Níu kéo vì đã “trót dại”
Em đã giao cả đời con gái cho anh ấy
Chị có biết rằng, em đã “cho” anh Huy nhiều hơn thế không? Em đã trao cho anh ấy cả đời con gái… Nhưng giờ đây, em tê dại trong nỗi đớn đau khi bị anh ấy phũ phàng bỏ rơi em như thế này.
Quyên không giấu được ánh mắt buồn trước mặt tôi kể cả khi em cố gắng che đi bằng một chiếc kính cận dày cộp. Tôi và em lặng lẽ ngồi trong quán cà phê thân thuộc này không để làm gì chỉ để chia sẻ với nhau về những người đàn ông của tôi và em. Quyên không khóc, nỗi đau nghẹn ngào đè nén em biết bao tháng ngày đã làm em trở lên chai sạn và già dặn hơn với cái tuổi 19 của cô bé.
Tôi quen Quyên vì Quyên là người yêu cũ của cậu bạn thân tôi. Nó và tôi đã từng cảm mến nhau nhưng tất cả chỉ dừng lại quá mức tình bạn một chút. Chỉ đơn giản chúng tôi vẫn là bạn, vẫn hiểu nhau và quý nhau, rồi sau đó trở thành tri kỉ. Tôi có người yêu và chuẩn bị đi đến hôn nhân, còn Huy, tên cậu bạn thân của tôi vẫn tiếp tục chinh chiến và yêu đương qua rất nhiều mối tình.
Tôi luôn tin Huy là người tốt, trong sáng và biết cư xử, nhất là trong chuyện &’quan hệ’ nam nữ thì tôi nghĩ cậu ấy luôn biết giữ mình. Nhưng nhìn vào đôi mắt của Quyên hằn lên một nỗi đau… nhấp ly cà phê đắng không đường, em dằn lòng, rồi khẽ lau kính và đôi mắt em ươn ướt, môi khô nứt… có lẽ em đang muốn nói một điều gì đó rất hệ trọng với tôi.
Em mím chặt môi rồi nhẹ nhàng tâm sự: “ Chị Quyên! Chị có biết rằng, em cho anh Huy nhiều hơn thế không? Em cho anh Huy tất cả, em đã giao cả đời con gái, cái quý giá nhất của em cho anh ấy chị ạ”.
Chị có biết rằng, em cho anh Huy nhiều hơn thế không?
Video đang HOT
Lúc này như không kiềm chế nổi cơn giận giữ, không nén được cơn đau quằn quại ở trong tim em, Quyên khẽ cúi đầu rồi đôi vai run lên, khóc nức nở. Nỗi đau của em tôi hiểu, em còn quá trẻ nhưng em cũng là con gái nên em đã đau đớn nhận ra: em đã mất đi cái quý giá từ lúc còn rất trẻ. Tương lai của em còn dài quá, những người đàn ông tiếp theo của em liệu có chấp nhận được sự thật này không? Tôi thoáng rùng mình khi nghĩ về tương lai của em…
Quyên quá khờ khạo khi tin rằng khi yêu thì hãy &’cháy’ hết mình. Tôi biết, lúc ấy Huy đã dùng những lời lẽ đường mật ngọt ngào như thế nào với em. Nào là “ Chúng mình sẽ đi đến bến bờ hạnh phúc“, nào là “Em sẽ được hạnh phúc mãi mãi khi bên anh”.
Hai người trẻ, hây hẩy sức sống thường ríu rít bên nhau cùng khu trọ thì hỏi tại sao họ chẳng dễ ngã lòng? Cũng giống như những đôi bạn ở trọ khác, Huy và Quyên đã trao cho nhau cái “tinh khiết” nhất của đời người trong dãy nhà trọ ẩm thấp và sập xệ. Quyên khẽ khàng, run rẩy cởi bộ cánh sau khi đi học về, còn Huy thì sẵn sàng lao vào &’con mồi’ ngây thơ dại dột. Bản tính con trai không bao giờ cho bạn tôi kìm nén “dục tính”. Sự hưng phấn trườn qua thân xác cô thiếu nữ đang học năm thứ hai. Tất cả kết thúc đối với Quyên là em đã mất trắng tất cả.
Tôi không tin vào tai mình nữa, bạn thân tôi đây sao? Người tôi đã tin tưởng đây sao? Tôi thấy thất vọng thật nhiều về Huy. Tôi không hiểu sao tính cậu ta lại trở lên như thế, cậu ta thay đổi từ lúc nào?
Giờ đây, Quyên rất lo sợ, em không lo sợ em sẽ mang bầu mà em lo sợ vì mất danh dự, vì còn yêu Huy quá nhiều. Em đã níu kéo Huy, đã tìm mọi cách để nối lại quan hệ với Huy nhưng tiếc thay, em đã không thể làm được. Huy đã cự tuyệt, đã phủi tay tất cả và ngay cả khi tôi gặp em, Huy cũng cấm.
