Nỗi đau của người đàn bà có con là hung thủ hiếp dâm, giết người
Điên cuồng trong si mê, Thành đã khống chế hãm hiếp cô gái, rồi xuống tay bóp cổ nạn nhân đến chết.
Những ám ảnh đầy nước mắt của người mẹ đơn thân
Có mặt tại đội 2 (xã Hà Lan, thị xã Bỉm Sơn, tỉnh Thanh Hóa) vào một ngày hè oi bức, ngôi nhà cấp 4 của gia đình bà Vũ Thị Lan (mẹ đẻ hung thủ Vũ Văn Thành, 23 tuổi) cô độc trong cái nắng chói chang như đổ lửa ngoài trời.
Gọi cửa mãi mà không thấy có tiếng ai đáp lại, vừa lúc quay xe ra định ra về, chúng tôi bắt gặp một người phụ nữ trùm khăn tay phủ xuống kín mặt, mặc bộ quần áo lao động, lầm lũi tiến lại gần. Đoán chừng người phụ nữ khắc khổ này là mẹ của Thành nên chúng tôi đã quay xe trở lại.
Trong căn nhà lụp xụp, những viên gạch đã bắt đầu mục dần theo thời gian, chiếc cửa sổ cũ kĩ phủ đầy rêu, dẫn ánh mắt của chúng tôi ra một khu vườn um tùm cỏ dại.
“Từ ngày Thành xảy ra chuyện, cô chẳng thiết gì đến dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc cây cối quanh nhà, ngoài thời gian ra ngoài làm việc kiếm tiền, cô thường sang hàng xóm chuyện trò cho khuây khỏa…”, người đàn bà lam lũ ngoài 50 tuổi nói như thanh minh, rồi bà cúi xuống giấu hai hàng lệ đang lăn dài.
Bà Lan kể, cuộc đời bà cũng có nhiều éo le, Thành sinh ra cũng không được chào đón như những đứa trẻ khác. Bà kể, thuở xưa bà là một cô thôn nữ xinh đẹp của vùng, biết bao chàng trai đến làm quen, tán tỉnh, nhưng bà vẫn không hề động lòng. Năm bà Lan tròn 18 tuổi, bà xin vào một công ty may mặc trên địa bàn rồi quen và yêu một người kỹ sư tỉnh ngoài.
Bà đã không ngần ngại trao cho người đàn ông đó thứ quý giá nhất đời mình, rồi suy sụp khi biết anh này đã hứa hẹn với một người con gái khác ở quê nhà. Khi người đàn ông đó cưới vợ, cũng là lúc cái thai trong bụng bà Lan đã lớn. Thành đã sinh ra trong một hoàn cảnh trớ trêu như thế.
Thành phải lấy họ mẹ, vì bố Thành không dám thừa nhận con trai để cho Thành có một tờ giấy khai sinh theo đúng nghĩa. Sau ngày ấy, bà Lan khép cửa lòng mình, không lấy ai, dù có nhiều người cũng muốn chia sẻ thật lòng với bà.
Sau một thời gian chung sống với vợ, sinh được 2 người con gái, cũng đôi ba lần bố Thành đã tìm tới xin nhận Thành về nuôi. Nhưng nghĩ lại những đối xử tệ bạc của người đàn ông đó với hai mẹ con mình, nên bà Lan đã không đồng ý, bà chấp nhận cuộc sống nghèo khổ, chấp nhận miệng tiếng “không chồng có con” để nuôi Thành khôn lớn.
“Cuộc đời cô chỉ có Thành là thứ tài sản duy nhất, bố mẹ mất sớm, chồng không có nên Thành là chỗ dựa duy nhất giúp cô vượt qua những bão giông cuộc đời…!”, bà Lan tâm sự.
Video đang HOT
Tuy nhiên, trong hoàn cảnh của bà Lan, không có trai tân nào dám đến với bà, những người đến với bà đều đã có gia đình, nên bà chỉ chấp nhận có họ “trong bóng tối” chứ không dám phá vỡ hạnh phúc của họ.
Bà Vũ Thị Lan kể lại những tâm sự đẫm nước mắt.
