Nỗi đau “lấp chỗ trống” cho chồng
Tôi cứ nghĩ rằng mình đã nắm trọn được trái tim anh nhưng tôi không ngờ rằng mình chỉ là kẻ lấp chỗ trống khi anh cô đơn!
Những ngày đầu ở nơi làm mới, mọi thứ đều bỡ ngỡ với tôi, khi đến cơ quan tôi rất rụt rè. Trong lúc đó anh là người thường xuyên quan tâm tới tôi, giúp tôi trong công việc và giúp tôi tự tin hơn trong giao tiếp với đồng nghiệp. Anh quan tâm tôi như một người anh trai và cũng thân thiết, nhiệt tình với tôi như một người bạn. Chính sự quan tâm của anh làm tôi có cảm tình với anh, đôi khi tôi còn lầm tưởng đó là tình yêu. Anh là người đẹp trai, biết quan tâm tới mọi người, chính vẻ bề ngoài ưa nhìn và sự nhiệt tình của anh đã làm cho bao cô gái thầm yêu anh và tôi cũng không là ngoại lệ. Mặc dù có tình cảm với anh nhưng không dám thổ lộ vì tôi không muốn là người thứ ba sen lẫn vào tình yêu của anh. Lúc đó ai cũng biết là anh đã có người yêu, họ yêu nhau được 3 năm và rất hạnh phúc, tình cảm họ dành cho nhau khiến nhiều người phải ghen tị.
Tình yêu của anh đang đẹp như vậy nhưng không hiểu vì lý do gì mà họ đã chia tay trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Trong thời gian này anh thường rất buồn và tìm đến rượu giải sầu, anh thường mời tôi đi dạo và nói chuyện cùng anh cho anh đỡ buồn. Khi anh buồn, tôi ở bên anh, chia sẻ cùng anh và đang trong lúc cô đơn anh cũng đã để ý đến tôi, còn tôi thì rất quan tâm, chăm sóc anh nên anh cũng cảm động. Cứ như vậy chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay, đôi khi tôi cũng phải suy nghĩ về tình yêu của mình. Vẫn biết rằng đến với anh vào thời điểm này là quá vội vàng, tôi cũng từng nghĩ mình có thể mắc sai lầm nhưng tình yêu thì ai mà nói trước được.
Chúng tôi chính thức hẹn hò và công khai với mọi người về tình yêu của mình, sau 4 tháng yêu nhau chúng tôi tiến tới hôn nhân. Khoảng thời gian 4 tháng là không dài nhưng đó cũng là quãng thời gian đẹp giữa chúng tôi, trong thời gian đó anh rất quan tâm tới tôi, chăm sóc cho tôi và cũng không bao giờ anh nhắc tới chuyện tình cũ của anh. Tôi cũng tôn trọng quá khứ của anh nên không bao giờ tôi hỏi về người ấy, khi bên nhau chúng tôi chỉ nói những chuyện về hạnh phúc của mình mà không có chút hình ảnh nào của cô ấy.
Video đang HOT
Hóa ra tôi chỉ là người lấp chỗ trống khi anh cô đơn! (Ảnh minh họa)
Sau ngày cưới là tuần trăng mật đầy lãng mạn, chúng tôi ở bên nhau chỉ có 2 người mà không gia đình hay công việc gì, sao tuần trăng mật lại hạnh phúc và ngọt ngào như vậy. Tôi thầm ước chúng tôi mãi như bây giờ, chỉ sống bằng tình yêu, say đắm bên nhau mãi mãi. Nhưng đó cũng chỉ là giấc mộng, sau một tuần đi nghỉ về cả hai vợ chồng tôi lại lao vào công việc, và tôi phải chăm lo cho gia đình chồng. Tưởng cuộc sống sẽ diễn ra bình yên như vậy, cho đến một ngày tôi mở điện thoại của anh ra xem, biết là làm như vậy anh mà biết sẽ không thích nhưng sự tò mò của tôi không thể cưỡng lại, tôi bắt đầu mở từng thư mục để đọc.
Tôi thấy có rất nhiều thư mục đến từ một số điện thoại mà anh không lưu tên trong danh bạ, tôi càng tò mò hơn và cố gắng đọc thật nhanh những thư mục đó xem đó là ai. Đọc đến tin nhắn thứ 3 thì tôi đã không thể tin vào mắt mình được. Hóa ra đó là tin nhắn mà người yêu cũ của anh gửi đến, tôi lần mò lại những thư mục gửi đi, tôi bất ngờ bởi dòng tin nhắn: “Em đang làm gì vậy? Anh không thể ngủ được vì nhớ em…”. Và tới tin nhắn tiếp theo thì chồng tôi chủ động hẹn gặp cô ấy, gặp ở địa chỉ quen thuộc của họ khi còn yêu nhau. Tôi chết lặng người khi biết nơi hẹn hò của chồng là một nhà nghỉ mà họ từng gặp nhau. Tôi không thể tin vào mắt mình được, sao chỉ mới cưới nhau được 2 tháng mà anh đã nghĩ về tình cũ?! Cứ nghĩ đến việc đang nằm bên tôi mà anh lại nhớ về người con gái khác là tôi không thể chịu đựng được, tôi rơi vào vực sâu khi nghĩ về chồng. Trong lúc bực tức đó tôi đã dùng số di động của chồng gọi vào số di động đó, sau hai hồi chuông rung lên thì giọng nói nhẹ nhàng của một người con gái bên kia đầu dây vang lên: “Dạ, em nghe…”. Chắc cô ấy nghĩ rằng người gọi đến là chồng tôi và cũng không ngờ rằng người ở đầu dây bên này là vợ của anh.
