Những mùa đông Paris

Theo dõi VGT trên

Trong đời được yêu một người là may mắn không phải ai cũng được may mắn như vậy.

Tôi gặp Khang là vào một buổi sáng mùa đông. Đó là một ngày cuối tháng Mười, tuyết đã phủ khắp lối đi trên tất cả các con đường ở Paris. Gió không đủ mạnh và nắng cũng không quá hanh vàng. Những cơn mưa bụi lất phất bay như sương mù ảm đạm. Những tán cây cũng ảm đạm. Cảnh vật hai bên đường dường như cũng vắng vẻ và im ắng. Tôi gặp Khang khi tôi đi bộ qua con phố trồng đầy những cây Muguet. Vào mùa này hoa Muguet chưa nở rộ. Những tán lá nhỏ vàng ươm vươn ra buồn tẻ và cô đơn. Chẳng bù lại những lúc hoa phủ kín cả thân cành khiến người qua đường phải ngỡ ngàng dừng chân nhìn ngắm, chỉ một làn gió nhẹ cũng có thể thổi bung những cánh hoa rơi xuống gần trạm xe bus trông thật đẹp mắt. Tôi ngồi vu vơ suy nghĩ gì đó chợt cảm thấy mình cô đơn, thật sự cô đơn. Cảm giác ở một nơi nào đó đã không còn người chờ đợi mình khiến tôi thấy lạc lõng, mọi thứ càng trở nên ảm đạm.

Những mùa đông Paris - Hình 1

Mail của đứa bạn thân cách đây một tuần lại làm tôi nhớ đến Đăng. “Cậu biết tin gì chưa, Đăng sắp kết hôn rồi đó”. Tôi mỉm cười một mình, thì ra đó là lý do tại sao những e-mail của Đăng dành cho tôi ngày càng thưa và nhạt nhẽo dần. Tôi không thể bắt anh sống trong cô đơn, bắt anh chờ đợi tôi trong những năm dài đằng đẵng như thế, nếu vậy thì tôi ích kỷ quá. Yêu người ta nghĩa là mong người ta hạnh phúc nhưng sao mắt tôi lại cay thế này. Có thể trước lúc kết thúc tình yêu, mọi thứ đến rất nhẹ nhàng nhưng khi buông tay tôi mới nhận ra, thì ra mình đã yêu một người nhiều như vậy. Tôi đã giữ tình yêu ấy trong một khoảng lặng yên dài. Đôi lúc cũng có giận dỗi, cũng có cãi nhau nhưng đằng sau đó là hiểu nhau hơn, lắng nghe nhau hơn và lại thương nhau hơn. Có lẽ vậy, không quá bình lặng, không quá sóng gió, tình yêu của tôi và Đăng rất nhiều màu sắc và mùi vị. Kể cả vị chia tay.

Thỉnh thoảng tôi vẫn mơ thấy Đăng nói, nhẹ như gió: “Anh yêu em, dù có thế nào anh vẫn yêu em”. Một đời có yêu mấy người đi chăng nữa cũng không phải chuyện quá quan trọng, quan trọng là bản thân mình đang sống yêu thương, mỗi ngày đều yêu thương. Mối tình đầu của tôi đọng lại trong ký ức đầy những kỷ niệm đẹp đẽ. Và chẳng bao giờ quên được, như những mùa đông Paris đang trôi.

Tôi cứ ngồi lặng im như thế cho đến khi một chiếc xe bus đến. Rồi bước đi và không nhớ là mình để quên cuốn truyện manga ở trạm. Một chàng trai đến trước mặt tôi. Tôi đã không ngẩng đầu lên để nhìn anh. Chỉ cảm nhận ở anh một mùi hương rất đặc biệt, nó phảng phất mùi hoa sữa và ngọc lan tạo cảm giác ấm áp rất dịu dàng. Anh nhìn tôi nở một nụ cười tươi. Tôi cầm cuốn truyện, lời cảm ơn lí nhí thốt ra khỏi miệng nhưng vẫn còn ngượng ngùng lắm. Chỉ đến khi anh khẽ khàng lên tiếng, tiếng nói nhỏ cũng trầm ấm như mùi hương hoa sữa dịu dàng.

- Em không sao chứ?

Khang là một chàng trai kỳ lạ, xa xôi một cách kỳ lạ nhưng cũng dịu dàng một cách kỳ lạ. Tôi chưa bao giờ hiểu anh đang nghĩ gì. Sự kín đáo dường như trở thành bản tính của người Hà Nội có thể đã thấm sâu vào con người anh khiến tôi cảm giác đôi khi anh thật gần mà cũng thật xa vời. Nhưng mỗi lần nói chuyện với Khang tôi lại thấy rất thoải mái và dễ chịu. Khang không nói nhiều, cũng hoàn toàn không quan tâm đến một ai đó quá mức. Đó không phải là sự vô tâm, đơn giản đối với một người Hà Nội như anh thì đó là nét thanh lịch khi quen với một người bạn mới. Mãi đến sau này tôi mới biết, đặc tính rất riêng biệt ấy chỉ thuộc về Khang. Những ngày cuối tháng Mười mưa bụi lạnh lẽo trên đất khách, thật may mắn vì tôi đã gặp Khang. Nó khiến ngày hôm ấy của tôi trở nên ấm áp và nhiều niềm vui. Và cả những ngày tháng sau này ở Paris nữa tôi vẫn thầm cám ơn Khang vì một tình bạn thật kỳ diệu.

