Nỗi đau chồng vắng nhà vợ lên giường với bạn thân
Em xin lỗi, trước đây em đã trót trao trinh tiết của mình cho một người khác. Nhưng khi anh ta chiếm đoạt được em rồi thì anh ta đã bỏ em không thương tiếc
Tôi và em quen nhau từ thời hai đứa con học cấp 3 nhưng ngày ấy, tôi còn hồn nhiên lắm nên chỉ coi em như một người bạn thân thiết, đâu biết rằng trong lòng em đã thầm yêu mến tôi từ lâu?
Sau đó thì tôi thi vào Học viện Cảnh sát nhân dân, còn em đỗ vào trường Cao đẳng Y tế cộng đồng. Hôm gia đình tôi tổ chức mừng tôi đỗ đại học và chia tay tôi lên đường đi học, em cũng đến nhà tôi chung vui. Sau bữa ăn tối vui vẻ với mọi người thì tôi đưa em về… Vừa đi được một đoạn đường thì em bất ngờ ôm chầm tôi và nói: “Cậu có biết rằng từ rất lâu rồi, tớ đã thầm yêu cậu?”. Tôi hơi bất ngờ trước câu nói đó của em nhưng vì từ trước tới nay, tôi chỉ coi em như một người bạn thân thiết nên nói với em rằng: “Tớ nghĩ chúng mình chỉ là bạn thôi. Bây giờ tớ không muốn mất đi tình bạn ấy”. Em đã khóc và buồn rất nhiều khi bị tôi từ chối tình cảm của mình…
Thời gian trôi qua thật nhanh, tôi cũng đã tốt nghiệp và được đưa về địa phương làm việc. Và rồi, một tai nạn bất ngờ ập xuống khi tôi bị thương nặng trong một lần đi công tác xa và tôi đã bị hôn mê suốt hai ngày ở bệnh viện… Lúc vừa tỉnh dậy, tôi đã thấy em và mẹ tôi ngồi bên cạnh. Mẹ tôi nói rằng, “H đã ở đây chăm sóc cho con suốt mấy ngày con bị hôn mê đấy”. Biết được tấm chân tình của em, tôi thật sự rất cảm động…
Sau khi ra viện, tôi đã ngỏ lời yêu em và em đã khóc trong sự hạnh phúc vì mối tình bao năm đơn phương cuối cùng cũng đã được đền đáp. Cũng chẳng bao lâu sau thì hai chúng tôi chính thức thành chồng thành vợ với một đám cưới long trọng.
Đêm tân hôn, khi tôi vừa đưa em vào phòng thì em đã khóc nức nở: “Em xin lỗi, trước đây em đã trót trao trinh tiết của mình cho một người khác. Nhưng khi anh ta chiếm đoạt được em rồi thì anh ta đã bỏ em không thương tiếc”. Tuy có một chút thất vọng về vợ mới cưới của mình nhưng tôi vẫn an ủi, động viên em: “Anh không trách em về những chuyện đó đâu. Cái gì đã là quá khứ qua rồi thì hãy cho qua đi, chỉ cần bây giờ em yêu thương anh thật lòng là được”. Sau lần đó, em biết ơn tôi nhiều lắm.
Vì đặc thù công việc nên tôi rất hay vắng nhà, còn em làm y tá nên cũng thường xuyên phải đi trực. Hai vợ chồng ít được gặp nhau nên chỉ những ngày nghỉ, hai đứa mới được ở bên nhau nhiều. Tuy bận rộn công việc cơ quan nhưng em vẫn sắp xếp công việc gia đình chu đáo khiến tôi cảm thấy rất an tâm và hãnh diện về vợ mình.
Rồi một hôm, tôi gặp lại Sơn, bạn thân của tôi từ thuở còn học cấp 3. Bây giờ Sơn đã là một doanh nhân thành đạt và rất giàu có. Hai chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều về cuộc sống, chuyện gia đình… và cũng từ đó, Sơn thỉnh thoảng đến thăm và ăn cơm với vợ chồng tôi rất vui vẻ.
