Nó đã yên tâm rời xa em!
Khi viết lên những dòng này, nó biết rằng người yêu nó sẽ không bao giờ đoc được, nhưng nó vẫn viết. Ngày hôm qua, nó vui lắm, nhìn được nét mặt của em khi sắp được về nhà. Nó biết em nhớ nhà lắm. Trong mấy ngày qua, nó đã cố gắng để lo cho những gì có thể nó làm được đối với em.
Trưa qua, nó đã kiệt sức và ngất xỉu trong lúc nó chuẩn bị dẫn xe ra đi đâu đó. Mẹ nó đã đưa nó đi bệnh viện. Nằm 1 mình trong bệnh viện mà lòng nó vừa vui vừa buồn không biết tại sao??? Nó muốn có em ở bên nó, nhưng nó ráng tự nhủ lòng, nó sẽ chăm sóc em khi em bệnh chứ không để em lo cho nó gì khi nó bệnh vì nó không muốn làm phiền em. Nó khó thở và được thở oxi, cầm điện thoại trong tay mà nó muốn nhắn tin với em, nó chỉ nhắn vài tin vì nó biết lúc này em rất mệt vì đã đi xa. Lúc này đồng hồ đã gần 22h, nó muốn về nhà, nó đã tự tháo chai nước biển, mặt nạ oxi ra và thay đồ về nhà trong lén lút. Trên đường về nhà nó đi bộ, vừa đi nó vừa khóc không hiểu vì sao nữa. Về đến nhà nó không nghỉ, nó lấy xe và chạy vòng quanh những nơi mà nó đã có kỷ niệm. Ra đến sài gòn, nơi mà buổi chiều đông đúc tấp nập những tiếng nói cười mà giờ đây thì im lặng, lâu lâu chỉ có tiếng xe chạy lướt qua.
Đồng hồ lúc này đã 23h30 trời cũng khá lạnh, nó đã ngồi xuống, ngồi đúng chỗ lần đầu nó với em đã ngồi, nhưng lúc đó chỉ có mình nó. Nó ngồi rất lâu, nó chợt nhận ra một điều là em đã xa nó rồi. Gần sáng nó về nhà với 1 vẻ mặt rất mệt. Nó không muốn vào vì nó biết nếu vào nhà thì sẽ có chuyện. Sáng sớm nó lại đi, đi vào quán trà sữa nó với em đã vào đó. Nó đã suy nghĩ rất nhiều rất nhiều. Nó chợt nhớ đến 1 câu nói “Nếu anh cứ như thế này, làm sao mà em lớn, em tự lập được”. Và nó đã tự nhủ với bản thân nó, nó biết đã đến lúc nó phải buông tay em để em tự xoay sở mọi việc. Nhiều lúc nó đã làm em buồn, thất vọng nhưng nó vẫn cố gắng giữ tay em. Và giờ nó nhận ra em đã lớn và em cần tự do, nó sẽ không ép buộc gì em nữa. Nó đã quan tâm em, lo những gì mà nó có thể làm. Nó đã làm hết sức. Sau tết này, nó sẽ không còn: Sẽ không còn người để cho nó dựa vào vai. Sẽ không còn người để nó chở đi chơi. Sẽ không còn người cùng với nó đi dạo. Sẽ không còn người để nó ôm, nắm tay. Sẽ không còn người để nó nhắn tin. Sẽ không còn người để cùng với nó nuôi những gì mà nó thích. Sẽ không còn người lau nước mắt cho nó. Sẽ không còn người để nó yêu. Sẽ không còn người để nó lo lắng, chăm sóc. Sẽ không còn người cùng nó nấu ăn, giặt đồ. Sẽ không còn người cùng nó dẫn càri (1 chú guiena pig), bánh mì (chú chó phóc lai) đi dạo. Sẽ không còn, sẽ không còn, … Nó biết nó đang sợ, nó sợ lắm,sợ rồi đây , nó sẽ rời xa người yêu của nó, nó không còn được những ước mơ cùng người yêu nó nuôi những con hamster, những chú chó. Nó đã tự hứa với bản thân, nó sẽ không gặp em nữa. Sẽ có người thay nó chăm sóc tốt em hơn nó nhiều đem đến niềm vui cho em hơn nó. Giờ thì nó đã yên tâm rời xa em.