Nhà ngoại tôi và nhà Khang chỉ cách nhau một bến tàu điện ngầm. Chúng tôi thường hẹn nhau ở một quán nhỏ nào đó và ngồi cùng nhau, đơn giản chỉ là ngồi cùng nhau. Khang thích mùa đông Paris, có lần anh đã nói với tôi như thế. Mà cũng đúng. Tôi vẫn còn nhớ tháng Mười đầu tiên của mình ở Paris, đọng lại trong tâm trí tôi là những con đường ngập tràn xác lá vàng, những bông tuyết rơi phủ khắp lối đi. Bên dòng sông Seine, những chiếc lá bay rồi nép mình trên dòng nước, tôi chăm chú ngắm nhìn mà chẳng bao giờ thấy chán. Khang nói những con đường ở đây rất giống với những con phố nhỏ của Hà Nội. Có một buổi sáng cuối tuần nào đó, tôi và anh lại rong ruổi trên đai lộ Champ Elysee hay ngồi trong góc quán nhỏ nhâm nhi cốc cappuccino và ngắm nhìn dòng người qua lại. Cảm giác quen thuộc ấy đôi khi gần gũi nhưng cũng ấm áp lạ kỳ như có một ai đó luôn bên cạnh sẽ khiến người ta vững tâm và vui vẻ vì biết rằng mình không cô đơn.

Đầu tháng mười hai, trận tuyết thứ ba đến phủ kín những con đường của Paris. Hôm ấy Khang rủ tôi đi ăn mì Fettuccine Funghi. Đó là quán mì nằm trên một con phố nhỏ. Lúc nào cũng có khách ra vào nhộn nhịp. Những sợi mì Funghi thơm và bốc khói nghi ngút. Xung quanh tôi là những đôi vợ chồng, họ ngồi với con cái vừa ăn vừa kể cho nhau nghe những câu chuyện thú vị sau một ngày dài bận rộn. Tôi lặng im không nói gì để vị giác tận hưởng hương vị mì Paris. Chẳng biết Khang nhìn thấy điều gì đó từ tâm trạng của tôi mà anh đột nhiên lên tiếng.

- Em có nhớ Việt Nam không?

Tôi nhìn Khang, hình như anh cũng có tâm trạng giống tôi.

- Thế còn anh, anh có nhớ không ?

Khang nở một nụ cười tươi. Rất gần gũi và ấm áp.

- Con người mà, ai đi xa cũng đều nhớ về quê hương của mình hết. Thậm chí ngay lúc này đây ngồi ăn mì với em thì anh đang nhớ về Hà Nội. Những món ăn ngon nhất của Hà Nội đều nằm trên những con đường nhỏ xíu, những ngóc ngách nhỏ xíu, quán cũng nhỏ xíu. Nghĩ rồi lại thấy sống mũi mình cay cay. Hình như có một Hà Nội giữa lòng Paris, em có thấy vậy không.

Video đang HOT

- Em không nghĩ vậy đâu. Chắc tại anh nhớ Hà Nội nhiều quá nên mới có cảm giác này.

- Có lẽ vậy.

Tôi và Khang cũng giống nhau thôi, lúc này tôi cũng đang tưởng tượng có một Sài Gòn giữa lòng Paris. Quán nhỏ, góc cafe, những con đường nhộn nhịp nhưng rốt cuộc tôi cũng đi chỉ để quên một hình bóng. Khang thường kể cho tôi nghe nhiều về phố Núi Trúc nơi anh sinh ra và lớn lên, nơi hương hoa sữa ngọt ngào những ân tình trải đều và đượm nồng trên từng vòm cây góc phố. Hương hoa lặng lẽ trong hơi gió mùa mỏng manh, mơn man những nhớ thương, một chút lưu luyến như muốn níu bước chân người ở lại. Những ngày tháng sống đời sinh viên giản đơn và không quá nhiều lo toan bận rộn ấy vẫn còn vương vất đâu đó chưa xa.

Rời khỏi quán mì, tôi và Khang đi bộ qua những con phố nhỏ, tuyết không ngừng rơi xuống làm lạnh cóng bầu không khí xung quanh. Tôi nhớ hồi ở Sài Gòn, khi đi ra đường vào mùa đông tôi hay cho tay vào túi áo khoác để cảm thấy chút ấm áp dễ thương mà mùa đông mang lại. Nhưng đi với Khang tôi không có cơ hội làm thế vì lúc này tôi thấy đôi tay mình đang nằm trong túi áo khoác của anh. Tôi ngước lên nhìn Khang để xem phản ứng, nhưng thấy anh khẽ cười. Tôi cũng cười. Và chẳng ai nói thêm gì nữa. Bàn tay tôi và Khang đã đan vào nhau trong túi áo khoác của anh. Tuyết vẫn không ngừng rơi nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn không thấy lạnh.

Những mùa đông Paris - Hình 2

Đêm Giáng sinh sau khi ăn tối xong. Tôi và Khang đi ra biển. Anh mang thêm vài cành củi khô và một bao diêm, chúng tôi chọn chỗ ít tuyết, đặt mấy hòn đá lên trên. Sau khi nhóm lửa Khang kéo tôi lại gần anh hơ bàn tay cho khỏi giá buốt. Khang nhìn tôi, đôi mắt anh phản chiếu ngọn lửa đang cháy bập bùng.