Video đang HOT
Cách đây hai tháng, tôi được cơ quan cử đi một khóa tập huấn dài ngày. Dù ở rất xa nhau nhưng tôi vẫn thường xuyên gọi điện về nhà hỏi thăm vợ và em cũng bảo rất nhớ tôi và mong tôi về. Cũng chính vì câu nói đó nên tôi xin cơ quan nghỉ vài ngày để về thăm vợ và cũng để tạo bất ngờ cho em nên tôi đã không thông báo trước.
Khi vừa về đến đầu ngõ, tôi đã nhìn thấy chiếc ô tô của Sơn nhưng khi về đến nhà mình thì thấy phòng khách đóng kín bưng, chỉ có ánh đèn dọi ra từ phía phòng ngủ tầng hai. Cảm giác có điều gì bất thường nên tôi đã không gọi vợ xuống mở cổng mà dùng chìa khóa của mình ra cửa sau mở cửa. Tôi âm thầm đi vào nhà… khi đến gần phòng ngủ của mình thì tôi nghe thấy tiếng vợ tôi đang cười đùa và có cả tiếng đàn ông… người đàn ông ấy không phải ai khác là Sơn, bạn thân tôi.
Lúc đó, trời đất như sụp đổ dưới chân tôi… Tôi không muốn tin đó là sự thật nhưng những lời trêu đùa, tình tứ với nhau ngày càng lớn hơn khiến tôi không thể nào dối lòng mình được. Tôi lấy lại bình tĩnh rồi mở cửa phòng ngủ đi vào và nói: “Hai người mặc quần áo rồi ra phòng khách nói chuyện”.
Vợ tôi khóc lóc và quỳ dưới chân tôi xin tha thứ, Sơn cũng thế, cũng quỳ xuống mong tôi hãy bỏ qua cho cậu ta. Lúc đó, tôi không còn kiếm chế được sự tức giận: “Mày về đi, tao không có thằng bạn như mày. Mày đừng để tao gặp lại mày một lần nào nữa. Còn cô, cô đừng khóc lóc làm gì, tôi sẽ nói chuyện với cô sau”.
Vài ngày sau đó, cô ấy bỏ về nhà mẹ đẻ và nhắn tin xin lỗi tôi: “Cầu xin anh hãy cho em một cơ hội để vợ chồng được đoàn tụ. Cũng chỉ vì anh thường xuyên vắng nhà và ít quan tâm đến em nên em mới xiêu lòng với người ta, chứ thật ra em chỉ yêu mình anh”. Đọc được tin nhắn đó, tôi vừa thương, vừa giận cô ấy… nhưng cũng tự trách bản thân mình vì từ trước tới nay, chỉ biết quan tâm đến chông việc mà ít quan tâm đến gia đình.
Bây giờ tôi phải làm sao đây? Tôi vẫn rất yêu cô ấy, vẫn mong muốn được sống hạnh phúc bên cạnh cô ấy… nhưng tôi vẫn không thể nào quên được sự ám ảnh tình tứ giữa hai người họ. Nếu chấp nhận tha thứ và quay về bên nhau, tôi sợ cuộc sống gia đình sẽ không được hạnh phúc như thuở ban đầu nữa…
Qua những lời chia sẻ này, tôi rất mong các bạn độc giả hãy cho tôi những lời khuyên sáng suốt nhất!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Ham chơi trội, buộc phải cưới gái già
Chỉ vì thích chơi trội với đám bạn, Dũng đã phải lấy người vợ hơn mình 8 tuổi vì cô ta mang bầu. Những câu chuyện về "phi công trẻ lái máy bay bà già" trong xã hội hiện đại đã không còn quá xa lạ với mọi người. Nhưng đâu đó vẫn có những "mối tình chị em" khiến người trong cuộc phải hối hận, còn người ngoại cuộc thở dài tiếc nuối:
Chi tiền "câu" trai trẻ để ra oai
Bước sang tuổi 30, chị Huyền Thanh lộ rõ dấu hiệu của tuổi tác trên nét mặt. Chị Thanh vốn không xinh, tính tình cũng có phần "cứng" như đàn ông nên tới giờ chị mới chỉ có 2 người đàn ông có ý định. Tuy nhiên, cả hai người đó đều không đâu vào đâu cả. Vậy là dù cho chị đang làm ở một công ty nước ngoài, thu nhập cao, nhiều tiền, ăn diện nhưng tới tuổi 30 chị vẫn chưa tìm cho mình một người đàn ông đồng hành.
