Những sự thực lịch sử bị Trung Quốc bóp méo
Nhằm nhấn mạnh vai trò lịch sử của Trung Quốc như là một biểu tượng về hòa bình và sự thịnh vượng, các nhà lãnh đạo của Trung Quốc đang ra sức tuyên truyền, thúc đẩy những chiến lược nghe rất lãng mạn, đó là “ Con đường tơ lụa” và “Con đường tơ lụa trên biển”. Tuy nhiên, vì mục đích “cao cả” này mà có không ít sự thực lịch sử đã bị “bóp méo”.
Nhằm nhấn mạnh vai trò lịch Vào tháng 9-2013, chưa đầy một năm sau khi đảm nhận vị trí Tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc, ông Tập Cận Bình đã đưa ra sáng kiến chính sách đối ngoại mới được gọi là “Vành đai kinh tế Con đường tơ lụa”. Trong một bài phát biểu tại Đại học Kazakhstan Nazarbayev, ông Tập kêu gọi hợp tác và phát triển ở khu vực ÁÂu thông qua sáng kiến con đường tơ lụa mới, đồng thời nêu ra 5 mục tiêu cụ thể: tăng cường hợp tác kinh tế, cải thiện kết nối đường bộ, xúc tiến thương mại và đầu tư, tạo thuận lợi cho chuyển đổi tiền tệ và cuối cùng là thúc đẩy giao lưu người dân với nhau.
Một tháng sau, tại Hội nghị thượng đỉnh ASEANTrung Quốc lần thứ 16 được tổ chức tại Brunei, Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường lại đề xuất việc xây dựng “Con đường tơ lụa trên biển” thế kỷ XXI để cùng nhau thúc đẩy hợp tác hàng hải, kết nối, nghiên cứu khoa học và môi trường cũng như các hoạt động khai thác hàng hải.
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình.
Vài ngày sau đó, trong bài phát biểu trước Quốc hội Indonesia, ông Tập Cận Bình đã lên tiếng ủng hộ ý tưởng này và tuyên bố Trung Quốc sẽ đóng góp kinh phí để “phát triển mạnh mẽ quan hệ đối tác hàng hải trong một nỗ lực chung nhằm xây dựng Con đường tơ lụa trên biển của thế kỷ XXI”, trải dài từ bờ biển Trung Quốc đến Địa Trung Hải.
Trong cả hai bài phát biểu, ông Tập Cận Bình đều nhấn mạnh mối liên kết lịch sử giữa Trung Quốc và khu vực, đồng thời ám chỉ rằng, các đề xuất của ông là nhằm tái thiết lập quan hệ hữu nghị cổ đại trong một thế giới toàn cầu hóa hiện đại. Tại Kazakhstan, ông Tập cho là cho sứ thần Tây Phương của triều Hán Trương Khiên là người đã “gánh vác sứ mệnh hòa bình và hữu nghị”, mở ra cánh cửa liên lạc Đông Tây và thiết lập nên “Con đường tơ lụa”. Tại Indonesia, ông lại ca ngợi Đô đốc Trịnh Hòa của nhà Minh là người đã để lại “những câu chuyện tốt đẹp về giao lưu hữu nghị giữa Trung Quốc và nhân dân Indonesia”. Gần đây nhất, việc phục hồi “Con đường tơ lụa trên biển” và thuyết phục Ấn Độ trở thành nước chủ chốt trong chiến lược này lại trở thành trọng tâm chuyến thăm Ấn Độ của Tập Chủ tịch hồi tháng 9-2014.
Thế nhưng, các nhà lãnh đạo Bắc Kinh lại không hề đề cập đến những bi kịch xung đột và nỗ lực truyền bá một trật tự thế giới “dĩ Hoa vi trung” (Sinocentriclấy Trung Quốc làm cái rốn của vũ trụ). Trong cố gắng miêu tả quá khứ như một kỷ nguyên không tưởng, mục đích chuyến đi tới cái gọi là “Tây Vực” của Trương Khiên đã bị bóp méo.
Thực tế, nhà Hán đã phái Trương Khiên đi tìm đồng minh nhằm chống lại Liên minh Hung Nô hùng mạnh, kẻ thù hàng đầu của Đế chế Tây Hán. Do các chính sách bành trướng, nhà Hán đã góp phần biến những người Hung Nô du mụcvốn đã luôn đối đầu với các lực lượng người Hán thành một thực thế bán nhà nước. Năm 138 trước Công Nguyên, nhà Hán phái Trương Khiên tới Trung Á tìm người Nguyệt Chi (tiếng Trung gọi người Trung Á cổ đại) để liên minh chống Hung Nô. Tuy nhiên, sứ mệnh của Trương Khiên đã thất bạiông còn bị người Hung Nô cầm tù và bị ép hôn với một phụ nữ trong tộc. Sau 10 năm bị giam cầm, ông nhận ra rằng, người Nguyệt Chi không hề hứng thú liên minh quân sự với nhà Hán để chống Hung Nô. Đóng góp duy nhất của Trương Khiên là các biểu tấu về chính sách và các tộc người ở Trung Á.