- Còn mấy tháng nữa kết thúc khoá học rồi, em có định về Việt Nam không ?

- Chắc là em sẽ về. Còn anh?

Khang ngập ngừng, giọng nói trầm ấm có vẻ hơi buồn một chút.

- Anh cũng chưa biết nữa. Mà có thể chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Việt Nam.

Đôi lần tôi thấy Khang định quay sang nói với tôi điều gì đó nhưng khi nhìn vào mắt tôi anh lại thôi. Tôi không thắc mắc cũng không muốn hỏi lý do. Có lẽ như vậy sẽ tốt hơn.

Trước kỳ nghỉ hè tôi về Việt Nam, hoa Muguet nở kín những con đường Paris. Bên dòng sông Seine, công viên thành Paris, những cánh hoa màu trắng rũ xuống như chiếc chuông khoe sắc rực rỡ như muốn níu chân những người lữ khách. Tôi thích vẻ đẹp của hoa Muguet. Đó là loài hoa may mắn, hạnh phúc. Nó khiến tôi muốn ngắm nhìn một cách đầy nâng niu trân trọng. Suốt mùa hoa Muguet nở, tôi ít gặp Khang hơn, chúng tôi đều bận rộn với những công việc riêng. Thi thoảng cũng nhắn tin hỏi thăm nhau. Một ngày cuối tháng Bảy, tôi và Khang đi dạo quanh bờ sông Seine. Những cánh hoa Muguet tung bay trong gió tạo nên một khung cảnh đẹp lạ lùng. Giọng Khang nhỏ và trầm, anh nói chậm rãi như cố giấu nỗi hoang mang.

- Mình còn có ngày gặp lại nhau nữa không em?

Tôi đáp lời Khang nói rằng mình sẽ gặp chứ nhưng thực ra tôi đang nói dối bản thân mình, có ngày đó không, tôi cũng không biết.

Khang tiễn tôi ở sân bay. Hôm ấy bầu trời Paris xanh trong, nó khác xa với lần đầu tiên tôi gặp anh – bầu trời màu chì. Thì ra chúng tôi đã cùng nhau đi qua những mùa đông Paris, đầy kỷ niệm và nhiều niềm vui như vậy. Khang khẽ nắm tay tôi, anh nói vài câu tạm biệt trước khi tôi mỉm cười đi vào trong. Bóng Khang khuất dần sau bức tường sơn trắng hòa lẫn trong màu nắng vàng dịu nhẹ. Tạm biệt nhé ! Paris.

Một mùa đông nữa lại về. Đường phố Sài Gòn đêm nay dường như khác hẳn. Mọi thứ không quá rực rỡ nhưng dịu dàng và thật bình yên. Cảm giác được trở về quê hương không hề lạnh lẽo mà rất ấm áp, ít ra là với tôi trong lúc này. Chẳng biết giờ này Khang đang làm gì, ở một nơi nào đó anh có hạnh phúc không. Tôi chưa bao giờ tự hỏi tình cảm của tôi và Khang là như thế nào, không nhất thiết phải gọi tên tất cả, đặc biệt là tình cảm khi lòng mình đã tự do, thư thái rồi. Có xa xôi gì đâu khi trong tâm tưởng người ta vẫn luôn nhớ về nhau. Điện thoại bất chợt ren lên. Tôi ngạc nhiên vì tin nhắn của Khang. “Em khỏe không, anh đang ở Hà Nội. Giáng sinh vui vẻ em nhé, mình sẽ gặp lại nhau”. Như những tin nhắn trước đây nhưng đó là những dòng cảm xúc rất đặc biệt về một chàng trai đến từ Hà Nội. Dòng tin nhắn gần đây nhất, chỉ ngắn ngủi ba chữ. “Anh yêu em”. Ba chữ ấy thật kỳ lạ, cảm giác với tôi vẫn nguyên vẹn như ban đầu.

Trong đời được yêu một người là may mắn không phải ai cũng được may mắn như vậy.

Theo Guu

Mùa đông năm ấy, có bàn tay buông lơi một bàn tay

Mùa đông năm ấy, có một bàn tay buông lơi một bàn tay. Có một người trong mơ cứ nghĩ về một người dù lí trí bảo rằng đừng nhớ nữa. Có một bờ vai cô đơn trong giá rét tìm hơi ấm của một người nhưng xung quanh chỉ là sự im lặng, lạc lõng. Có lẽ tôi sẽ vẫn nhớ anh, vì trái tim tôi đã dành cho anh quá nhiều tình cảm. Nhưng tôi tin một ngày nào đó tôi sẽ quên được anh. Bởi qua mùa đông sẽ là mùa xuân ấm áp và vết xước nào cũng sẽ lại lành.

Sáng, cô bạn dậy sớm về quê nên chỉ còn lại một mình, tôi cuộn tròn chăn cố ngủ thêm lúc nữa, vì dù gì cả tuần tôi cũng mới có một ngày nghỉ thôi. Nằm trong chăn, nghe tiếng gió mùa ù ù bên khung cửa sổ, tôi chợt nhớ rằng trời đã ngả sang đông. Đêm qua, nếu cô bạn tôi không cẩn thận mang chăn bông ra dùng thì có lẽ giờ này tôi đã chế.t vì lạnh. Cảm giác bước ra ngoài vào một ngày đầu mùa gió trở, cái lạnh bắt đầu len lỏi ngấm dần vào da thịt rất dễ làm tâm hồn con người ta xao động. Tự dưng người ta lại thấy buồn, thấy lạc lõng và cô đơn khi nghĩ về những điều đã xưa đã cũ.

