Những mẫu đàn ông phụ nữ cần phải say googbye ngay nếu như không muốn bị tổn thương
Có một câu nói rằng, cuộc đời của đàn bà không xanh lần thứ hai, thế nên đừng vì bất kỳ ai mà héo úa.
ảnh minh họa
Từng nghe ai đó nói rằng, là con gái, học được cách nói “không” cũng chính là cách để yêu thương chính mình. Không tiếc nuối, không níu kéo, âu cũng là một sự giải thoát, cho hai người không cùng thuộc về một thế giới.
Kẻ đến chỉ để ra đi
Đây là người có thể đã ở lại cùng ta cả quãng thanh xuân đẹp đẽ, là người ta từng rút hết lòng dạ để hy vọng và yêu thương. Là người ta tin sẽ bên ta đến đầu bạc răng long. Là người ta từng nghĩ sẽ không rời đi, không bỏ chạy, không phụ tình ta. Nhưng đời này, không ngờ nhất chính là những người vốn đến chỉ để ra đi. Đến một lúc, người ấy không còn muốn đi cùng ta nữa. Không hẳn vì ta chưa tốt, cũng không phải vì họ quá tệ. Chỉ là tình cạn duyên cùng, họ ra đi chẳng vì một lý do gì khác.
Với kẻ đến chỉ để ra đi, đàn bà một lần cũng đừng hạ mình níu kéo. Kiêu hãnh của đàn bà, không tiêu pha vì người không còn lòng dạ. Tự tôn của đàn bà không vì kẻ hết tình mà mai một. Một lời đàn ông nói muốn ra đi, đàn bà ngàn vạn lần cũng đừng mong chuyển hồi. Họ đi đường họ thì mình cũng phải đi đường của riêng mình, muôn đời không ngoảnh đầu lại.
Hờ hững, vô tâm
Đôi khi, chàng mải chuyện này, bận chuyện kia, có thể vô tình quên đi những kế hoạch quan trọng của hai người. Chuyện đó thì bạn hoàn toàn có thể hiểu và thông cảm, nhưng hãy nói không, với những kẻ tỏ ra lạnh nhạt, hờ hững trong tình yêu. Anh ta không bao giờ để tâm đến cảm xúc và suy nghĩ của bạn, luôn làm mọi việc theo ý mình.
Bạn buồn phiền, giận dỗi, anh ta lại cho rằng bạn trẻ con, phiền phức. Khi yêu kiểu người này, bạn sẽ mãi mãi phải chạy theo họ. Chẳng bao giờ có những tin nhắn, cuộc gọi, hay lời nói yêu thương từ anh ta nếu như bạn không phải là người chủ động. Bạn cố gắng chờ đợi, nhưng vô vọng, vì lúc đó, anh ta bận đi chơi, làm những việc khác, bận đến mức quên luôn cả tình yêu của mình. Dần dần, bạn sẽ thấy vô cùng mệt mỏi, và chẳng muốn tiếp tục đi tìm anh ta nữa.
Video đang HOT
Kẻ chưa từng biết quý trọng
Người đàn ông này ta từng dành hết mọi điều đẹp đẽ nhất cho họ. Không tiếc hy sinh, không so đo tận tụy. Nhưng thói đời chính là có càng nhiều lại không biết quý trọng. Không tốn công mà vẫn nhận được lại sinh hư hỏng. Họ xem nhận được là điều hiển nhiên, cho rằng hy sinh của ta là vô giá trị. Họ không biết mình đang có điều gì quý giá, cũng chưa từng nhận ra mình may mắn có những gì. Họ xem thường thứ mình đang có, lại mưu cầu điều chỉ là của kẻ khác.
Đàn bà, đến một lúc chẳng còn được nâng niu, quý trọng thì tự khắc phải biết cách ra đi. Đừng giữ kẻ không xem mình là cả bầu trời, chỉ biết mình là thứ nhất chứ nào là duy nhất. Thế thì cứ bỏ đi, không tiếc đâu!
Đào hoa
Hai người đã yêu nhau khá lâu, nhưng chàng không bao giờ công khai giới thiệu bạn với bạn bè, gia đình, với lí do là ngại. Nhưng rồi một ngày, bạn phát hiện trong các cuộc trò chuyện của anh ta, lại là những tin nhắn thân mật với người con gái khác. Anh ta thậm chí cười đùa, buông lời trêu đùa bóng gió với những cô gái ấy ngay trước mặt bạn. Kiểu đàn ông này, tuyệt đối phải tránh xa. Bởi với họ, có lẽ người yêu không bao giờ là đủ. Có được bạn, nhưng rồi anh ta sẽ cảm thấy những người khác lại tốt hơn, tuyệt vời hơn. Đừng bao giờ hi vọng rằng mình sẽ khiến họ thay đổi, vì bản thân họ nếu không muốn, thì mãi mãi cũng sẽ vẫn như vậy mà thôi.