Đừng dễ dàng cho đi tất cả để rồi phải vớt vát, níu kéo chút danh dự cho bản thân mình.
Tôi đã hiểu con trai họ dễ “cả thèm chóng chán” như thế nào, nhưng với Quyên thì em còn non nớt thiếu kinh nghiệm quá. Bây giờ, em đòi níu kéo tình cảm của Huy để giữ được danh dự. Em ngây thơ quá, làm sao Huy có thể giúp em? Em đã cố gắng nhưng cuối cùng, Huy cũng không đến bên em vì Huy đã không còn yêu em nữa.
Quyên là một trong những cô gái nhẹ dạ như bao cô gái nhẹ dạ khác, mềm lòng cho đi và mềm lòng chấp nhận níu kéo để giữ chút danh dự muộn màng. Như vậy, họ đang tự mình nắm lấy cái lưỡi dao và kẻ con trai kia đã trở thành người nắm đằng chuôi con dao ấy.
Tôi đã khuyên Quyên quên Huy đi vì còn rất nhiều người con trai biết bao dung và độ lượng em chưa gặp. Đôi khi những sai lầm do một tình yêu mù quáng cũng nên được tha thứ! Và hãy làm lại danh dự của mình bằng chính sức lực, sự cố gắng của bản thân dẫu biết rằng điều đó là rất khó.
Câu chuyện của Quyên làm tôi buồn lòng vì những người con trai Sở Khanh chỉ biết “dụ dỗ” những người con gái non tơ để chiếm đoạt rồi bỏ rơi họ khi đã no xôi chán chè. Và cũng lại một lần nữa nhắc nhờ các cô gái đang sống trong sự ngọt ngào của tình yêu: hãy biết vun đắp cho tình yêu đẹp của mình và phải giữ gìn sự trinh trắng, đoan trang của người con gái. Đừng dễ dàng cho đi tất cả để rồi phải vớt vát, níu kéo chút danh dự cho bản thân mình.
Ngọc Quyên (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Trao thân gửi phận cho anh trai "hờ"
Em đã trao cái quý giá nhất cho người mà em gọi là "anh trai".
Trong một phút xao lòng và đầy kích thích, em và anh ấy đã ôm riết lấy nhau và... Mọi chuyện đã không còn kiểm soát được. Em đã trao cái quý giá nhất cho người mà em gọi là "anh trai".
Loan khẽ khàng vén vạt áo, khẽ ôm tay lên chắp lại và những ngón tay cắm vào nhau trông thật tội nghiệp để van xin tôi tha thứ. Loan chỉ nói được một câu duy nhất "Hãy tha thứ cho em". Em nấc to dần lên, nấc nhiều lần và nước mắt hoen cả chiếc khăn trắng mà tôi đã mua tặng em.
Tôi và Loan đã được hai bên gia đình bố mẹ chấp nhận. Bố mẹ tôi rất hãnh diện khi tôi yêu được một cô gái có gia đình &'lành lặn' hơn hai cô bạn gái trước đây của tôi. Dẫu nhà cô có nghèo hơn, có là tỉnh lẻ đi chăng nữa bố mẹ tôi vẫn yêu quý và cảm thương cô ấy. Bố mẹ nhất định đồng ý cho tôi cưới cô ấy. Và thế là chúng tôi quyết định sẽ làm đám cưới chỉ sau có một năm quen biết. Tôi chưa bao giờ nghi ngờ Loan, vì theo tôi cảm thấy Loan là một cô gái quá chung thủy, cô gái chịu đựng nhiều chuyện đau lòng ở trong quá khứ.
Tôi chỉ biết rằng ngay từ khi Quảng, bạn thân của tôi và cũng là anh trai kết nghĩa của cô ấy giới thiệu cô ấy cho tôi, tôi đã cảm mến Loan. Quả thật Loan không phải hàng &'hot girl' chân dài nhưng ở cô luôn toát ra một vẻ đẹp thánh thiện không diễn tả được. Đôi mắt mơ màng, đôi bàn tay nhỏ nhắn rất phù hợp với thân hình nhỏ bé của Loan. Loan thỉnh thoảng mới cười, nụ cười của Loan thật trong trẻo đẹp đến kì lạ. Tôi đã từng hỏi Loan: " Tại sao em cười đẹp đến như thế mà em lại ít cười vậy?". Loan không nói gì, chỉ có điều tôi thấy đôi mắt trong veo kia ngân ngấn những dòng lệ. Loan chỉ biết làm thế với tôi, chưa bao giờ cô làm điều gì đó ồn ào với tôi cả. Tôi cảm giác mình như mình bị Loan cuốn hút bởi tính cách khó hiểu của cô ấy.