Theo Ngôi Sao
Gửi người tốt bụng
Anh Dũng, có lẽ khi đọc những dòng này anh sẽ bất ngờ lắm vì bỗng dưng nhận được lời cảm ơn từ một chuyên mục mà anh thích. Không biết cảm giác của anh như thế nào nhưng nếu là em, chắc hẳn sẽ vui lắm! Đôi khi niềm vui đến từ những điều hết sức đơn giản.
Anh sẽ nghĩ con bé này lắm trò thật nhưng em là vậy, luôn mang đến cho người khác những điều bất ngờ và hy vọng điều đó như một cơn gió thổi nhẹ đến ai đó một nụ cười để mỗi ngày trôi qua là một ngày thật ý nghĩa. Thời gian anh và em biết nhau chưa lâu, chưa đủ thân thiết để nói chuyện nhiều nhưng em thật lòng biết ơn anh về những gì anh giúp đỡ em. Có thể anh nghĩ anh chưa giúp được em nhiều, sao em khách sáo quá? Nhưng em cảm thấy mình may mắn vì được chỉ dẫn một cách nhiệt tình. Thật ra, cũng có nhiều cách giúp đỡ, nó xuất phát từ nhiều nguyên do nhưng em biết những gì anh giúp em thật sự bằng tất cả tấm lòng của một người anh, một người đi trước chỉ dẫn cho người chưa biết gì như em.
Em cảm ơn anh vì đã ngồi bên hướng dẫn một cách tỉ mỉ. Cách giải đáp nhẹ nhàng khi em không hiểu vấn đề gì đó, nhắc nhở em phải cẩn thận trong từng dấu chấm, dấu phẩy, từng cái gạch nối. Điều mà hiếm khi nào em nhận được từ người khác, chỉ vì bản tính độc lập trong em, ít muốn nhận sự giúp đỡ từ người khác. Em sẽ cố gắng học hỏi để hoàn thành tốt kỳ thực tập của mình. Em sẽ không để sau này khi nhắc đến hai chữ "thực tập", em kêu than rằng đó là quãng thời gian rất chán. Bây giờ, em thấy vui vì mỗi ngày mình được học thêm một chút kinh nghiệm sống.
Chúc anh lúc nào cũng được vui vẻ trong công việc, mọi thứ đều được suôn sẻ để mỗi ngày trôi qua là một ngày hạnh phúc thật sự và để mỗi lúc lên ngân hàng là một ngày em được cười trọn vẹn hơn những điều em kỳ vọng. Bất cứ khi nào anh cần em giúp gì trong công việc, em cũng luôn sẵn sàng dù đó chỉ là những điều rất nhỏ, không đáng gì. Hy vọng nếu anh phát hiện ra những dòng này dành cho mình thì cũng đừng quay sang chọc em "sao sến quá" nha! Điều đó cũng bình thường thôi, mỗi người có cách thể hiện khác nhau và em lại muốn thể hiện theo cách này, bằng một chuyên mục mà em cũng rất thích xem. Chào anh nhé, một ngày mới thật tốt lành.
Theo Ngôi Sao
Chôn kỉ niệm vào tim Bắt đầu từ hôm nay em sẽ không viết về anh nữa, em sẽ cố nhớ để rồi quên anh. Lòng em như rạn vỡ khi phải nói lên những suy nghĩ này, tim em rỉ máu khi phải quyết định thôi không nghĩ về anh. Liệu em có thể làm được điều này không khi hình bóng của anh đã chiếm trọn...