Nỗi đau của người chồng ‘bất lực’ bị vợ chì chiết mỗi đêm
Cô ấy không còn nhẹ nhàng với chồng như trước nữa, thay vào đó là sự hằn học, khuôn mặt luôn cau có.
Chị Tuyết vợ anh Chiến vốn là cô gái xinh đẹp, tham vọng và có tính hướng ngoại. Khi yêu tình cảm hai người rất nồng ấm. Cô ấy du học ở nước ngoài về nên khá thoáng trong chuyện vợ chồng. Trước khi cưới, vợ anh còn nói với chồng “Mình cứ vui chơi cái đã anh nhé, khoan vội sinh con. Nếu mình sinh con sớm bận rộn, rồi chẳng có thời gian mà đi đây đi đó đâu”. Nói rồi vợ sà vào lòng anh nũng nịu.
Cũng bởi vậy, cưới nhau được 2 năm vợ chồng anh vẫn như mới cưới, ngọt ngào và đầy yêu thương. Chẳng phải nói, vợ anh rất hài lòng về chồng. Cơ bụng sáu múi, phong độ thì đang ở thì đỉnh cao. Mỗi lần bên nhau, vợ anh lại trầm trồ khen chồng đủ lời. Anh cảm thấy vô cùng hài lòng vì đã mang lại được niềm vui cho vợ. Có thể nói, đó là điều anh tự hào nhất từ trước tới giờ.
Nhưng rồi cái phong độ ấy cũng chỉ là điều nhất thời khi gần đây, bỗng nhiên anh bị mắc chứng bệnh lạ lùng. Dù anh đã cố gắng nhưng mỗi lần giao ban, anh chỉ duy trì được vài ba phút. Khi cuộc yêu sớm ngã ngũ, cũng là lúc anh thấy vợ anh thở dài, tiếc hùi hụi. Không ít lần vợ anh vì thế mà cáu bẳn chồng. Mỗi lần như vậy, anh lại suy nghĩ nhiều lắm.
Cô ấy không còn nhẹ nhàng với chồng như trước nữa, thay vào đó là sự hằn học, khuôn mặt luôn cau có. (Ảnh minh họa)
Khi chồng mới bị bệnh Tuyết còn thông cảm, hằng này mua các món tẩm bổ, rồi lại chạy ngược chạy xuôi mua thuố.c nhằm giúp anh cải thiện được tình hình. Thậm chí hai vợ chồng còn vào tận Nghệ An cầu cứu ông lang nổi tiếng. Nhưng rồi anh uống mãi, uống hoài cả mấy chục loại thuố.c, tốn kém hàng trăm triệu vẫn chẳng bõ vào đâu. Vợ anh lâu dần mất kiên nhẫn.
Nhìn nét mặt vợ anh biết là cô ấy đang rất buồn, rất thất vọng, không còn muốn gần gũi chồng nữa. Trước đây cô ấy ca tụng chồng bao nhiêu nay tỏ vẻ chán chường bấy nhiêu. Cũng chẳng có gì sai khi người ta vẫn bảo “tìn.h dụ.c là sợi dây kết nối tình vợ chồng”.
Buồn, chán hai vợ chồng ngày càng xa cách nhau. Hơn 7 tháng qua vợ chồng anh lầm lũi như hai chiếc bóng. Cứ đêm xuống là anh thấy sợ, sợ cảm giác chung phòng với vợ. Anh muốn hôn vợ, muốn suồng sã cô ấy lại gạt anh ra. Nhiều hôm thấy mình khỏe mạnh, phơi phới anh lại muốn được âu yếm vợ, nhưng rồi chưa đến cao trào anh bỗng tụt hứng cảm xúc…Hai vợ chồng lại chán nản nhìn nhau.
Những lúc đó vợ anh lại bĩu môi “thôi anh đừng cố nữa, thêm khổ mà thôi”, “tôi mệt với anh lắm rồi, đi ngủ mai còn đi làm”, “chưa già đã yêu thế”. Không những thế vợ anh còn bóng gió “thế này chịu sao nổi, có khi phải tự đi giải tỏa, tìm anh nào ngon nghẻ”…Nghe thế anh muốn giáng cho vợ một cái tát, nhưng rồi cũng đành im lặng, chỉ thở dài, ngậm ngùi ngồi một góc giường, nghĩ cho cùng thì cũng là do anh.