Mùa đông năm ấy, có bàn tay buông lơi một bàn tay - Hình 1

Bất giác tôi nghĩ về anh, chỉ là mùa đông này tôi thấy lạnh lẽo và trống trải nên tôi yếu lòng và lại nhớ anh. Rằng nếu giờ này có anh ở đây, anh sẽ lại dẫn tôi đi chầm chậm qua từng con phố, khi nào mệt tôi sẽ dựa vào vai anh, ôm anh thật chặt và tôi sẽ chỉ lặng im không nói. Và tôi thích cái cảm giác bình yên mỗi khi tôi buồn anh sẽ lắng nghe, khi tôi khóc anh sẽ ở bên an ủi lau nước mắt cho tôi và những lúc đầu óc tôi lãng đãng suy nghĩ vu vơ anh sẽ lại bảo tôi: "Ngốc của anh, nghĩ gì mà thừ mặt ra thế kia?"Rồi không đợi tôi trả lời, anh lại nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng. Lắng nghe tiếng tim đậ.p rộn ràng, tôi mơ về một hạnh phúc như trong những câu chuyện cổ tích thuở xưa.

Tôi biết anh từ những ngày còn bé tí ti. Anh hơn tôi tám tuổ.i và anh ở với ông bà, còn bố mẹ anh ở tận trên Hà Nội. Và nhà bà anh ở cạnh nhà bà ngoại tôi. Nên những khi bố mẹ gửi tôi ở nhà bà, nếu bà bận thì bà sẽ lại nhờ anh chơi với tôi giúp bà. Tôi hay lẽo đẽo theo anh đi chơi khắp xóm, những khi học bài anh sẽ cho tôi mượn một cây bút và một quyển vở để vẽ linh tinh. Và thế là tôi ngồi yên cả buổi để anh học bài. Những năm sau này khi tôi bắt đầu đi học, thỉnh thoảng tôi vẫn đến nhà bà và sang chơi với anh. Những buổi trưa nắng, a chở tôi bằng chiếc xe đạp trên con đường làng gập ghềnh để mua những túi kem mát lạnh. Bao giờ tôi cũng nhận phần ăn nhiều hơn anh chỉ cười chứ chẳng nói gì. Tôi thích chơi với anh vì bao giờ anh cũng nhường nhịn tôi, và tuổ.i thơ của tôi đã trôi qua bình yên như thế!

Anh lên Hà Nội học đại học, lần nào về quê anh cũng có quà cho tôi, khi thì con gấu bông nho nhỏ, khi thì cái kẹp tóc có nơ màu hồng thật đẹp,hoặc cũng có lúc là một quyển sổ bìa đen để tôi viết nhật kí. Anh kể rằng Hà Nội đẹp lắm, có những con đường nồng nàn hoa sữa, có hồ Gươm, Tháp Rùa và có Lăng Bác Hồ,...Thế là tôi tha hồ tưởng tượng về một Hà Nội nên thơ qua lời kể của anh, và tôi cũng muốn học thật giỏi để sau này học ở Hà Nội như anh.

Ngày thi đại học tôi đi cùng chị gái. Anh khi ấy đã là giảng viên của một trường đại học ở Hà Nội. Anh thuê phòng trọ giúp chị em tôi và sốt sắng lo cho tôi chuyện ăn uống, và anh vẫn không quên động viên tôi thi tốt. Buổi thi cuối cùng kết thúc, tôi làm bài cũng tạm ổn nên cũng không lo lắng gì nhiều. Trước khi chị em tôi về, anh dẫn tôi đi chơi Hà Nội. Hà Nội hôm đó là một ngày mưa nhẹ, tôi và anh chung một chiếc ô và những thứ cảm giác bồi hồi lạ lẫm len lỏi dần vào trái tim tôi.

Mùa đông năm ấy, có bàn tay buông lơi một bàn tay - Hình 2

Thật sự thì tôi biết nhớ anh từ những năm tôi học lớp mười, tôi thừa biết rằng đó không phải sự nhớ nhung đơn thuần giữa những người bạn thân thiết vì những ngày ấy khi gặp anh tôi đã biết ngượng ngùng đỏ mặt. Tôi thầm mong được gặp anh nhiều hơn,những khi được gặp anh thì trái tim nhỏ bé của tôi như muốn văng ra khỏi lồng ngực vậy và những ngày anh đi học tôi lại thấy nhớ anh thật nhiều. Tôi hay viết thư cho anh kể về chuyện trường lớp, chuyện học tập, tôi tâm sự với anh nhiều hơn vì tôi thấy anh hiểu và anh luôn lắng nghe những điều tôi nói.

