Những thứ miễn phí trên đường phố Hà Nội
Trà đá, nước vối, những suất cơm được mang tới tận bệnh viện, đường phố, hay những khu vui chơi miễn phí dành cho trẻ em… là những hình ảnh làm ấm lòng người dân ở thủ đô.
Vào mỗi tối cuối tuần, hơn 50m chiều dài con phố Đào Duy Từ (Hoàn Kiếm, Hà Nội) nơi rành riêng cho người đi bộ lại rộn vang tiếng cười trẻ nhỏ với những trò chơi miễn phí.
Ý tưởng làm khu trò chơi miễn phí này thuộc về nhóm các kiến trúc sư tình nguyện của Hà Nội có tên là Think Playgrounds. “Chúng tôi sử dụng toàn bộ đồ chơi bằng vật liệu thân thiện môi trường, tái chế, được thực hiện dưới sự hỗ trợ của cộng đồng, chính quyền địa phương và một vài tổ chức khác với mong muốn tạo cho trẻ em một sân chơi bổ ích, hướng về các trò chơi dân gian lành mạnh”, một thành viên của nhóm này chia sẻ.
Khu vui chơi này chính thức hoạt động từ tháng 4 vừa qua, đến nay đã nhận được nhiều sự ủng hộ từ phía người dân và đã tạo được hình ảnh đẹp, thân thiện trong con mắt bạn bè, du khách quốc tế.
Nhiều tháng qua, bà Nguyễn Thị Thụng (65 tuổi, ở Phúc Tân, Hoàn Kiếm, Hà Nội) đã trở thành thân quen với nhiều người lao động nghèo và những người nhà bệnh nhân khi phát nước vối miễn phí tại cổng bệnh viện K (Quán Sứ, Hà Nội).
Mỗi ngày có cả trăm người xếp hàng, chủ yếu là bệnh nhân đang điều trị tại bệnh viện này và người nhà của họ, chờ đến lượt được uống nước vối miễn phí. Nhiều người chạy xe ôm hay bán hàng rong thỉnh thoảng cũng ghé qua chỗ bà Thụng uống nước vối.
Video đang HOT
Nhiều người ở đây thường gọi bà với cái tên vui là “bà Thụng nước vối”. Mỗi lần được phục vụ những người nghèo, bệnh nhân, bà Thụng cho rằng mình như “khỏe hơn rất nhiều vì được nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của những người kém may mắn, khó khăn trong cuộc sống”.
Vào buổi trưa và chiều tại cổng bệnh viện K (Quán Sứ, Hoàn Kiếm, Hà Nội), những suất ăn miễn phí của một thẩm mỹ viện được trao tận tay cho người nghèo, bệnh nhân và người nhà.
Những suất ăn này được thay đổi theo ngày, có khi là mỳ xào thịt với giá đỗ cũng có ngày là suất cơm kèm theo một số món có rau thịt.
“Bữa trưa vui vẻ” tại một quán ăn trên phố Liên Trì, Hoàn Kiếm chuyên phục vụ cơm dành riêng cho những người lao động nghèo. Chủ quán ở đây chỉ lấy mỗi suất cơm có đầy đủ rau, thịt với giá 1.000 đồng.
Những lao động nghèo thường coi đây là quán ăn miễn phí vì vừa được ngồi trong không gian sạch sẽ, thoáng mát, phục vụ chu đáo.
Suất cơm tại quán này có rau thịt, đậu, trứng và cả món tráng miệng.
Nhiều gia đình trên phố Hàng Bông, Hoàn Kiến thường xuyên để một bình nước để phục vụ miễn phí cho những lao động nghèo. Cô Nguyễn Thanh Hương, nhà số 67b cho biết, ngày nào cũng đun cả chục ấm nước để cho vào chiếc bình phục vụ người dân.
Chị Nguyễn Thị Lý, làm nghề đánh giầy ở khu vực phố cổ chia sẻ, “mỗi ngày rẽ vào đây lấy nước vài lần”, vừa tiện vừa tiết kiệm được một khoản tiền nho nhỏ.
Hà Dũng – Phương Sơn
Theo VNE
'Bà Thụng nước vối' ở Bệnh viện K
Ròng rã hơn 1 tháng nay, cứ mỗi tuần 2 lần, bà Nguyễn Thị Thụng (65 tuổi, số nhà 12, ngõ 143/36 Phúc Tân, Hoàn Kiếm, Hà Nội) lại nấu nước vối mang đến cổng Bệnh viện K, Hà Nội phát miễn phí cho bệnh nhân và người nghèo.
