Những ngày không em
“Chúng ta chia tay rồi mà anh”, anh bắt đầu chấp nhận và thay đổi. Lần này như bước ngoặt của cuộc đời anh. Anh mang theo những gì em nhắn nhủ bên mình và quyết tâm làm chủ cảm xúc của mình, làm chủ con tim mình, làm chủ cuộc sống của mình và chờ đợi một ngày nào đó em sẽ lại trở về bên anh.
Em nhắn tin chia tay anh trong một trưa ảm đạm, anh mang tâm trạng nặng nề và hụt hẫng của những ngày trước đó. Em mang trong mình sự mệt mỏi vì tình yêu anh dành cho em thật ngu ngốc!
Chúng mình đến với nhau nhẹ nhàng trong cơn mưa phùn. Em sà vào lòng anh ấm áp. Anh đã biết ngày ấy rồi sẽ đến nhưng lại không nhanh như anh nghĩ. Nhưng anh đã yêu em, chỉ cần có thế.
Thời gian đầu, chúng ta thật hạnh phúc phải không em? Ai cũng bảo anh thật có phước vì có một người yêu chu đáo và tháo vát như em, một người mà được rất nhiều người quý mến. Còn anh đã hạnh phúc biết bao khi được ở bên cạnh em, được ăn những món em nấu và được ôm em vào lòng. Và chúng mình cũng đã có một những kỷ niệm thật đẹp, em nhỉ!
Nhưng rồi, chuyện tình yêu sớm nắng chiều mưa chẳng bình yên được mãi. Khi anh từ một người mang tâm thế khác, lại đánh mất sự bản lĩnh trước đó. Để những nhược điểm làm héo mòn tâm hồn anh và khiến em mệt mỏi.
Anh đã chẳng còn là bờ vai cho em tựa mỗi lần em căng thẳng chuyện công việc, chuyện học hành. Vì em nghĩ anh còn đang bận với câu chuyện cuộc sống xung quanh anh, bấy nhiêu lâu nó khiến anh trở thành con người đa cảm.
Khi anh loay hoay tìm lối ra, tìm cách giải quyết cho chúng ta thì cũng là lúc em muốn dừng mối quan hệ này lại. Em là một cô gái vui vẻ và chẳng thể ở bên người mà suốt ngày như anh. Em cần tự do và làm những gì em thích.
Video đang HOT
Anh biết dù chúng mình còn yêu nhau, nhưng đã quá muộn. Anh hối hận vì cuối cùng anh mới nhận ra anh đã sai từ những lỗi lầm ấy.
“Chúng ta chia tay rồi mà anh”, anh bắt đầu chấp nhận và thay đổi. Lần này như bước ngoặt của cuộc đời anh. Anh mang theo những gì em nhắn nhủ bên mình và quyết tâm làm chủ cảm xúc của mình, làm chủ con tim mình, làm chủ cuộc sống của mình và chờ đợi một ngày nào đó em sẽ lại trở về bên anh. Chắc chắn ngày đó sẽ không còn những nỗi đau, sẽ không còn những gọt nước mắt, chỉ còn lại là niềm vui, bình yên và hạnh phúc.
Những ngày không em, tâm trí anh, trái tim anh vẫn luôn hướng về em, nghĩ về em. Nhưng anh lao mình vào công việc, vào mục tiêu, vào kế hoạch mà anh đã sắp xếp. Anh kìm lòng mình lại để không khiến em phải bận tâm.
Những ngày không em, anh lục lọi những bức ảnh trong chiếc điện thoại cũ, trên máy tính để ngắm nhìn em cho vơi đi nỗi nhớ.
Những ngày không em, anh thả hồn mình vào gió bên quán cà phê góc phố ven hồ, bình tâm lại để biết mình cần phải làm gì.
Những ngày không em, những ngày anh không định nghĩa được, nhưng anh vẫn tiếp tục tìm câu trả lời tốt nhất cho bản thân anh.
Những ngày không em, anh mang trong tim mình một tình yêu mang tên chờ đợi, chờ đợi hạnh phúc liệu có quay trở lại với anh không, khi chúng ta chia tay trong một ngày ảm đạm và anh chờ ánh nắng làm ấm lại trong tim anh, tim em.
Những ngày không anh, hãy sống thật tốt và đừng bao giờ khóc nữa em nhé!
Âm thầm bên em!