Tôi trượt đại học bởi năm ấy khoa Tây Ban Nha lấy cao hơn mọi năm bốn điểm. Ngày biết mình trượt đại học tôi khóc như mưa, cả tuần liền tôi chẳng buồn ra đến ngõ. Nhưng anh gọi điện cho tôi và bảo nếu tôi không học được ở trên ấy thì anh vẫn về thăm tôi được thường xuyên mà. Thế là tôi yên tâm nhập học một trường ở tỉnh bên. Dù bận rộn với những giờ dạy trên lớp và những buổi dạy thêm, anh vẫn dành thời gian gọi điện, nhắn tin cho tôi. Chính anh đã làm cho tôi vơi bớt nỗi buồn và những động viên chia sẻ của anh đã làm tôi bớt bỡ ngỡ trong những ngày đầu xa nhà nhập học. Mỗi tháng hai lần anh về thăm tôi. Tôi thích cái cách anh ngồi chờ tôi ở ghế đá khu kí túc mỗi lần về thăm tôi, và mái tóc bồng bềnh của anh khẽ bay bay trong gió, anh cười thật tươi mỗi khi tôi xuất hiện. Chỉ như thế thôi cũng đủ tôi cảm thấy rằng cuộc sống này sao mà êm đềm đến thế!

Đêm Giáng sinh năm ấy, anh và tôi đi đến nhà thờ. Bài hát Thánh ca vang lên trong khoảng không gian cao vút, tiết trời lành lạnh, nhưng có anh đi bên nắm chặt bàn tay nhỏ bé của tôi nên tôi thấy ấm áp hơn bao giờ hết. Và tôi biết tình yêu nhỏ bé của mình đã dành trọn cho anh, tôi chỉ cần anh bên mình dù có khó khăn đến đâu tôi cũng sẽ vượt qua, tôi tin vậy. Có dạo tôi hỏi anh vì sao lại yêu tôi, anh bảo rằng: "Anh không tìm được lí do, chỉ biết rằng em dễ thương lắm lắm thôi!". Tôi mỉm cười mãn nguyện, ngay cả tôi nếu được hỏi lí do vì sao yêu anh tôi cũng không trả lời nổi.

Tôi thấy yên bình khi mỗi sáng thức dậy và trước khi đi ngủ tôi đều nhận được tin nhắn của anh. Anh bảo rằng anh muốn mình là người đầu tiên tôi nhớ đến trước khi đi ngủ và cũng là người đầu tiên tôi nhớ đến mỗi sáng thức giấc. Anh dễ thương thế mà, làm sao mà tôi không nhớ được. Tôi nhớ đến quay quắt ấy chứ, nhớ giọng nói ấm áp, nhớ nụ cười làm tôi xua tan mệt mỏi và nhớ ánh mắt anh nhìn tôi trìu mến. Tôi thích cảm giác dựa vào vai anh và được anh ôm chặt trong lòng để hơi ấm truyền cho hơi ấm. Khi ấy cuộc sống hối hả ngoài kia chẳng còn nghĩa lý gì trong tôi, vì thứ hạnh phúc ngọt ngào kia đã tràn ngập tâm trí tôi.

Chúng tôi nói nhiều về chuyện tương lai, về một gia đình nhỏ với đầy ắp niềm vui và tiếng cười con trẻ. Mỗi ngày trôi qua sẽ là một ngày đầy hạnh phúc. Tôi đã mơ về một đám cưới mà tôi sẽ thật rạng ngời trong bộ váy cô dâu màu trắng tinh khôi và bước đi hạnh phúc bên anh- người tôi yêu. Hạnh phúc như thế sẽ viên mãn lắm, và gia đình nhỏ bé của chúng tôi sẽ là một thiên đường.

Một ngày anh gọi cho tôi:

- Trong thời gian tới anh bận chút công việc nên không nói chuyện được với em. Em cứ chăm chỉ học tập, xong việc anh sẽ liên lạc với em.

- Vâng.

Mùa đông năm ấy, có bàn tay buông lơi một bàn tay - Hình 3

Nếu anh bận thì phải để anh tập trung chứ, tôi tự nhủ với lòng mình như thế. Nhưng mới chỉ ba ngày không liên lạc thôi mà tôi thấy nhớ anh đến quay quắt. Và tôi gửi đi một tin nhắn, hỏi rằng anh sắp xong việc chưa, tôi nhớ anh lắm. Nhưng anh không trả lời lại, tôi nghĩ là anh bận nên lại tự trách mình sao lại làm phiền anh thế. Nhưng đêm hôm sau anh đã gọi cho tôi, anh nói rằng có việc này anh không thể nói với tôi được, và bảo tôi không phải suy nghĩ gì, cứ tập trung vào học. Tôi thấy có chút lạ lạ trong giọng nói của anh và từ trước tới giờ chẳng có chuyện gì anh không nói với tôi cả. Linh cảm có chuyện gì đó, tôi điên cuồng nhắn tin, điên cuồng gọi điện nhưng trả lời lại tôi là sự im lặng đến đáng sợ và những hồi chuông dài trong vô vọng. Tôi chẳng thể nào tập trung mà học được khi hình bóng anh cứ xuất hiện. Lòng tôi rối bời, tôi soạn một tin nhắn thật dài,bảo anh rằng anh đừng giấu tôi điều gì cả, hãy cho tôi biết sự thật và tôi không thích sự mập mờ vì nó khó chịu lắm. Nếu anh không yêu tôi nữa hay có thế nào thì anh phải nói với tôi, khi ấy tôi sẽ chủ động rời xa...Đêm đó, khi tôi còn đang thức thì anh gọi cho tôi,giọng anh buồn lắm, anh bảo tôi đừng trách anh, và hãy cho anh xin lỗi vì tất cả. Tôi chẳng hiểu gì cà, tôi bảo anh hãy cứ nói sự thật cho tôi biết. Và:

- Hôm nay anh vừa đi ăn hỏi về, cô gái ấy là con gái bạn thân của bố mẹ anh. Bố mẹ anh đã chọn cô ấy từ lâu và bố mẹ anh cần tìm người xứng đáng với gia đình anh.

