Nơi ấy em hạnh phúc chứ?
Sau những nỗi đau em đã gây ra cho anh rồi quay mặt bước đi, ở đó em vẫn bình yên và hạnh phúc chứ?
Có nhiều đêm anh ngồi đối diện với chính mình rồi tự hỏi những kí ức của những ngày đã cũ và của hôm nay liệu có đủ ấm để hong trái tim anh suốt cuộc đời còn lại? Có lẽ, sẽ chẳng bao giờ anh có thể ngưng nói lời cảm ơn tới những con người đang cùng anh sát cánh ấy. Anh chưa bao giờ hoài nghi về những yêu thương mình đang có, nhưng đôi lần vẫn không tránh khỏi cảm giác thấy chông chênh.
Và ngay bây giờ đây trong căn phòng vắng chỉ một mình anh lặng yên nghe từng nhịp đập thổn thức của con tim, và dường như anh đã đánh rơi tình yêu của em giữa chặng đường tấp nập.
Cuống cuồng, tất bật đến, vội vã đi… em để lại cho anh với những ngổn ngang cảm xúc, những lời hứa vẫn còn dang dở.
Mối tình đầu không trọn vẹn, anh đã tự nhủ với mình rằng ai cũng phải như thế. Ừ thì mối tình đầu là mối tình dang dở, người ta vẫn thường nói như vậy mà có phải không em. Thế nhưng anh đâu có phải là tình đầu của em, sao em ra đi mang theo cả tin yêu và hy vọng của anh nhẹ nhàng như thế?
Em biết không? Từ ngày em đi, cuộc sống của anh không còn lạc lõng và vô vị nữa mà nó pha lẫn nhiều màu sắc, nhiều cảm xúc trái ngang. Khi niềm tin pha lẫn với ngờ vực, khi hy vọng bị dập tắt bởi những lời hứa hảo huyền, khi tình yêu nhuộm đầy màu gian dối, thì anh dường như không còn là anh nữa em à.
Video đang HOT
Anh học được cả cách chế ngự nỗi thất vọng bằng một nụ cười (Ảnh minh họa)
Từ ngày em đi, anh phải tự mình đứng lên để đối mặt với những với thế giới bên ngoài, tự chăm sóc lấy bản thân khi không có em bên cạnh. Anh không còn là anh của những ngày bên em và anh vẫn luôn nghĩ rằng cuộc sống của một đời người luôn có đủ vị và mỗi chúng ta đều có một công thức riêng để tự pha chế nó làm sao để cái vị đó không quá liều. Sau quá nhiều những yêu thương, ngọt ngào và đắng đót, anh bây giờ cũng đã biết dung hòa cảm xúc để cân bằng cuộc sống của mình rồi em à. Anh không nhìn cuộc đời bằng ánh mắt lung linh và trái tim rạo rực của người từng yêu em thuở nào khi cùng em đi dạo trên những con phố thân quen.
Anh cũng không còn hờn trách ông trời quá đỗi bất công vì đã không trao cho anh cái hạnh phúc được sát cánh bên người con gái mà anh đã từng yêu tha thiết ấy. Bây giờ, anh nhìn cuộc đời bằng đôi mắt bao dung, bằng trái tim vị tha và không ngừng cố gắng. Chặng đường phía trước còn dài, phải đi để còn nắm lấy hạnh phúc của mình nữa chứ.
Và rồi, đôi khi trên chặng đường ấy, anh học được cả cách chế ngự nỗi thất vọng bằng một nụ cười. Anh hay tin vẩn vơ, cái cần tin thì chẳng bao giờ tin, cái đừng tin thì lại cứ thế bấu víu vào tin. Anh dại dột là thế, nhưng ơn trời, vẫn còn biết tin ở mình. Mỗi ngày, anh nhận được rất nhiều những lời động viên dịu dàng và những dạy bảo khắt khe đầy yêu thương của những người đang cùng anh sống. Anh biết ơn họ rất nhiều, để rồi nhiều lần tự hỏi không biết mình phải làm gì, phải yêu thương như thế nào để cho đúng và đầy, để xứng đáng với niềm tin yêu ấy.