Video đang HOT
Vợ anh cứ nói thế, nhưng cô ấy đâu biết anh cũng buồn lòng vô cùng. Anh nào đâu muốn như thế, tất cả chỉ là ý trời, ông trời đang muốn thử thách vợ chồng anh thôi mà. Suốt những tháng qua anh cũng lên mạng tìm hiểu, thuố.c thang, anh cũng tập thể dục đều đặn, nhưng bệnh cũng chưa thuyên giảm là bao. Nếu cô ấy không hiểu anh, không đồng tâm hiệp lực làm sao anh chữa trị khỏi đây?
Nhiều lúc anh vẫn động viên vợ, rằng anh sẽ tập thể dục, thay đổi chế độ sinh hoạt hằng ngày…để giúp hai vợ chồng lại có được cảm giác như xưa. Nhưng cứ cố mãi, càng cố chị càng tỏ ra khó chịu với chồng, còn anh, ngày càng thấy mình thật vô dụng.
Có những đêm anh thức trắng, anh thèm được ôm vợ vào lòng, mong muốn cô ấy hiểu cho anh, thèm cảm giác trước kia… Nhưng hễ anh động vào vợ lại gạt anh ra rồi chì chiết anh. Anh lo sợ lắm. Giờ anh biết phải làm sao đây? Anh cảm thấy bất lực vô cùng…
Theo Afamily
Bất lực khi con trai lấy vợ nước ngoài hơn 7 tuổ.i
Là một người mẹ tôi không đành lòng trước quyết định lấy vợ của con trai.
Con tôi đã sai hay tôi quá ích kỉ, thật sự tôi không biết giải quyết thế nào nữa? (Ảnh minh họa)
Tôi may mắn có một cậu con trai vô cùng ngoan ngoãn và học giỏi. Từ bé đến lớn, tôi chưa bao giờ phải bận tâm đến việc học tập của con. Cháu luôn biết nghe lời cha mẹ, biết điều hay lẽ phải và luôn có ý thức tự giác trong việc học của mình. Bạn bè ai cũng ao ước được như tôi.
Bản thân tôi cũng thấy mọi việc đến với tôi đều vô cùng tự nhiên và thuận lợi. Chồng tôi cũng là người có sự nghiệp, biết chăm lo cho gia đình. Công việc của tôi ổn định. Con trai tiề.n đồ xán lạn.
Tôi mãi mãi không bao giờ quên được cái ngày mùa đông năm đó. Tôi nhận điện thoại của đồng nghiệp chồng nói anh đang cấp cứu trong viện vì bị đau tim đột ngột. Khi tôi chạy được đến nơi, đã không còn cơ hội được gặp anh lần cuối.
Tôi không thể tin nổi việc này lại xảy ra với gia đình mình. Tôi quỳ xuống va.n xi.n các bác sĩ hãy cứu chồng tôi nhưng mọi thứ đã quá muộn.
Lúc chồng tôi mất, con trai tôi đang học năm thứ hai. Sự ra đi đột ngột của người cha cũng là cú sốc tinh thần quá lớn đối với con, nhưng cũng vì thế mà con trưởng thành và rắn rỏi hơn nhiều. Con trở thành người đàn ông trụ cột trong nhà thay anh chăm sóc tôi bởi sức khỏe và tinh thần của tôi lúc đó thật thê thảm.
Con rất hiểu chuyện và luôn cố gắng học tập tốt để hoàn thành tâm nguyện của người cha đã khuất. Sau khi tốt nghiệp đại học, con đã xuất sắc giành được học bổng đi học ở nước ngoài.
Con vừa muốn đi học vừa muốn ở lại vì lo cho tôi. Còn tôi vừa muốn con đi để có cơ hội phát triển sự nghiệp vừa không muốn xa con. Cuối cùng mẹ con tôi cũng đưa ra được quyết định cuối cùng.
Con đi rồi, mình tôi trong căn nhà trống vắng đầy ắp kỉ niệm càng khiến cảm thấy cô đơn lấn chiếm tôi. Tôi mong mỏi từng ngày con trở về và hai năm cũng trôi qua.
Thêm một lần nữa tôi lại phải đối mặt với lựa chọn của mình và cuối cùng tôi quyết định cho con ở lại nước ngoài sẽ có nhiều cơ hội để phát triển sự nghiệp.
Trong thời gian con ở nước ngoài, bạn bè cũng giới thiệu cho tôi vài cô gái hội tụ nhiều yếu tố để chọn con dâu. Nhưng mỗi khi nói chuyện đó con đều không đồng ý vì nói công việc chưa ổn định, tạm thời chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình.
