Những lúc muốn bỏ cuộc vì mệt mỏi, con lại nghĩ đến mẹ…
Con đã từng khóc vì người khác, từng hy sinh vì người khác, từng nhẫn nhịn vì người khác nhưng lại chẳng thể nhường nhịn mẹ. Con thấy xấu hổ và tiếc nuối vì đã không thể trưởng thành sớm hơn, con cứ nói mãi câu: giá như, giá như…
Viết cho mẹ của riêng con…
Viết về mẹ, có biết bao bài viết hàng ngày, nhưng con vẫn viết cho mẹ của riêng con, viết bằng yêu thương và cả sự hối hận của con.
Mẹ vất vả lắm, con biết. Nuôi con cùng các anh lớn khôn, xây dựng gia đình với hai bàn tay trắng, bố mẹ đã vất vả như thế nào. Những nỗi đau vì không được đối xử tốt, vì bị hành hạ của mẹ chính con chưa bao giờ là quên, mẹ cũng không quên, chắc chắn không thể quên được…
Có người mẹ nào chăm con mà sung sướng, có người mẹ nào nuôi con trưởng thành mà không vất vả. Nhưng mẹ của con thì khác, con luôn cho rằng mẹ con đáng thương nhất trên đời này.
Có những lúc con khóc vì bất lực với những khó khăn trên cuộc đời này, có những lúc con muốn bỏ cuộc bởi quá mệt mỏi, con lại nghĩ đến mẹ…
Mẹ ơi, có phải là vì mẹ đã sinh ra các con, nên mẹ mạnh mẽ hơn đúng không mẹ? Con đã tưởng mình lớn lắm rồi, con tưởng những lo toan cho gia đình mình, những tính toán cho tương lai của con, cho mọi người nghĩa là con trưởng thành và can trường lắm rồi. Nhưng con mới chỉ đi được 1/4 của cuộc đời thôi, còn mẹ, mẹ đi đến quá nửa rồi…
Đã bao giờ mẹ muốn từ bỏ chưa mẹ? Cuộc đời mẹ cho đến giờ chưa từng được nghỉ ngơi và thôi lo toan. Ngày còn bé, con không hiểu chuyện, bảo rằng sẽ không sống giống mẹ vậy đâu, cực khổ và tủi thân lắm. Sau này con mới biết, có một thứ hạnh phúc trong tim mà chẳng thể diễn giải được sẽ khiến con người ta mạnh mẽ đến lạ kỳ.
Mẹ, vì mẹ là mẹ của con, nên mẹ phải mạnh mẽ à? Năm nào con cũng bảo năm tới sẽ cố gắng hơn, sẽ mua cái này cái kia cho mẹ, sẽ đỡ đần mẹ việc này việc khác, rồi còn bảo sẽ đưa mẹ đi du lịch khắp nơi… Nhưng đến bây giờ, con vẫn chẳng có gì trong tay, đôi khi còn làm mẹ buồn phiền và mệt mỏi hơn…
Video đang HOT
Có một số chuyện đã xảy ra khiến con muốn nhấn chìm chính mình, con buông lơi và tuyệt vọng, nhưng nhìn lại hình bóng “ngày hôm ấy” của mẹ thật sự khiến con muốn ôm lấy bóng lưng mẹ. Một lời nói cảm ơn mẹ có là đủ không mẹ?
Con đã từng khóc vì người khác, từng hy sinh vì người khác, từng nhẫn nhịn vì người khác nhưng lại chẳng thể nhường nhịn mẹ. Con thấy xấu hổ và tiếc nuối vì đã không thể trưởng thành sớm hơn, con cứ nói mãi câu: giá như, giá như…
Sau này, khi con là một người mẹ, con cũng sẽ như mẹ, như bao nhiêu người phụ nữ khác trên đời này, cứ gồng gánh và hạnh phúc vì những đứa con của mình, mẹ nhỉ.
Sau này, khi con có đi lấy chồng, có làm dâu nhà người ta, có là mẹ của bao nhiêu đứa trẻ, con sẽ vẫn quay về mà ôm lấy mẹ, mẹ nhé. Bởi chỉ có thế con mới biết được trên đời này vẫn còn một người yêu con vô điều kiện và bất chấp thời gian.
Sau này, khi con có con rồi và mẹ sẽ là bà ngoại của lũ trẻ. Con sẽ yêu thương nó, chăm lo cho nó, dạy nó làm người và cũng sẽ vì nó mà đau mà buồn, như mẹ.
