Những lý do tại sao mình đã không lấy “trai phố”
Mình quyết định lấy chồng mình là trai quê dù mình được khá nhiều trai phố theo đuổi. Tại sao ư? Mình sẽ giải thích một vài ưu điểm của “trai quê”.
Sau khi đọc bài của bạn Lena “Nhà bạn trai tôi ở Hà Nội mà bé xíu và chẳng có gì đáng giá” và rất nhiều bình luận “gạch đá” phía dưới, tôi xin mạo muội viết bài này.
Giờ có rất nhiều bạn có suy nghĩ như bạn Lena, kể cả các bạn gái ở quê lẫn Hà Nội. Chỉ khác là Lena đã thẳng thẳn nói ra suy nghĩ của mình, có đúng không ạ? Theo mình lấy chồng có điều kiện là suy nghĩ bình thường. Mình không nói đến thiếu gia hay đại gia mà mình nghĩ về cơ bản, người chồng nên có một nền tảng vững chắc một chút để cho cuộc sống vợ con đỡ khổ. Vì mình thấy nhiều nhà cãi nhau, cơm không lành – canh chẳng ngọt vì thiếu tiền. Có lúc chính gia đình mình cũng bị vậy.
Giàu chưa chắc đã không hạnh phúc và nghèo chưa chắc đã vui vẻ, ấm êm như nhiều người nghĩ. Mà có ai nghĩ vậy không nhỉ? Mình có mấy người bạn lấy chồng cũng khá, chẳng phải đại gia gì nhưng cũng đủ cả, thấy vợ chồng con cái cũng vui vẻ hạnh phúc lắm, suốt ngày đi du lịch đó đây. Mình nhìn cũng phải ghen tị.
Có bạn cuộc sống bình thường hơn, lương ít nhưng vợ chồng biết tiết kiệm nhìn cũng chỉn chu và cũng vui vẻ. Đến đây mình lại ghen tị vì mình không tiết kiệm được như người ta (cười). Suy cho cùng mình nghĩ chọn chồng thì mình chọn người trước tiên là có thể đem lại cuộc sống bình thường cho vợ và cho con. Có thể không giàu nhưng nên có chí, tiếp theo là tính cách cũng như tình cảm của 2 bên.
Trước, mình cũng có bạn là trai quê và trai thành phố nên mình so sánh được nhiều điều giữa các bạn mình. Và mình quyết định lấy chồng mình là trai quê dù mình được khá nhiều trai phố theo đuổi. Tại sao ư? Mình sẽ giải thích một vài ưu điểm của “trai quê”.
Các bạn là trai phố hầu hết có nét chung là nói ngọt ngào, ga lăng, lãng mạn (Ảnh minh họa)
Các bạn là trai phố, tất nhiên không phải tất cả mọi người, nhưng những người bạn của mình và người mình biết có nét chung là nói ngọt ngào, ga lăng, lãng mạn. Và các bó hoa và qùa tặng của các bạn cũng cầu kỳ và long lanh.
Video đang HOT
Bạn đưa mình đến những nơi sang trọng hay những nơi lãng mạn, thuộc lòng các quán ngon ở phố cổ hay những ngóc ngách mà mình chả bao giờ mò được. Nhưng mình thấy có vài điểm không ổn (mình rút ra từ thằng bạn thân và kiểm nghiệm vài người khác). Mình không tiện nói ra vì không muốn châm ngòi cuộc chiến tranh giữa “quê với phố” nữa. Vì vậy mà mình đã không tiến xa hơn.
Mình chọn chồng mình là trai quê bởi điều đầu tiên mình cũng là gái quê. Chồng mình không lãng mạn lắm, anh không biết nhiều quán ngon ở Hà Nội, cũng như nhiều địa điểm vui chơi. Anh tặng mình quà theo kiểu “em thích gì anh mua” nhưng chồng mình khá chiều vợ.
Từ bé chồng mình đã được mẹ chồng huấn luyện nấu ăn và làm việc nhà nên giờ anh giúp đỡ vợ được khá nhiểu công việc nhà. Hai vợ chồng đi làm về phân chia công việc nhà cùng làm, chồng nấu cơm thì vợ dọn dẹp cửa nhà và con cái hay ngược lại. Anh “khỏe” hơn nên đôi khi làm nhiều hơn vợ.