Em và Quảng đã yêu nhau được 2 năm trước khi đến với anh
Tình yêu của chúng tôi vẫn êm đềm trôi chảy đi theo tháng năm. Loan là một biên tập viên bình thường trong một tạp chí, lương của Loan cũng ổn vì nhu cầu của Loan không giống như những cô gái mà tôi đã gặp. Loan sống tiết kiệm, tằn tiện và khép mình, mặc dù làm báo nhưng Loan không sốc nổi, không quá ồn ào và cũng không màu mè như bản chất nghề của Loan. Tôi lại càng cảm thấy Loan có một sức hút không thể cản được. Chỉ có điều, tôi thấy Loan hay nhìn xa xăm, một nét buồn khó mà tả được, nét buồn dịu dàng nhưng cũng có chút gì đó xót xa ai oán.
Trong lúc đó, Quảng vẫn hay đến với Loan, cậu rất quan tâm chăm sóc cho cô ấy. Mặc dù, Loan đã có tôi nhưng tôi cảm giác lúc nào Quảng cũng muốn chia sẻ nhiều với Loan. Quảng chỉ nói rằng đó là tình cảm anh em và chính Quảng là người giới thiệu Loan cho tôi nên mọi chuyện không có gì. Nhưng sao tôi vẫn cảm giác một điều gì đó rất lạ lẫm. Quảng không bình thường chút nào, trong cách ứng xử với người yêu của tôi, Quảng có nhiều điều làm tôi phật lòng. Lúc người yêu tôi ngã cũng là lúc Quảng chạy đến sớm nhất, lúc Loan ốm Quảng cũng đến sớm nhất. Quảng làm cho tôi cảm thấy cậu không phải là anh trai nữa mà như một người yêu, một người theo đuổi Loan. Tôi cảm thấy lo lắng vô cùng và vì vậy tôi mới đề nghị Loan hãy lấy tôi.
Nhưng hôm nay đây, khi tôi đang hoan hỉ đeo chiếc nhẫn xinh xắn vào ngón tay áp út duyên dáng của Loan, thì Loan lại van xin tôi tha thứ. Cô không khóc quá to nhưng những tiếng nấc lên của Loan làm cho trái tim tôi đớn đau. Tôi run run nắm chặt ngón tay Loan cùng chiếc nhẫn đính hôn kia. Tôi đã hạnh phúc biết bao thì giờ lòng tôi lại trống trải vô cùng. Loan từ từ lấy hơi và cô kể:
Tôi cảm giác mình như mình bị Loan cuốn hút bởi tính cách khó hiểu của cô ấy...
"Em và Quảng đã yêu nhau được 2 năm trước khi đến với anh. Trong hai năm ấy, chúng em đã có biết bao kỉ niệm mặn nồng bên nhau nhưng rồi Quảng ngã lòng yêu một cô gái lớn hơn tuổi mình. Cô ấy đã cướp mất người yêu của em. Thế rồi em đã lựa chọn cách ra đi, Quảng lúc ấy không đau buồn mà chỉ thương em nên quyết nhận em làm em gái. Tình cảm chỉ dừng lại ở đó và Quảng đã giới thiệu em cho anh. Quảng không ngờ rằng, sau đó Quảng nhận ra lòng mình chỉ yêu em thôi nhưng đã trót mắc sai lầm nên anh ấy đã đành chấp nhận khổ sở bên người con gái kia.
Thời gian qua cứ thế trôi đi cho đến một hôm, Quảng đã không chịu được khi ngồi chăm sóc em ốm. Anh ấy không kìm được lòng mình và đã hôn lên đôi môi mệt mỏi, đôi mắt u buồn của em. Trong một phút xao lòng và đầy kích thích, em và anh ấy đã ôm riết lấy nhau và... Mọi chuyện đã không còn kiểm soát được. Em đã trao cái quý giá nhất cho người mà em gọi là anh trai".
Loan bình lặng, khép mắt lại và nắm chặt tay, Loan ôm đầu còn tôi ngây dại trước những lời nói của Loan. Tôi không còn cảm giác gì nữa, chỉ còn một nỗi đau đớn tột cùng và sự mệt mỏi ở con tim. Chỉ có điều, tôi không đủ dũng khí để giật chiếc nhẫn khỏi tay Loan, tôi cũng không đủ sức để nới lỏng vòng tay tôi ra khỏi thân thể bé nhỏ của Loan. Tôi hận mình không làm được điều đó và hận mình không cho Quảng một bài học.
Hà Thư (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Dang dở... đời con gái Sau khi chia tay anh, tôi biết đời con gái của mình sẽ dang dở... vì cái quý giá nhất của người con gái tôi đã hiến tặng cho anh, mối tình đầu của mình! Là con gái ai mà không mơ ước có được một tình yêu đích thực và "nếu có được người yêu sống nghĩa tình thì kết hôn là...