Nỗi đau của người mẹ “làm gái” nuôi con
Giữa trưa hè nắng nóng đến 37-38 độ, người phụ nữ ấy vẫn mặc áo chống nắng ngồi ở gờ bức tường bao quanh công viên chờ khách.
Khi chúng tôi đến hỏi chuyện, chị vẫn khư khư cái khăn bịt mặt không chịu bỏ ra, cho đến khi câu chuyện cởi mở hơn. Thắm, tên người phụ nữ “làm việc thông trưa” ấy cho chúng tôi biết: “Mình không đi được buổi tối vì phải ở nhà trông con nhỏ, chỉ có thể tranh thủ buổi trưa thôi. Mà trưa thì dân công sở đi “tàu nhanh” nhiều hơn, tuy tiền ít nhưng mỗi ngày một cuốc cũng đủ sống”.
Thắm năm nay 28 tuổi, làm gái mại dâm được 2 năm, tuy khuôn mặt và dáng người khá xinh xắn nhưng trông cứ như ngoài 30. Quê thắm ở Yên Bái, sống bằng nghề đánh cá ở hồ Thác Bà. Tuổi thơ của Thắm khá êm đềm, cho đến khi cô quyết định đổi đời bằng con đường học hành, ca hát. Thi đỗ hệ trung cấp trường văn hóa nghệ thuật, Thắm về Hà Nội học với niềm tự hào của gia đình. Cô định sau khi học xong sẽ xin về phòng văn hóa huyện làm việc.
Thắm năm nay 28 tuổi, làm gái mại dâm được 2 năm, – Ảnh minh họa
Thế nhưng, mới bước chân vào giảng đường, cô gái miền núi đã vướng vào tình yêu mãnh liệt với một chàng trai đất Hà thành. Tình yêu tưởng như trong sáng, đẹp đẽ ấy cuối cùng lại là một sự dối lừa, khiến cuộc đời Thắm sang trang, rơi vào vực thẳm. Người mà cô tin tưởng gửi gắm tất cả trái tim ấy lại là một gã sở khanh, cùng lúc hắn tán tỉnh vài ba cô gái và dụ dỗ để quan hệ xác thịt. Thắm ngây thơ tưởng đó là tình yêu đích thực nên đã trao đời con gái cho anh ta. Chỉ vài tuần sau là anh ta bặt vô âm tín.
Thất tình, đau khổ, Thắm đã định tự tử mấy lần nhưng cô không đủ can đảm nên cứ sống vật vờ như cái bóng trong nỗi đau bị phụ tình. “Có người bảo mình bị điên tình khi mình thường xuyên nghỉ học, đi lang thang đến những nơi đã từng hò hẹn với tình cũ để tìm anh ta. Không hiểu sao mình lại yêu anh ta đến thế. Lúc đó, mình chẳng cần gì ngoài tình yêu, không có anh ta mình không thể sống nổi. Mình bỏ học nhiều nên không được thi tốt nghiệp. Gia đình cũng không thể chu cấp tiền cho mình nữa khi hết 2 năm mình chẳng thể ra trường. Thế là mình đi làm thuê, bán bia ở quán nhậu, bưng bê, bán thuốc lá rong… Đi đến đâu mình cũng có ý kiếm tìm tình cũ, chỉ mong được nhìn thấy anh ta một lần sau cuối. Nhưng mình không bao giờ gặp lại anh ta nữa”, Thắm mơ hồ kể lại những ngày yêu đương mù quáng đến mức đánh mất tương lai.
Video đang HOT
Sau mấy năm, vết thương lòng cũng nguôi ngoai, Thắm gặp và yêu một người đàn ông khác, là ông chủ của quán bia cô đến làm việc. Nhưng oái oăm thay, ông ta đã có vợ con, còn Thắm chỉ là tình hờ. Khi biết chuyện, vợ anh ta đã cho người đánh cô thừa sống thiếu chết, còn dọa sẽ giết nếu Thắm còn lảng vảng quanh đấy. Cô chuyển sang thuê một phòng trọ ở khác quận, định bụng sẽ quên mối tình thứ 2 đầy cay đắng ấy, nhưng ngay lúc đó, Thắm phát hiện ra mình có thai.