Chiếc điện thoại trên tay tôi rơi "cạch" xuống nền nhà một cách khô khốc, y hệt như trái tim tôi lúc này vậy. Ra là thế, anh đi ăn hỏi người ta, còn tôi thì sao chứ? Nhưng nhà cô ấy xứng đáng với nhà anh hơn, cô ấy cũng là giảng viên một trường đại học nào đó ở trên ấy. Còn tôi, tôi chỉ là một cô sinh viên tỉnh lẻ thôi, tôi chẳng có gì xứng với anh cả. Tôi cười chua xót. Thì ra cuộc đời vẫn nhiều những đắng cay. Trong tình yêu không phải cứ trao đi tình cảm chân thành là được nhận về những chân thành , mà con người ta vẫn đối xử với nhau bằng những toan tính hơn thua đấy thôi. Câu cuối cùng tôi nói với anh là : "Không sao, em ổn, tạm biệt anh".

Tôi nhớ khi ấy tôi không khóc, nhưng khi buông điện thoại rồi tôi lại gào lên như một đứ.a tr.ẻ. Tôi nghỉ học cả tuần sau đó, hết gào khóc lồng lộn lại ngủ thiếp đi. Trong giấc ngủ tôi vẫn còn khóc nấc nghẹn ngào. Tôi tiếc thương cho tình yêu của mình, tình yêu ấy có tội gì đâu.Tôi tiếc cho những thứ tôi đã vun đắp bấy lâu bỗng chốc tan tành mây khói. Chúng tôi yêu nhau chân thành thế, nhưng tại sao anh lại không bảo vệ đến cùng tình yêu ấy mà lại chấp nhận buông xuôi? Sao lại ra đi để lại mình tôi bơ vơ thế này? Chúng tôi đã từng rất hạnh phúc cơ mà. Cảm giác có ai đó bóp chặt trái tim mình, nghẹt đến mức tôi chằng thể thở nổi.

Đám cưới anh diễn ra vài tuần sau đó, một ngày gần cuối mùa đông. Anh không mời tôi và dĩ nhiên là có mời tôi cũng không đến. Tôi sẽ nhủ lòng mình không khóc, không nhớ nhiều nữa, vì anh đã hạnh phúc bên người khác, người mặc váy cô dâu bước đi cùng anh là một người khác chứ không phải tôi. Thế nên tôi chẳng có lí do gì để đi bên cuộc đời anh nữa.

Mùa đông năm ấy, có bàn tay buông lơi một bàn tay - Hình 4

Mùa đông năm ấy, có một bàn tay buông lơi một bàn tay. Có một người trong mơ cứ nghĩ về một người dù lí trí bảo rằng đừng nhớ nữa. Có một bờ vai cô đơn trong giá rét tìm hơi ấm của một người nhưng xung quanh chỉ là sự im lặng, lạc lõng. Để khi bài hát của Great Big World, Christina Aguilera cất lên: "Say something I'm giving up on you, I'll be the one if you want me to..." có một người lại lặng lẽ gạt đi hai hàng nước mắt.

Có lẽ tôi sẽ vẫn nhớ anh, vì trái tim tôi đã dành cho anh quá nhiều tình cảm. Nhưng tôi tin một ngày nào đó tôi sẽ quên được anh. Bởi qua mùa đông sẽ là mùa xuân ấm áp và vết xước nào cũng sẽ lại lành.

Theo Guu

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Lúc bố chia đất, anh cả đưa ra tờ xét nghiệm ADN, tôi sốc nặng nhưng bố lại vo tròn mảnh giấy và giao cả gia tài cho anh ấy
05:36:27 30/09/2024
Biết vợ cũ tái hôn với anh chàng nghèo, tôi chuyển 100 triệu mừng cưới và định tặng con gái 1 căn nhà nhưng con từ chối
05:23:50 30/09/2024
Em trai khoe lương trăm triệu, tôi ngỏ ý mượn xây nhà thì em đưa cuốn sổ dày cộm và thú nhận một chuyện ngang trái
05:32:29 30/09/2024
Lắp camera trông con, tôi sốc khi chứng kiến hành động của mẹ chồng với một người quen
05:19:48 30/09/2024
Lỡ miệng khoe lương cao, một ngày sau, nghe lời nhờ vả từ bác ruột mà tôi lảo đảo
05:28:08 30/09/2024
Khuyên chồng đưa lương để vợ giữ, anh đưa tôi 2 cuốn sổ tiết kiệm trị giá 1,5 tỷ
06:01:30 01/10/2024
Vừa đăng ký kết hôn với chồng gia thế, tôi đã muốn hủy hôn sau lời tiết lộ rất sốc của chị họ
05:13:09 30/09/2024
Tôi bật khóc khi biết lý do cả nhà chị gái không đến dự đám cưới của mình
05:58:28 01/10/2024