Tôi đau khổ và rơi vào tuyệt vọng, tôi cứ ngồi mà tưởng tượng ra những việc mà anh đã phụ bạc tôi. Nghĩ rằng mình đã giữ được tình yêu của anh, nghĩ rằng hạnh phúc đã mỉn cười với tôi, hóa ra tôi chỉ là người lấp chỗ trống khi anh cô đơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em sẽ là chú lính chì dũng cảm
Anh à, hãy để em gọi anh là anh yêu lần cuối cùng anh nhé! Lần cuối cùng thôi, anh là anh yêu của em, được không anh? Thế là mình đã chia tay nhau 4 ngày rồi anh nhỉ. 4 ngày ngắn ngủi, nhưng sao đối với em nó lại dài đến thế.
Dài lắm, bởi đã không còn những dòng tin nhắn yêu thương của anh. Anh lạnh lùng ra đi, để lại em với nỗi đau đớn khôn nguôi, anh có biết chăng? Những tưởng em sẽ khóc thật nhiều, sẽ làm mọi cách để níu kéo anh, nhưng không hiểu sao trái tim em lúc đó như đóng băng lại khi anh nói em đừng yêu anh nữa. Tại sao vậy anh? Tại sao anh đã chia tay người ấy nửa năm rồi, đã nói lời yêu em, mà anh vẫn không thể quên người ấy? Tại sao em lại ngốc đến thế hả anh? Tại sao em lại không nhận ra rằng anh không hề yêu em, rằng em chỉ là người lấp chỗ trống tạm thời trong trái tim anh? Có phải trong lớp học tình yêu em chỉ là một con bé ngu ngơ phải không anh?
Em xót xa cho mối tình đầu dại khờ của em, xót xa cho nụ hôn ngây ngất mình đã trao nhau ngày nào. Bao nhiêu yêu thương và niềm tin em đã trao anh, giờ có còn ý nghĩa hay chăng? Ngày xưa anh nói những người lần đầu đi chơi với nhau lần đầu tiên mà trời mưa như mình thì sẽ được ở bên nhau mãi mãi.
Ngày xưa anh nói sẽ yêu em trọn đời, sẽ làm tất cả để mình được bên nhau dù cho có khó khăn gì đi chăng nữa, anh đã quên rồi sao anh? Giá như em chưa từng quen anh, hay giá như mình đã chỉ là bạn thôi, có lẽ sẽ tốt hơn rất nhiều, phải không anh? Em không ghen với mối tình đầu của anh, người ấy xinh đẹp hơn em, em biết chứ. Em đã tin, tin mãnh liệt rầng anh yêu em thật sự không phải bởi vẻ bề ngoài mà bởi tâm hồn em. Nhưng có lẽ niềm tin ấy đã bị phản bội phải không anh?
Giờ đây, không còn ai chờ đợi em nơi phía cuối con đường kia, không có ai nắm lấy bàn tay em, đặt lên môi em nụ hôn ngọt ngào và nói với những lời âu yếm dịu dàng nữa rồi, phải không anh? Trời lại mưa đấy anh à, nhưng bây giờ em chỉ có một mình thôi, lạnh lẽo và cô đơn biết bao. Và em đã biết trái tim anh mãi mãi sẽ chẳng bao giờ thuộc về em được nữa rồi. Em sợ kỷ niệm lắm anh à. Em sợ đi qua những con đương quen thuộc của chúng mình ngày nào. Em sợ lắm, một sáng trong lành Bách Thảo, một trưa dịu êm hồ Giảng Võ, một ngày nhâm nhi cafe ở một quán đặc biệt, em sợ cả hương trà sữa ngày nào nữa anh à. Nếu anh đã không cho em quá nhiều ký ức đến thế có phải em đã không đau đớn đến thế này không anh?
Tạm biệt anh, anh yêu à! Ngày hôm nay em khóc, nhưng ngày mai, và cả những ngày sau nữa, em sẽ cười, sẽ bước đi một mình mà chẳng cần một bàn tay ấm nắm lấy bàn tay em. Em sẽ làm được, sẽ là một chú lính chì xấu xí nhưng cực kỳ can đảm đấy, anh à.
Ngày mai trời sẽ lại sáng. Tạm biệt anh yêu thương. Hãy hạnh phúc với sự lựa chọn của mình anh nhé! Mối tình đầu của em, một lần và mãi mãi, em sẽ vẫn luôn cầu chúc cho anh được hạnh phúc. Em đã yêu anh, vậy thôi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nỗi nhớ Anh à, khi viết ra những dòng chữ này em đang nhớ anh da diết dù em mới gặp anh cách đây hai ngày. Anh vẫn nhắn tin, gọi điện thoại cho em nhưng sao em không trả lời dù em yêu anh thật nhiều. Trước mặt anh em luôn thể hiện mình là người dũng cảm, trong những tin nhắn em vẫn...