Nhưng nhờ đó anh nhận ra rằng thế giới này rộng lớn lắm. Không có em thì mọi người vẫn chào đón anh, không có em thì anh vẫn phải sống và làm việc của mình. Chỉ là khi không có anh, thì có một chút buồn, một chút nhớ mong mỏi mòn, một chút sầu khi đêm về lẻ bóng, khi đi trên đường nhìn các cặp tình nhân tay trong tay, một chút lạnh khi gió khẽ lùa qua khung của sổ, bờ vai bỗng chốc run lên… Thế nhưng anh vẫn ổn em à!
Khi đã chấp nhận được rằng, em đi là trốn tránh anh, em đi để tìm một cuộc sống mới yên ổn và hạnh phúc hơn thì anh đã thôi mong đợi và hy vọng. Anh học được cách tha thứ cho em và tha thứ cho chính bản thân mình. Vậy nên anh thôi không dằn vặt mình nữa. Yêu được thì chia tay được, nhớ được thì quên được. Và khi anh nói được thì cũng sẽ làm được.
Anh đã ổn và sống tốt rồi. Nhưng liệu sau những nỗi đau em đã gây ra cho anh rồi quay mặt bước đi, ở đó em vẫn bình yên và hạnh phúc chứ?
Theo VNE
Anh cần có em
Anh cân co em, co tinh yêu, co môt ban tay nho đê vun đắp hạnh phúc này.
Đêm nay, khi moi canh vât đa chim sâu vao giâc ngu, tiêng song ngoai sông lai vô bơ cân mân như bao đêm... khiến anh nhớ đến em vô cùng.
Tinh yêu trôi dây trong long anh không thê gi so sanh được, chăc em se hiêu điêu anh muôn noi. Nêu như ơ nơi chiên trân, anh can đam gianh giât cai sông vơi tư thân thi nơi đây lai kho noi lam sao. Sau khi lam tron bôn phân cua ngươi linh, anh trơ vê vơi cuôc sông điên viên trên dong sông quê hương. Nhưng tư khi găp em, cai buôi đâu tiên ây, anh suy nghi đăn đo va tư tra lơi răng: "Ta đa tưng đi khăp bôn phương trơi, tưng nêm mât năm gai, cung co luc đươc sông trong nhung lua gâm hoa ma chưa thây nơi nao la điêm dưng chân nhưng hôm nay.. co le đây chăng, ngươi ban đơi anh cân tim đây sao?". Tư khi tư tra lơi câu ây, anh cư thây vui vui, niêm vui ây cư như dong nươc mat tươi cho tâm hôn người linh tương như đa khô căn chay bong nơi con tim anh.
Chăc em không khươc tư sư thanh thât cua trái tim anh chư. Anh cân co em, co tinh yêu, co môt ban tay nho đê vun đắp hạnh phúc, co môt ngươi cung anh bươc chân xuông môt con tau, trong phong ba bao tap, anh se la đôi canh khoe đê diu em đi tơi môt điêm ma đinh cao la hanh phuc phai không em.
Ôi đêm nay nhưng giot mưa cuôi thu rơi ti tach đôi vơ chông chu vac đi ăn đêm vôi va bay vê tô âm đanh rơi nhưng tiêng kêu quen thuôc, anh biêt răng đêm đa khuya rôi, anh xin dưng but tai đây. Chuc em ngu ngon!
Chăc em không khươc tư sư thanh thât cua trái tim anh chư (Ảnh minh họa)
Theo VNE
Gửi cô dâu của anh! Anh xin hứa sẽ dùng toàn bộ cuộc đời mình để bù đắp cho những tổn thương mà em đã phải chịu đựng. Cho đến bây giờ anh vẫn không tin rằng hạnh phúc chỉ còn cách mình vài ngày ngắn ngủi nữa thôi. Đã nhiều đêm anh mơ về em, trong hình ảnh chiếc váy trắng tinh khôi. Mỗi lần như vậy,...