Nỗi đau ngọt ngào
Không biết đây là lần thứ bao nhiêu em viết cho anh nhỉ??? Nhưng có lẽ những tâm sự này của em sẽ chẳng bao giờ anh đọc được, mãi mãi không bao giờ anh biết được rằng có một người con gái vẫn ngày đêm nhớ về anh. Anh à, trước đây em rất thích khi được gọi anh như thế vì lúc đó em thật sự cảm nhận được anh là của em.
Anh còn nhớ không bài hát “Một trái tim một tình yêu” anh từng hát cho em nghe giờ đây vẫn còn ở trong ký ức của em. Vậy là chúng mình đã rời xa nhau một thời gian rồi anh nhỉ, em không biết mình đã sống như thế nào hay đơn giản chỉ là một cách để tồn tại. Chúng mình quyết định rời xa nhau để cũng suy ngẫm về tất cả.
Em biết quãng thời gian vừa qua đã làm anh và em quá mệt mỏi, em cảm thấy vô cùng đau đớn khi tình yêu của chúng mình không được gia đình anh chấp thuận, còn anh dường như không đủ nghị lực để vượt qua rào cản đó. Nhưng hôm nay em không muốn nhắc lại những chuyện không vui đó nữa, hãy để thời gian trả lời tất cả. Cuộc sống vẫn cứ thế trôi đi, em vẫn là em một cô gái đơn giản như mẹ anh từng nói. Anh biết không đã có lúc em muốn có một giấc ngủ dài để quên đi tất cả, nhưng nếu em làm như vậy thì thật quá ích kỷ phải không anh. Mỗi ngày trôi qua em cố gắng kìm nén nỗi đau, đi qua những nơi từng là kỷ niệm của hai đứa em cố để không nghĩ đến anh. Và cũng có lúc em tự mỉm cười với mình rằng em đã từng được yêu anh, vì được yêu ai đó cũng là một điều hạnh phúc.
Mơ ước về một ngôi nhà nhỏ cho hai đứa giờ đây ngày càng trở nên mong manh. Em đã rất mong có một gia đình hạnh phúc, nơi mà em có thể chăm sóc cho người mà em yêu thương. Nhưng điều đó là quá xa vời, đôi khi những điều nhỏ nhoi thôi nhưng sao lại khó thực hiện thế anh nhỉ. Em không biết quyết định xa anh có phải là một quyết định đúng đắn hay ko. Nhưng em tin rằng nếu tình yêu anh dành cho em chân thành thì anh sẽ tìm gặp em. Đoạn nhạc ” Song from a sceret garden” mà anh thổi cho em nghe thật là buồn, liệu đó có phải là một lời chia tay không anh. Em thật sự không muốn nghĩ đến điều đó. Hà Nội đợt này lại lạnh thế, em không thích mùa đông vì cái lạnh càng làm em nhớ anh nhiều hơn. Anh ở xa cũng giữ gìn sức khoẻ anh nhé, để ngày mình gặp lại nhau em muốn thấy anh vẫn là anh của ngày xưa. Em yêu anh!
Theo Ngôi Sao
Hạnh phúc của em là lẽ sống của anh
Em đã bao đêm không ngủ được vì nhớ anh. Chuyện tình của chúng ta dù đẹp đến mấy rồi cuối cùng em vẫn phải trở về với chính mình.Có phải mình yêu nhau rất vội vàng và chóng vánh không anh? Vì mình yêu nhanh quá mà anh đã ra đi vội vàng, im lặng không một lời giải thích.
Vì Tình yêu ấy mà em đã cạn nhiều nước mắt lắm anh biết không.
Những phút giây ở bên anh sao thật ngắn ngủi và mong manh quá.Cô đơn và lẻ loi cứ vây kín xung quanh em để che đi những cơ hội mới để anh muốn nhìn thấy em hạnh phúc. Mình xa nhau thật rồi phải không anh? Không có anh, ai sẽ là người động viên quan tâm em, ai sẽ dạy cho em biết đứng lên từ những đau khổ thất bại và bế tắc. Lúc nào anh cũng định hướng em phấn đấu, "phải mạnh mẽ lên, em phải là một học trò xuất sắc nhất của anh.Dù có thất bại cũng đừng bao giờ khóc trước mặt anh em nhé.Đừng bao giờ bỏ cuộc em nhé!Anh luôn ở bên em những khi em cần anh".
Và từ đó Ở bên anh hay những khi khó khăn nhất trong công việc em đều làm tốt những điều anh mong muốn.Khi em yếu lòng anh chỉ nói "em như vậy là chưa tốt, chưa thể làm học trò của anh được".Anh có biết vì anh em đã làm tất cả, em thay đổi từ một con người yếu đuối trở lên mạnh mẽ và kiên cường. Những khó khăn trong công việc, những bon chen của cuộc sống thị thành em vẫn đứng vững trên đôi bàn chân của mình, nhờ có anh mà em đủ mạnh... Thế rồi anh tính sao đây? Dù biết ơn anh, nhưng anh có biết là anh đáng trách lắm không?Thà anh đừng định hướng để em không có sức mạnh em sẽ biết tìm đến một bờ vai khác để được chia sẻ...Những việc khác em làm đều tốt nhưng để em tìm một người như anh thì làm sao em làm được đây? Tại sao lần nay anh dậy em bài học khó thuộc như vậy chứ?
Anh từng bảo"hạnh phúc của đời em là lẽ sống của anh",Anh nói xong như vậy rồi lặng lẽ ra đi...Khi anh bỏ em ra đi im lặng không một lời tạm biệt, Anh vẫn tin em sẽ mạnh mẽ vượt qua được chứ?Em cũng nghĩ mình sẽ làm được, nhưng thời gian qua đã 3 năm và em không thể tìm được một người như anh.Em mải mê với công việc mà quên đi nỗi mất mát về anh. Nhưng vòng xoáy của định mệnh đã không cho em được bình yên.Để em thấy được hình bóng anh đi bên người khác...Từ lúc nào không hay, mỗi khi màn đêm xuống em lại thầm khóc về anh và thương hoài những ký ức xưa cũ.Những người đàn ông lạ đến với em rùi lại theo nhau ra đi chỉ vì "em mạnh mẽ quá" Nếu vô tình hay có ai đó để anh đọc được những dòng tâm sự này của em. thì xin anh hãy cho em thêm sức mạnh để sống mạnh mẽ tiếp được không anh, như vậy hạnh phúc của em mới là lẽ sống của đời anh được chứ?
Theo Ngôi Sao
Phút lắng lòng cùng người sẽ mãi xa! Luận ơi! Cho em được gọi tên anh thêm một lần này nữa thôi rồi mai đây ta đã thuộc về hai mái ấm khác nhau và có lẽ sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa vì em lấy chồng xa xứ rồi anh. Em không chắc là anh sẽ đọc được những dòng chữ này vì anh quá bận hay chẳng bận...