Sau này, còn rất nhiều cái sau này mà nếu không nhanh con sợ sẽ mất đi tất cả. Càng ngày con càng thấy gấp gáp và sợ thời gian. Sợ mẹ già rồi, thì con không thể đưa mẹ đi du lịch được, không thể nấu bất kể món ngon nào cho mẹ, cũng sợ chưa kịp hiểu một người mẹ là như thế nào thì đã không còn được ở bên mẹ nữa…
Sau này, dù sau này có thế nào, mẹ cũng hãy tin tưởng con, mẹ nhé. Hãy ở bên con, mắng con khi cần, khuyên bảo khi con sai lầm, vị tha với đứa ngỗ ngược là con…
Và, mẹ hãy cứ là mẹ của riêng con thôi, mẹ nhé…
Theo Tamsubuon
Chồng thản nhiên đăng ảnh nóng với gái trẻ lên Facebook
Nhìn thấy mặt quen quen, thì ra là chồng tôi đang ôm một đứa con gái khác trẻ tuổi, đẹp lắm, nó còn chu mỏ lên thơm má chồng tôi...
Chào độc giả mục tâm sự, đây là lần đầu tiên tôi dám trải lòng ra với mọi người. Hi vọng rằng, mọi người sẽ cảm thông và cho tôi những lời khuyên đúng đắn, để tôi có thể vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Tôi năm nay 32 tuổi, ở Vĩnh Phúc, lấy chồng cách đây 8 năm. Vợ chồng tôi đã có với nhau hai đứa con gái. Tôi hiện vẫn đang ở nhà chăm hai con nhỏ, còn chồng tôi đi làm ăn xa.
Phận đàn bà ở nhà lam lũ chăm con nhỏ, lại lo việc đồng áng quanh năm nên tôi nhanh già đi trông thấy, có lẽ đây cũng là một phần lý do khiến chồng tôi nhanh thay lòng đổi dạ.
Chồng tôi từ khi sinh đứa đầu đã lên Hà Nội làm thuê. Anh mới đầu xin vào làm cho một công ty xây dựng, từng bước được cất nhắc lên làm đội trưởng và rồi, sau 8 năm đã là chủ thầu thành đạt.
Số tiền anh mang về cho mẹ con tôi càng nhiều đồng nghĩa với số ngày anh về thăm vợ con càng ít. Hà Nội ở gần lắm, vậy mà cả tháng may ra về được một lần, nhìn ngó hai đứa con một cái là sáng hôm sau lại đi.
Nghĩ anh làm xây dựng vất vả nên tôi vẫn động viên anh đi làm mà không oán thán, kêu ca. Chỉ đến khi đứa em họ nhà chồng về quê vội vã chạy sang mách chị dâu chuyện anh trai gái trên đó, tôi mới ngã ngửa.
Đứa em họ hỏi tôi rằng "Chị có dùng Facebook không?". Tôi ú ớ chả hiểu Facebook là cái quái gì. Cả năm ở nhà chăm con, mở mắt ra là vệ sinh cho hai đứa, cho chúng nó ăn, đưa chúng nó đi học, đi làm đồng. Trưa vội vã về nấu cơm cho đứa lớn kịp ăn đi học. Chiều lại đi làm đồng rồi vội vã đi đón chúng đi học về, lại nấu nướng, tắm rửa, dạy chúng học bài, tôi nào đâu có còn thời gian mà bảo làm cái Face, cái mạng gì.
Nó lại lấy điện thoại, mở Facebook ra rồi bảo: "Chị vào mà xem này. Tôi đọc thấy mấy cái dòng "Bỏ vợ rồi", "Không còn tình cảm nữa thì bỏ", "Tình yêu không có lỗi, tại gặp muộn thôi, nắm chặt tay anh cùng nhau đi hết con đường nhé, đến nơi chỉ có vợ chồng mình"... Tiếp đó là mấy hình ảnh trai gái ôm ấp, hôn hít nhau. Nhìn thấy mặt quen quen, thì ra là chồng tôi đang ôm một đứa con gái khác trẻ tuổi, đẹp lắm, nó còn chu mỏ lên thơm má chồng tôi...
Choáng váng trong chốc lát, tôi lại nghe đứa em bảo. Con bé kia sinh năm 90, gái miền Tây nên xinh đẹp, ngon nước lắm, nó ở đâu tận trong Cần Thơ. Tôi hỏi nó sao ở tận trong Cần Thơ mà chồng tôi quen được.
