Nín đi em à, ngày mai sẽ lại là một ngày mới
Dường như em cứ muốn ngủ vùi trong tâm trí của mình ngay lúc này. Có lẽ mọi thứ đã quá khó khăn với em, nên lúc nào em cũng mệt nhoài, lòng đau thắt lại.
Em muốn quên đi những tổn thương trong lòng mình, muốn quên đi tất cả những cảm giác trống trải đó, vậy mà biết bao nhiêu bão tố trong lòng khiến em không thể nào quên được.
Em vẫn luôn như vậy, vẫn luôn tỏ ra rằng mình lúc nào cũng điềm tĩnh, chẳng thèm đoái hoài với những thứ xung quanh mình. Em im lặng, tự bắt mình phải chịu đựng hết mọi thứ.
Đến khi em chợt nhận ra rằng mình đã quá cô đơn, trên bản thân em đầy rẫy những vết thương mà chính bản thân em phải cố tự chịu và kìm nén nỗi đau ấy, chẳng để cho cơn đau ấy vượt qua sự chịu đựng của chính mình.
Em vẫn thường hay tự than thở, trách móc bản thân ở một cái xó nhỏ quen thuộc của chính mình. Tự tạo cho mình một vỏ bọc quá hoàn hảo, đến nỗi không ai nhận ra rằng em đang rất đau lòng ở đằng sau cái vỏ bọc mạnh mẽ đó.
Em thường thức đến tận khuya, không biết rằng em đang mong chờ điều gì nữa. Chắc chỉ là vài đôi ba lời hỏi han từ một người nào đó vốn mình chẳng quen biết, chỉ cần người đó chịu lắng nghe em kể lể, đến khi em khóc thầm trong lòng mệt quá thì sẽ tự ắt ngủ thôi.
Video đang HOT
Không biết từ bao giờ em lại trở nên mệt mỏi đến vậy. Và cũng từ rất lâu rồi, cõi lòng này vẫn chưa được ai thăm hỏi, an ủi.
Nên vì thế lúc nào cả tấm thân này cũng trở nên lạnh nhạt với mọi thứ, cần một ít hơi ấm để bản thân cảm thấy trọn vẹn. Em vốn đã không được hạnh phúc, nên đừng khiến em phải đau lòng nữa.
Đâu đó, nếu như có thể, em vẫn muốn tự mình xin lỗi bản thân em. Và, cảm ơn vì đã chịu đựng được tới thời điểm này vì sự yếu đuối của cõi lòng em, vì tất cả những cam chịu mà em đã chẳng thể làm gì được, vì tất cả.
Linn Vũ
Theo guu.vn
Hôm đó, cuộc tình mình đi qua mưa bão
Mình rời bỏ nhau, sau nhiều ước mơ và nỗ lực. Tồn tại trong em khi ấy chẳng có gì khác ngoài nỗi đau.
Mình không cho nhau một cái ôm lần cuối, kể cả khi nỗi nhớ đã ùa về đầy căn phòng cũ. Hoàng hôn chiều hôm ấy có thể vẫn đậu trên mái tóc em, nhưng bây giờ anh không còn ký ức nữa. Đoạn đường về sau anh sẽ vẫn bước tiếp, nhưng chẳng phải vì em và cùng em.
Mình từng có nhau như một điểm tựa đầy màu nhiệm...
Có nhiều đêm em buồn vì rối bời cuộc sống, lại nghĩ về anh và điều ta mong ước, cảm thấy được những hạnh phúc nhỏ đang nảy nở và sản sinh dần nhiều hơn áp lực. Em đã tưởng, dẫu cuộc sống xảy ra thế nào thì anh vẫn sẽ ở đó. Chuyện chúng mình êm đềm như dòng nước không qua mùa nước lũ.
Việc chúng ta dừng lại, chẳng biết nên xem là dối trá hay là hiển nhiên.
Hôm đó, cuộc tình mình đi qua mưa bão. Hai chúng ta như hai kẻ bơ vơ mải miết tìm cho chính mình một con đường yên ổn. Yên ổn đó không có nghĩa là phải bên nhau, thậm chí hai ta còn nên là kết thúc! Nỗi buồn không biết từ bao giờ đã kéo đến, bao trùm lên những mẩu chuyện nhỏ, len cả vào kẽ tay chúng mình còn đang nắm.
Day dứt là khi ta cố tình ở lại trong chuỗi ngày thật buồn. Hi vọng như thế chỉ là nỗ lực cho nhiều mâu thuẫn trở đi trở lại.
Thế nên mình đã chọn rời đi, khi trời vừa hửng sáng.
Em là người cô đơn, kể từ khi mình xa cách.
Nhưng cô đơn bây giờ thật khác với sự lẻ loi ngày anh chưa đến. Thuở ấy, em vẫn thấy yêu đời khi tự mình vượt qua và trải nghiệm. Còn bây giờ, có thể trước những sóng gió em vẫn cứ an nhiên, nhưng niềm chơ vơ đã trở nên thường trực như một trở ngại lớn cho lòng hi vọng.
Cảm giác thế nào, khi ta rời bỏ một điều mình từng đặt trọn hi vọng. Phản xạ của sự trưởng thành có thể giúp em dần hiểu rằng chuyện cũ không sâu đậm đến nỗi không thể xóa. Cố gắng đó rồi cũng biến em thành kẻ ích kỷ tự thương mình, không tìm ra thứ hạnh phúc của ngây ngô nồng nhiệt nữa.
Hà Nội những ngày này trời rất rét. Vài người trong đám đông đang hi vọng sẽ "vô tình" tìm được một bàn tay để nắm. Vài người khác, trong lòng chỉ có những tổn thương thất vọng. Họ lại tiếp tục mải mê vòng quanh, đi tiếp trên con đường mập mờ ánh sáng.
Khi mất nhau, nào giống thời điểm chưa bắt đầu. Ngày tự cố gắng, chẳng khi nào giống lúc ta vô tâm để lỡ.
Theo guu.net
Cái tát con của chồng cũ Chị ly hôn thì có thể 'thoát' khỏi anh nhưng con chị, nó phải làm sao để đối phó với những cơn thịnh nộ đột ngột, vô lý và thiếu kềm chế của bố mình? Chị ly hôn hơn bốn năm và đang sống cùng con gái. Chồng cũ chị đã tái hôn cách đây ít lâu, dù vậy, anh vẫn cố gắng...