Nỗi đau ấy, anh bỏ mặc em tự gánh chịu
Vì nỗi đau đó quá lớn với em, nhưng yêu anh em vẫn yêu rất thật, em đã tính chuyên tương lai với anh, thường xuyên tâm sự với mẹ anh. Gia đình em ai cũng biết anh và đã gặp mặt, em muốn tiến xa hơn ở mối quan hệ này
ảnh minh họa
Em và anh quen nhau trong 1 lần em cmt stt thằng bạn, vì tâm trạng nó giống em (mới chia tay người yêu), rồi vô tình anh thấy cmt của em, đọc nó rồi hình như có sự đồng cảm anh inbox làm quen em. Sau 2 ngày nói chuyện, anh nói anh thích em, anh muốn tìm hiểu và tiến xa hơn với 1 người con gái có suy nghĩ chín chắn như em. Lúc đầu em không tin, vì em mới bị người trước phụ bạc nhưng sau đó, em lại đồng ý, lúc đầu em suy nghĩ thử quen để quên đi người trước, nhưng sau đó em lại yêu anh rất thật lòng, em cảm thấy ấm áp và được che chở khi được ở bên anh.
Nói thật là lúc quen người trước, em đã cho người ta tất cả, cho đi sự trong trắng của em. Sau khi quen anh, em phát hiện những dấu hiệu giống có thai, em biết chắc là của người kia, em bế tắc, em như 1 người không tìm được lối đi cho riêng mình, em đã suy nghĩ mọi cách tiêu cực nhất mà em biết. Em là 1 cô gái song tử, 20, tính cách vui vẻ thường thấy của em không còn nữa, mà chỉ toàn là đau khổ bao trùm lấy em. Em quyết định, dù thế nào, dù có em cũng không bỏ con em, em không muốn làm khổ anh nên nói chia tay, dù anh níu kéo và rồi em nói thật là em đã mất, và lúc này em đang nghi ngờ em có thai với người trước.
Video đang HOT
Anh đã động viên em rất nhiều, anh nói nếu có, anh sẽ chịu trách nhiệm và nói đó là con anh với gia đình em, chỉ cần em đừng rời xa anh, em không chịu, em không muốn anh bị gia đình, bạn bè sỉ vả vì 1 đứa như em, nhưng rồi anh năn nỉ, anh đưa em đi khám và kết quả không có. Người ta nói, trong lúc hoạn nạn mới thấy chân tình, em yêu anh, biết ơn anh, khong chỉ cái tình mà còn là cái nghĩa nhưng lỗi ở em là quen anh 3 tháng rồi em vẫn còn nhớ người cũ, anh phát hiện ra nhiều lần em vẫn tìm nick fb người ta trên tìm kiếm, lập fb khác nói chuyện với người ta. Đó là em sai, em đã xin lỗi và hứa sẽ cố quên rồi anh mất niềm tin ở em từ đó.
Vì nỗi đau đó quá lớn với em, nhưng yêu anh em vẫn yêu rất thật, em đã tính chuyên tương lai với anh, thường xuyên tâm sự với mẹ anh. Gia đình em ai cũng biết anh và đã gặp mặt, em muốn tiến xa hơn ở mối quan hệ này. Rồi 2 đứa cũng quen nhau tới hiện tại là 8 tháng, nhưng em cảm nhận tình cảm anh dành cho em không như trước nữa, những lần cãi nhau, em đều là người xin lỗi, không phải vì em sai mà vì em muốn duy trì mối quan hệ này. Nhưng bao nhiêu lần, hết lần này tới lần khác anh làm tổn thương em, anh nghĩ em yêu anh nhiều quá, lụy anh, nên anh mặc sức làm em tổn thương rồi cứ nghĩ em sẽ quay lại sau 2, 3 ngày thôi.
Quen nhau, nhưng 1 tuần anh chỉ qua gặp em 1 lần, em không trách, vì em thương anh đi làm thêm buổi tối, anh vừa học vừa làm tự lo cho cuộc sống rất nghị lực và có ý chí, vì gia đình anh hoàn cảnh khá khó khăn. Em thương anh là vì thế, em cũng không cần anh mua quà cáp gì những ngày lễ, không cần anh chở em đi chơi đây đó như bao cặp tình nhân khác. Ngay cả sinh nhật em, anh cũng không tặng quà, chỉ 1 cái bánh kem nhưng như vậy cũng đủ khiến em hạnh phúc chỉ cần anh luôn ở bên em như thế. Nhưng anh là 1 chàng trai ma kết, anh rất vô tâm, ngay cả lúc này anh không đi làm nữa, anh cũng không còn muốn qua em, qua em giống như bị ép buộc vậy. Em bệnh, không ai ở nhà, em muốn anh qua em giống như sự quan tâm mà em cần lúc này anh cũng không qua, anh chỉ thích đá banh thôi, còn em… Có lẽ, em chịu đựng anh quá nhiều rồi, có lẽ em sẽ từ bỏ và ra đi dù em còn yêu anh nhiều lắm, có lẽ, em sẽ không yêu ai được nữa. Em sợ lại 1 lần nữa em tổn thương.
