Những mảnh đời khó “thoát ly” khỏi rừng
Đã có hàng loạt chủ trương thể hiện quyết tâm đưa dân ra khỏi rừng bằng mọi giá. Tuy nhiên, ngoài chuyện quỹ đất và kinh phí, ngành chức năng còn phải đi tìm câu trả lời: Nếu ra khỏi rừng, dân làm gì để sống?
Thực hiện chủ trương đưa dân cư trú trái phép ra khỏi rừng, tỉnh Cà Mau đã triển khai 16 dự án tái định cư, còn tỉnh Bạc Liêu xác định chỉ tiêu đến năm 2016 phải đưa được toàn bộ số dân đang sống trái phép ra khỏi rừng phòng hộ.
Đau đầu chuyện kinh phí
Cách nay 8 năm, Cà Mau cũng đề ra mục tiêu đến năm 2015 sẽ di dời 100% dân cư trú trái phép ra khỏi rừng phòng hộ. Tuy nhiên, lãnh đạo tỉnh cũng thừa nhận với tình hình hiện tại, thời gian thực hiện mục tiêu trên sẽ phải kéo dài do thiếu nguồn vốn và quỹ đất tái định cư.
Trước thực trạng gần 900 hộ dân cư trú trái phép dưới tán rừng phòng hộ, ông Võ Văn Dũng, Bí thư Tỉnh ủy Bạc Liêu, đề nghị các địa phương có rừng phòng hộ như các huyện Đông Hải, Hòa Bình và TP Bạc Liêu khẩn trương lập phương án di dời người dân ra khỏi rừng phòng hộ. Ông Nguyễn Văn Phúc, Chi cục trưởng Chi cục Kiểm lâm tỉnh Bạc Liêu, cho biết: “Chúng tôi đang lập dự án di dời người dân cư trú trái phép vào khu tái định cư. Mặc dù việc tái định cư cho dân được triển khai đã lâu song do thiếu vốn nên đành phải chờ”.
Khu tái đinh cư Xẻo Quao có hơn 90% là nhà tạm bợ
Video đang HOT
Mới đây, tỉnh Bạc Liêu đã có văn bản kiến nghị Chính phủ hỗ trợ 272 tỉ đồng để đầu tư xây dựng khu dân cư, tái định cư phục vụ di dân ra khỏi rừng phòng hộ ven biển. Lãnh đạo Sở NN-PTNT tỉnh Bạc Liêu cho biết nếu kiến nghị được chấp thuận, địa phương sẽ bố trí nơi ở mới là các khu dân cư, tái định cư (rộng gần 72 ha) nằm ngoài rừng phòng hộ ven biển trên địa bàn TP Bạc Liêu, huyện Hòa Bình và huyện Đông Hải, giải quyết chỗ ở cho khoảng 915 hộ. Theo đó, sẽ bố trí cho mỗi hộ tối thiểu 500 m2 để họ vừa có nhà vừa có đất phát triển kinh tế gia đình. Riêng những hộ không phải là người sở tại, địa phương sẽ hỗ trợ đưa họ về quê.
Ra khỏi rừng, dân sống ra sao?
Ông Ong Văn Giang, ở ấp Vĩnh Tiến, xã Vĩnh Hậu, huyện Hòa Bình, Bạc Liêu, vừa được nhận nhà tái định cư khoảng 3 tháng nay. Năm ngoái, vợ ông Giang bị viêm ruột phải mổ, các con ông bỏ học để chăm sóc mẹ. Ngôi nhà của họ cũng không còn đủ sức để trụ được thêm một mùa mưa nào nữa. Trước hoàn cảnh ấy, chính quyền địa phương đã khẩn cấp đưa gia đình ông Giang vào tái định cư. Tuy nhiên, ông Giang trầm ngâm: “Vô đây rồi không còn phải sợ mưa gió, sợ nước biển dâng ngập nhà nhưng sợ đói! Hằng ngày, tui vẫn phải lội vô rừng, xuống biển để mò nghêu, bắt ốc bán kiếm tiền mua gạo. Mà từ đây ra biển cũng khá xa”.
Khu dân cư Xẻo Quao tại thị trấn Sông Đốc, huyện Trần Văn Thời, tỉnh Cà Mau được phê duyệt đầu tư xây dựng từ năm 2002 với quy mô 50,45 ha, tổng mức đầu tư trên 80 tỉ đồng nhưng đến nay, hệ thống điện và thoát nước vẫn chưa hoàn thiện. Đã có 250 hộ dân vào đây ở nhưng cuộc sống của họ còn rất khó khăn. Ông Ngô Văn Dũng, Tổ trưởng Tổ tự quản khu tái định cư Xẻo Quao, cho biết: “Đàn ông thì đi ghe mướn, phụ nữ và trẻ em thì làm mướn quanh chợ. Mặc dù cuộc sống của họ không phải đối mặt với bão giông nhưng cái nghèo thì mãi đeo bám”. Tại khu tái định cư ở cửa biển Rạch Gốc, huyện Ngọc Hiển, tỉnh Cà Mau, nhiều căn nhà trống rỗng, mối mọt tấn công.