Cảm thấy khó chịu khi bị mọi người chê bai là gái ế, chị Thanh quyết định "chống ế" cho mình bằng việc tìm một người bạn trai theo ý chị mong muốn. Chị không chờ đợi cơ duyên mà tin rằng điều gì mình muốn có thể tự làm được. Vậy là theo lời giới thiệu của một người bạn, chị Thanh gặp gỡ Dũng - một chàng trai sinh viên năm thứ 3 đại học, người có nhu cầu "lái máy bay".
Dũng tỏ ra có thiện chí ngay từ lần đầu gặp gỡ. Dũng không ngại ngần gọi Thanh bằng em ngọt sớt vì cho chỉ đáng tuổi em chị Thanh. Thanh cảm thấy hứng thú với trò chơi này và hai bên chính thức là một cặp đôi. Để có được những phút giây tự hào, hãnh diện đi bên người yêu trẻ, đẹp trai, chị Thanh đã phải dùng số tiền không nhỏ chi trả cho những cuộc vui chơi. Nhưng chị Thanh thấy khoái chí mỗi khi gặp bạn bè, thấy cái nhìn ngưỡng mộ của họ mỗi khi Dũng chăm sóc cho chị, chị lại càng thêm sung sướng.
Thất tình ở tuổi 30 vì yêu phi công trẻ (Ảnh minh họa)
Kể từ khi có "người yêu", chị Thanh không còn phải sầu não vì những ngày cuối tuần chán ngắt, cô đơn mà thay vào đó là những chuyến du lịch đầy niềm vui bên người tình trẻ. Chị cũng không còn đau khổ khi bị ai đó chê bai: "Bằng từng này tuổi rồi mà chẳng có thằng nó nhòm ngó". Giờ đây chị đã có người quan tâm tới từng miếng ăn, giấc ngủ, gọi điện tối ngày, không những vậy lại còn là một anh chàng đẹp trai, trẻ tuổi hơn. Chị Thanh lấy làm tự hào lắm.
Chị Thanh chưa bao giờ nghĩ về tương lai của cuộc tình đó. Nghĩ xem liệu người thanh niên kém mình nhiều tuổi đó ngay từ đầu khi bước chân vào mối quan hệ này đã có tư tưởng xem đó như một cuộc đổi chác chứ không phải vì yêu đương. Càng ngày chị Thanh càng mê muội cậu ta, phần vì cậu ta biết cách chiều chuộng, phần vì chị như cơn nắng hạn lâu ngày gặp mưa nên càng chết mê chết mệt Dũng. Dũng cần gì chị cũng cung phụng, mua cho anh đầy đủ mà không đắn đo, tính toán. Chị cứ ngỡ rằng tình cảm của Dũng cũng tiến triển dần thành tình yêu thật sự như chị.
Thế rồi đùng một cái Dũng tuyên bố chia tay sau hơn 1 năm gắn bó. Dũng nói những lời chia tay ráo hoảnh như không. Dũng nói học xong rồi sẽ về quê làm việc và cưới vợ. Chị Thanh bàng hoàng hỏi Dũng: "Thế còn chuyện của anh và em thì sao?". Dũng còn tỏ thái độ ngạc nhiên hơn chị Thanh: "Chuyện gì, tình yêu á? Yêu đương gì đâu, đó chẳng qua chỉ là hai bên cùng có lợi thôi. Chị có tình, tôi có tiền, chúng ta mang cái mình có để đổi lấy cái mình thiếu. Giờ xong rồi thì thôi, đường ai nấy đi chứ".