Tương tự như vậy, “vai diễn” sứ giả của hòa bình và tình hữu nghị của Đô đốc Trịnh Hòa mà Bắc Kinh dựng lên cũng có vấn đề. Trong thực tế, Trịnh Hòa đã sử dụng vũ lực trong 7 chuyến thám hiếm từ năm 1405 đến 1433 tại các vùng lãnh thổ mà ngày nay là Indonesia, Malaysia, Sri Lanka và Ấn Độ, nhằm phong chư hầu và kiểm soát hành lang chiến lược trên Ấn Độ Dương. Ông đã can thiệp vào việc triều chính của Sri Lanka và Indonesia, sau đó đưa tù nhân về Nam Ninhkinh đô triều Minh.
Video đang HOT
Tranh vẽ Trịnh Hòa và 7 chuyến thám hiểm băng qua Ấn Độ Dương
Thực tế, Hoàng đế Minh triều Vĩnh Lạc đã sai Trịnh Hòa ra biển Tây để tìm kiếm đứa cháu trai đã bị chính ông tiếm ngôi và thúc đẩy truyền bá văn hóa Trung Hoa. Tuy nhiên, trong quá trình thám hiểm, Trịnh Hòa lại thu phục được rất nhiều vị vua chúa về làm chư hầu Minh triều cùng cống phẩm. Các chuyến đi như vây sau này đã bị hủy bỏ khi chúng trở nên quá tốn kém, dưới con mắt triều thần, đã trao quyền quá mức cho một hoạn quan như Trịnh Hòa.
Đế chế Hán đã sử dụng chiến thuật tương tự như ở Trung Á, đặc biệt là tại các địa điểm chiến lược của tuyến đường thương mại. Vì vậy, chẳng có tuyến đường bộ hay hàng hải nào, gọi chung là là các tuyến đường tơ lụa, cho thấy sự giao lưu hòa bình và hữu nghị thông qua sự hiện diện của Trung Quốc, như câu chuyện mà các lãnh đạo Trung Quốc thời hiện đại đã kể.
Ngoài ra, còn có một vấn đề với thuật ngữ “Con đường tơ lụa”, hoặc “Tuyến đường tơ lụa”. Nhà địa lý Đức Ferdinand von Richthofen đã đặt ra thuật ngữ này vào năm 1877 để chỉ các tuyến đường bộ thương mại cổ xưa qua Trung Á. Kể từ đó, nhiều tuyến đường kết nối Trung Quốc với thế giới bên ngoài đều được gọi là “Con đường tơ lụa” hay “Tuyến đường tơ lụa”mặc dù tơ lụa không phải là sản phẩm đầu tiên, hay phổ biến được giao dịch trên bất kỳ tuyến đường nào.
Thêm vào đó, các học giả Bắc Kinh đã “nhiệt tình” thái quá khi sử dụng thuật ngữ này để đề cao vai trò của Trung Quốc trong các tương tác liên khu vực cận đại một cách vô căn cứ, trong khi lại phớt lờ các tác động ngoại lai vào xã hội và kinh tế Trung Quốc trong suốt 2.000 năm qua.
Theo Petrotimes
Trung Quốc mưu đồ gì qua sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển"?
"Con đường tơ lụa trên biển" không chỉ là mối đe dọa về an ninh và chủ quyền lãnh thổ đối với các nước láng giềng, nhất là các nước đang có tranh chấp biển đảo với Trung Quốc ở Biển Đông mà còn là mối đe dọa đối với tự do, an ninh, an toàn hàng hải trên biển
Hai "con đường tơ lụa" trên biển (đường màu xanh) và trên đất liền (đường màu đỏ) trong ý tưởng của Trung Quốc
Việc khôi phục lại "con đường tơ lụa trên biển" thời cổ đại vừa là tham vọng của những người lãnh đạo ở Bắc Kinh, vừa là biểu tượng cho chủ nghĩa dân tộc Đại Hán của Trung Quốc nên nó ẩn chứa rất nhiều điểm bất lợi cho các nước láng giềng xung quanh của Trung Quốc. Thực chất ý đồ của Trung Quốc trong ý tưởng xây dựng "con đường tơ lụa mới" trên biển là:
Một là, tạo ra một trật tự mới trên biển mà các nước, trước hết là các nước láng giềng ven biển đi theo một quỹ đạo do Trung Quốc điều hành và chi phối. Sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" nằm trong kế hoạch tổng thể "chuỗi ngọc trai" nhằm đưa Trung Quốc trở thành cường quốc biển và xa hơn là để cạnh tranh vị trí siêu cường của Mỹ.