Cách đây 2 tháng đột nhiên con gọi điện về thông báo chuẩn bị lấy vợ và mời tôi sang dự đám cưới. Tin này khiến tôi vừa mừng vừa lo. Tôi băn khoăn không hiểu sao con giấu tôi đến tận lúc cưới xin mới nói. Khi tôi gặng hỏi mãi mới biết cháu quyết định kết hôn với cô bạn gái người nước ngoài hơn con 7 tuổ.i.
Nghe tin mà như xét đán.h bên tai. Bao nhiêu kỳ vọng của tôi giờ đều tan vỡ. Tôi vội vã đặt vé máy bay sang trước thời hạn 1 tháng. Đón tôi ở sân bay và cũng là lần đầu tiên tôi gặp mặt con dâu tương lai mà tôi tối sầm mặt mày suýt ngã xỉu.
Tôi có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi thằng con trai hào hoa phong độ, ưu tú ngời ngời của tôi lại yêu một cô gái nhan sắc và sức khỏe đều có vấn đề.
Đợi thời điểm thích hợp, tôi lựa lời hỏi con trai vì sao quyết định và lựa chọn như thế. Con trai tôi trả lời vì cô ấy là người rất tốt và chân thực. Tôi hỏi con đã nghĩ kỹ chưa khi cô ấy hơn mình 7 tuổ.i lại có vấn đề về sức khỏe nhỡ di truyền đến đời sau thì sao thì con tôi trả lời rằng, hai đứa chưa hề nghĩ xa như thế chỉ cảm thấy hai người yêu thương nhau sống bên nhau thế là đủ rồi.
Tôi thật sự thất vọng và đa.u đớ.n. Sau khi dự đám cưới tôi không muốn ở lại thêm một ngày nào nữa nên vội vã ra sân bay ngay trong ngày để trở về. Trên đường về, nước mắt tôi không ngừng rơi.
Về đến nhà, tôi nằm vật ra giường và khóc đến khi mệt quá thiếp đi. Tỉnh dậy cảm thấy chán nản, thất vọng lại tràn về. Tôi không còn chút niềm tin nào vào cuộc sống này nữa. Tôi hối hận vô cùng vì đã ủng hộ việc con trai ra nước ngoài học. Cứ nghĩ đến tôi lại khóc.
Gần đây đôi mắt tôi chỉ nhìn thấy mọi thứ mờ mờ và có cảm giác sưng tấy. Tôi cứ nghĩ chắc do thời tiết nóng quá bị phát hỏa nên đã mua thuố.c về uống. Không ngờ, một tuần nay mắt tôi không còn nhìn thấy rõ gì nữa.
Tôi bắt đầu có chút sợ hãi vì ở nhà có mình tôi nhỡ có chuyện gì không ai biết. Tôi đến bác sĩ chuyên khoa khám thì kết quả cho thấy tôi khóc quá nhiều, lại thêm mất ngủ kéo dài nên nhãn cầu quá tải.
Bác sĩ nói, đương nhiên khóc có thể làm dịu đi cảm xúc tạm thời, nhưng lạm dụng quá sẽ không tốt đối với sức khỏe. Bác sĩ yêu cầu tôi phải tập thả lỏng, thư giãn chịu khó nghỉ ngơi tĩnh dưỡng bệnh tự nhiên sẽ khỏi.
Biết tình trạng bệnh và nguyên nhân gây bệnh nên tôi cảm thấy yên tâm phần nào. Nhưng trên thực tế tôi không thể làm được như lời bác sĩ dặn. Là một người mẹ tôi không đành lòng, tôi không thể làm ngơ được chuyện con trai mình lấy người vợ nước ngoài hơn 7 tuổ.i, sức khỏe lại yếu.
Con tôi đã sai hay tôi quá ích kỉ, thật sự tôi không biết giải quyết thế nào nữa?
Theo Dân Việt
Chồng Việt kiều ki bo với hành vi kỳ quái mỗi đêm 'Làm gì mà mua đến 50.000 đồng thịt? Em thấy không, cả nhà ăn 2 bữa chưa hết, để đến ngày mai ai ăn nữa...'. Tôi là Chu Huyền Trang, năm nay tôi 24 tuổ.i, tôi mới lấy chồng được hơn 1 tháng nay. Tôi là gái quê, nhà nghèo khó. Năm tốt nghiệp cấp 3, vì không thi đỗ đại học, nhà...