Nỗi đau cùng cực của mẹ trẻ mới sinh, chồng cắm xe bỏ đi biệt tích
Tôi gần như muốn phát điên vì mệt mỏi quá. Con mới hơn 1 tháng mà chồng đã lô đề, cắm xe bỏ đi biệt tích. Hàng ngày cứ 4 giờ sáng lại nghe tiếng bà cụ chồng chửi rủa…
Chào bạn đọc tâm sự , đây là lần đầu tiên tôi dám trải lòng ra khi cuộc sống của mình đang rơi vào bế tắc, cùng cực. Giờ tôi chẳng biết phải sống sao , chỉ muốn chết đi cho xong nhưng cứ nghĩ đến con nhỏ là ứa trào nước mắt.
Cuộc đời tôi từ nhỏ đến bây giờ là những nỗi đau chồng chất. Từ nhỏ, tôi lớn lên trong sự nghèo khó, lênh đên trên sông từ tấm bé, bởi bố mẹ tôi làm nghề chài lưới.
Mẹ tôi rất khổ, lúc lấy bố tôi, bà nội không cưới hỏi cho vì nhà quá nghèo. Ngày cưới, cả gia đình khóc vì thương mẹ quá. Về nhà chồng, mẹ chịu bao khổ cực vì hết lần này đến lần khác bị bố tôi đuổi đánh.
Có lần, ông ấy lấy cả cái điếu cày phang vào đầu rồi nằm đau cả năm trời. Nhưng mẹ nào có được buông tha, cứ đau nằm xuống là ông ấy chửi mắng bắt dậy làm việc.
Chị em tôi cũng bị nhiều trận thừa sống thiếu chết, đến khi tôi chuẩn bị lấy chồng cũng là lúc bố mẹ tôi ly hôn. Vì càng ngày, bố tôi càng nát rượu, đánh đập mẹ tôi thường xuyên.
Các em tôi cũng thường xuyên chịu đòn. Hai đứa nhỏ đang tuổi ăn tuổi học mà bố tôi lấy sách của chúng ra đem đốt hết không cho đi học. Ngày bé, có lần tôi bị bố hắt nguyên một chậu nước lạnh vào đúng mồng 2 Tết vì dám đi chơi với bạn đến đêm mới về. Các em thì có lần ông ấy lấy hương ra đốt rồi đánh tát vì dám đi ăn sinh nhật của bạn.
Tôi không ngờ, cuộc đời mình lại là chuỗi ngày đau khổ khi lấy chồng sinh con chưa được 2 tháng, anh ta đã cắm xe bỏ đi biệt tích. Ảnh minh họa
Ký ức tuổi thơ của tôi là những chuỗi ngày đau khổ vì sống cùng người bố như vậy. Thế nhưng, đến khi đi lấy chồng cũng không được sung sướng gì. Ngày cưới, ông ấy bảo sẽ rắc vôi sau chân tôi, còn mẹ thì cứ lặng lẽ rơi nước mắt. Sau đó, mẹ kể, ông ấy suốt ngày rượu chè không làm ăn gì, đem tất cả tài sản trong nhà đi bán hết.
Mẹ tôi sau khi ly hôn chẳng có nhà để ở, phải ở nhờ nhà của cậu tôi. Hai đứa em cũng sống cùng mẹ, khó khăn thiếu thốn nhưng cuộc sống của mẹ và các em tôi đỡ bị dày vò hơn.
Về nhà chồng, những tưởng cuộc sống của tôi sẽ sang trang mới, thế nhưng tôi đã lầm. Ngày về ra mắt, tôi đã thực sự sốc vì nhà chồng tôi cũng cực nghèo khó. Bà của chồng tôi thì khó tính lại chua ngoa nên mẹ chồng không ở cùng được, hai mẹ con chửi nhau rồi bỏ đi ở nhà hàng chục năm rồi.
Bà cụ ấy chua ngoa đến rỗi không ai ở cùng được, đến con trai bà ấy – là bố chồng tôi cũng không chịu được phải dọn đi. Đến khi tôi về làm dâu, ông ấy mới về ở cùng. Nhưng, cưới xong là chuỗi ngày kinh khủng, còn khổ sở hơn cả thời gian tôi sống cùng bố đẻ.
Video đang HOT
Chồng tôi hơn tôi 1 tuổi, lười làm và hay chơi bời đủ kiểu. Lúc tôi mang bầu, anh tangoại tình năm lần bảy lượt rồi lừa dối tôi.
