Nỗi đau khổ khi vội lấy chồng trước ngày sinh nhật 30 tuổi
Tôi khó chịu. Bố liền lắc đầu: “Mẹ con bảo thầy bói phán nếu con không cưới trước 30 thì qua 40 mới lấy được chồng.”
Vài năm trước, tôi còn tự do bay nhảy, 2 chữ “gái ế” chưa bao giờ khiến tôi phải lo sợ hay sốt sắng. Thế nhưng, đến nay đã sát tuổi 30, tôi thì vẫn thế chỉ có điều bố mẹ, gia đình, bạn bè lại thúc giục tôi cưới chồng.
Đến cái tuổi này, bạn bè đều có con cái hết cả, thậm chí còn 2, 3 đứa con là chuyện bình thường. Ngay cả đứa bạn thân chí cốt của tôi cũng không còn thời gian rảnh rỗi hẹn hò uống cà phê, đi du lịch. Vì thế, muốn đến bất cứ đâu, tôi cũng lủi thủi 1 mình.
Cũng vài tháng nữa, tôi bước đến tuổi 30. Tôi đã cố tình trốn tránh bố mẹ không nhắc tới chuyện chồng con. Nhưng bỗng nhiên, 1 hôm tôi vừa đi làm về tới nhà thì thấy bố mẹ ngồi nghiêm nghị ở phòng khách.
(ảnh minh họa)
Vừa ngồi xuống ghế, mẹ tôi đã cất giọng:
-Chị Thư, chị xem năm nay chị bao nhiêu tuổi rồi.
-29 ạ.
-Sắp 30 đến nơi rồi.
-Vâng. Con biết.
-Chị biết mà còn như thế à? Chị định để cả làng cả tổng cười vào mặt bố mẹ vì nuôi quả bom nổ chậm trong nhà à? Chị có định lấy chồng hay không? Trả lời có hoặc không.
Tôi ú ớ:
-Con… con … có chứ ạ … nhưng chưa phải lúc này.
Mẹ tôi chặn họng ngay:
Video đang HOT
-Thế thì được, nếu lấy thì lấy ngay lúc này đi, tôi có mối rồi, giới thiệu gặp gỡ ưng ý là phải cưới trước 30 tuổi.
-Mẹ… bố …
Tôi khó chịu. Bố liền lắc đầu:
-Mẹ con bảo thầy bói phán nếu con không cưới trước 30 thì qua 40 mới lấy được chồng.
Mẹ tôi bỗng khóc bù lu bù loa. Phận làm con, đã đến nước này, tôi làm sao cãi lại lời bố mẹ. Lần đầu tiên, tôi quyết định đi xem mặt.
Đối tượng mẹ tôi giới thiệu là 1 anh kỹ sư xây dựng, ngoại hình rất khá, ăn nói khéo léo. Quả thực mới nhìn tôi cũng có ấn tượng tốt, nhưng cưới xin thì chưa sẵn sàng.
Ấy thế mà, mẹ tôi nhất quyết ép tôi cưới trước sinh nhật tuổi 30. Dọa sống, dọa chết, bằng mọi cách cuối cùng tôi phải gật đầu “thôi thì nhắm mắt đưa chân, chỗ quen biết với mẹ chắc cũng an toàn.”
Tôi đã tưởng như vậy. Nhưng đúng là nhà chồng nào cũng như nhau, không có nhà chồng nào an toàn cả. Tôi đã rút ra được kinh nghiệm từ mấy đứa bạn của mình, nhưng không ngờ chính tôi lại vẫn dính vào.
Chồng tôi chỉ yêu chiều, quan tâm vợ được vài tháng đầu, sau đó anh đi hết công trình này tới công trình nọ, bỏ tôi ở nhà 1 mình với bố mẹ chồng.