Mơ ước được “làm lại” để con trai nên người
Chính Thành cũng từng chứng kiến nhiều lần mẹ đi với người đàn ông khác, phải nghe những bàn tán của thiên hạ nên tính khí của Thành trở nên lầm lì hẳn. Thành không ngỗ ngược nhưng cục tính và hay cáu, thường tìm chỗ vắng để ngồi một mình, đi đâu bị trêu là về cứ đè mẹ ra đánh.
Học xong cấp 3, Thành nộp đơn thi vào Cao đẳng Y khoa. Đến năm thứ 2 thì Thành bỏ học, về nhà làm đơn đi nghĩa vụ quân sự. Sau khi xuất ngũ, Thành cũng chẳng kiếm được công việc ổn định, toàn phải xin tiền mẹ để tiêu. “Miệng ăn núi lở”, lại nữa sức khỏe ngày một yếu nên bà Lan cũng không làm được nhiều tiền, thỉnh thoảng chiều con bà phải muối mặt đi vay tiền người thân để cho Thành.
Rồi Thành xin mẹ cho đi xuất khẩu lao động, để tìm kiếm vận may đổi đời. Thương con, bà Lan lại chạy vạy khắp nơi để vay tiền đóng lệ phí cho Thành đi Đài Loan. Trong thời gian chờ đợi công ty xuất khẩu lao động gọi nhập học, Thành không ở nhà với mẹ mà chỉ thích la cà, quán xá tối ngày, rồi xin tiền mẹ ra Hà Nội kiếm việc làm thêm. Tiếng là đi làm thêm nhưng tuần nào Thành cũng về xin tiền bà Lan mang đi tiêu xài.
Bà Lan kể, bà đã chiều chuộng Thành vô điều kiện, nhưng trong thâm tâm người mẹ, chưa bao giờ bà nghĩ con trai bà có thể giết người.
“Hôm biết tin tức, cô đã choáng váng mà chết ngất đi mấy lần, rồi gắng gượng chạy đi vay mượn tiền khắp nơi, nhờ người tìm đến nhà cháu Trần Thị Huyền Trang (19 tuổi, ngụ huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa) để tạ tội. Ban đầu cô cũng sợ bị gia đình nạn nhân đánh, chửi. Nhưng khi hiểu hoàn cảnh gia đình cô, bên gia đình Trang đã bỏ qua mà cho cô vào nhà thắp hương…”, bà nhớ lại.
“Cô luôn cầu mong được gia đình bên đó rộng lượng thứ tha, dù biết hành vi tội ác của con trai mình thật đáng sợ. Không hiểu sao Thành nó lại dại dột đến vậy? Giá mà cô nghiêm khắc hơn trong việc dạy con, giá mà cô có thể mang lại cho Thành một mái ấm gia đình và tình thương đủ để bù đắp cho tâm hồn nó, chắc mọi chuyện đã không ra như thế này…”, bà lại nấc nghẹn.
Từ sau ngày Thành phải chịu án tử cho hành động tội ác của mình, ngôi nhà của mẹ con bà Lan càng trở nên lạnh lẽo. Thường ngày, ngoài lúc đi làm bà Lan chỉ sang hàng xóm chơi cho khuây khỏa, tối mù mịt mới về nhà. Hàng xóm ở đây hay bàn tán: “Ngôi nhà bà Lan như có ma, ban ngày chẳng bao giờ thấy người, còn ban đêm lại sáng đèn, có hôm đến 1-2h sáng vẫn thấy bóng bà Lan đi lại trong nhà”.
Theo ông Dương Duy Tuệ (Trưởng Công an xã Hà Lan) cho biết tin tức, gia đình bà Lan là một trường hợp khó khăn đặc biệt. Bà Lan là phụ nữ đơn thân nuôi con. Quả đúng là trước đây dư luận có nhiều điều tiếng không tốt về những quan hệ cá nhân của bà Lan, nhưng đó là chuyện riêng cá nhân, còn trên địa bàn bà Lan là người sống hiền lành, thực hiện đầy đủ trách nhiệm công dân. Thành ở địa phương lầm lì, ít nói, không có tiền án, tiền sự, không ai có thể ngờ Thành có thể gây án dã man đến vậy.