“Lẽ ra mình không nên sinh con, nhưng mình không đủ can đảm bỏ cái thai đi. Ngày này qua ngày khác mình cứ chần chừ, dằn vặt với việc phá thai, cho đến lúc mình quyết định đến bệnh viện thì nó đã quá lớn, không thể làm gì được nữa cho nên mình đã sinh con. Lúc đó mình rất hoảng sợ, cũng may có cô bạn cùng quê giúp đỡ, nhưng cảm giác vẫn cô đơn và tủi cực vô cùng. Mình ước gì có người thân ở cạnh lúc đó, nhưng ngay cả mẹ mình cũng chẳng buồn nhìn mặt mình nữa. Họ quá thất vọng vì đứa con gái hư hỏng như mình”, Thắm kể.
Sau khi sinh, Thắm cạn kiệt không còn tiền, phải đi vay mượn bạn bè nhưng cũng chỉ đủ cho hai mẹ con tằn tiện và trả tiền nhà trọ 3 tháng. Túng quẫn, Thắm đi theo chân một chị ở khu trọ ra “đứng đường” để “bắt khách”. Ban ngày, Thắm gửi con cho một bà hàng xóm trông để “đi khách”, tối về với con. Ban đầu, Thắm khá “đắt hàng” vì là gái một con, lại khá xinh xắn nên mỗi ngày cũng được 3-4 lượt khách đi “tàu nhanh”, mỗi lần được 300 ngàn. Số tiền kiếm được Thắm trả cho người trông con, còn lại là tiền phòng trọ, đường, sữa nuôi con.
Cứ như thế, đứa con lớn lên bằng số tiền mà Thắm đi bán dâm. “Làm nghề này cay đắng lắm, nhiều lúc muốn bỏ nhưng nghĩ đến con lại cố. Bán vé số hay đi phục vụ quán thì tiền lương không đủ nuôi con, mà lại không chủ động về thời gian được, cho nên mình cắn răng làm nghề này, khi nào không còn khách nữa thì mình sẽ bỏ nghề. Con lớn hơn một chút nữa có thể kiếm nghề khác”. Thắm ngậm ngùi chia sẻ.
Biết là ngồi tâm sự với chúng tôi, Thắm sẽ không bắt được khách nên trước khi đi, tôi đưa cho chị ít tiền bảo mua quà cho con. Thắm níu tôi lại bảo: “Cô chú đừng cho chị lên báo, kẻo mai công an đến chị lại mất chỗ làm ăn”. Tôi gật đầu như một lời hứa. Chúng tôi đi bộ dọc hàng rào công viên một đoạn thì gặp một chị bán vé số, chị níu chúng tôi lại bảo: “Cô cậu vừa nói chuyện với cái Thắm đấy à? Khổ lắm, nó hơi bị thần kinh một tí, nhiều lúc nó cứ đi thẳng ra đường cái như muốn chết, chúng tôi ở đây ai cũng chứng kiến rồi. Có lần chính tay tôi chạy ra kéo nó vào nếu không thì ô tô đâm chết rồi. Tội nghiệp!”.
Ngoảnh mặt lại, tôi thấy Thắm ngồi sau xe một người đàn ông hòa lẫn vào trưa nắng hè oi ả. Không biết rồi đây, số phận cô gái bán hoa sẽ đi về đâu?.
Theo GĐVN
Cái kết có hậu của một gái cave hoàn lương
Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng khi nhớ lại những ngày tháng tủi nhục ấy, chị không khỏi xúc động.
