Nhường kẻ phản bội cho tình địch…
Nếu như em và anh ấy chưa từng có chuyện “đi quá giới hạn” thì có lẽ em sẽ nhường anh cho chị ấy, vì em nghĩ, họ sinh ra là dành cho nhau.
Em biết, khi nói lên suy nghĩ này mọi người sẽ cho em là điên rồ khi ngày cưới cận kề tới nơi rồi mà em còn có ý định hủy đám cưới. Nhưng đúng là nhìn cảnh tượng của chị ấy – người tình cũ của anh, em không cầm lòng nổi. Em phải làm sao đây. Em yêu anh ấy nhưng không muốn mình ích kỉ khi cướp đi anh ấy của chị. Chị ấy đáng thương hơn em gấp nhiều lần.
Em cũng mới chỉ yêu anh ấy được hơn nửa năm thôi. Anh ấy là người tốt, rất ân cần, chu đáo và cũng nghiêm túc trong chuyện tình cảm với em. Khi đến với em, anh ấy cũng đã tâm sự với em là trước kia anh đã yêu một chị rồi. Họ rất yêu nhau nhưng bố mẹ anh phản đối vì chị ấy yếu ớt quá. Anh khi ấy vì không muốn mẹ anh đau khổ do mẹ anh đang bệnh nặng nên anh đã đồng ý chia tay với chị ấy. Sau thời gian đó thì anh quen em.
Gặp lại người cũ, anh ấy lại chạnh lòng thương cảm.
Hiện tại, mẹ anh đã mất vì bệnh tình của bác không chữa được, bác mất cũng được khá lâu rồi nên nhà anh giục chúng em cưới. Em quen anh đã được hơn 2 năm nhưng chính thức nhận lời yêu mới chỉ được gần 1 năm. Gia đình em ai cũng khen anh là người tốt, chững chạc lại hiểu biết nên mừng cho em khi lấy được người chồng như anh. Chúng em cũng lên kế hoạch cho đám cưới rồi, vậy mà ai ngờ mọi chuyện lại diễn ra theo chiều hướng khác. Anh tình cờ gặp lại chị ấy – người yêu cũ của anh tại bệnh viện. Chị ấy vẫn chưa lấy chồng, nghe đâu chị ấy không muốn yêu ai kể từ ngày anh chị chia tay.
Video đang HOT
Gặp lại người cũ, anh ấy lại chạnh lòng thương cảm. Anh cũng tâm sự với em rất thật là anh thương chị ấy nhiều lắm. Đời người con gái gắn bó với anh bao năm cuối cùng lại bị gia đình anh từ chối phũ phàng vì mẹ anh không ưng ý. Giờ chỉ vì thế mà thành ra lỡ dở. Chị ấy có tuổi rồi, vả lại còn nặng lòng với anh nên chưa lấy ai càng khiến anh cảm thấy có lỗi nhiều lắm.
Em nghe chuyện mà cũng thấy đau lòng. Em thương chị ấy nhiều lắm. Em không phải là không biết ghen, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chị ấy đúng là thiệt thòi. Nhưng em chỉ biết rồi để đó chứ cũng không nghĩ gì nhiều. Em chỉ nghĩ ai vào hoàn cảnh đó cũng thấy chạnh lòng mà thôi. Mọi chuyện chỉ thay đổi đến khi chị ấy đến tận nơi tìm em. Chị ấy tìm gặp em và cầu xin em hãy buông tha cho anh ấy. Chị ấy trông rất khổ sở. Chị ấy nói không thể yêu ai được nữa. Chị ấy chỉ có anh mà thôi. Chị biết anh còn tình cảm với chị nhưng vì giờ đã gắn bó với em rồi nên chắc chắn anh ấy sẽ không bỏ em để quay về bên chị.
Nhưng nếu em chủ động làm thế thì có thể anh sẽ về với chị ấy. Kể từ hôm chị ấy gặp em đến nay làm em càng thêm khó nghĩ. Nói cho cùng thì em và anh ấy cũng chỉ mới yêu nhau được nửa năm. So với tình yêu của chị ấy và anh thì còn quá ít. Lúc đầu, em cũng giận chị ấy khi chị ấy đường đột đề nghị như vậy khi mà em và anh ấy sắp cưới nhau. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, em cũng thương chị ấy quá. Chị ấy đã cứng tuổi chứ không phải như em nên cơ hội làm lại của chị ấy không hiều. Mà em sợ rằng nếu lấy nhau xong, chắc chắn chồng em cũng sẽ còn vấn vương chị ấy vì thương nhau.
Nếu như em và anh ấy chưa từng có chuyện “đi quá giới hạn” thì có lẽ em sẽ nhường anh – nhường chồng mình cho chị ấy vì em nghĩ họ sinh ra là dành cho nhau. Nhưng thực sự em đã trao cho anh ấy cái quý nhất của đời mình rồi nên giờ em không dám xa anh. Em sợ mất anh. Em phải làm sao đây, em cũng không muốn chị ấy phải khổ sở.
Theo Afamily
Không dám bày tỏ tình yêu với bạn thân đồng giới
Mình sợ đủ thứ, sợ gia đình, sợ không bằng người yêu cũ của T và nhất là sợ mất đi tình bạn bao lâu nay.
ảnh minh họa
Theo như cách mọi người nói thì mình là một đứa con gái hơi đàn ông, nhưng không phải ở cách ăn mặc hay cư xử thô lỗ, cộc cằn gì đó mà bởi vì tính mình quá thẳng thắn, không được ngọt ngào, dịu dàng như những người con gái khác. Mình có ngoại hình thuộc loại tương đối, luôn hết mình với bạn bè, đã chơi với ai thì luôn giúp đỡ rất nhiệt tình.