Tin đang nóng

Đoạn chat của người chồng đã l.y hô.n với con gái khiến vợ uất ức: Có những người không xứng được gọi là bố!
06:45:31 01/10/2024
Thanh Bùi: "Con tôi là người Việt Nam thì phải ở Việt Nam"
06:40:04 01/10/2024
Kasim Hoàng Vũ vẫn chưa được phẫu thuật, phải cắt bỏ toàn bộ xương hàm, trên mặt toàn đồ giả
06:47:31 01/10/2024
Độc lạ chuyện bố chồng 34 - con dâu 31 ở Việt Nam: Lộ danh tính nhiều người ngỡ ngàng
06:30:42 01/10/2024
Mẹ chồng U60 trẻ trung, khóc vì con dâu 'chặn' tài khoản mạng xã hội
07:05:10 01/10/2024
Sao Hoa ngữ 30/9: Rộ tin Châu Tấn bị bạn trai kém 13 tuổ.i bỏ rơi
07:17:48 01/10/2024
Những phát ngôn khó "gột rửa" nhất
06:34:25 01/10/2024
Nữ thần Tân Cương gây bão MXH nhờ nhan sắc đẹp hơn tranh vẽ, netizen tấm tắc "thần tiên có thật"
05:58:35 01/10/2024

Tin mới nhất

Còn đang nợ hơn 1 tỷ tiề.n mua nhà mà tôi bỗng dưng mất việc, 2 tuần nay tôi phải nói dối chồng, không ngờ lại bị anh bắt gặp

05:51:36 01/10/2024
Hai vợ chồng ngỡ ngàng nhìn nhau. Chồng hỏi sao tôi đi ăn xa thế? Tôi lại ngượng ngùng nói dối tiếp. Vợ chồng tôi mới mua nhà, hiện tại còn nợ hơn 1 tỷ.

Trong lúc vợ chồng bối rối gửi con đi nhà trẻ thì bố chồng gọi điện, chốt phương án khiến tôi tá hỏa còn chồng thì gật gù đồng ý

05:48:21 01/10/2024
Không biết có phải tôi lo lắng thái quá không, chứ tôi thấy không yên tâm chút nào. Vợ chồng tôi cưới nhau được 3 năm, hiện tại có một cậu con trai 15 tháng tuổ.i và đang loay hoay tìm trường cho con.

Đến thăm công ty chồng, thấy nhân viên nữ mải mê chơi game không chịu làm việc, tôi định cho nghỉ việc thì lại bị chồng đuổi về trông con

05:45:09 01/10/2024
Không hiểu sao chồng tôi lại tâng bốc một cô nhân viên nghiệ.n game thế này? Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi và chồng góp vốn mở một cửa hàng bán quần áo nhỏ.

Đồng nghiệp tuần trước nhắn tin tỏ tình với tôi nhưng tuần sau đã phát thiệp cưới

05:41:10 01/10/2024
Cũng may là tôi tỉnh chứ không tự nhiên giờ lại mang tiếng tranh chồng, cướp bạn trai của người ta. Tôi khuyên chân thành các chị em là làm ơn yêu đương đừng dính líu gì đến chuyện tình công sở.

Chồng vừa đi vắng, mẹ chồng đã tìm cách đẩy con dâu ra đường

05:37:58 01/10/2024
Tôi được chồng che chở, thương yêu nhưng anh ấy vừa đi vắng mẹ chồng đã tìm cách đẩy con dâu ra khỏi nhà. Tôi kết hôn cách đây 2 năm, tôi mãn nguyện khi cưới được đàn ông của đời mình.

Mẹ chồng đi khắp nơi khoe căn nhà vợ chồng tôi tích góp vay mượn là của bà mua cho cháu đích tôn

05:33:40 01/10/2024
Vẫn biết mẹ chồng sĩ diện nhưng không thể ngờ là đến mức nói không thành có như thế. Ai mà vất vả chuyện con cái mới hiểu rằng đến lúc đã ngấp nghé 40 tuổ.i rồi.

Mẹ vợ rơi nước mắt trước câu nói của con rể trong ngày sinh nhật cháu ngoại

05:30:48 01/10/2024
Cả buổi hôm ấy, tôi thương mẹ đến thắt lòng. Sau khi mẹ về quê, giữa tôi và chồng đã xảy ra tranh cãi lớn. Tôi là con một trong gia đình. Bố tôi mất sớm, mình mẹ tần tảo nuôi tôi khôn lớn.

Suýt b.ỏ chồn.g theo người tình, tôi sững người nghe anh nói 'quen cho vui'

05:26:37 01/10/2024
Tôi ôm mộng đường đường chính chính sống với người mình yêu nên quyết định b.ỏ chồn.g, không ngờ người tình khuyên tôi chỉ nên coi mối quan hệ này là quen cho vui .

Chị chồng vay 5 cây vàng, lúc phải trả lại nói lời gây phẫn nộ

05:23:27 01/10/2024
Vì chuyện 5 cây vàng, mối quan hệ giữa tôi và chị chồng không còn như cũ. Tôi mang tiếng là người hẹp hòi, ích kỷ nhưng tôi thấy, chị chồng mới là kẻ vô ơn.