Thời gian đó, tôi khóc cạn nước mắt vì chồng ngoại tình, bà nội chồng lại khó tính, suốt ngày dọa đuổi vợ chồng tôi đi vì nhà là của bà ấy. Ngay cả rửa bát mà dùng hai nước cũng bị bà ấy chửi, quét nhà mà dùng chổi mới cũng chửi…
Chồng tôi không chỉ như vậy mà còn chơi bời suốt ngày. Nghiện điện tử, có hôm chơi thâu đêm không về. Rồi có những lần còn bỏ đi cả tuần không về, cắm hết giấy tờ xe. Tôi bao nhiêu lần đi chuộc về và có nói chuyện nhưng chứng nào tật nấy.
Có những hôm 12 giờ đêm mà tôi phải đứng ngoài đường khóc vì tủi phận. Tôi buồn quá không biết nói cùng ai.
Bây giờ, khi tôi sinh mới được hơn 1 tháng, chồng tôi chơi lô đề nợ nần, cắm xe bỏ đi biệt tích. Trong nhà thì cứ 4 giờ sáng là bà ấy chửi. Tôi gần như phát điên mất mọi người à. Mệt mỏi vô cùng mà chẳng biết phải làm gì nữa.
Mọi người có thể chỉ cho tôi con đường đi nào đó lúc này với? Ly hôn thì tôi không thể về nhà mẹ đẻ vì mẹ cũng đã quá khổ rồi. Liệu tôi có nên lên chùa nương nhờ cửa phật? Chứ cứ sống như thế này rồi cũng có ngày tôi hóa điên mất. Tôi không biết phải đi đâu về đâu nữa. Xin hãy giúp tôi.
Theo Người Đưa Tin
Câu nói của chồng khiến tôi giật thót
Nhìn thằng bé mới sinh, anh cười hô hố rồi nói: 'Mày giống thằng nào mà đẹp trai vậy?'.
Tôi và Nguyên yêu nhau sâu đậm khi cả hai đang là sinh viên ngành y. Tình yêu của chúng tôi bắt đầu vào năm hai và kéo dài cho đến khi tốt nghiệp.
Nguyên là con trai của một gia đình khá giả, bố mẹ là người có địa vị cao trong xã hội. Nhưng khác với các công tử nhà giàu khác, Nguyên hiền lành, tử tế và yêu tôi bằng cả tấm chân tình.
Vì sự chân thành ấy, nên dù đã nhiều lần cố chia tay Nguyên nhưng sau đó chúng tôi lại tiếp tục để rồi yêu nhau nhiều hơn.
Chuyện tình cảm của chúng tôi bị mẹ Nguyên phát hiện. Sau khi dùng mọi biện pháp với con trai không có kết quả bà chuyển sang tôi. Bà nhiều lần gặp mặt và nói rõ là không bao giờ chấp nhận cô con dâu không cha, mẹ lại đang làm phụ bếp nhà hàng như tôi.
Bà còn dùng những lời lẽ rất nặng sỉ nhục thân phận thấp kém của tôi. Chưa hết bà còn cảnh báo nếu còn tiếp tục hò hẹn với Nguyên, bà sẽ làm cho cuộc sống của 2 mẹ con tôi không có ngày nào được yên.
Nhưng quyết liệt hơn khi vừa tốt nghiệp gia đình Nguyên vội đưa anh sang nước ngoài tu nghiệp.
Những ngày tháng ấy, tôi sống trong đau khổ và nước mắt. Nhiều lần tự nói với chính mình là dù Nguyên có ở lại thì chúng tôi cũng không thể tiến xa hơn, thôi thì hãy quên anh đi.
Nhưng nỗi nhớ về Nguyên cứ như cào xé tim tôi. Tôi càng hoang mang hơn khi phát hiện ra mình đã mang thai gần 4 tuần. Không thể để con mình lớn lên lại giống mình bị mọi người gọi là con hoang.
Nên tôi đã đồng ý nhận lời cầu hôn của Khải, người đã theo đuổi tôi suốt một thời gian dài nhưng tôi nhiều lần từ chối.
Ảnh minh họa
Đám cưới diễn ra chóng vánh và lặng lẽ. Sau 3 ngày ở nhà chồng, mẹ chồng nói thẳng với chúng tôi là hãy dọn ra riêng. Bà không thích con dâu mới vì khi về nhà chồng chẳng mang theo chút tài sản gì.
Vả lại nhà Khải đông người cũng không thừa chỗ cho vợ chồng tôi. Chúng tôi dọn về ở cùng nhà với mẹ đẻ, căn nhà nhỏ thêm người giờ lại càng chật chội.
Từ ngày kết hôn, chồng tôi đâm ra lười biếng, lấy tôi dường như cũng chỉ để thỏa mãn tính hiếu thắng của anh. Và có lẽ anh nghi ngờ cái thai không phải của anh nên đối xử với tôi vô cùng thậm tệ.
