Nỗi cay đắng của cô gái đám cưới không chú rể bên cạnh
Nghe lời mẹ, tôi đã bước lên xe hoa với “người chồng xa lạ”, giàu có. Ai cũng tưởng lấy chồng giàu là sướng nhưng trong chăn mới biết chăn có rận.
ảnh minh họa
Khi tôi học xong đại học, bố tôi đột nhiên bệnh nặng, gia đình tôi lao đao vì tiền chạy chữa cho bố. Từ ngày đó, mẹ tôi trở nên ích kỷ hơn rất nhiều, mẹ cho rằng chính bố là người làm cuộc đời bà khổ.
Tôi cắn răng chịu đựng mỗi lần mẹ la mắng khi con cái chưa làm ra tiền, chồng thì nằm một chỗ, bao nỗi vất vả đè nặng lên vai bà. Gia đình tôi thuộc vào diện bần nông, không tiền bạc, không quan hệ rộng nên công việc của tôi cũng đành gác lại một bên.
Thời gian đó chỉ có Phong, mối tình 5 năm sâu đậm động viên, an ủi và dành cho tôi một bờ vai để tựa. Những tưởng, tôi sẽ nắm chạy tay anh ấy cùng bước đi trên đoạn đường tình yêu đó thì chính tôi lại là người thay lòng đổi dạ, bỏ qua tất cả những lời ước thề đó, chiều lòng bố mẹ tôi đến với một người đàn ông hoàn toàn xa lạ.
Mẹ tôi đã nhờ người mai mối, nghe đâu là con một, gia đình khá giả, cưới nhau xong tôi sẽ được một “vé” sang bên đó, an ta đang bên xứ người nghiên cứu sinh. Bố tôi được đưa đến bệnh viện tốt nhất để điều trị, mẹ tôi sẽ dư giả tiền để mà trả nợ.
Video đang HOT
Ban đầu, tôi một mực phản đối, tôi nói với mẹ sẽ cố gắng đi làm, lấy tiền lo cho bố, cho gia đình thì mẹ tôi gạt phăng đi: “Làm bao giờ mới đủ mà trả nợ. Ở cái đất cằn này thì chỉ có lấy chồng giàu mới đổi đời được thôi. Không nghe theo bố mẹ thì ra khỏi nhà, tao sẽ từ mặt”. Chữ hiếu chữa tình sống sao cho chọn, tôi đành nói lời chia tay Phong dù cho anh có đau khổ, tuyệt vọng, níu giữ tôi bằng mọi cách.
Lễ ăn hỏi, đám cưới không chú rể diễn ra khá nhanh chóng. Nhà trai cũng chỉ vài ba người đến đón cô dâu về xứ Chè. Họ nhìn tôi bằng ánh mắt thương hại, bĩu môi chê bai gia đình nhà gái nghèo khó, hoàn cảnh. Bố tôi nằm một chỗ, nước mắt ông lăn dài vì biết con gái mình đang chấp nhận cái giá “chát” để đổi lại sự giàu sang cho gia đình. Miệng đời oan trái, người tốt thì vỗ về an ủi tôi, người ác miệng thì rèm pha bôi nhọ danh dự tôi.
Mẹ tôi vui mừng ra mặt mà không biết được cái kết sau đám cưới với tôi không hề ngọt ngào mà thay vào đó là những trái đắng, đẫm nước mắt, hối hận vì giây phút dại khờ của mình.
Ai cũng nghĩ rằng tôi đổi đời nhờ lấy chồng giàu nhưng họ không biết “những chiếc bánh màu hồng ngọt ngào đôi khi chính là miếng bả chuột”. Giờ cuộc đời tôi rơi vào vũng bùn lầy muốn thoát ra cũng được.
Sau ngày cưới, tôi được đưa đến để ở gần với người mà tôi gọi là chồng. Đúng như những gì bà mối nói “về đó tiền tiêu không hết, tôi được bố mẹ chồng hết mực quan tâm.
