Nỗi đau của người đàn bà bị phản bội
Tôi không biết diễn tả như thế nào nỗi đau của mình, nỗi đau của một người đàn bà bị chồng phản bội hết lần này đến lần khác…
ảnh minh họa
Tôi không biết, cũng không thể diễn tả như thế nào nỗi đau của mình, nỗi đau của một người phụ nữ hết lòng vì chồng, vì con, vì anh em nhà chồng nhưng lại bị chồng phản bội hết lần này đến lần khác.
Bỏ chồng ư, tôi đã nghĩ đến chuyện này rất nhiều lần, nhưng tôi lại không đủ can đảm để làm điều đó. Một phần vì hai đứa con tôi chúng cần có bố, cần có một mái ấm gia đình đúng nghĩa, một phần vì bố mẹ tôi đã già cả và không được khỏe, bố mẹ tôi là những người cổ hủ với suy nghĩ rằng đàn bà bỏ chồng là không ra gì, là mang tiếng với hàng xóm, láng giềng, là nỗi nhục nhã của bố mẹ.
Cả đời bố mẹ tôi phải chịu vất vả, tôi không muốn những năm tháng cuối đời của mình họ lại phải chứng kiến đứa con gái duy nhất của họ có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc và “không dám ngẩng mặt lên nhìn hàng xóm láng giềng” như lời của mẹ tôi nói.
Video đang HOT
Nhưng phần quan trọng nhất để tôi không dám ly dị chồng, có lẽ bởi vì tôi thấy mình không đủ khả năng về tài chính để có thể tự mình lo cho hai đứa con đang tuổi ăn, tuổi học.
Tôi chỉ là một công chức nhà nước bình thường, tổng thu nhập hàng tháng của tôi bây giờ chưa đầy 5 triệu đồng. Với số tiền đó, tôi chỉ nuôi được bản thân mình, còn tiền xây dựng nhà cửa, con cái học hành, đối nội, đối ngoại, tất cả đều phải do một tay chồng tôi xoay sở.
Không thể cáng đáng về kinh tế, nên tôi bị chồng xem thường. Mới đầu chỉ là những câu nói thể hiện thái độ, rồi sau đó là hành động, ban đầu cũng chỉ là những hành động không tôn trọng, rồi sau đó anh ngoại tình, giấu giếm, rồi anh công khai như để thách thức tôi.
Khi tôi biết chuyện, anh thách thức, dọa nạt tôi viết đơn ly dị, anh sẽ ký. Anh làm vậy, bởi anh biết rằng tôi không dám bước chân ra khỏi ngôi nhà của anh, không dám đương đầu với những khó khăn, thiếu thốn trong cuộc sống.
Gần 10 năm nay, tôi biết quá rõ chồng mình đã làm những gì, đã qua đêm với những ai, nhưng vẫn phải ngậm đắng nuốt cay, phải giả như mù, như điếc chấp nhận chồng quan hệ với hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác.
Trước mặt các con, tôi vẫn phải nói tốt cho bố chúng, rằng anh ta là một người đàn ông hoàn hảo, yêu vợ, thương con và hết lòng với gia đình, nhưng đó là sự giả dối, tôi giả dối với chính bản thân mình và giả dối với các con của tôi.
Tôi cũng cảm thấy mệt mỏi và bế tắc, nhưng tôi không còn biết phải làm gì khác. Tôi không dám ly dị chồng, vì tôi biết mình sẽ không thể xoay sở được mọi chuyện nếu như không có anh.
Theo VNE
Trăn trở vì tôi và người yêu không môn đăng hộ đối
Gia đình tôi có công ty riêng, thuộc hàng khá giả. Ba mẹ anh đi buôn bán khắp nơi, không ổn định một chỗ.
Tôi năm nay 22 tuổi, tự chủ về mặt tài chính từ năm 20, vẫn ở chung với ba mẹ và đang làm riêng sau 2 năm đi làm thuê. Anh hơn tôi 6 tuổi, công việc ổn định, lương anh không thuộc vào diện cao nhưng cũng đủ để chi trả các khoản sinh hoạt của mình và tiêu xài. Anh không phải dân Sài Gòn nên vẫn ở nhà trọ. Chúng tôi yêu nhau hơn một năm rưỡi.
Ảnh minh họa: MM
Vì anh cũng lớn tuổi nên tôi và anh có nghĩ đến việc tiến tới hôn nhân, vấn đề tôi gặp phải là chuyện muôn thuở của ông bà "Môn đăng hộ đối". Gia đình tôi có công ty riêng, thuộc hàng khá giả, dòng họ tôi có tiếng nên ba mẹ rất trọng sĩ diện, e dè người nói ra nói vào. Ba mẹ anh đi buôn bán khắp nơi, không ổn định một chỗ, vài ba tháng mới về nhà một lần, thu nhập cũng không cao nên không dư nhiều để xây nhà.