Nhìn người đàn bà chân chất giản dị ấy, không ai nghĩ có một thời chị làm gái mại dâm để nuôi con, nuôi bố mẹ già. Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng khi nhớ lại những ngày tháng tủi nhục ấy, chị không khỏi xúc động.
Chị là Mai Thị Hương, quê ở Hòa Bình, sau một cuộc hôn nhân đổ vỡ, chồng bỏ đi lấy vợ hai, một mình nuôi 2 con nhỏ, chị lâm vào cảnh túng quẫn. Đúng lúc đó, bố mẹ là chỗ dựa duy nhất của chị cũng gặp tai ương. Bố chị mất do tai nạn giao thông, mẹ chị không có khả năng lao động nên chỉ còn biết dựa vào chị.
Vừa cho trứng vào chảo rán để làm bánh mỳ cho khách, chị Hương vừa kể: "Người ta bảo họa vô đơn chí không sai. Lúc chồng bỏ lại hai con để đi lấy vợ, chị về ở với mẹ vì sau khi ly hôn chồng chị đuổi cả 3 mẹ con ra khỏi nhà. Lúc đó chị mới 23 tuổi, bằng cấp không có, từ lúc lấy chồng chị sinh liền hai đứa con nên cũng ở nhà phụ việc là chính. Nhưng được vài tuần thì bố chị mất, hai mẹ con chị không kịp trở tay, lại còn hai cháu nhỏ nữa. Vì thế, chị không còn cách nào khác là đâm đầu vào con đường kiếm tiền nhanh nhất có thể này".
Gửi hai đứa con cho mẹ trông nom, chị Hương về Hà Nội làm phục vụ ở quán bia. Tuy có hai con nhưng trông chị trắng trẻo, ưa nhìn cho nên rất được lòng khách. Từ việc bưng bê đến ngồi tiếp khách, vẻ e thẹn ngại ngùng của chị khiến nhiều đàn ông say mê, chị dần dần lọt vào mắt xanh của những người háo sắc. Lần đi khách đầu tiên chị đã vô cùng sợ hãi, nhưng cứ nghĩ đến cảnh mẹ già con côi ở nhà không có cái ăn, cái mặc, tiền đi học, chị lại nhắm mắt làm liều. Quen dần việc đi khách, chị nghỉ phục vụ bưng bê ở quán bia mà trở thành gái mại dâm "chạy sô" từ quán bia này đến quán bia khác khi khách gọi.
Mỗi ngày, công việc của chị Hương bắt đầu từ 4 giờ chiều và kết thúc vào sáng hôm sau. Mỗi đêm chị tiếp từ 3-5 lượt khách, mỗi lượt được từ 3-400 ngàn đồng. Mặc dù rất mệt mỏi nhưng nếu không đi khách thì không đủ tiền nuôi con và mẹ già, nên chị vẫn cứ cố. Nhớ lại những khoảng thời gian kinh hoàng đó, chị Hương không khỏi rơm rớm nước mắt.
"Gặp người tử tế thì hiếm lắm, đa phần là những người nhậu nhẹt say xỉn đi tìm gái cho nên chị cứ phải nhắm mắt mà chiều. Nhiều lần chị còn bị đánh đập bầm dập vì chiều khách không đúng ý. Cũng có những lần bị khách làng chơi rủ thêm bạn bè ép chị chiều khiến chị suýt nhập viện vì kiệt sức... Nhiều lắm những đắng cay khi phải bán thân cho những kẻ xa lạ, nhưng chị chẳng biết kêu ai. Mỗi lần gặp chuyện chị lại phải nghỉ ở nhà cho lại sức rồi mấy hôm lại đi khách. Chị thường xuyên phải uống say để tiếp khách cho đỡ sợ. Trong nỗi kinh hoàng đó, chị phải nuốt nước mắt nghĩ đến con nhỏ, mẹ già mà sống tiếp", chị Hương kể.