Đã thế, mẹ chồng tôi không phải dạng vừa, bà sống rất giả tạo. Bên ngoài, mẹ chồng luôn tỏ ra yêu chiều con dâu, thường ăn nói nhẹ nhàng dễ nghe khiến ai cũng hiểu lầm. Nhưng thực chất, tôi làm gì bà cũng chì chiết, nói rằng gái già gái ế được con bà rước đi là phúc phận, vậy mà còn không biết điều.
Đến mấy cây vàng hồi môn của tôi cũng bị bị chiếm sạch. Ban đầu, bà nói rằng giữ hộ, tôi không đắn đo đưa ngay để rồi lúc muốn lấy lại thì không thể.
Ngày tôi có bầu, chồng vẫn đi làm xa đều đều, mẹ chồng ở nhà không hề giúp con dâu, thậm chí còn bắt tôi phục vụ ngược.
Có lần tôi mệt quá nhờ mẹ đi chợ thì bà nói:
-Làm như mình chị biết có thai ấy, đụng cái là kêu than. Yếu đuối thế thì đừng lấy chồng nữa.
Tôi uất ức lắm nhưng không dám kể cho mẹ đẻ vì sợ bà buông.
Tới khi cái thai trong bụng tôi đến tháng thứ 6, đi đứng nặng nề nhưng mẹ chồng vẫn bắt quét dọn, lau nhà, giặt quần áo bằng tay. Bà nói làm việc nhiều sẽ dễ đẻ?!
(ảnh minh họa)
Nhưng tất cả những khổ sở đó tôi có thể bỏ qua. Chỉ có duy nhất 1 điều, ngay khi tôi sắp tới ngày vượt cạn thì đột ngột phát hiện chồng cặp bồ.
Tôi khóc lóc như phát điên gọi anh về thì anh thản nhiên đáp:
-Sắp đẻ đến nơi rồi yên phận đi, bày đặt ghen tuông gì nữa.
Tới lúc này, tôi không chịu nổi bèn khăn gói bỏ về nhà đẻ khi đứa bé chỉ còn cách ngày dự sinh nửa tháng.
Tất cả những chuyện đó, tôi kể lại hết cho mẹ đẻ, những tưởng bà sẽ cưu mang mình, ai ngờ mẹ tôi nắm tay con gái:
-Làm dâu nhà người ta rồi thì sống chết gì cũng phải ở nhà chồng, đừng động một cái là chạy về nhà đẻ, người ta cười cho.
Tôi điếng người, không biết nên làm thế nào bây giờ, sắp tới ngày sinh, nhưng tôi đêm nào cũng khóc cạn nước mắt. Tôi muốn chết đi cho xong.
Theo Khoevadep
Quan điểm của một phụ nữ tuổi 30: 'Tại sao phải cưới chồng?'
Tiền phụ nữ có thể tự kiếm, niềm vui phụ nữ có thể tự tìm, cơm phụ nữ có thể tự nấu, danh vọng phụ nữ có thể tự xây, bản thân phụ nữ có thể tự yêu lấy mình. Thì tại sao phải cưới chồng?
Phụ nữ sang tuổi 20, ai gặp cũng rục rịch hỏi: "Đã có mối nào chưa?". Đến lúc 25, tiếp tục chất vấn: "Chừng nào lấy chồng?". Đến khi bước sang 30, lại bắt đầu bị nghi ngờ: "Chắc có vấn đề gì mới chưa chịu lấy chồng".
Người đời mặc định rằng có chồng là ổn định, là cuộc sống của phụ nữ sẽ bình yên - Ảnh minh họa: Internet
Phụ nữ cứ sang 30 mà chưa có chồng sẽ bị gắn mác ế. Gia đình, người thân, bạn bè, không cần biết đúng hay sai, tìm mọi cách đốc thúc lấy chồng, sinh con. Chẳng quan tâm phụ nữ - đối tượng chính ở đây - có thực sự muốn lấy chồng chưa, có đủ điều kiện lấy chồng chưa, có sẵn sàng lấy chồng chưa hoặc có gặp đúng người mình muốn kết nghĩa trọn đời chưa.