Thô lỗ, gia trưởng
Lúc mới tán tỉnh thì nhẹ nhàng, dịu dàng, nhưng đến khi yêu rồi, kiểu đàn ông này mới bộc lộ rõ tính cách thật của mình. Anh ta cho rằng mình luôn đúng, bắt bạn phải làm theo ý mình, và dĩ nhiên bạn không có cơ hội để lựa chọn. Thậm chí, nếu như bạn có ý khiến khác, không làm đúng như những gì được yêu cầu, anh ta có thể mắng chửi, đánh đập bạn vì tức giận. Kiểu người này không nên yêu, càng không thể tiến tới hôn nhân, vì bạn mãi mãi sẽ chỉ là một công cụ để anh ta thỏa mản bản tính ích kỉ, thô lỗ của mình mà thôi.
Theo Phunutoday
Con dâu thành phố
Con là dâu khác máu đã đành, con gái là máu thịt mẹ sao mẹ có thể lạnh lùng làm vậy? Các bạn cùng lứa mẹ có cháu trai cháu gái vây quanh, mẹ không động lòng, thèm muốn sao?
Con vê lam dâu trong sư kho chiu cua bô me va gia đinh. Ông chu ho đa... mai môi cho con trai mẹ cô Lan lang bên, khoe manh, vâm vap. Nghe kê, môt minh cô quan xuyên mây sao ruông, thêm hai sao phân trăm vơi cai ao ca va đan lơn chuc con. Me đa mong đên ngay đon cô con dâu hay lam hay lam về nhà, mơ những sáng những chiều ra đông, ra vươn co ngươi đơ đân thu thi.
Nhưng con trai me lai dân con, cô con gai thanh phô "ăn trăng măc trơn" vê. Bô me chưng hưng, va tât nhiên la phan đôi. Con chao, bô chi ư không nhin, me thi vơ rô cung cai liêm te tai ra vươn rôi ơ đo qua giơ trưa. Con đa biêt bô me không băng long, nhưng không nghi me phan ưng manh thê. Con đa đinh đi ngay khi ây, nhưng con trai me đa niu con lai, noi rôi me se hiêu, khi chung minh yêu va sông vơi nhau hanh phuc. Bô me nao cung chi mong câu co vây thôi.
Con đã định đi ngay khi ấy, nhưng vì tình yêu, con đã ở lại. Ảnh minh họa
Lân thư hai con vê sau đo nưa năm, me goi con la chi xưng tôi đây lanh lung va xa la, nhưng cung đê con ơ trong bêp ma không đuôi ra như lân trươc. Con nhin me nâu ăn ma hoang hôn: Mon xup lơ xao thit thi me muc môt thia mơ to bo vao nôi, quăng vào mây lat hanh tim, bat thit to vât đươc đô vao, trên cung la xup lơ cung muôi, bôt nêm cung môt nhum hanh ngo. Me đây năp lai rôi bo lên bêp, bật to lửa, cư thê đun như.
Bưa tôi, cung mon ây. Me la ngươi đi chơ nên sang chiêu cung môt thưc đơn y boong nhau. Con trai mẹ nói, thông cảm cho mẹ, mẹ dân quê, thấy gì rẻ thường mua nhiều ăn hai ba bữa, mẹ không biết gì đến thực đơn hay tháp dinh dưỡng đâu. Lúc cùng mẹ vào bếp, con định nói, ngày mai cho con đi chợ cùng.
Nhưng thật may, con bò nhà hàng xóm đẻ, mẹ phải sang đỡ một tay, bữa cơm rơi vào tay con. Bữa tối, thức ăn hết veo, bố còn bảo: "Tối nay nấu hơi ít". Con không nói gì, mẹ giằng mâm bát mang ra cầu ao rửa, nét mặt nặng nề.
Sáng hôm sau, bố vừa gẩy rơm, vừa "sai việc": "Mẹ mày bận, cơm nước giờ giao cho con dâu làm đi!".
Con vâng, thầm nghĩ bố đã ngầm chấp nhận con. Riêng mẹ vẫn thế, không hơn.
Con làm dâu hai năm, cháu nội cũng một tuổi nhưng chưa khi nào nghe mẹ nói một câu dài có đầu có đũa. Mẹ ghét con, ghét lây cả cháu, giữa mùa đông rét mướt, thằng bé tè ướt quần nhưng mẹ kệ, không thay cho cháu cũng không gọi con. Con không biết phải làm sao để mẹ suy nghĩ lại, nghe kể cô Lan kia đã về làm dâu nhà nào đó trong làng, mỗi ngày gặp nhau trên đường, mẹ lại tiếc nuối.