Theo blogradio.vn
Mình nhìn thấy cậu và mình đã bỏ chạy
Mình đã từng nghĩ đến muôn vàn tình huống nếu một ngày nào đó gặp lại cậu thì mình sẽ thế nào, sẽ cười hay sẽ khóc. Chỉ là mình không ngờ, ngày chúng ta thật sự gặp lại, mình đã bỏ chạy.
Chúng mình đã chia tay mấy năm rồi, 5 hay 6 năm nhỉ, mình không nhớ nữa. Mình không giỏi nhớ ngày tháng và ước lượng được thời gian, cậu còn nhớ điều này không? Nhưng mình nhớ rất giỏi sinh nhật cậu mà không cần thứ gì nhắc nhở, không sổ tay không giấy nhớ, điều này chắc cậu không biết đâu. Thời gian không dài, nhưng cũng chẳng ngắn, chúng chạy từ đầu đến cuối một quãng dài, và ở giữa chúng chúng ta chưa từng gặp lại dù chỉ một lần. Thành phố này rộng lớn thật, tạm biệt có một lần mà người như biến mất giữa biển mênh mông.
Thật sự có một vài ngày mình ngồi đâu đó trong thành phố, nhìn buổi chiều buông xuống những con đường kẹt xe, và cố hình dung lại gương mặt cậu. Khi không có bất cứ gì để nhớ ngoài kí ức, mình khó mà vẽ ra cậu một cách rõ ràng từng nét. Chỉ nhớ cậu có nụ cười hay ngại ngùng. Chỉ nhớ cậu rất cao. Chỉ nhớ bàn tay cậu rất to. Mình lại nghĩ nếu có một ngày chúng mình gặp lại nhau, liệu mình có nhận ra cậu không? Lúc đấy chắc cậu vẫn cao, nhưng sẽ gầy hơn, hay mập hơn? Lúc đấy chúng mình đã bao nhiêu tuổi? Có khi nào là mấy chục năm sau? Lúc đấy bao nhiêu nếp nhăn sẽ xuất hiện trên gương mặt bọn mình? Lúc đấy liệu có nhận ra nhau được không?
Chẳng cần đợi thêm mấy chục năm. Một ngày tháng 9, trời trong mùa Thu, mình gặp lại cậu một cách ngỡ ngàng. Mình đứng xem sách, mình quay ngang đầu, và thấy cậu đứng cạnh cũng đang xem sách. Cậu chỉ cách mình có một sải tay, chỉ cần vươn ra là chạm được. Cậu nhìn thẳng vào kệ sách nên mình chỉ nhìn thấy nửa nghiêng gương mặt cậu. Chỉ nửa gương mặt, chỉ một tích tắc, mình nhận ra đó là cậu. Và mình bỏ chạy.
Im lặng và nhẹ nhàng như một con mèo, mình lập tức quay đầu sang hướng khác và lùi bước chân rời khỏi nơi đó càng nhanh càng tốt. Ra khỏi nơi đó rồi mình thấy chính mình cắm đầu chạy về một hướng khác, để phòng cậu bước ra khỏi đó và vẫn thấy mình. Không cười cũng không khóc, mình đã hốt hoảng và bỏ chạy trước khi bản thân kịp nhận ra mình đang làm gì.
Mình không muốn gặp lại cậu. Mình không muốn chúng ta sẽ đối diện nhau đầy ngại ngùng và rồi hỏi nhau những câu kiểu như "Cậu có khỏe không?", "Dạo này thế nào?"... Như thế xa lạ lắm. Mà chúng ta đã từng gần biết bao. Tình huống ấy khiến mình thấy xót xa. Mình có lẽ không còn thích cậu nữa. Mình chắc chắn là không ghét cậu. Mình chỉ không muốn chúng ta gặp lại nhau.
Biển người mênh mông, chúng ta đã từng buông tay nhau ra, vậy xin hãy để chúng ta hóa thành muôn ngàn người lạ gặp trên đường. Nếu có một ngày gặp lại của chục năm sau nữa, biết đâu rồi sẽ khác một ngày tháng 9 này.
Theo hoahoctro.vn
Mệt mỏi vì chuyện tình yêu, chia tay cũng không đành lòng Cuộc sống có nhiều lúc mệt mỏi quá và có những chuyện không biết giãi bày được với ai, hôm nay mình quyết định gửi đôi dòng tâm sự đến Add và mọi người về câu chuyện của em. Mong Add và mọi người cho mình lời khuyên và Add giấu tên nick giúp mình nhé. Mình năm nay 22 tuổi, Mình và...