Niệm khúc cuối
“Có một chiều như thế lất lây. Em ngơ ngác không biết mình mấy tuổi. Khi con sông ngược dòng bối rối. Bông lục bình héo cánh êm trôi”. Có lẽ Cần Thơ là nơi đã ghi dấu bao kỷ niệm của chúng mình từ ngày em và anh còn là đồng nghiệp, đến khi mình yêu nhau và ngày hôm nay thì chia tay phải không anh?
Chuyến công tác lần này, em và anh vẫn ngồi chung trên đò đi từ Vĩnh Long qua Cần Thơ. Dòng sông xưa còn đây, gió đồng vẫn thổi chỉ có lòng người là đổi thay. Anh không còn ngồi cạnh để nắm tay em vì sợ em té như ngày xưa nữa. Mình ngồi ở hai dầu đò nhưng chẳng đủ can đảm để nhìn nhau. Em đau thật nhiều vì giờ đây mình giống như hai người xa lạ.
Chưa có chuyến công tác nào mà buồn nhiều như lần này anh nhỉ? Đêm, em đi bộ một mình trên bến Ninh Kiều. Thức lặng nghe gió lùa qua mái lá, nghe tiếng thở của dòng sông hiền hòa ôm ấp kỷ niệm năm tháng, nghe xao xác tiếng máy tàu ai đi sớm về khuya. Mai xa rồi, còn lại đêm cuối cùng này. Lặng lẽ nghe nhịp tim mình thay đổi lạ, tất cả những điều bình dị ngày xưa sao giờ yêu thương quá đỗi. Em muốn ôm tất cả vào lòng vì chẳng nỡ lìa xa. Muốn trở về bình lặng như tháng ngày xưa, cái lần gặp đầu tiên ở Trung tâm dạo ấy. Sao xa xăm và xanh xanh hoài vậy? Âm hưởng “Nothing gona change my love for you” chỉ là khúc vọng thôi. Em mở lại những tin nhắn ngày trước anh thường nhắn cho em. Dù đã đọc đến mức thuộc lòng rồi những em vẫn muốn xem lại. Vì giờ đây, đâu còn ai nhắn cho em mỗi tối trước khi ngủ “Giận quá, mê chuyện hơn mê chồng nữa chứ. Sao không nhắn cho chồng hả vợ? Đang chit chat với ai hả?” và “Chúc vợ yêu ngủ thật ngon để mai học và làm việc đầy hưng phấn. Không ai chúc chồng thì tự chúc vậy “Ngủ ngon nha H” hay mỗi khi em gặp khó khăn trong cuộc sống “Vợ ơi, cố lên nhen. Đừng nản lòng. Anh ủng hộ vợ hết mình đấy. Anh có giúp được gì không? Ăn cơm chưa? Vợ mệt không?”. Muốn khóc dịu dàng như thủa mười lăm mà sao khó quá anh ơi.
Video đang HOT
Đây có lẽ là lần cuối cùng em nhớ và viết về anh. Em không muốn gia đình và bạn bè em, những người luôn ở cạnh em trong những tháng ngày khó khăn vừa qua phải đau lòng thêm nữa khi thấy em cứ chìm ngập trong nỗi buồn. Anh hãy sống thật tốt với những gì mà anh đã lựa chọn và đừng bận tâm về em nữa. Em sẽ vào học trong nhà dòng thánh để trở thành một ma-xơ như tâm nguyện của em thủa trước. “Áo em bay trắng muốt mây trời”. Em đành xếp lại mộng mơ và ước vọng của một thời con gái lãng mạn. “Con đường xưa mặt hồ lao xao dậy sóng. Trong lòng mình sóng nhẹ hãy ngủ yên”.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Con thuyền và bến cảng
Tối hôm nay em ngồi đọc lại những bức thư anh gởi cho em. Ngày nào cũng gặp nhau, cũng đi bên nhau nhưng cả anh và em đề thích viết thư cho nhau. Nhưng giờ đây những lời yêu đó đã xa lạ với em, nó dường như chỉ là một giấc mơ mà thôi, giấc mơ có thật nhưng của chỉ là mơ.
Anh đã từng nói với em là "Trong mắt người khác có thể em không hoàn hảo nhưng đối với anh em là cả thế giới và anh thấy bình yên và hạnh phúc trong thế giới đó. Chỉ vì một lẽ đơn giản là anh luôn yêu và tôn trọng người anh yêu mến. Giữa cái xã hội đa đoan này thì mọi thứ dể dàng bị bóp méo và đổ vỡ. Nhưng nếu mình có sự tự tin và thẳng thắng thì chẳng có gì có thể làm mình lo lắng cả. Hãy vững vàng và luôn yêu anh là anh hạnh phúc nhất rồi nhóc ạ".
Những lời nói ấy làm em đau đớn vô cùng. Chính miệng anh nói ra, bây giờ anh lại là người làm em mất lòng tin, lại là người làm cho em thấy anh thật chẳng xứng đáng với tình yêu em dành cho anh nữa.
Em hy sinh nhiều làm gì, nhận được gì? Những lời nói bây giờ là gió bay thôi sao? Anh là con thuyền, em là bến cảng, một bến cảng an toàn. Nhưng con thuyền thì sẽ có nhiều bến cảng anh đã nói vậy? Em không là duy nhất trong anh, ngoài sự nghiệp anh còn đang bị những những bến đổ khác. Em muốn lắm chứ, muốn được tha thứ cho anh, muốn được là bến cảng an toàn và duy nhất trong anh. Nhưng sự giới hạn trong em đang bị phá vỡ, em chịu đựng không nổi nữa rồi.
Viết lên đây những dòng tâm sự này mà tim em như muốn vỡ tan, thật nhiều những kỹ niệm cùng nhau kéo về, làm mắt em cay cay. Mới ngày hôm qua thôi, ngày hôm anh còn thiết tha nay lại lạnh lùng xa lạ với em đến tàn nhẫn.
Nuốt nước mắt vào tim em muốn nói với anh rằng, nếu như anh không thể cưỡng lại những cám dỗ, không thể vững tin vào tình yêu của bọn mình nữa thì em không cần người đàn ông như thế cho cuộc đời mình.
Nếu như 10 ngày trôi qua không gặp nhau mà anh không còn cảm giác nhớ nhung về nhau thì em đang hiểu, anh đã không còn yêu em nữa, không còn thuộc về em như anh đã nói. Cũng đồng nghĩa với việc là mình sẽ chia tay.
Dù đau đớn, nhưng em cũng chấp nhận, em không muốn đi bên nhau mà mình không cùng một hướng. Sau những nỗi đau vật vã vì quá thất vọng, em nghĩ rằng mình sẽ trưởng thành hơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sao tình yêu vẫn mãi xa xăm? Nếu như bạn không ngừng thắc mắc tại sao mình vẫn chưa tìm đâu ra "một nửa còn lại" thì xem thử nhé! Có thể bạn đã gặp phải những lỗi sau: 1. Bạn chăm chăm đi tìm người hoàn hảo Nhắc lại một lần nữa, là không bao giờ có người hoàn hảo nhé. Mỗi ngày, quan niệm của chúng ta về...