Về phía hai gia đình, hiện giờ bố mẹ đẻ và bố mẹ chồng mình đều ở quê. Bố mẹ mình là giáo viên, còn bố mẹ chồng là bác sĩ. Hai gia đình tôn trọng nhau và tôn trọng con dâu, con rể. Đặc biệt là bố mẹ chồng mình cũng khá tâm lý, dù con dâu không được khéo lắm nhưng các cụ không xét nét nhiều. Điều này mình thấy thật may mắn vì thú thực là mình cũng sợ trai Hà Nội 1 phần vì nghe nói mẹ chồng Hà Nội hay phân biệt con dâu quê nên cũng ngại.
Chắc do chồng mình “trai quê” không biết nhiều tụ điểm vui chơi nên anh ít tụ tập nhậu nhẹt bạn bè hay chơi bơi. Một tuần anh xin phép vợ tụ tập với bạn 1 hoặc 2 lần và không về muộn (cái này do mình đặt ra). Cuối tuần nào cũng dành thời gian đưa 2 mẹ con đi chơi. Anh bảo “con đi học cả tuần rồi cuối tuần không được đi chơi cũng tội”.
Chồng mình không giàu nhưng có chí, giờ cũng mở được một công ty nhỏ nhỏ và có chút tiền ra vào. Còn mình công việc cũng ổn định. Và với mình thế là hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Sau vài năm đi thuê nhà, vợ chồng mình cũng mua được nhà ở Hà Nội và cũng chuyển hộ khẩu về Hà Nội để tiện cho con đi học. Chồng mình không giàu nhưng có chí, giờ cũng mở được một công ty nhỏ nhỏ và có chút tiền ra vào. Còn mình công việc cũng ổn định. Không ai hoàn hảo cả nhưng đối với mình như thế cũng là hạnh phúc rồi.
Mỗi người có một quan niệm sống cho riêng mình, tự mình thấy thế là sướng hay khổ. Áp cuộc sống người khác vào thì rất khó để nói. Mình tôn trọng suy nghĩ và quyết định của bạn Lena, sau này sướng hay khổ đều do bạn ấy và bạn ấy nhận chứ mình và mọi người cũng đâu thể liên quan.
Theo VNE
Vợ chồng khổ vì... thẻ ATM
Với nhiều phụ nữ, giữ thẻ ATM của chồng là niềm sung sướng nhưng có người lại xem đó là nỗi khổ vì phải đau đầu chi tiêu sao cho hợp lý trong khi chồng rảnh rang, không lo nghĩ.
Khi mọi người ngồi với nhau tán gẫu về những điều thuận tiện, văn minh của chiếc thẻ ATM mang lại thì anh Hải - nhân viên một cơ quan nhà nước tại quận 3, TP HCM - than thở: " Chưa thấy văn minh đâu, tôi thấy rằng từ đây mình chết đứng như Từ Hải nè!".
Lỡ... "nộp" cho vợ
Ngày trước, cơ quan anh Hải chỉ chuyển lương cơ bản, tiền ăn, tiền xăng qua thẻ ATM; thù lao công trình... thì được nhận tiền mặt. Để chứng tỏ mình quang minh chính đại, Hải "nộp" thẳng thẻ ATM và đưa cả password cho vợ. Anh trịnh trọng: " Có thằng đàn ông nào dám giao thẻ cho vợ như anh đâu? Em khỏi lo anh có quỹ đen, quỹ đỏ, túi riêng nhé". Chị Hằng, vợ anh Hải, nghe chồng nói thế cũng yên tâm.
Mới đây, cơ quan Hải có một thay đổi làm anh xính vính: Tất tần tật các khoản đều trả qua thẻ ATM. Anh Hải rên rỉ: " Bây giờ chỉ còn biết về nịnh vợ, to nhỏ để cô ấy thương tình cho chút đỉnh dằn túi chứ biết sao! Mà khó nhất là giải thích cho vợ biết từ trước tới nay, khoản phát sinh lớn hơn tiền lương hằng tháng tôi để đâu?".
