Những nỗi nhớ đã cũ…
Cái cảm giác tận cùng của sự mất tin tưởng nó tồi tệ đến mức khiến tôi sợ. Sợ đến nỗi tôi chẳng dám bắt đầu thêm cùng với ai khác. Ám ảnh đến nỗi, tôi cứ mong muốn một mình. Đừng ai thương tôi thêm lần nữa, cứ mặc tôi vậy sống một mình mà không dựa dẫm vào ai.
Đôi lúc tôi nhớ anh. Nhớ 1 người đã cũ. Và ắt hẳn bao cô gái khác cũng sẽ có lúc đâu đó nhớ về mối tình mà mình đã từng yêu hết mình. Mối tình kéo dài hằng năm hoặc chốc lát nhưng lại có những khoảnh khắc đâu đó trong cuộc sống này tôi bắt gặp mình. Tôi thấy mình trong những mối tình tan vỡ, không một kết thúc đẹp như họ đã từng mơ mộng sau bao năm gắn bó.
Và những cô gái ngoài bầu trời kia cũng vậy, phải chăng số phận cho những ai mang trái tim cũ như tôi đều đau khổ,bi thương,.. Đâu đó trong mỗi con người này đều mong có 1 người để yêu thương đúng nghĩa. Hạnh phúc hay tổn thương cũng mặc. Miễn là ko 1 mình chơi vơi, lạc lõng giữa dòng đời này. Miễn là ko phải 1 mình giữa phong ba bão táp của cuộc đời.
Tôi cũng vậy…
Cuộc sống có những khoảnh khắc đã qua đi vốn dĩ ko quay lại,khái niệm thời gian nó vô định ko thể lưu giữ như ta mong. Con người sống ắt cũng vì vài ba điều mà họ mong muốn,tôi muốn được yêu thương sống yên an với người tôi thương, với lũ bạn điên dại trên những con đường của cái thị trấn bé nhỏ này, cùng gia đình ăn bữa cơm sau ngày mệt nhọc. Nói thì thật đơn giản. Nhưng để sống 1 cuộc sống bình an như vậy thật khó nhằn. Phải chăng do tôi. Lỗi ở bản thân là không buông bỏ được những ham muốn vật chất, những suy nghĩ mộng tưởng về chuyện đã cũ.
Nhiều lúc tôi muốn gặp anh, ôm lấy anh. Rồi cứ vậy mặc kệ mọi chuyện đúng hay sai.
Đôi khi tôi tự hỏi. 1 cuộc tình qua đi vì người thứ 3, vậy có lúc nào họ tự chất vấn bản thân là họ đã sai ko.? Tôi đã 1 mình tự vực dậy mọi thứ sau sụp đổ ấy. 1 mình đối mặt mà chẳng cần thêm 1 ai. Cái cảm giác tận cùng của sự mất tin tưởng nó tồi tệ đến mức khiến tôi sợ. Sợ đến nỗi tôi chẳng dám bắt đầu thêm cùng với ai khác. Ám ảnh đến nỗi, tôi cứ mong muốn 1 mình. Đừng ai thương tôi thêm lần nữa, cứ mặc tôi vậy sống một mình mà không dựa dẫm vào ai. Tôi sợ quá nhiều điều mà đối với người khác chẳng qua nó là vấn đề bé tí có thể giải quyết được.
Video đang HOT
Là vậy. Có những thứ đã đi qua là hãy cứ lấy làm gương. Những thiết nghĩ đến bây giờ phải cố gắng bước qua được cái gương ấy. Như vậy mới có thể hạnh phúc được. Các cô gái ạ, hãy cùng nhau mạnh mẽ và bước qua những chướng ngại vật về tâm lý sau những đổ vỡ. Và hãy sống như chính mình mong muốn. Cũng đừng bao giờ vì mình mà lấy đi tình yêu của người khác dù vô tình hay hữu ý. Đối với bản thân đó cũng chỉ là 1 người để yêu thương, nhưng với cô gái kia người con trai ấy là tất cả, chỗ dựa, niềm tin, hơi thở,..
Theo Guu
Chồng khen vợ 'thơm' và bí mật bất ngờ
Tôi co rúm khi anh ôm lấy tôi, lòng thầm kêu khổ vì bao nhiêu hôi hám bay ra hết rồi.
Tôi có một điều ước, đó là cơ thể luôn luôn tỏa hương thơm quyến rũ như các loài hoa. Nhưng ước mơ chỉ là ước mơ.
Tôi bắt đầu biết mình bị hôi nách, hôi chân và cả hơi thở cũng 'thơm' như mùi nước cống khi nghe những người xung quanh liên tục phàn nàn.
Nhưng mọi khuyết điểm đều có thể khắc phục được bằng cách này hay cách khác. Tôi không những bắt cơ thể mình không được tiết ra mùi hôi nữa mà còn tạo cho nó những hương thơm. Tôi phải cám ơn tổ sư của nghề làm nước hoa đã biến ước mơ tỏa hương thơm của tôi trở thành sự thật.