Rồi những ngày tháng đau khổ, tủi nhục cũng dần kết thúc khi chị gặp được người đàn ông của đời mình. Trong một lần tiếp khách, chị gặp anh, chồng chị bây giờ. Khi ấy anh bị vợ bỏ nên chán đời tìm đến với gái làng chơi. Gặp gỡ trò chuyện đôi ba lần, thấy tâm đầu ý hợp, chị khuyên anh quên đi quá khứ để làm lại cuộc đời, anh nghe chị. Ban đầu chị Hương không dám tiếp nhận tình cảm chân thành của anh, nhưng mỗi ngày anh càng làm cho chị thêm cảm động. Anh giúp đỡ chị tiền bạc để chị gửi về cho gia đình rồi kéo chị thoát khỏi cuộc đời gái bán hoa. "Anh ấy là vị chúa cứu tinh của cuộc đời chị. Không có anh ấy, chị không biết đời mình giờ sẽ ra sao", đôi mắt chị sáng lên khi nhắc đến người chồng hiện tại.
Anh không chỉ chấp nhận quá khứ của chị mà còn sẵn sàng cùng chị nuôi hai đứa con nhỏ trưởng thành và cùng chị chăm sóc mẹ già yếu bệnh tật. Tình yêu chân thành và sự rộng lượng của anh đã giúp chị hồi sinh thành một con người khác.
Giờ đây, chị và anh đã có một mái ấm. Anh chạy taxi mỗi ngày, tối về với chị, còn chị thì bán hàng ăn sáng ở một ki ốt nhỏ anh chị thuê được. "Đứa lớn thì vẫn ở với bà ở Hòa Bình để học nốt cấp 2, còn đứa nhỏ thì chị đón xuống đây ở với vợ chồng chị. Mẹ chị già rồi không muốn rời căn nhà hương hỏa của ông bà nên cũng không theo chị về Hà Nội. Nhưng mỗi tuần, anh đều lái xe đưa chị và cháu về thăm bà."
Trong lúc chia sẻ với chúng tôi về cuộc sống hiện tại, gương mặt chị luôn sáng ngời hạnh phúc. Đã 8 năm trôi qua, anh chị sống hạnh phúc bên nhau. Chị không sinh thêm con vì anh sợ chị vất vả. Anh bảo, cuộc đời chị đã khổ nhiều rồi, bây giờ lại sinh đẻ, nuôi con thì bao giờ mới hết vất vả. Vì thế, anh coi các con của chị như con đẻ, cùng chị chăm sóc chúng.
"Hôm nào anh ấy cũng đi làm từ sáng sớm cho đến 6,7 giờ tối mới về. Ngày trước chỉ mình anh đi chạy taxi nên rất mệt, cách đây mấy năm chị mới thuê được ki ốt này để bán hàng nên cũng phụ đỡ anh được phần nào. Cuộc sống bây giờ ổn lắm, rất tốt", chị nhắc đi nhắc lại rằng cuộc sống của chị bây giờ rất tốt, chứng tỏ một điều chị đang rất hạnh phúc.
Thỉnh thoảng đi qua cửa hàng chị tôi cũng ghé vào mua cái bánh mỳ trứng hay cái bánh giò, nhìn chị thoăn thoắt tay làm đồ ăn cho khách, tôi thấy lòng ấm lạ. Dù sao một cuộc đời lầm lỡ cũng đã được cứu dỗi, tìm được nẻo về tươi sáng hơn.
(Tên nhân vật đã được thay đổi)
Theo GĐVN
Khi ly hôn, phụ nữ tuyệt đối phải giữ con bên cạnh mình Đối với phụ nữ, khi ly hôn nhất định phải dứt khoát, quyền lợi của mình thì nhất định phải giành lấy, và tuyệt đối phải giữ con bên cạnh mình. Có thể cuộc sống sẽ rất khổ cực nhưng con vẫn còn có mẹ. Tôi đã ly hôn được 6 năm rồi, để được nuôi con tôi chấp nhận trắng tay ra...