Diễn biến vụ án Hồ sơ vụ việc ghi lại, vào khoảng 2h sáng 21/11/2012, đối tượng Vũ Văn Thành đã đột nhập vào khu nhà trọ số 24/251 đường Nguyễn Khang (phường Yên Hòa, quận Cầu Giấy, TP. Hà Nội), nơi có 2 nữ sinh là chị em họ đang học tại Trường cao đẳng Du lịch Hà Nội thuê trọ. Sau khi bị đâm trọng thương, cô bạn cùng phòng Trang đã chạy thoát ra ngoài kêu cứu. Nhưng phía trong phòng trọ, Thành đã khống chế nạn nhân Trần Thị Huyền Trang. Thành cứ nằm ôm chặt lấy Trang, đòi quan hệ tình dục rồi sẽ thả ra nhưng bị cô chối từ. Mặc cho Trang phản ứng, Thành vẫn khống chế hãm hiếp cô. Sau khi thỏa mãn, Thành đã lạnh lùng bóp cổ cô cho đến chết. Sau những cố gắng vận động, thuyết phục không thành, khoảng 5h cùng ngày, lực lượng giải cứu phá cửa xông vào. Trang được đưa vào bệnh viện cấp cứu nhưng đã tử vong. Vũ Văn Thành ngay sau đó bị bắt về hành vi “Giết người”. Đến ngày 31/7/2013, sau hơn 8 tháng gây án, Thành bị TAND TP. Hà Nội tuyên phạt tử hình về tội “Giết người” và 5 năm tù về tội “Hiếp dâm”, tổng hợp hình phạt là tử hình.
* Tên nhân vật đã được thay đổi.
Lam Thanh
Theo_Người Đưa Tin
Án mạng từ ức chế của người đàn ông ở rể
Sau chuỗi ngày cay đắng của kiếp ở rể, chỉ thêm một cái tát của vợ khiến nỗi uất hận của ông Tưởng như giọt nước tràn ly.
Công an Hải Dương đang tạm giữ ông Nguyễn Văn Tưởng (sinh năm 1951, trú tại thôn Bịch Đông, xã Nam Chính, huyện Nam Sách, Hải Dương) để điều tra làm rõ vụ án giết người xảy ra trên địa bàn.
Nghi phạm Tưởng trong trại tạm giam công an tỉnh Hải Dương
Tháng 12/2013, sau khi đã qua một lần đò, ông Nguyễn Văn Tưởng và bà Đàm Thị Nhung (sinh năm 1954, ngụ thôn Thụy Trà, xã Thượng Đạt, TP Hải Dương) kết hôn khi ông đã 62 tuổi, bà 59 tuổi. Sau khi tổ chức đám cưới, ông Tưởng chuyển về sống tại nhà vợ tại thôn Thụy Trà.
Sống với nhau khoảng 4 tháng, mâu thuẫn nảy sinh. Ông Tưởng phát hiện vợ mình là một người ham chơi, không tu chí làm ăn, thường chải chuốt, ăn mặc điệu đàng lố bịch. Ông góp ý khuyên nhủ thì tình cảm dần rạn nứt, vợ chồng lục đục cãi cọ nhau.
Mỗi lần vợ chồng cãi nhau, ông thường xuyên bị vợ chửi mắng, đánh đập, đuổi ra khỏi nhà. Quần áo, đồ đạc của người chồng đi ở rể đều bị vợ "cậy" có nhà đem quẳng hết ra sân để "trả" chồng. Nhưng nghĩ vợ chồng ăn ở với nhau một ngày cũng là tình nghĩa, Tưởng chịu đựng và cố gắng ở lại nhà vợ.
"Ở tuổi này, tôi chỉ mong có một người vợ hiểu, thông cảm cho mình. Tôi rất sợ cảnh già cả sống cô đơn. Trước khi về nhà vợ ở, tôi từng hứa với mẹ vợ và vợ sẽ giữ gìn cuộc hôn nhân này", nghi phạm trải lòng.
Ông Tưởng cho rằng, bản thân là người đi ở rể lại lấy vợ vào tuổi xế chiều nên rất chú ý trong cách hành xử của mình với vợ và gia đình vợ. Ông hiểu được thân phận đi ở rể nên dù bị vợ mắng chửi, nhục mạ, vẫn cam chịu và chưa có hành động gì quá đáng.