Cũng lâm vào tình trạng lỡ "nộp" thẻ cho vợ là anh Huy, làm ở công ty xuất nhập khẩu quận Thủ Đức, TP HCM. Anh Huy thú thật: " Vợ không đòi giữ ATM nhưng vì mới tháng đầu cầm cái thẻ, tôi đã để bị nuốt mất đến 3 lần. Rồi phiền phức khi lên xuống ngân hàng mấy bận làm lại, bực quá, tôi giao cái thẻ ATM cho vợ giữ, tùy nghi sử dụng".
Khi thấy chồng đưa thẻ, chị rất vui nhưng rồi thấy mình thật sai lầm khi gánh một gánh quá nặng (Ảnh minh họa)
Hằng ngày, vợ Huy có nhiệm vụ kiểm tra ví của anh để kịp thời nhét tiền vào cho chồng có tiền đổ xăng, ăn trưa... Với tâm lý "đàn ông có tiền nhiều dễ sinh hư" nên ví của anh cũng chẳng được vợ nhét bao nhiêu tiền. Huy khổ sở: " Thật sai lầm khi đưa thẻ cho vợ, tiền của mình mà không được tiêu. Bây giờ bạn bè, đồng nghiệp rủ rê, tôi chỉ còn có nước trốn!".
"Trời cao có mắt"!
Chị Hằng, vợ anh Hải, cho biết ban đầu, khi thấy chồng đưa thẻ, chị rất vui nhưng rồi thấy mình thật sai lầm khi gánh một gánh quá nặng. Mọi thứ đều tăng vùn vụt trong khi khoản tiền anh đưa thì cố định.
"Với khoản tiền lương của chồng, tôi phải căng đầu ra tính các khoản tiền học cho 2 đứa nhỏ, tiền sữa, tiền ăn, tiền điện, nước... Tháng nào có đám tiệc phát sinh thì phải co cái này, bớt cái kia"- chị Hằng than thở.
Mới đây, khi cơ quan trả hết các khoản qua thẻ, thu nhập anh Hải tăng lên gấp đôi, chị Hằng cũng dễ thở. Hải giải thích cơ quan tăng lương nhưng chị tìm hiểu qua đồng nghiệp của chồng thì phát hiện đó là tiền phụ cấp mà bấy lâu nay anh giữ để tiêu xài. Biết tin, chị Hằng khóc lóc: " Tôi vì lo cho gia đình mà tính nát nước, chi tiêu dè sẻn, trong khi anh ấy quẳng ít tiền lương coi như hết trách nhiệm".
Khi biết tin lương hằng tháng của chồng chuyển hết qua thẻ, chị Thúy, vợ anh Huy, khoe với bạn bè trên Facebook: " Đúng là trời cao có mắt". Trước đây, hằng tháng, Thúy chưa bao giờ biết thu nhập thật sự của chồng là bao nhiêu. Anh đưa bao nhiêu, chị biết bấy nhiêu. " Anh có để tiền riêng hay sử dụng vào việc gì tôi cũng không biết nhưng từ đây thì hết rồi. Tiền bạc thu về một mối mới dành dụm lo cho con cái được" - chị khoe.
Nhiều người thắc mắc: " Chị lấy cái thẻ rồi phát tiền ngày như vậy cũng khó cho anh ấy. Có chuyện gì phát sinh như hư xe hay cần đi lai rai với bạn bè thì anh ấy làm sao?". Thúy tỉnh rụi: " Có chuyện gì thì gọi vợ. Còn không đi bù khú với bạn bè được thì càng khỏe vì có thể về nhà sớm, giữ gìn sức khỏe, đỡ tốn tiền".
Theo VNE
Thương một đời hồng nhan Anh bỗng thấy tim mình thắt lại. Thương một đời hồng nhan. Thương một cuộc tình đã mất. Cô gái ấy có hai bím tóc thật xinh, có đôi má lúng liếng hai lúm đồng tiền, có cách làm nũng khiến bao nhiêu trái tim tan chảy... Ngày ấy, anh cũng là một trong những người trồng cây si trước cửa phòng em...