Nịnh osin như nịnh mẹ chồng
Mấy ngày giáp Tết, chị tự nhiên biến thành người giúp việc, còn ô-sin thành chủ nhà.
Từ chuyện thưởng Tết thật cao
Ai đời, bà chủ đi mua đồ ăn sáng cho người giúp việc với lý do “nay tôi hơi ốm, cô đi mua đồ ăn sáng cho cả nhà nhé. Tôi nằm nghỉ tí’. Nghe đúng là lộn ruột nhưng chị Hoài vẫn phải im lặng chỉ vì nếu chị nổi khùng lên như những ngày trước, bà ấy sẽ đùng đùng dỗi bỏ về quê không nói một lời. Và cũng quên hết những gì đã hứa hẹn với chị sau khi hết Tết.
Mấy ngày giáp Tết, chị tự nhiên biến thành người giúp việc, còn ô-sin thành chủ nhà. Số là, chị đi làm công việc quá bận, chồng chị đi công tác liên miên, tuần hoặc thậm chí cả tháng mới về một lần. Ông bà nội ngoại thì đã yếu cả, nên chẳng ai có đủ sức để trị thằng cháu hư, hiếu động lại nghịch như quỷ sứ này. Nếu không vì bà giúp việc có sức khỏe dẻo dai, biết cách chăm trẻ, và không vì thằng cu Tũn nhà chị cứ bám riết lấy bà, không chịu theo ai thì chị cũng chẳng cầu cạnh như bây giờ. Và cũng vì thế, ô-sin càng lấn tới, cứ thấy con trai chị quấn lấy bà là bà có cớ không làm, chỉ ngồi ôm cháu. Còn cái việc khác thì chị làm tuốt.
Xót ruột không nỡ nhìn con khóc, chị đành phải gọi bà lên và hứa sẽ thưởng cho bà món tiền Tết hậu hĩnh. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Có lần, vì bực bội không chịu được, chị Hoài đã tính cho ba giúp việc nghỉ. Nhưng được mấy ngày bà không đi làm, thằng cu nhà chị đã khóc mếu, la lối đòi bà tới. Xót ruột không nỡ nhìn con khóc, chị đành phải gọi bà lên và hứa sẽ thưởng cho bà món tiền Tết hậu hĩnh.
Và bây giờ, vì đã trót hứa nên chi phải tiến hành theo. Chị đã để ra hơn chục triệu để thưởng cho ô-sin, tránh việc làm mất lòng bà, bà lại về quê thì chị không còn cách nào dỗ được con. Nghĩ mà ngán ngẩm hết cả người. Đi thuê người giúp việc, nuôi người giúp việc cũng tốn kém vạn phần. Lại còn, khi nào người giúp việc ưng số tiền thưởng Tết ấy thì chị mới yên lòng, chẳng may họ không ưng thì không biết còn cách nào không.
… Đến chuyện đích thân đưa osin về quê ăn Tết
Mấy ngày nay, thằng cu Tũn nhà chị đã khóc ầm lên vì biết tin bà sắp về quê ăn Tết. Khổ, cái thời thuê ô-sin, con cái còn theo họ hơn cả bố mẹ, nghĩ mà cũng nản nhưng vì công việc biết làm sao. Chỉ còn nước hi vọng tìm được người biết chăm sóc trẻ con, lại yêu thương chúng thật lòng. Người giúp việc nhà chị thì không chê vào đâu được về cách chăm sóc trẻ, bà có nhiều kinh nghiệm, thế nên chị an tâm nhiều vì phần này.
Ô-sin còn ăn chơi hơn bà chủ (ảnh minh họa)
Nhưng cũng vì thế, chị càng sợ hơn vì mấy ngày Tết không biết phải dỗ dành cu Tũn thế nào. Chị còn lo lắng, ra Tết mà bà không lên thì chết dở. Vì nhiều người, sau khi nhận tiền thưởng Tết xong là thôi hẳn. Thế nên, chi tính chuyện đánh xe đưa bà về quê ăn Tết để lấy lòng, vả lại cũng nhân tiện biết nhà luôn. Nếu ra Tết bà có trốn không lên thì còn biết đường mà về tìm, về động viên.
Đúng là ở thời buổi này, thuê người giúp việc đã khó, thuê được người cảm thấy yên tâm còn khó rất trăm nghì lần. Có biết bao vụ trộm cắp từ người giúp việc, lại còn có người hành hạ con nhà chủ, vì vậy, dù có phải cố gắng, có phải nhún mình cũng phải nịnh cho bằng được cô giúp việc này thì chị Hoài mới yên tâm để cu Tũn ở nhà để đi làm cả ngày được.