Chỉ có duy nhất một lần ông đánh vợ vì vợ quá hỗn hào với chồng. "Cách đây chưa lâu, trong lúc tôi làm lại cái máng nước cho thỏ uống. Vợ đứng đấy chơi, tôi có bảo vợ đi xin ít xi măng nhưng vợ không chịu đi, còn lên mặt xưng hô "tao - mày" với tôi. Thậm chí, vừa ra cho thỏ ăn, bà ấy còn chửi vu vơ. Bực mình quá, tôi đứng dậy đánh bà ấy một cái. Vợ tức lên lại đuổi tôi ra khỏi nhà", ông Tưởng nhớ lại.
Mâu thuẫn vợ chồng ngày thêm gay gắt, căng thẳng hơn, những lúc bị vợ đuổi, ông Tưởng lại ra chiếc lán dựng tạm ở trước nhà để ngủ. Tính đến lúc gây án, ông lão đã ngủ ở đó được khoảng 3 tháng. Tuy vậy, tình cảm vợ chồng vẫn không được cải thiện. Cuối cùng ông Tưởng chọn giải pháp ly hôn để giải thoát cho cả hai, nhưng người vợ không đồng ý.
"Điều này khiến tôi rất bất bình và muốn chuyện ly hôn phải công khai, có chính quyền, mọi người xung quanh biết chứ tôi không thể dấm dúi, âm thầm bỏ đi. Đó chẳng khác nào tôi bị người ta đuổi không thương tiếc. Tôi là một người đàn ông, cũng phải có sĩ diện, danh dự của mình", nghi phạm tâm sự.
Chuyện ly hôn đang nhập nhằng bởi quan điểm của mỗi người thì vào khoảng 6h ngày 24/5, vợ chồng tiếp tục cãi cọ, lời qua tiếng lại với nhau. Ngoài chửi mắng chồng, bà Nhung đã tát vào mặt chồng một cái. Vì cái tát này khiến cho "giọt nước tràn ly", ông Tưởng quyết định lên kế hoạch giết vợ cho hả giận. Sau đó, ông ta cũng tự tử để khỏi xấu hổ với con cái, gia đình chuyện bị vợ đuổi về.
Đến khoảng 2h ngày 25/5, biết vợ ở trong nhà đã ngủ say, ông lão rón rén cầm hai chiếc tuốc nơ vít đã buộc sẵn dây điện tiến tới chỗ vợ ngủ, cắm đầu dây điện còn lại vào ổ cắm và cầm tuốc nơ vít cứ vậy đâm vào ngực, vào đùi vợ. Sau đó, hung thủ đem hai chiếc điện thoại của vợ ném xuống ao và cầm hung khí trở về lán, quấn dây điện vào tay và chân mình rồi cắm điện hòng tự tử nhưng không chết. Đến khoảng 4h cùng ngày, hung thủ đi xe máy lên đầu thú tại cơ quan công an.
Trái ngược với thông tin ông Tưởng khai, theo một vài người hàng xóm, ông Tưởng từng có lần dùng điếu cày đánh vợ thâm tím tay. Ít hôm trước khi xảy ra án mạng, ông Tưởng còn đi hát karaoke và gọi "tay vịn" là những cô bằng tuổi con - cháu mình, sau đó gọi vợ ra đón về.
Không chỉ vậy, một người thân trong gia đình nạn nhân cho biết, trước khi xảy ra vụ án này, ông Tưởng từng có ý định giết vợ. Trước đó, ông Tưởng đang ngủ ở giường ngoài vườn, sau đó nửa đêm ông đi vào giường trong nhà để thực hiện ý đồ sát hại nhưng khi đó nạn nhân đã tỉnh giấc nên thoát nạn.
Một ngày trước hôm xảy ra vụ án mạng, qua điện thoại bà Nhung bảo với em trai là ông Đàm Đình Luân rằng, ông Tưởng đã viết đơn ly hôn và bà đã ký. Tới rạng sáng ngày hôm sau, ông Tưởng gây án./.
Theo Pháp luật Việt Nam
Theo_VOV
Túp lều giữa đồng của người đàn bà "không biết chiều chồng" Ngày vục mặt đi làm, tối về gồng mình chiều chồng, nhưng người đàn bà bất hạnh ấy vẫn phải chịu đòn vô cớ vì "không biết làm vợ". Gần 40 năm bị bạo hành Năm 22 tuổi, bà Đoàn Thị Lộc (SN 1952, ngụ thôn Tân Vinh, xã Canh Vinh, huyện Vân Canh, tỉnh Bình Định). lấy chồng theo kiểu "cha mẹ...