Ông Lê Văn Hoàng, sống ngay căn hộ đầu tiên, cho biết: “Nhà này tui mua lại của ông Tạ Văn Sáu 19 triệu đồng. Ông Sáu được nhà nước cấp nhà nhưng do ở đây không làm gì sống được nên ông ấy phải bán”. Bà Mai Thanh Giang, ở gần đó, cũng cho biết nhà bà đang ở là mua lại của người khác, chỉ nhớ loáng thoáng tên người bán là ông Năm Lắm. “Ông Năm Lắm vừa nhận nhà xong là kêu bán ngay cho tôi với giá 9 triệu đồng” – bà Giang kể.
Khi đưa dân vào các khu tái định cư ở cửa biển Rạch Gốc, các ngành chức năng tỉnh Cà Mau đã từng triển khai nhiều dự án hỗ trợ heo giống, cá giống…, giúp người dân mưu sinh. Thế nhưng, nhiều người vẫn không trụ được vì không có gì để “lấy ngắn nuôi dài”. Một số người nhận heo, nhận nhà rồi liền bán lại và bỏ đi xứ khác làm ăn. Nhiều người dân địa phương cho biết phần lớn những người bỏ tái định cư hiện đang quay trở lại mé biển, chân rừng, tiếp tục cuộc sống lang bạt nơi đầu sóng ngọn gió với nghề… săn bắt, hái lượm.
Theo 24h
Những mảnh đời sống ở rừng phòng hộ
Những dãy rừng phòng hộ ven biển các tỉnh miền Tây Nam Bộ là nơi dung chứa hàng ngàn mảnh đời cơ cực. Đối với họ, việc mưu sinh vẫn là ưu tiên hàng đầu, chuyện học hành, thuốc men, nhu cầu văn hóa là điều xa xăm...
Dọc theo dãy rừng phòng hộ ven biển Bạc Liêu có rất nhiều những xóm "mồ côi" nằm lọt thỏm, quạnh hiu giữa rừng chồi bạt ngàn. Đó là những cư dân ở lậu trên đất lâm phần. Họ sống như không biết đến ngày mai và tách biệt hoàn toàn với thế sự.
Bữa nào hay bữa ấy
Ngày nào cũng vậy, khi con nước từ dòng kinh Mương Bảy quay ngược về biển Đông là đám con cháu của ông Văn Tô Chiến (62 tuổi) lại vội xắn quần lội ra bìa rừng phòng hộ kiếm từng con sò, con ốc để mưu sinh. Nhìn miết theo đám trẻ dần xa về phía biển, ông Chiến kể giọng buồn tênh: "24 năm trước, vì bí kế sinh nhai nên tôi và người em ruột Tô Văn Hiền phải dắt díu vợ con vào đây dựng lên 2 túp lều, hằng ngày bám vào rừng, biển để kiếm ăn. Đến nay, tính luôn cháu chắt của chúng tôi đã có gần 80 người, lập thành xóm Mương Bảy này".
Xóm Mương Bảy gồm 21 nóc nhà cây lá tạm bợ, lọt thỏm giữa rừng phòng hộ thuộc địa bàn xã Vĩnh Thịnh, huyện Hòa Bình (tỉnh Bạc Liêu). Cũng như hàng loạt xóm nghèo khác heo hút giữa rừng này, xóm Mương Bảy tồn tại hàng chục năm nhưng không có tên trong bản đồ hành chính. Người ta gọi tên xóm theo tên các con kênh thủy lợi: Mương Hai, Mương Bốn, Mương Bảy...
Mặc cho sóng gió ngày đêm, 79 con người ở xóm Mương Bảy cứ sống lầm lũi, theo từng con nước mà vào rừng ra biển để kiếm ăn từng bữa một. Các con cháu của ông Chiến từ khi mở mắt chào đời đã toàn thấy quanh mình là rừng xanh bạt ngàn, rồi lớn lên cũng chỉ quanh quẩn ở trong rừng. "Đứa nào cũng vậy, mới biết đi chập chững là đã theo người lớn vào rừng, ra bãi mò nghêu, bắt ốc kiếm ăn. Từ khi tôi vào đây tới giờ, kiếm sống bữa nào lo bữa đó chứ không tính nổi tới ngày mai. Hễ quần áo lấm lem, ướt mèm là có ăn, khi mưa giông, biển động phải ngồi nhà, quần áo khô ráo, sạch sẽ là coi như đói" - ông Chiến phân trần.