Mãi mà mẹ vẫn cố chấp không mở lòng với con. Ảnh minh họa
Cô em gái ra trường, chạy vạy nửa năm không tìm được việc, con nói nhỏ với bố cho cô vào Nam với vợ chồng con, bố ngần ngừ rồi đồng ý. Con xin cho cô vào cơ quan người bạn, tạo điều kiện cho cô học thêm. Ngày cô được cơ quan cho đi nước ngoài, bố điện vào nói như reo: "Dòng họ mình, nay mới có người được đi nước ngoài, hãnh diện lắm con ạ. Cảm ơn con!".
Con nghe mà rơi nước mắt vì sự thật thà của bố, con biết, cô được như ngày hôm nay là do cô cố gắng nhiều, nhưng con cũng vui vì được bố công nhận. Nhưng nghĩ đến mẹ con lại buồn. Hôm qua, con nghe nói, cô con dâu hụt của mẹ bị vô sinh, mới ly hôn. Cùng phận đàn bà, con thấy tiếc cho cô ấy không có được thứ hạnh phúc tưởng chừng như giản đơn như những người đàn bà khác, nhưng sao mẹ không thử nghĩ, nếu cô ấy là con dâu mẹ, con dâu không sinh cháu, liệu mẹ có vui, hay mẹ vẫn thương vẫn yêu kiểu "thương ai thương cả đường đi"?
Hết cô kế, đến cô út. Cô út chưa ra trường đã cưới vội chạy thai, mẹ không đồng ý vì anh chàng kia bằng tuổi, còn đi học, nhà lại nghèo và không có bố. Lần đầu tiên mẹ chủ động gọi cho con để yêu cầu con đưa cô út đi giải quyết "của nợ" kia. Nghe cô út vừa khóc vừa nói, con thấy mình không làm điều đó được. Có thể cô sai, nhưng cô và anh chàng kia dám sửa sai, dám đối mặt với khó khăn thì con làm sao đành lòng. Và mẹ buông thõng: "Nhờ có tí việc mà không làm được!".
Con mong một ngày mẹ nghĩ lại để gia đình được đoàn viên. Hình minh họa: Internet
Con đau lòng lắm, nhưng con âm thầm cãi mẹ, vun vén cho hai đứa và chờ đón con của chúng nó chào đời. Suốt thời gian ấy, mẹ không nói chuyện với con câu nào, cũng không hỏi thăm cháu mẹ một lời. Không phải vì có bố và các em bênh vực mà con chống lại mẹ, nhưng con không hiểu, cùng phận đàn bà, con là dâu khác máu đã đành, con gái là máu thịt sao mẹ có thể lạnh lùng làm vậy? Điện thoại hỏi thăm thì mẹ không nhận máy, lễ tết gửi quà thì mẹ nhận rồi để đó hoặc mang cho. Các bạn cùng lứa mẹ có cháu trai cháu gái vây quanh, mẹ không động lòng, thèm muốn sao? Mẹ đã bỏ qua cơ hội chứng kiến các cháu mẹ lớn lên, mẹ tính cả đời cô độc sao mẹ?
Nay cháu ngoại mẹ đã tròn tuổi, vợ chồng cô út vừa làm mẹ cha, vừa làm sinh viên nhưng chúng cùng nhau ra trường. Chúng đã cố gắng không nhỏ, chúng muốn bồng con về thăm mẹ mà chúng nó sợ, sợ mẹ sẽ lạnh lùng như ngày gặp con. Chúng nói, chúng không đủ "gan" để trụ như con thà để mẹ khuất mắt cho mẹ đỡ bực mình, chúng nó cũng đỡ tủi thân. Con không nghĩ mình gan, là con luôn cố gắng đến gần mẹ, chỉ mong một ngày nào đó mẹ nghĩ lại.
Nha mẹ, đám cháu nội ngoại đang chờ mẹ mở rộng vòng tay yêu thương.
Theo Báo Phụ Nữ
Đàn ông xin đừng lầm tưởng, phụ nữ có thể vì yêu mà tiến đến thì cũng sẽ có đủ dũng cảm để rời đi Nếu một ngày nhận ra, dù bạn có biến mất thì thế giới của người ấy cũng không có gì thay đổi, thì đã đến lúc bạn nên tự rút lui để thôi làm khổ trái tim mình. Tôi và anh là bạn học thời cấp 3. Ngày ấy, anh không khác gì người nổi tiếng trong trường, đi đâu cũng có hàng...