Có bằng y nhưng vì đang mang bầu không thể xin việc, tôi đành ở nhà sống phụ thuộc vào mẹ đẻ. Còn chồng, công việc bấp bênh, anh liên tục thay đổi chỗ làm vì tính cả thèm chóng chán.
Đã không mang tiền về đôi lúc lại còn xin thêm tiền mẹ tôi để tiêu vặt. Chiều nào đi làm về cũng lè nhè men rượu, tìm cớ gây chuyện rồi đánh mắng tôi.
Dù sống chung với mẹ vợ nhưng anh không chút nể nang. Anh khốn nạn đến mức lấy luôn số tiền của tôi để dành sinh nở, nướng vào bài bạc.
Như một cái nợ phải trả cho sự sai lầm của mình, tôi sống trong những ngày đầy nước mắt. Ngày tôi nằm viện sinh con, chồng không thèm ghé qua, đến tối anh mới đến. Nhìn thằng bé, anh cười hô hố rồi nói: 'Mày giống thằng nào mà đẹp trai vậy?'.
Tôi nằm mà chết điếng bởi tôi biết chồng tôi đã biết sự thật. Cứ ngỡ sau khi biết bí mật này rồi, anh sẽ rời xa mẹ con tôi hoặc giận dữ trách mắng. Nhưng anh chỉ im lặng và bám riết chúng tôi nhiều hơn.
Anh không đi làm bất cứ việc gì mà chỉ biết vùi đầu vào cờ bạc rượu chè, hết tiền thì lại về ngửa tay xin, không đưa thì tru tréo ăn vạ. Gần 3 năm qua tôi cảm giác mình sống không bằng chết.
Cách đây mấy tháng tôi bỏ công việc ở bệnh viện công, đến trung tâm y tế tư nhân xin việc. Tôi không ngờ mình gặp lại Nguyên và càng bất ngờ hơn khi Nguyên chính là giám đốc trung tâm.
Nhìn thấy Nguyên, lòng tôi ngập tràn cảm giác xấu hổ. Ngồi với người yêu cũ ở một góc cà phê, Nguyên hỏi thăm về cuộc sống hiện nay của tôi và muốn giúp đỡ cho tôi bớt khó khăn.
Nhờ Nguyên tôi được nhận làm quản lý hồ sơ bệnh nhân ở trung tâm. Lương của tôi và mẹ có thể đảm bảo được cuộc sống. Cứ ngỡ thôi thì chôn chặt mọi thứ để mọi chuyện được yên.
Nào ngờ, cách đây 2 ngày, chẳng hiểu bằng cách nào chồng biết được chuyện tôi đang làm việc cùng người yêu cũ. Tối đó, nhậu say về anh đập phá đồ đạc.
Anh hét to: 'Thế nào? Gặp lại nhau có vui không? Có mừng không? Giờ ngày ngày nhìn thấy nhau có thích không? Nó là bố đứa trẻ đúng không?'.
Tôi chỉ biết im lặng chịu trận vì biết giờ có làm gì thì chồng cũng không dừng lại. Anh hét to: 'Mày đừng có bao giờ nghĩ sẽ thoát khỏi tay tao, tao sẽ đến bệnh viện kể hết tất cả cho mọi người biết, thử xem mày với thằng người yêu cũ của mày có sống được không'.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, cũng không bao giờ muốn Nguyên biết tôi đã có con với anh. Vì tôi hiểu nếu mọi chuyện vỡ lỡ con tôi là người tổn thương nhất. Tôi không muốn cháu lại bị mang tiếng là con hoang, mẹ cháu là người đàn bà hư hỏng.
Tôi cũng chưa bao giờ có ý định rời xa chồng mình. Tôi biết anh chẳng yêu thương gì mình, anh chỉ bám vào tôi để sống. Nhưng tôi vẫn chịu đựng sống chung vì đó là con đường mà tôi đã lựa chọn.
Nhưng chồng tôi vẫn luôn đe dọa sẽ công khai mọi chuyện, sẽ quyết tâm làm mất đi danh dự của Nguyên. Tôi mệt mỏi và bối rối quá, tôi phải làm gì vào lúc này bây giờ.
Theo Afamily
Nhìn đứa con mới sinh, anh cười hô hố rồi nói: "Mày giống thằng nào mà đẹp trai vậy?" Anh quát tháo, đạp vỡ đồ đạc và nói những điều lăng mạ tôi. Anh hỏi anh ta chính là bố đứa trẻ đúng không khiến tôi chỉ biết câm nín chịu trận. Tôi và Kha yêu nhau khi hai đứa bước vào đại học, anh hiền lành, tử tế và yêu tôi bằng cả tấm chân tình. Vì sự chân thành ấy,...