Những đứa trẻ ở rừng đã biết tự kiếm ăn từ khi còn rất bé
Cách đó một vạt rừng là xóm Mương Bốn với hơn 40 căn nhà lá lụp xụp, chủ yếu được cất bằng cây mắm chặt từ rừng phòng hộ. Ông Tăng Út (59 tuổi), kể: "Đường cùng rồi mới vào đây sống, vất vả lắm! Nhất là những lúc triều dâng cao, nhà cửa ngập hết, nhìn không khác gì cái xóm đang trôi bồng bềnh trên mặt nước. Còn mùa mưa thì muỗi như vãi trấu, sụp tối là phải dọn cơm trong mùng mà ăn".
Bần cùng nơi hoang dã
Mọi dịch vụ, nhu cầu thiết yếu của người dân xóm Mương Bốn chỉ được giải quyết ở cái tiệm hàng xén cỏn con của bà Nhiều. Nhà bà Nhiều từ lâu được xem như cái "chợ", là "ngân hàng" của xóm, vì đây là điểm thu mua, đổi hàng hải sản và... cho vay tiền. Mặc dù chỉ biết chữ nhấp nhem nhưng bà Nhiều phải kiêm luôn việc bán thuốc để điều trị bệnh cho cả xóm. Trạm y tế xã cách nơi này hàng chục cây số. Theo người dân, ngay cả việc vệ sinh, phòng bệnh, sinh đẻ có kế hoạch họ còn chưa từng được hướng dẫn, nói chi đến khám chữa bệnh. Chính vì thế mà dân ở xóm Mương Bốn ngày càng đông. Ông Tăng Út có đến 9 đứa con, còn ông Nguyễn Văn Sinh nhà bên cạnh có đến 14 đứa. Trẻ con ở đây mình mẩy sình đất, áo quần nhếch nhác chạy đầy xóm ngõ, không đứa nào học quá lớp 3.
Bà Lê Thị Kim Anh theo người thân di cư đến rừng phòng hộ Bạc Liêu khi còn là thiếu nữ, nay đã thành bà lão 84. Gần hết cuộc đời sống nơi xó rừng, bà lấy chồng, sinh 8 người con cũng ngay giữa rừng. Rồi các con của bà lớn lên lập gia đình, sinh con đẻ cháu, đều ở hết trong rừng. Cái xóm gần chục căn chòi lá giữa rừng phòng hộ (thuộc ấp 12, xã Vĩnh Hậu A, huyện Hòa Bình) là nơi che mưa nắng cho gần 50 người con cháu của bà Kim Anh. Trong số này, người học nhiều lắm cũng chỉ hết lớp 3. Bà Kim Anh bảo rằng những người con của bà đều không được sinh ra trong bệnh viện, cứ mò mẫm mà lớn lên, khi mới biết đi tập tễnh là đã theo cha mẹ vạch rừng phòng hộ tìm ốc len, sâm đất. Lớn lên chút nữa là đã bơi ra biển mò nghêu, sò....
"Chẳng còn bao lâu nữa, tôi cũng phải theo ông nhà tôi mà ra đi. Nhưng nhìn đám con cháu khổ sở tôi không cam lòng. Tội của tôi là đã đưa chúng vào đây nhưng không biết làm cách nào để đưa chúng ra khỏi cuộc sống bần cùng, hoang dã" - bà cụ thở dài.
Hàng vạn người cư trú trái phép
Toàn tỉnh Cà Mau hiện có 2.292 hộ với gần 10.000 người cư trú trái phép giữa rừng. Họ sống dàn trải trên diện tích gần 30.000 ha của các tuyến rừng phòng hộ ven biển từ Đông sang Tây, thuộc địa phận các huyện U Minh, Trần Văn Thời, Phú Tân, Đầm Dơi, Năm Căn và Ngọc Hiển. Trong khi đó, rừng phòng hộ ven biển Bạc Liêu hiện chỉ có trên 4.000 ha, nối liền một mạch 56 km ven biển từ thị xã Vĩnh Châu (tỉnh Sóc Trăng) đến thị trấn Gành Hào (huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu) nhưng có đến 878 hộ với trên 2.000 người bị liệt vào thành phần cư trú bất hợp pháp.
Theo 24h
Sống lang bạt trong rừng phòng hộ Tôi thật sự không tin vào mắt mình khi đọc những con số: Có đến 830 hộ với hơn 2.000 con người đang sống lang bạt trong cánh rừng chưa đến 5.000ha được quy hoạch là rừng phòng hộ tại Bạc Liêu. Nhiều gia đình có đến ba thế hệ sống trong rừng và chưa biết đến bao giờ mới thoát khỏi kiếp...