Mình cũng không biết là mình có bị les hay không nữa, cứ lúc thế này lúc thế khác. Mình không có hứng thú với bọn con trai mấy nhưng thấy bạn trai nào dễ thương thì mình cũng cảm thấy thích thích. Có điều là mình chỉ thích thế thôi chứ cũng không có ý định làm quen hay yêu đương gì hết. Ngược lại, mình lại rất dễ có cảm tình với con gái, nhất là những cô gái cá tính.
Câu chuyện của mình có lẽ bắt đầu từ năm lớp 11. Mình học chung vs T - một người bạn thân của mình bây giờ. Lúc đầu, bọn mình cũng chỉ biết nhau vì là bạn cùng lớp thôi chứ cũng không chơi chung. Mãi cho đến giữa năm lớp 12, bọn mình bắt đầu thân thiết hơn và cho đến nay thì cũng được 3 năm rồi. Mình có thể xác định là mình thích T từ hồi cuối năm lớp 12. Lúc ấy, mình cũng chỉ biết thích thế thôi chứ không dám nói ra. 2 đứa mình chơi thân với một nhóm có 4 đứa. Hồi còn học cấp 3, ngày nào bọn mình cũng gặp nhau ở lớp nên đã thân lại càng thân. Bây giờ, vì mỗi đứa học một nơi nên khoảng 1 tuần cả đám mới có thể gặp mặt, đi chơi, đi ăn uống.
T là cô gái không quá nổi bật, không thuộc tuýp con gái xinh đẹp nhưng mình thích tính cách thẳng thắn và vui vẻ của T. T cũng có người yêu được 3 năm rồi. 2 đứa mình thân nhau tới mức không giấu nhau chuyện gì, chỉ trừ việc mình thích T thôi vì mình nghĩ có nói ra cũng chẳng được gì mà còn làm mất đi tình bạn giữa 2 đứa. Mình đành ngậm ngùi, một mình giữ bí mật đó, miễn sao nhìn T vui là mình cũng vui rồi. Mỗi lần T cãi nhau với người yêu, bạn ấy đều tâm sự với mình. Thật sự thì lúc đó mình chỉ muốn nói T đừng làm lành với người yêu nữa, nhưng thấy người yêu của T cũng tốt với bạn ấy nên mình không đành lòng. Chuyện này đã diễn ra rất nhiều lần. Tình bạn giữa bọn mình vẫn cứ tốt đẹp như thế, vẫn gặp nhau, đi chơi, qua nhà nhau, chơi với nhau 3 năm rồi nhưng 2 đứa chưa bao giờ giận nhau lấy 1 lần. Có gì không vừa ý là nói thẳng với nhau vì cả 2 bọn mình đều rất thẳng thắn.
Chuyện T giận người yêu gần đây không còn như trước nữa và nó làm mình bối rối hơn. T nói mới cãi nhau với người yêu và lần này có vẻ nghiêm trọng hơn vì cậu ấy nói là cảm thấy chán nản, muốn dứt khoát, không muốn quen nữa... Lần này, mình chỉ nói tùy T, mọi thứ đều do T quyết định nhưng mình thấy người yêu T tốt nên mình muốn T suy nghĩ kỹ hơn. Đêm hôm đó, mình với T đang chat với nhau vui vẻ như bình thường thì đột nhiên, T nói chuyện có vẻ nghiêm túc hơn. T nói: "M (tên mình), hay là 2 đứa mình quen nhau đi. T thấy hầu như ngày nào cũng nhớ tới M". Lúc ấy, mình thấy hồi hộp lắm nhưng không dám đồng ý vì đâu biết là T nói thật hay đùa. Mình đành tìm cách lảng tránh cho qua chuyện, nhưng được một hồi T lại nói: "Mình quen nhau nhé!" thì mình chỉ nói nửa đùa nửa thật là: "Cuộc tình này sẽ đi về bờ bến nào hả T?", rồi 2 đứa cứ đùa với nhau cho đến khi đi ngủ.
Vài hôm sau, cả hội chơi thân bọn mình lại đi chơi cùng nhau. Trên đường về, T lại nói với mình về chuyện hôm trước, mình đành trốn tránh cho qua chuyện. Thực sự thì mình không hiểu T có thật lòng hay không nhưng có lẽ điều mình làm là đúng, vì mình nghĩ T là một đứa con gái bình thường, thích con trai, cảm xúc bây giờ của T có lẽ là do suy nghĩ vớ vẩn vì giận người yêu. Nhưng có lúc mình lại rất khổ tâm khi nghĩ rằng: "Sao lúc đó không nói ừ cho rồi?".
Bây giờ mình cảm thấy rất đau khổ. Mình sợ đủ thứ, sợ gia đình, sợ không bằng người yêu cũ của T và nhất là sợ mất đi tình bạn bao lâu nay. Nhưng nếu T còn nói đến chuyện này một lần nữa thì mình không chắc là có thể làm như những lần trước không hay lại đồng ý. Bây giờ, mình cũng không biết nên làm gì nữa. Hiện tại thì mình vẫn tỏ ra bình thường, cả T cũng vậy và bọn mình vẫn nói chuyện với nhau như mọi khi. Thật sự trong thâm tâm mình chỉ muốn 2 đứa quen nhau. Các bạn hãy cho mình lời khuyên nhé!
Theo VNE
Bất hạnh bởi lấy nhau chỉ vì cái thai Tôi và anh ta lấy nhau không hề vì tình yêu, mà vì chẳng may tôi đã lỡ có thai với anh. Khi đó cả 2 đứa cùng đang chán vì mới bỏ người yêu nên mới hành động ngu ngốc như vậy. ảnh minh họa Ngay những ngày đi mời đám cưới tôi đã biết tôi sai lầm khi quyết định không...