Theo blogtamsu
Đêm tân hôn vợ chồng tôi ôm nhau khóc vì màng trinh của vợ
"Anh thành thật xin lỗi em. Cuộc đời đã đối xử với em quá tệ, anh hứa có anh bên em rồi mọi chuyện sẽ khác. Tin ở anh em nhé!
Tôi và vợ đến với nhau khi cả hai đã 29 tuổi. Chúng tôi quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Sau gần 1 năm tìm hiểu, tôi và em quyết định cưới. Thời gian bên nhau không lâu nhưng tôi tin tưởng đây sẽ là cô gái xứng đáng để lấy làm vợ.
Cô ấy hiền lành, ít nói, sống nội tâm và không hay bộc lộ cảm xúc ra bên ngoài. Những lần gần gũi, cô ấy thường đỏ mặt và không muốn tiến xa hơn vì vậy tôi nghĩ cô ấy vẫn còn trinh nguyên. Cũng vì thế mà, tôi càng trân trọng và muốn giữ gìn cho người yêu đến tận đêm tân hôn.
Ngày cưới, giữa tiếng chúc tụng, niềm hân hoan vui sướng của tôi thì cô ấy có vẻ đăm chiêu và thỉnh thoảng tôi thấy vợ lén lau nước mắt. Tôi nghĩ có lẽ vì vợ vui và hạnh phúc quá đó thôi.
Đêm đến, trò chuyện với bố mẹ xong tôi nháy vợ lên phòng. Cô ấy ngại ngùng ra hiệu tôi lên trước. Ngồi trên giường một mình, tôi thấy tim mình đập thật nhanh vì hồi hộp và háo hức.
Đêm tân hôn, đến thời khắc mặn nồng nhất, tôi bàng hoàng nhận ra một điều, vợ mình chẳng còn trinh trắng. Mọi hứng khởi của tôi bỗng chốc tan biến, thay vào đó là sự tức giận. Tôi đẩy vợ sang một bên, cô ấy hoảng hốt nhìn tôi, tay chân run lẩy bẩy. Tôi cố gắng kiềm chế bản thân lại nhưng không hiểu sao cơn giận mỗi lúc càng mạnh lên. Bao nhiêu câu hỏi cứ quay cuồng trong đầu khiến tôi như muốn nổ tung vì tức tối. Cô ấy khóc, vội mặc lại quần áo và ngồi thu mình phía góc giường. Tôi lao vào xé rách chiếc áo ngủ trên người vợ, tra hỏi dồn dập: Vì sao cô lại lừa dối tôi? Vì sao tôi không phải người đàn ông đầu tiên của cô? Vì sao suốt thời gian yêu nhau cô không cho tôi biết.
Mãi đến khi nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch gần như sắp ngất của vợ, tôi mới buông cô ấy xuống rồi ngồi sang một góc giường, lấy 2 tay ôm mặt. Lúc đó, vợ tôi với khuôn mặt đẫm nước mắt đã kể lại nỗi đau mà cô ấy phải gánh chịu bao lâu nay.
Cô ấy từng bị một người bạn của anh trai cưỡng hiếp khi mới 17 tuổi. Cô ấy hoàn toàn không muốn điều đó xảy ra nhưng gã đó chuốc say rồi giở trò đồi bại. Từ sau đó, cứ có nhu cầu là hắn gọi cho cô ấy, dọa rằng nếu không nghe thì sẽ cho người thân và bạn bè xem ảnh và clip riêng tư của 2 người. Sau đó, cô ấy có thai, nỗi sợ hãi của người con gái không chồng mà chửa khi còn quá trẻ khiến cô ấy sợ hãi. Và cuối cùng em phải đi phá thai và đau đớn chỉ muốn chết khi biết mình vừa chấm dứt sự sống của một sinh linh chưa thành hình. Gã khốn kia khi biết chuyện thì vứt bỏ cô ấy không mảy may thương xót.
Nghe đến đây thôi, tôi thấy tim mình đau nhói và thương vợ hơn bao giờ hết. Nước mắt tôi rơi vì đồng cảm với nỗi đau của vợ. Trong tiếng nấc nghẹn ngào tôi nói với vợ: "Anh thành thật xin lỗi em. Cuộc đời đã đối xử với em quá tệ, anh hứa có anh bên em rồi mọi chuyện sẽ khác. Tin ở anh em nhé!" Cô ấy không nói mà chỉ khóc và ôm chặt chồng.
Theo Phunuvagiadinh
Phan Hiển: 'Nhiều lúc Khánh Thi còn bỏ mặc tôi' Nam vũ công 9X chia sẻ, trong vai trò cố vấn chuyên môn, nữ kiện tướng dancesport luôn hỗ trợ đội Thủy Tiên và Đoan Trang nhưng không "ngó ngàng" đến đội anh. Minh Hằng chọn thí sinh tinh tế hơn tôi Ở cuộc thi Bước nhảy hoàn vũ nhí mùa đầu tiên, Phan Hiển hợp tác cùng Đoan Trang đưa bé Linh...