Thì ra nó ra Hà Nội làm tiếp thị bia hơi, chồng tôi thường xuyên đi nhậu khách khứa rồi quen nó ở quán bia. Nó mồi chài, quyến rũ rồi mê nó như điếu đổ luôn.
Sau hôm đó, tôi gọi chồng về nhà để hỏi chuyện cho ra nhẽ. Anh thậm chí còn cứ gào lên "Tôi đang bận. Mẹ con cô có mỗi việc ăn với ngủ, việc gì mà gọi". Tôi tức quá hét lên "Không về thì để tôi lên". Cuối cùng, anh ta đành mò về nhà.
Khi về, anh ta thờ ơ với vợ con, chỉ đưa cho ít tiền rồi lại định quay ngoắt đi. Tôi kéo lại hỏi chuyện, anh ta ú ớ chốc lát rồi gật đầu luôn. Tôi cứ ngỡ chồng mình sẽ chối hoặc thanh minh này nọ nhưng anh ta lại bảo "Tôi và cô bé đó đang ở chung với nhau. Có lẽ cô nên chuẩn bị tinh thần". Tôi sốc quá không tin được vào tai mình rồi hỏi "Anh định bỏ vợ con lấy bồ à? Đồ mặt dày. Thế mà anh còn dám về đây chửi tôi không làm được gì. Anh xem lại mình đi, anh giỏi quá, anh lấy được cả gái về làm vợ nhỉ".
Thế mà anh ta cho tôi luôn cú tát rồi bảo vệ nó "Ai là gái, ai là đĩ, cô coi chừng cái miệng". Đến lúc này thì tôi biết rằng, mình đã thua cuộc con bé đó rồi.
Tôi bắt đầu lân la xin số con bé đó để liên lạc nói chuyện, xem nó có thay đổi ý định không. Lần đầu nghe máy, giọng nó thẻ thọt như đứa yếu đuối vô tội chối tội rồi một chị hai chị tha cho em, anh nhà chị chỉ bồ bịch qua đường cho vui chứ không có ý định lấy.
Đến hôm kia, khi gã chồng bội bạc của tôi trơ tráo dẫn nó về nhà. Hai anh chị đi cái xe ô tô màu đen mới cứng chồng tôi mới mua, nó ăn mặc hở hang trên thiếu dưới thiếu lộ hết cả ra, mặt dặm đầy phấn son, mang cái kính râm đen như người mù bước xuống xe, tháo kính, nhìn lên nhìn xuống rồi xách một túi hoa quả vào luôn nhà bố mẹ chồng tôi.
Nhìn thấy mẹ con tôi đang chơi với nhau, nó trâng trâng tráo tráo đến, lườm nguýt rồi nói "Bao giờ mấy của nợ này đi hả anh?". Chồng tôi đỏ mặt lên bảo "Cứ từ từ". Tôi choáng váng quá bảo hai con chạy đến hỏi "Bố ơi, con là của nợ à bố". Anh ta lại đỏ lừ lừ mặt quát "Đứa nào dám nói thế, các con vẫn ở với bố chứ".
Đau đớn quá, tôi khóc lóc chửi bới anh ta bội bạc, chửi nó là "con đĩ", hàng xóm tò mò chạy sang xem, anh ta xấu hổ quá phải kéo luôn con đó lên xe đi luôn.
Lúc này, khi đang đau khổ tột cùng, tôi nhìn lại mình, đúng là tôi quê mùa quá. Quanh năm chỉ biết có nhà với con cái, nào có thời gian để ý đến mình đâu. Trong khi đứa đó nó mơn mởn, mập trắng ra thế, ai nhìn chẳng mê. Nó đẹp thế lấy ai chẳng được, sao lại đi quyến rũ người có gia đình, phá nát hạnh phúc nhà tôi như thế. Tôi phải làm sao đây để kéo chồng về, chon con ranh đó một bài học đây mọi người ơi? Xin hãy giúp tôi.
Theo Tintuc
Đòn trừng phạt đau đớn của người chồng bắt quả tang vợ ngoại tình Đã bao đêm Phương quỳ gối đầu giường để cầu xin anh, Phương hôn chân, làm đủ các trò để chứng minh cô vẫn yêu chồng. Anh Quý và chị Phương cưới nhau được 7 năm nay. Trong 7 năm đó, cuộc sống anh chị khá hạnh phúc. Người ngoài nhìn vào ai cũng khen anh chị xứng đôi vừa lứa. Đặc biệt,...