Ngày nào ông bà cũng gọi điện hỏi thăm sức khỏe, công việc của chồng tôi ở bên đó. Nhưng họ đâu biết được, chỉ sau một thời gian chồng con trai họ đã bộc lộ rõ bản chất, là một kẻ ít học, vũ phu, ghen tuông vô cớ. Hễ tôi có lên tiếng là anh ta đều gạt đi, mắng tôi “cô chỉ là kẻ ăn bám nên không được lên tiếng. Bố mẹ tôi mua cô rồi thì tôi được toàn quyền sử dụng”.
Đâu được sống trong nhung lụa như bố mẹ tôi ở nhà đang nghĩ đến, tôi phải ra ngoài đi kiếm tiền, đồng tiền bố mẹ nhận được chính là một hôi công sức mà tôi bỏ ra chứ không phải “chàng rể đại gia”chu cấp hàng tháng.
Nơi đất khách quê người, tôi chỉ biết cắn răng chịu đựng, ôm nỗi cay đắng này. Hai năm lấy chồng là hai năm đầy oan trái, nỗi đau còn in hằn trên cơ thể, đau đớn cho phận mình nhưng tôi không dám bỏ về, không dám ly hôn vì một lần nữa lại sợ miệng đời rèm pha.
Theo blogtamsu
Vừa thấy chú rể xuất hiện bên cạnh đoàn đón dâu cả họ nhà gái náo loạn còn bố mẹ hốt hoảng
Rõ ràng là đoàn nhà trai đang tiến vào mà tại sao mọi người lại hốt hoảng đến vậy. Tôi định đi ra ngoài
Hôm ấy tôi cũng mong chờ vì chồng nói sẽ làm cho tôi bất ngờ. (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng quen nhau đến 2 năm rồi tôi mới quyết định nhận lời yêu anh. Yêu nhau gần 1 năm thì đi đến kết hôn. Trước khi chuẩn bị đi tới kết hôn anh cũng có về nhà tôi chơi một vài lần nhưng hai đứa toàn là tranh thủ đi về trong ngày. Hôm dạm ngõ công việc bận nên cũng để cho hai bên phụ huynh tự lo liệu. Nhà tôi với nhà chồng cách nhau cũng chỉ 40 km, cùng tỉnh nhưng khác huyện.
Lễ ăn hỏi diễn ra trước đám cưới 1 tháng, khi ấy trời vẫn còn lạnh và vì lúc ấy ông ngoại tôi đang ốm nên cũng không tổ chức to lắm. Hai bên chỉ có họ hàng và vài người bạn thân thiết của cô dâu chú rể. Tuy nhiên đám hỏi vẫn rất vui vẻ, chú rể trong bộ vest lịch lãm còn cô dâu mặc áo dài truyền thống.
Sau đó may mắn ông ngoại tôi khỏe trở lại nên đám cưới diễn ra bình thường theo ngày giờ đã định sẵn. Lần này bố mẹ tôi mời rất đông anh em bạn bè vì tôi là con gái đầu đi lấy chồng mà, với lại nhà chồng cũng có điều kiện nữa. Nghe nói chú rể đẹp trai phong độ lắm nên mọi người trong làng lại càng hào hứng. Hôm ấy tôi cũng mong chờ vì chồng nói sẽ làm cho tôi bất ngờ.
Đúng lúc chồng vừa gọi nói anh đã tới và đang để xe bên ngoài đi bộ vào thì cũng là lúc đứa em út nhà tôi chạy vào bảo bố: "Bố ơi anh Đại tới rồi, các anh ấy đi mô tô phân khối lớn ấy, nhưng mà con sợ". Hóa ra đây là bất ngờ mà chồng bảo dành cho tôi đây, tôi tủm tỉm cười vì thích thú nhưng sao thằng em tôi nó lại sợ nhỉ, bình thường nó thích ngồi xe này lắm mà. Ngày trước mỗi lần chồng tôi về chơi đi cái xe đó về nó toàn đòi cho ngồi lên rồi chở đi chơi.