Vậy là ở tuổi ngoài 30, chị Thanh chẳng những chưa lập gia đình mà còn rơi vào trạng thái thất tình và mất niềm tin. Chị vì nông nổi, chạy theo cảm giác nhất thời mà chị đã tự đẩy mình vào một bi kịch mới. Giờ đây, chị không những mất toàn bộ số vốn tiết kiệm trong bao năm vào cuộc tình đó mà còn trở thành một người mất niềm tin vào tình yêu.
Ham chơi trội, bị ép phải cưới gái già
Ngày cưới, mặt Vinh ỉu xìu trông đến tội. Người thân, bạn bè tới dự đám cưới cũng chẳng mấy ai vui vì biết cuộc hôn nhân đó chỉ là một sự ép buộc mà thôi. Nó cũng giống như nhiều cuộc hôn nhân gượng ép khác nhưng còn oái oăm hơn đôi chút khi mà chú rể kém cô dâu tới...8 tuổi.
Chỉ vì bốc đồng, phải cưới người vợ không yêu lại nhiều hơn tuổi (Ảnh minh họa)
Vinh là chàng trai trẻ, tính tình còn bốc đồng. Nghe mọi người nói về chuyện tình yêu "phi công trẻ lái máy bay bà già" Vinh thấy rất thích thú. Chính vì thế Vinh mới trêu đùa tình cảm của Hương khi biết cô có tình cảm với mình dù cho Hương hơn Vinh nhiều tuổi. Vinh chỉ nghĩ đơn giản: "Chẳng tội gì mà không hưởng, mỡ để miệng mèo, mình có mất gì đâu. Yêu gái già, chẳng những không phải chiều chuộng, tốn kém mà có khi lại còn nhận được ối thứ. Nhất là trong "khoản đó", mấy "chị gái" này sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn mấy em non tơ". Nghĩ thế nên Vinh tỏ ý tán tỉnh Hương. Không lâu sau hai người chính thức thành một cặp.
Yêu Hương, Vinh coi đó như một chiến tích để đem ra khoe với đám bạn. Cậu tự hào rằng "Tao có người yêu nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, chiều tao đủ đường. Tất nhiên, tao cũng chỉ vui chơi qua đường thôi chứ không cưới xin gì nhưng cứ vui chơi đã, tội gì". Vinh chỉ chơi đùa với tình cảm của Hương nhưng lại không biết rằng chính cậu mới là món đồ chơi trong sự điều khiển của Hương.
Hương có bầu và bắt Vinh cưới. Thậm chí Hương còn tính toán hết mọi chuyện, có cả kết quả xét nghiệm chứng minh đó là con Vinh để cậu hết đường chối cãi. Đường cùng, Vinh định "bỏ của chạy lấy người", không chịu chịu trách nhiệm thì Hương đe dọa nếu không cưới, sẽ mang chuyện Vinh làm hại cô ra trước cơ quan Vinh làm việc để cho anh bị đuổi khỏi ngành, mất việc. Không còn cách nào khác, Vinh đành phải miễn cưỡng cưới người "chị" hơn mình 8 tuổi làm vợ trong đau đớn.
Tình yêu vốn dĩ không phải là một trò đùa, càng không phải là một món đồ để mang ra đổi trác. Tình yêu không phân biệt tuổi tác nếu như đó là sự rung động từ con tim, là tình cảm chân thành chứ không phải sự tính toán thiệt hơn, một cuộc đổi chác lợi hại. Tất cả sự mù quáng đó đều phải nhận một cái giá đắt về mình.
Theo VNE
Yêu 10 năm không muốn cưới vì chán Chúng tôi yêu nhau 10 năm và đã "vượt rào". Giờ đây, cảm giác còn lại chỉ là sự nhàm chán. Đôi khi tôi thấy chẳng cần có Kiên bên mình nữa. Tôi và Kiên vẫn chưa đi quá giới hạn. Kiên chưa bao giờ đòi hỏi tôi điều này. Phải chăng vì thế mà giữa chúng tôi ngày càng mất dần sự...