Nhan sắc tôi trung bình, gu thời trang bình dân nhưng tôi là fan cuồng của nước hoa cao cấp. Trong phòng tôi có hẳn một tủ nước hoa các loại để sử dụng trong mọi hoàn cảnh khác nhau. Bao nhiêu gã trai mê tôi cũng vì cái mũi tinh tế của họ.
Trong số đó có lẽ Minh là người tinh tế nhất. Ngày nào gặp tôi anh cũng không tiếc lời khen tặng. Ngày mưa thì anh khen 'Em thơm như hương nắng mai rực rỡ, xua tan bầu trời ảm đạm'. Ngày nắng anh lại khen 'Em thơm như đóa lan rừng làm dịu mát cả lòng anh'. Buổi tối đi chơi anh thì thầm 'Cứ tưởng thành phố này trồng toàn hoa hóa ra chả có cây hoa nào ngoài em'.
Ảnh minh họa
Khi lấy nhau rồi anh vẫn không quên khen tôi thơm mỗi ngày. Tất nhiên, tôi lúc nào cũng xịt nước hoa đầy người, không thơm sao được.
Một lần về quê thăm bố mẹ chồng ở Yên Bái, tôi quên không mang theo nước hoa cũng như nước khử mùi. Với tôi, đó thật sự là một sai lầm kinh khủng ngoài sức tưởng tượng bởi vì tôi không thể sống thiếu nước hoa.
Đó là niềm đam mê của tôi, sự tự tin của tôi, phong cách của tôi, con người tôi.
Nhưng ở vùng quê heo hút này, không thể bói đâu ra nước hoa nên tôi đành lực bất tòng tâm âm thầm chịu đựng.
Mặc dù đã cố gắng chôn chân một chỗ để 'giữ mình' nhưng nhà chồng đất rộng, nguyên việc đi đi lại lại từ nhà xuống bếp, từ đầu vườn đến cuối vườn cũng khiến tôi toát mồ hôi.
Mồ hôi thì chắc chắn phải hôi, nhất là mồ hôi của tôi. Tôi không thể không dí mũi vào nách mà ngửi xem nó đã hôi đến mức độ nào. Buổi tối, mặc dù đã tắm rửa sạch sẽ, tôi vẫn không dám cử động mạnh bên cạnh chồng sợ anh phát hiện ra sự thật phũ phàng về người vợ 'Hàm Hương' mà anh thần tượng.
Tôi co rúm khi anh ôm lấy tôi. Không hiểu sao anh lại nổi hứng cù nách vợ khiến tôi vừa cười sặc sụa vừa vùng vẫy bỏ chạy, lòng thầm kêu khổ vì bao nhiêu hôi hám bay ra hết rồi. Chính tôi cũng ngửi thấy mùi hôi của mình bay tán loạn trong không khí.
Ai ngờ anh lại bảo: 'Em thơm quá! Thơm như hoa bưởi, hoa chanh trong vườn ấy'.
Rõ ràng tôi đang bị hôi nách mà anh lại nói thế khác nào hắt nước vào mặt tôi, khen đểu tôi.
Tôi bỗng thấy bị xúc phạm, vừa nói vừa khóc: 'Em biết em hôi nách, hôi chân, hôi miệng. Hôm nay, em không dùng nước hoa nên em hôi. Sao anh phải mỉ.a ma.i em thế. Anh biết mỉ.a ma.i như thế từ bao giờ?'.
Tôi định chạy ra ngoài nhưng bị cánh tay anh giữ chặt. Đợi tôi thả lỏng cơ thể anh mới nói 'Thực ra, anh chưa bao giờ ngửi thấy mùi hương của em. Bởi vì anh bị điếc mũi bẩm sinh, không có khả năng nhận biết mùi. Anh chỉ biết hương thơm là một thứ gì đó rất đẹp, rất tuyệt vời và với anh, em chính là hương thơm tuyệt vời nhất. Anh yêu mùi của em dù nó có thế nào chăng nữa. Chỉ đơn giản đó là mùi của em!'.
Tôi gục mặt vào ngực anh khóc nức nở vì cảm động. Cuối cùng thì tôi cũng biết mình muốn nói gì với anh 'Anh là người có chiếc mũi tinh tế nhất dù với anh, mọi thứ nước hoa trên đời đều là nước hoa không mùi'.
Theo Tinngan
Anh có yêu em đâu! Bởi vì anh không yêu em nên luôn bỏ mặc em lại một mình trong thế giới của em, mỗi khi em mệt mỏi cần chỗ dựa thì lại bằng lý do này hoặc lý do khác, từ chối đến bên em. Tại sao các chàng trai vẫn thường lừ.a gạ.t những cô gái, nói lời yêu thương mặc dù chẳng yêu thương...