Hai là, "con đường tơ lụa trên biển" là công cụ ngoại giao để chứng minh sự trỗi dậy hòa bình và thực thi chính sách ngoại giao láng giềng của Trung Quốc. Qua việc sử dụng "con đường tơ lụa trên biển", Trung Quốc cố gắng tạo ra một hình ảnh mềm mại, thân thiện và hòa hữu cho sự trỗi dậy và mở rộng ảnh hưởng của mình.
Ba là, "con đường tơ lụa trên biển" tạo cơ hội cho Trung Quốc thúc đẩy chủ trương "gác tranh chấp, cùng khai thác" để khai thác các tài nguyên trên biển ở những khu vực mà "con đường tơ lụa trên biển" đi qua, nhất là nguồn năng lượng dầu, khí đáp ứng nhu cầu "khát" năng lượng của Trung Quốc.
Bốn là, sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" là để thực hiện mưu đồ về lãnh thổ và yêu sách biển đảo của Trung Quốc. Thực hiện thành công sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" sẽ tạo ra "danh chính, ngôn thuận" và điều kiện thuận lợi cho việc hiện diện ra các vùng biển của Trung Quốc, trước hết là khu vực Biển Đông, eo biển Malacca, Ấn Độ Dương, giúp cho Trung Quốc mở rộng ảnh hưởng trên biển và tăng cường ảnh hưởng về quân sự trên biển.
Điều này sẽ làm thay đổi cán cân quyền lực trên biển theo hướng có lợi cho Trung Quốc. Thông qua "con đường tơ lụa trên biển" Trung Quốc sẽ biến những khu vực biển không tranh chấp thành khu vực tranh chấp để thực hiện yêu sách về chủ quyền và quyền chủ quyền trên biển.
Đặc biệt, đối với Biển Đông, Trung Quốc đã từng đưa ra lập luận rằng trước đây, trong quá trình thực hiện "con đường tơ lụa" trong thời kỳ cổ đại con tàu của Trịnh Hòa đã "xác lập và thực thi chủ quyền" đối với các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa (của Việt Nam) để biện minh cho yêu sách về chủ quyền của họ. Trung Quốc sẽ tiếp tục sử dụng "con đường tơ lụa trên biển" mới để biện minh cho các hành động hung hăng ở Biển Đông làm cho tình hình Biển Đông nóng hơn và căng thẳng hơn.
Năm là, Trung Quốc sẽ sử dụng sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" để thực hiện chính sách chia để trị đối với các nước láng giềng. Có thể xuất hiện khả năng một số nước sẽ bị cuốn hút vào các lợi ích kinh tế trước mắt, sẵn sàng bỏ qua những vấn đề nguyên tắc và chuẩn mực của luật pháp quốc tế để ủng hộ cho sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" của Trung Quốc mà làm tổn hại đến lợi ích của các nước có tranh chấp về chủ quyền biển đảo với Trung Quốc. Mặt khác, không loại trừ khả năng Trung Quốc sẽ gia tăng sức ép và các hành động gây hấn với những nước không ủng hộ cho sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển".
Sáu là, sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" của Trung Quốc được đưa ra còn nhằm mục tiêu đẩy Mỹ và các nước phương Tây ra khỏi khu vực. Sáng kiến này là nhằm đối trọng lại với chính sách "tái cân bằng chiến lược ở Châu Á - Thái Bình Dương" của Mỹ. Về mặt kinh tế, "con đường tơ lụa trên biển" là để chống lại Hiệp định kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP) của Mỹ. Do vậy, có thể thấy "con đường tơ lụa trên biển" của Trung Quốc sẽ làm cho cuộc cạnh tranh, tranh giành ảnh hưởng ở khu vực giữa các nước lớn nhất là giữa Mỹ và Trung Quốc ngày càng gay gắt.
Một khi "con đường tơ lụa trên biển" được hình thành Trung Quốc sẽ tự đặt ra những luật lệ mới để ép buộc các nước khác phải tuân thủ; Trung Quốc sẽ hành động đơn phương bỏ qua luật pháp quốc tế. Tình hình thực tế ở Biển Đông thời gian qua đã chứng minh điều này. Nhìn từ góc độ này thì "con đường tơ lụa trên biển" không chỉ là mối đe dọa về an ninh và chủ quyền lãnh thổ đối với các nước láng giềng, nhất là các nước đang có tranh chấp biển đảo với Trung Quốc ở Biển Đông mà còn là mối đe dọa đối với tự do, an ninh, an toàn hàng hải trên biển.