Ở nhà chăm con nhưng vợ tôi vẫn đòi thuê giúp việc

05:20:00 01/10/2024
Nhà chỉ có 2 vợ chồng với đứ.a tr.ẻ, vợ tôi không đi làm, vậy mà mới chăm con 2 tháng đã nằng nặc đòi thuê giúp việc, nhà nhiều lúc quên lau, quần áo giặt quên phơi.

Say đắm với tình trẻ kém 17 tuổ.i, quý bà đại gia không ngờ có ngày nhận tin dữ cay đắng thế này

05:10:49 01/10/2024
Rồi cái gì đến phải đến khi tôi và chàng thanh niên ga lăng kia đều thấu hiểu đối tác cần gì ở mình. Tôi không tiếc tình trẻ thứ gì.

Tôi có nên "nhường" xe ô tô cho em chồng đi làm xa?

05:09:26 30/09/2024
Bố mẹ chồng nói cho vợ chồng tôi cái xe ô tô đã 5 năm nay nhưng giờ lại muốn nhường cho em trai chồng tôi vừa xin được việc.

Có thể bạn quan tâm

Ngôi chùa 'độc nhất vô nhị' ở Việt Nam được làm hoàn toàn từ vỏ sò, vỏ ốc tựa như lâu đài Long Vương

Du lịch

09:20:24 01/10/2024
Trải qua hơn 50 năm tồn tại và phát triển, ngôi chùa vẫn giữ được nét độc đáo của mình với kiểu điêu khắc và kiến trúc có 1-0-2 tại Việt Nam.

Vụ công trình 3,8 tỷ bị thất thoát 1 tỷ: Khởi tố chủ tịch xã và nhiều bị can

Pháp luật

09:16:18 01/10/2024
Chủ tịch UBND xã Đức Lợi (huyện Mộ Đức, Quảng Ngãi) và nhiều bị can vừa bị khởi tố do liên quan sai phạm tại công trình đầu tư công, xây dựng nông thôn mới.

Chàng trai Việt 2 lần tìm hào quang show "sống còn", nói gì về làn sóng anh trai tại Việt Nam?

Nhạc quốc tế

09:15:59 01/10/2024
Lần nữa trở lại một show sống còn có quy mô quốc tế, đấu trực tiếp với các tài năng đến từ nhiều quốc gia, CONGB khiến fan đứng ngồi không yên.

Giang Hồng Ngọc: "Tôi nghĩ mình không còn gì để mất nữa nên chẳng việc gì phải sĩ diện hay mắc cỡ"

Tv show

08:44:16 01/10/2024
Giang Hồng Ngọc cho biết, cô rất thích bản thân mình ở thời điểm này. Cô cảm thấy bình yên và chính sự bình yên đó mang đến chiều sâu và cảm xúc chân thật trong giọng hát của nữ ca sĩ.

Ngày này rồi cũng đến: Giới trẻ mê nghệ sĩ Việt, các concert thuần Việt "cháy vé" vì sức hút của idol quốc nội!

Nhạc việt

08:41:19 01/10/2024
Liên tiếp các concert có quy mô lên đến hơn 20 nghìn khán giả được tổ chức thành công cho thấy tín hiệu đáng mừng của thị trường giải trí nội địa.

'Độc đạo' tập 14: Hồng và Khương chạy trốn sau khi Dương 'cơ bắp' chế.t

Phim việt

08:34:36 01/10/2024
Trong Độc đạo tập 14, sau khi đẩy Dương cơ bắp xuống vực sâu, anh em Hồng - Khương chạy về bản Mộc để trốn sự truy lùng của giới giang hồ.

Bão Krathon vào Biển Đông thành bão số 5, giật trên cấp 17

Tin nổi bật

08:18:31 01/10/2024
Sáng sớm nay (1/10), bão Krathon đã đi vào vùng biển phía Đông Bắc của khu vực Bắc Biển Đông, trở thành cơn bão số 5 trong năm 2024.

Người đẹp ăn chay trường đại diện Việt Nam thi Hoa hậu Trái đất 2024

Sao việt

08:08:20 01/10/2024
Top 10 Miss Earth Vietnam 2023 Cao Ngọc Bích sẽ đại diện Việt Nam tham gia Hoa hậu Trái đất lần thứ 24 ở Philippines.

Quá khứ ồn ào của tiểu thư từng góp mặt tại bữa tiệc trắng của Diddy

Sao âu mỹ

07:49:36 01/10/2024
Tiểu thư danh giá của tập đoàn Hilton - Paris Hilton nhận được chú ý của dư luận khi những bức ảnh của cô tại bữa tiệc trắng do ông trùm Diddy tổ chức nhiều năm trước bất ngờ được đào lại .

Sao Hàn 1/10: Lisa bị gọi là 'nữ hoàng hát nhép', V BTS đẹp trai nhất thế giới

Sao châu á

07:29:16 01/10/2024
V BTS đã giành được danh hiệu danh giá Người đàn ông đẹp trai nhất thế giới năm 2024 . Lisa bị chỉ trích vì hát nhép ca khúc về bạn trai tỷ phú

Sai lầm của người mẹ đậ.p nát điện thoại khi phát hiện con xem nội dung xấu

Netizen

07:06:56 01/10/2024
Công nghệ phát triển, mạng xã hội có sức lan tỏa rộng rãi, tr.ẻ e.m rất dễ tiếp cận những hình ảnh, video có nội dung không phù hợp với lứa tuổ.i.