Tôi đã vài lần xuống nhà anh chơi. Ba mẹ anh rất quý tôi, tôi cũng quý hai bác. Ba mẹ anh là dân buôn bán nhưng rất hiền hòa, gia đình nề nếp. Mỗi khi về chơi, tôi đều cảm thấy rất thoải mái, không gượng ép, luôn có cảm giác như gia đình thứ hai với những bữa cơm tràn ngập tiếng cười nói. Anh là con một nên được hưởng trọn sự giáo dục từ ba mẹ, điều đó một phần khiến tôi cảm thấy mình may mắn khi gặp được anh.
Tôi quý ba mẹ anh vô cùng, thường liên lạc với mẹ anh nói những câu chuyện hằng ngày. Chưa bao giờ mẹ hay ba anh đặt áp lực cho tôi về chuyện cưới xin dù tôi biết anh là con một nên hai bác rất nôn nóng, với lại anh cũng lớn tuổi rồi. Tôi hiểu chuyện nên tự lấy đó làm áp lực cho mình. Đôi khi cảm thấy bế tắc tôi đành không nghĩ tới nữa, yêu nhau được ngày nào hay ngày đó. Nhưng vấn đề không nằm ở tôi mà nằm ở gia đình tôi.
Tôi chưa dẫn anh về giới thiệu ba mẹ một cách chính thức nhưng gia đình có gặp qua anh với danh nghĩa là bạn tôi. Biết tính ba mẹ, khi tôi dẫn về mọi chuyện sẽ rối tung lên, sẽ không thể tự do hẹn hò, gặp anh như bây giờ nữa. Tôi biết khi đó áp lực rất lớn sẽ đổ lên đầu mình. Tôi nghĩ nhiều lắm, biết việc gia đình tôi khá giả cũng phần nào tạo sự tự ti nơi anh dù anh không nói. Tôi lại nghĩ nếu có thể thuyết phục được ba mẹ, liệu anh có can đảm đạp lên dư luận để sống hạnh phúc với tôi không? Tôi sợ ban đầu có thể anh chống chọi được, nhưng sống chung với lũ lâu ngày anh cũng kiệt sức. Tôi cũng sợ anh vì mệt mỏi mà thay đổi tính tình khi về sống với tôi, lúc đó hạnh phúc gia đình lại bấp bênh.
Tôi làm nghệ thuật nên thu nhập không ổn định, được mùa kiếm kha khá, không được mùa cũng "đói" lắm. Tôi lại mới ra làm riêng, đang trên đà gây dựng thương hiệu nên có bao nhiêu tiền tôi đổ vào đầu tư cho sự nghiệp, chẳng dư gì nhiều. Lương anh cũng không dư nên nhiều lúc tôi muốn tiết kiệm để xoay chuyển tình thế bên nhà anh nhưng thiệt tình cũng khó quá. Tôi trăn trở và mệt mỏi lắm. Anh cố gắng vì tôi nhiều, vừa đi làm vừa học cao học. Anh nói nếu có bằng cao học, khi đứng cạnh tôi, người ta cũng không nhìn nhiều vào gia cảnh của anh. Tôi yêu anh ở điều đó.
Với tôi, anh là người chín chắn, suy nghĩ sâu, cho tôi cảm giác an tâm và tin tưởng, thoải mái và an toàn tuyệt đối khi ở cạnh nên tôi chẳng phải đắn đo suy nghĩ nhiều về chuyện bước chung đường với anh trong tương lai, chỉ là vấn đề gia cảnh hai bên khiến tôi mệt mỏi. Tôi không sợ dư luận, chỉ sợ tâm lý anh không vững khi về với mình, tôi sợ ba mẹ buồn phiền.
Đọc nhiều tâm sự của mọi người trên diễn đàn, tôi cảm thấy điều quý giá nhất chỉ cần vợ chồng sống hạnh phúc với nhau thì chuyện gì cũng vượt qua được, mặc dù không phủ nhận và thẳng thắn mà nói vợ chồng hạnh phúc cũng phải cần đến tiền. Tôi và anh với tính cách tự lập, không sống dựa vào gia đình nên chuyện gia cảnh hai bên không ảnh hưởng đến chúng tôi. Tôi chỉ cần mình gặp đúng người đàn ông của cuộc đời, vậy là đủ; nhưng còn anh, liệu thời gian có làm anh thay đổi không? Đàn ông trọng sĩ diện lắm, họ cũng không giỏi phớt lờ những gì người ngoài nói ra nói vào. Tôi chẳng biết phải làm gì tiếp theo.
Theo VNE
Chồng tôi thuê bố mẹ giả để cưới thêm vợ Em tin vào anh, vào tình yêu bé nhỏ của chúng ta, vậy mà anh thuê bố mẹ giả để cưới vợ mới trong Nam, em không hay biết. Em biết anh sẽ chẳng bao giờ đọc những dòng chữ này nhưng vẫn muốn viết ra cho nhẹ nỗi lòng. Em không hiểu vì sao, vì lý do gì anh lại tàn nhẫn...