Mặc dù, Trung Quốc đang ráo riết thúc đẩy cho "con đường tơ lụa trên biển", nhưng đến nay các nước phản ứng một cách hờ hững đối với sáng kiến. Nguyên nhân là do những hành động cứng rắn hiếu chiến của Trung Quốc ở Biển Đông và biển Hoa Đông đang tạo ra mối lo ngại của các nước đối với sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân tộc bành trướng Đại Hán của những người cầm quyền ở Bắc Kinh. Những hành động gây hấn của Trung Quốc đã làm xói mòn hình ảnh của Trung Quốc, không còn ai tin vào cái gọi là "sự phát triển hòa bình" hay "chính sách hữu hảo với các nước láng giềng" của Trung Quốc.
Tình trạng mất lòng tin đã làm cho các nước phản ứng dè dặt trước sáng kiến này của Trung Quốc, thậm chí là cảnh giác bởi các nước đều nhận thấy đằng sau "con đường tơ lụa trên biển" là những mưu mô thâm hiểm của Trung Quốc. Chúng ta thấy rõ điều này qua phản ứng của các nước ASEAN đối với sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" của Trung Quốc.
Trung Quốc đã chính thức đưa ra tài liệu khái niệm về việc xây dựng "con đường tơ lụa trên biển tại cuộc họp các quan chức cao cấp (SOM) ASEAN - Trung Quốc, nhưng chưa được các nước ASEAN hưởng ứng. Mỹ tỏ rõ thái độ ngăn chặn Trung Quốc phát huy vai trỏ ảnh hưởng qua sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" thách thức vai trò của Mỹ ở khu vực.
Báo China Daily phác họa lại cuộc hành trình của Đô đốc Trịnh Hòa thời nhà Minh, qua 7 chuyến viễn du hải dương
Đối với Việt Nam, sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" là thách thức đối với chủ quyền biển đảo của Việt Nam vì con tàu của Trịnh Hòa thời cổ đại là một lập luận liên quan đến chủ quyền của hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.
Xét một cách khách quan thì một số khía cạnh kinh tế trong "con đường tơ lụa trên biển" nếu được triển khai theo đúng tôn chỉ hợp tác kinh tế bình đẳng cùng có lợi thì sẽ mang lại những lợi ích chung cho các nước trong khu vực. Nhưng bản chất của những người cầm quyền ở Bắc Kinh là nói một đằng làm một nẻo và ý đồ thâm độc của họ là thông qua các hoạt động kinh tế để "trói buộc" các nước liên quan đi theo quỹ đạo do Bắc Kinh vạch ra.
Do vậy, Việt Nam cần hết sức tỉnh táo, cảnh giác với sáng kiến này. Trong bối cảnh hội nhập toàn diện, Việt Nam có thể lựa chọn một số lĩnh vực hợp tác trong khuôn khổ sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" để tham gia hợp tác. Kiên quyết không chấp nhận cả gói về sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" của Trung Quốc.
Việt Nam cần phối hợp chặt chẽ với các nước liên quan đến tranh chấp Biển Đông khác trong ASEAN vạch rõ mưu đồ thâm hiểm của Trung Quốc trong "con đường tơ lụa trên biển" vận động các nước ASEAN khác không ủng hộ cho sáng kiến này của Trung Quốc mà chỉ có thể trao đổi vấn đề hợp tác đối với từng lĩnh vực cụ thể.
Việt Nam cũng cần vận dụng triệt để nguyên tắc "đồng thuận trong ASEAN" để bác bỏ sáng kiến "con đường tơ lụa trên biển" của Trung Quốc. Mặt khác, cần tranh thủ lôi kéo các nước ngoài khu vực như Mỹ, Nhật, Úc, Hàn Quốc, các nước Châu Âu... thông qua các chương trình, sáng kiến hợp tác ở khu vực để đối trọng lại với "con đường tơ lụa trên biển" của Trung Quốc.
Theo Biển Đông
Thế giới đang lầm tưởng những gì về Trung Quốc? Liệu rằng Trung Quốc có trở thành siêu cường của thế giới, soán ngôi Mỹ hay chỉ là "con hổ giấy" của thế kỷ 21? Rất nhiều người tin rằng sức mạnh của Trung Quốc là không thể ngăn được và thế giới phải nhìn nhận lại người khổng lồ của châu Á như một cường quốc trên toàn thế giới. Nền công...