Thắc mắc chưa có lời giải đáp thì tôi bắt đầu nghe thấy tiếng kêu rồi khắp hội trường cưới náo loạn lên, người thì bảo đòi nợ thuê à, người thì bảo cướp dâu à tôi chẳng hiểu chuyện gì xảy ra nữa. Rõ ràng là đoàn nhà trai đang tiến vào mà tại sao mọi người lại hốt hoảng đến vậy. Tôi đang định đi ra ngoài xem thế nào thì bố mẹ lao từ bên ngoài bắt tôi vào buồng rồi khóa chặt cửa lại: "Con ở yên trong này dù có chuyện gì cũng không được ra nghe chưa" khiến tôi lại càng hoang mang.
Bên ngoài vẫn nháo nhào, tôi gọi điện cho chồng mãi không bắt máy. Tới lúc bắt máy thì lại chẳng nghe được anh nói gì, toàn giọng bên ngoài ầm ĩ hỏi làm trò gì vậy thế nọ thế kia... Không yên tâm ngồi trong đó, tôi đập cửa ầm ầm đòi ra thì đứa em gái mở khóa cho tôi. "Chị ra đi không mọi người chết khiếp, anh rể...". Tôi vội vàng xách váy cô dâu tiến ra. Trời ơi... đúng là.
Hóa ra cả họ nhà gái náo loạn là vì chồng tôi và nhóm bạn lái mô tô xăm hình kín mít hai tay nên mọi người hốt hoảng cứ tưởng là côn đồ trà trộn. Khổ, ông chồng tôi vốn có sở thích này rồi nhưng dạo trước thì chưa kín mít thế này đâu. Mà hôm vừa ăn hỏi xong hứng thế nào lão lại đi xăm hết bảo là cho nó đồng bộ với dàn đón dâu. Rồi hôm cưới nóng nực, các cha ấy cởi phăng hết vest xắn tay áo cao, chú rể cũng không ngoại lệ. Vậy là cả nhà được phen hú hồn.
Hóa ra cả họ nhà gái náo loạn là vì chồng tôi và nhóm bạn lái mô tô xăm hình kín mít hai tay nên mọi người hốt hoảng cứ tưởng là côn đồ trà trộn. (Ảnh minh họa)
Lại còn không thấy bà thông gia tới đón dâu nên bố mẹ tôi mới không tin ngay từ đầu lúc con rể giải thích. Khổ mẹ chồng tôi say xe quá phải ngồi lại bên ngoài một lúc cho có không khí thở, nhưng không muốn con muộn giờ đẹp nên giục con trai cứ đi vào trước. Vậy là mãi khi tôi bước ra, mẹ chồng tôi tiến vào thì nhà gái mới hoàn hồn. Đúng là màn rước dâu nhớ đời, suýt chút nữa nhà gái đã không cho đón dâu.
Giờ thì bọn tôi đã kỉ niệm ngày cưới 2 năm rồi, vẫn đang hạnh phúc lắm và có thêm 1 baby nữa. Lão chồng mỗi lần bế con thì cứ nựng thằng bé: "Bố cưới mẹ cực lắm con có biết không, suýt chút nữa ông ngoại đuổi đánh không cho đón dâu đấy". Tôi vừa tức vừa buồn cười, nhéo lão cái: "Thích chơi ngông thì phải chịu, kêu gì nữa. Ông chưa đánh cho là may lắm rồi đấy, ông mà không cho đón con gái ông thì có mà ngồi khóc".
Theo blogtamsu
Chú rể xin lỗi đêm qua ngủ quên, cô dâu: "Thế người tân hôn với em đêm qua là ai?" Nghe chông noi xong tôi sưng sôt xem lai giương xem co vêt tich cua chuyên ây không? Đê rôi chêt sưng khi thây thư nhơp nhap đo dinh đây đui va ga giương. Ảnh minh họa 25 tuôi tôi theo chông bo cuôc chơi, chông cua tôi la 1 ngươi đan ông cao to đep trai nhưng kha ham chơi. Anh kiêm...