Bà Thụng đang phát nước vối miễn phí cho bệnh nhân và người nhà họ trước cổng Bệnh viện K Hà Nội - Ảnh: Anh Lê
Chúng tôi gặp bà Thụng vào một buổi chiều, sau khi bà đã phát hết 50 lít nước vối. Bà Thụng kể, trước kia bà làm nghề bán hàng rong, lang thang trên phố cả ngày, nhiều khi cổ họng khô rát vì khát nước nhưng tiền kiếm chả được bao nhiêu, cũng không dám mua chai nước uống.
Mùa hè năm nay, Hà Nội nóng như đổ lửa, ngồi trong nhà vẫn khó chịu, lòng bà lại nôn nao nghĩ thương những người bệnh trăn trở trong viện, những người đội nắng kiếm cơm như bà ngày xưa, nên bà quyết định đun nước vối phát miễn phí tại cổng Bệnh viện K. Ngày đầu, bà chỉ lo nước vối bị ế, nhưng không ngờ, có cả trăm người xếp hàng, chờ đến lượt, chủ yếu là bệnh nhân đang điều trị tại bệnh viện này và người nhà của họ. Ngoài ra, còn có thêm các bác xe ôm, các em nhỏ bán hàng rong.
Mỗi lần phát nước vối miễn phí, bà Thụng lại dậy từ 4 giờ sáng, nhóm bếp, thổi lửa đun nước rồi để nguội cho kịp giờ đi phát. Buổi sáng từ 9 - 10 giờ, buổi chiều từ 15 - 16 giờ, mỗi lần 50 lít cả nước vối và nước đun sôi để nguội. Vốn tính cẩn thận, nụ vối mua về bà không nấu luôn, mà đãi rửa lại cho sạch. Bà may hai chiếc túi nhỏ bằng bàn tay, cho nụ vối vào đó để nước trong và không có cặn. Xong công đoạn chuẩn bị, bà chở cả chục can nước lỉnh kỉnh trên chiếc xe máy, vượt 3 cây số từ nhà đến cổng Bệnh viện K. Có hôm bận việc, bà ra muộn, nhiều người ngóng trông lại nghĩ bà ốm.
Gặp ai bà cũng mời, cũng cười "nước mát lắm, có tính giải nhiệt, lại dễ uống. Ngày tôi ở đây 2 buổi, các cô cứ xuống". Nhiều hôm đi vội, nhiều đồ, quên mang theo tiền mua đá, bà đành mua chịu vì sợ mọi người không đã cơn khát. Người nọ truyền tai người kia, người đến xin nước vối của bà Thụng ngày càng đông, nhiều khi phải xếp hàng chờ đến lượt.
Bà Thụng cho biết, chồng bà bị tai biến nằm một chỗ đã 5 năm, một tay bà chăm sóc, việc nhà, cơm nước, giờ thêm công việc phát nước vối miễn phí, tuy bận rộn hơn nhưng bà thấy lòng rất vui vì làm được việc có ích. "Bữa cơm tối của tôi, bây giờ không bao giờ trước 21 giờ và không đi ngủ trước 23 giờ, nhưng tôi quen rồi", bà Thụng cười vui vẻ.
Mọi người giờ gọi bà bằng cái tên vui "bà Thụng nước vối". Mỗi khi cái tên ấy cất lên, bà Thụng lại thêm một lần hồ hởi, phấn chấn. Với bà, cuộc đời này chỉ có ý nghĩa khi được làm công việc hữu ích cho mọi người. Bà mong mình được khỏe mạnh để có thể mang nước vối đến cho mọi người nhiều hơn.
Anh Lê
Theo Thanhnien
Dùng chân lái xe: Hà Nội đừng vội tin... ô tô Khi xem clip "lái ô tô bằng chân" trên đường phố Hà Nội, tôi không chú ý đến bàn chân trái cực kỳ điệu nghệ của gã tài xế ấy - có thể bấm còi, bật xi nhan, bẻ lái luồn lách. 1. Tôi cũng không nghe thấy tiếng nhạc nhảy xập xình phát ra từ trong xe, cùng tiếng cười hô hố...