó là tôi rủ anh người yêu đi cùng thêm vui.
Tối hôm phượt đầu tiên, hội trích một số tiền quỹ để mua ở dọc đường chút thịt rừng, rồi tìm một bãi đất trống, nổi lửa và hì hụi nướng ăn với nhau. Đêm xuống, chúng tôi ngủ lại trên bạt mang theo, tôi và người yêu sao có thể bỏ lỡ khoảnh khắc đặc biệt được bên nhau này chứ? Nghĩ vậy, chờ mọi người ngủ hết, rồi hai đứa mới dành khoảng không gian riêng tư bên nhau.
Đêm ấy, anh nói anh muốn làm "chuyện ấy" với tôi. Tôi đã đồng ý bởi chúng tôi quan hệ an toàn, anh mang theo "áo mưa" phòng sẵn.
Kể từ lần bị "bắt gặp" đó, tôi không dám nói chuyện với ai trong đoàn phượt nữa (Ảnh minh họa)
Ban đầu là những nụ hôn ngọt ngào khó cưỡng, rồi sau đó, anh từ từ cởi áo của tôi ra. Vấn đề nằm ở việc tiếp theo, đó là đến lượt anh bỏ áo của mình, chẳng may vung quá tay nên anh vô tình ném gần đống lửa. Và một lát sau thì chiếc áo bốc cháy.
Mùi cháy khét đã đánh thức tất cả mọi người, vậy là chúng tôi vô tình bị "bắt quả tang", anh thì không áo, may tôi còn kịp mặc áo của mình vào. Dù vậy, nhìn cảnh ấy hẳn ai cũng thầm hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Tôi nghĩ mà ngượng quá, xấu hổ suốt từ hôm đó đến giờ không dám nói chuyện với ai, mặc dù sau chuyến đi, hội Phượt có đăng rất nhiều bức ảnh ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ chặng đường đi nhưng tôi cũng chẳng dám ho he vào bình luận. Vậy đấy!
Kẻ cắp lại gặp bà già
Bí mật của tôi tuy là chuyện tế nhị, song cuối cùng lại thành ra vô cùng ngớ ngẩn, nực cười.
Chuyện là vậy, vào hồi tháng bảy đúng mùa World Cup vừa qua, tôi với bạn trai có sang nhà một người bạn của anh để cùng "cháy" với trái bóng vàng. Không chỉ có tôi và bạn trai mà còn 7 bạn nữa cũng được mời tới nhà cậu bạn ấy để cùng nhau ngồi xem World Cup.
Ngồi xem tới hết hiệp 1, tôi và bạn trai lên cơn "thèm yêu", và anh ấy đã kéo tôi vào phòng của cậu bạn chủ nhà, tranh thủ thời gian nghỉ giữa hiệp.
Nhưng đâu ngờ, chuyện hi hữu đến nực cười ấy lại xảy ra... khi chúng tôi mở cửa bước vào, căn phòng tối om, ngỡ tưởng không có ai nên chúng tôi hôn nhau đắm đuối.
Một vài phút ngay sau đó, bỗng có tiếng động lạ trong phòng, tôi và người yêu sửng sốt, sợ hãi, vội bật đèn phòng lên thì phát hiện thì ra không chỉ có hai chúng tôi mới có nhu cầu "chuyện ấy" mà còn một cặp nữa cũng vậy, thậm chí họ còn nhanh chân hơn.
May sao tôi và người yêu chưa kịp "hành động" nên cũng chưa đến nỗi, còn về phía đôi bạn kia, trông họ thật thảm hại vì chẳng ai trong hai người họ có mảnh vải che thân.
Đúng là "kẻ cắp gặp bà già", cả bốn người tròn mắt nhìn nhau, chẳng biết giấu mặt vào đâu, chỉ biết cười gượng rồi đôi nào đôi nấy dắt tay nhau quay về phòng khách để xem ti vi.
Suốt trận đấu còn lại, tôi tin chắc rằng, mặc dù cả bốn chúng tôi đều tỏ ra bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra nhưng bên trong lại đang rất ái ngại, ngượng ngùng.
Bài học của tôi đó là các bạn đừng cố tranh thủ "manh động", không lại vướng vào tình huống dở khóc dở cười như tôi đấy.
Theo 24h
Thiếu nữ khiếp sợ nhớ về... "lần đầu tiên" Chạy xuống cầu thang, trong bóng tối, anh kéo người tôi lại, chưa bao giờ hai đứa lại gần nhau như vậy. Chuyện ấy của tôi... ở trường Giữ trong lòng thì khó chịu và bứt rứt, mà kể ra chuyện này thì chắc tôi không có chỗ nào chui xuống vì xấu hổ, vậy nên tôi quyết định viết lời thú tội...