Phụ nữ, cứ sợ bị gắn cái mác ế, cái mác không chồng, mà vội vội vàng vàng cưới nhầm người, sống nhầm nhà.
Nhưng, tại sao phải cưới chồng?
Người lớn bắt phụ nữ phải có chồng. Xã hội bắt phụ nữ phải có chồng. Vậy phụ nữ có quyền hỏi ngược lại: "Tại sao phải cưới chồng?". Vì cưới chồng là cuộc sống sẽ ổn định ư? Không, ổn định hay không nằm ở bản thân mỗi người. Vì cưới chồng là cuộc đời sẽ có chỗ dựa ư? Không, phụ nữ có thể tự làm chỗ dựa cho mình. Vì cưới chồng thì mới có con ư? Không, phụ nữ có rất nhiều cách để có con, thậm chí xin con nuôi hoặc không hề có con, họ vẫn có thể sống một cuộc sống ý nghĩa của riêng mình.
Phụ nữ có chồng, có thấy vui hơn không? - Ảnh minh họa: Internet
Vậy thì: Tiền phụ nữ có thể tự kiếm, niềm vui phụ nữ có thể tự tìm, cơm phụ nữ có thể tự nấu, danh vọng phụ nữ có thể tự xây, bản thân phụ nữ có thể tự yêu lấy mình. Thì tại sao phải cưới chồng?
Cưới chồng, hy sinh tuổi xuân, hy sinh sắc đẹp, hy sinh thời gian, hy sinh sự tự do, hy sinh sự nghiệp, hy sinh cả cuộc đời, đổi lại được gì? Bỗng dưng tự do tự tại, vui vẻ với cuộc sống, hưởng thụ từng khoảnh khắc cuộc đời, lại vội vã đi lấy chồng để mãi mãi rơi vào một nhà tù vô hình. Một nhà tù khiến người phụ nữ phải sống gồng gánh hơn, trách nhiệm hơn, khô cứng hơn, già nua hơn và đau khổ hơn.
Người ta cứ mãi nhắc về lấy chồng, như thể đó là đích đến cuối cùng của phụ nữ, như chứng nhận sự tồn tại của phụ nữ. Chẳng ai quan tâm người phụ nữ đó có sống vui vẻ không, có thành công không, có đem lại giá trị cho cuộc đời hay không. Họ quan tâm việc cô này có chồng, cô kia đẻ con chưa, giống như không chồng không con thì chưa trọn vẹn đời người.
Đừng quan trọng tuổi tác, chỉ cưới chồng khi bản thân đã sẵn sàng - Ảnh minh họa: Internet
Phụ nữ 30 mà chưa lấy chồng, đã đủ bản lĩnh để đi qua những câu hỏi ngớ ngẩn "Tại sao chưa cưới chồng?". Để đủ mạnh mẽ mà hỏi lại rằng: "Thế cô cưới chồng xong, cô sướng không?". Để đủ thẳng thắn để chất vấn tiếp rằng: "Cô nói cô sống ý nghĩa ư? Vậy nhìn lại cô xem, bao lâu rồi chưa dưỡng da? Bao lâu rồi chưa mặc bộ đồ mới? Bao lâu rồi chưa tự tại ngồi ngắm cảnh ở một quán cà phê? Bao lâu rồi không được hẹn hò? Đó là giá trị của việc cưới chồng hay sao?".
Phụ nữ 25, có thể vẫn ngẩn ngơ vì chuyện chưa chồng. Nhưng đến 30 ta tự hỏi: Chồng là cái gì?
Theo phunuvagiadinh.vn
Em gái chồng làm phiền cuộc sống của vợ chồng tôi 40 tuổi vẫn chưa chịu lấy chồng, em gái chồng đang làm phiền đến cuộc sống riêng tư của vợ chồng tôi... Ảnh minh họa Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, hai đứa trước khi làm đám cưới thì đã có quãng thời gian yêu nhau 2 năm, nên đã hiểu tính cách, anh cũng yêu chiều tôi, nên cuộc sống...