Theo Eva
Tết của gái ế
32 tuổi chưa người yêu, người ta gọi tôi là gái ế. Thế nhưng, chẳng ai muốn nói tới việc này đầu năm.
Cứ mỗi dịp Tết đến xuân về, người người xốn xang chờ đón năm mới đến thì lòng tôi lại càng buồn vô hạn. Chưa năm nào tôi thấy mùa xuân đẹp vì cảm giác cô đơn trống trải chứ tràn ngập trong lòng tôi. Người ta hân hoan chờ đón năm mới, chỉ có riêng tôi sợ cái gọi là Tết.
Nào thì quần áo, nào thì đồ trang điểm, nào thì làm tóc, tất cả những thứ ấy người ta đều đua nhau chuẩn bị với giá cắt cổ. Nhưng dù có cắt cổ cũng phải chịu vì Tết đến nơi rồi, không nhanh chân thì qua Tết. Mà Tết là dịp người ta được thể hiện cùng nhau nhất, được phô trương, được vui chơi và làm đẹp hết mình. Lẽ ra, tôi cũng nên làm như vậy, nhưng tôi lại tự khéo mình trong phòng tối, tự sống cô lập, sợ cái không khí náo nhiệt ngoài kia. Người ta cứ vui thỏa thích, cứ cười thỏa thích, mặc người ta. Còn tôi vẫn cứ một mình.
Tôi sợ nhìn thấy ai đó tay trong tay đi dạo phố, quàng khăn cho nhau. Rồi sợ họ vô tình liếc nhìn thấy tôi đang nhìn trộm họ. Những lúc ấy, chắc cảm giác trống trải cô đơn tràn ngập. Tôi sợ những buổi tối sum vầy, không phải vì không muốn có Tết mà bởi tôi sợ phải đối diện với thực tế, 32 tuổi còn chưa có người yêu. Rồi người ta sẽ hỏi tôi, hoặc có người biết ý thì ái ngại nhắc tới chuyện chồng con. Nhưng bản thân tôi tự hiểu và chỉ thấy mặc cảm trong lòng.
Tôi sợ nhìn thấy ai đó tay trong tay đi dạo phố, quàng khăn cho nhau. Rồi sợ họ vô tình liếc nhìn thấy tôi đang nhìn trộm họ. (ảnh minh họa)
32 tuổi chưa người yêu, người ta gọi tôi là gái ế. Thế nhưng, chẳng ai muốn nói tới việc này đầu năm. Bố mẹ cũng không giục nhưng nhìn khuôn mặt buồn và ánh mắt của mẹ, tôi hiểu, mẹ đang lo lắng cho đứa con gái như tôi.
Tôi sợ phải gặp mặt bạn bè dù có muốn lắm lắm cũng không dám đi. Sợ người ta tay dắt tay díu, con cái đề huề, chồng con đủ cả, chỉ riêng mình tôi. Sẽ mệt mỏi lắm với những câu hỏi tại sao? Biết được tại sao thì thật là dễ dàng quá. Vì tôi không hiểu, sao duyên không tới, hoặc ứ tới rồi lại đi. Tôi cũng đâu phải cô gái khó tính gì, đâu phải người không xinh xắn, đâu phải thất nghiệp không công ăn việc làm. Tôi cũng không kén chọn quá như người ta nói, chỉ là để quên mối tình đầu, tôi đã mất 3 năm đau khổ. Và tới khi tôi nhận ra, mình cần mở lòng thì đã là lúc muộn mằn so với bạn bè.
Giờ thì tôi là người cô đơn nếu không muốn nói là gái ế. Tôi cũng mong lắm một tấm chồng, một người yêu thương tôi thật lòng nhưng khó quá. Tôi ngại giao lưu, tiếp xúc với tất cả mọi người vì sợ người ta hỏi tuổi tác và chuyện gia đình của tôi. Giờ tôi phải làm sao bây giờ. Hay cứ ra đường phố kia, hòa mình vào dòng đời, mặc kệ cho mọi thứ đến đâu thì đến?
Theo Eva
Nỗi sợ ngày Tết của những người tuổi "băm" Thêm một cái Tết, các cô nàng, anh chàng "ế" lại thở dài ngao ngán: Đợt này về quê, lại rát tai với các cụ!. Hình thức không tệ, công việc ổn định cũng chẳng phải thuộc dạng "kén cá chọn canh" nhưng hiện nay, nhiều người bước qua tuổi 30 vẫn trong tình trạng phòng không. Thêm một cái Tết, các cô...