Những khu trọ chẳng có mùa xuân
Sài Gòn trưa cuối năm, trong khu nhà trọ ẩm thấp, chật chội, những bệnh nhân (BN) ung thư chui ra khỏi phòng, đứng tựa cửa để tìm chút gió…
Túng quẫn vì bệnh tật
Khu nhà trọ ở số 26 đường Nơ Trang Long, P.14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM nhìn từ ngoài vào thấy hun hút. Nếu như không nhìn thấy chữ “cho thuê phòng trọ” treo ngay lối vào thì không ai nghĩ rằng đằng sau tiệm thuốc tây số 11 lại có một dãy nhà cho BN thuê.
Dãy nhà khoảng hơn chục phòng, mỗi phòng chỉ đủ kê một chiếc giường. Trong phòng nóng hầm hập và tối om, ban ngày cũng phải bật đèn, mỗi phòng chỉ có một cái quạt điện cũ rích. Những BN nằm co ro trên giường, còn người đi chăm bệnh tận dụng một góc trống ngay cửa ra để trải chiếu nằm.
Tất cả khách trọ đều dùng chung một nhà vệ sinh, nhà tắm. Trong phòng, không khí ngột ngạt, khó thở là vậy nhưng phía trước, mùi khói xăng xả ra từ hằng trăm chiếc xe máy làm cho không khí nhốn nháo, dơ bẩn, rác rưởi vứt đầy chẳng khác gì một cái chợ. Thế nhưng những người ở trọ bất đắc dĩ này phải cắn răng thuê với giá 80 ngàn đồng/ngày.
Dãy nhà trọ lọt thỏm sau bãi giữ xe
Chị Trương Thị Thủy, 39 tuổi, ở khóm 7, thị trấn Đắk Đoa, Gia Lai, mắt buồn hiu, đứng ôm bờ tường thở dài. Tháng 7.2010, chị phát hiện bị ung thư vú và vào Bệnh viện Ung Bướu TP.HCM để phẫu thuật. Mổ xong, trong thời gian chờ vô thuốc, chị phải ra ngoài thuê nhà trọ ở. Chị kể trước đây hai vợ chồng làm việc chăm chỉ nên gia đình sống khá ổn với 2 đứa con còn tuổi đến trường. Nhưng từ khi chị bị bệnh tới giờ, cả nhà rơi vào cảnh túng quẫn, tất cả chỉ mình chồng gánh vác. Mới 5 tháng chữa trị mà đã hết 200 triệu đồng. Hiện tại còn 2 liều thuốc nữa. Tới kỳ vô thuốc, nếu chưa xoay được tiền, gia đình chị lại phải đi vay nóng với lãi suất cao. Đã nhiều lần chị tính buông xuôi, nhưng chồng chị dứt khoát bảo còn nước còn tát.
Video đang HOT
Ở khu nhà trọ này không chỉ có các BN ở nhiều tỉnh như Bình Thuận, Gia Lai, Cà Mau, Sóc Trăng… mà còn có những BN đến từ Campuchia. Như bà Chum Sa Roelirn, 51 tuổi, ở Tà Kheo, Campuchia, bị ung thư tử cung. Bà và người em gái đã ở phòng trọ này hơn 3 tháng. Hai chị em không đủ tiền ăn, thường xuyên phải xin cơm của bếp ăn từ thiện trong bệnh viện. Cũng giống chị Thủy, nhiều lúc bà muốn buông xuôi vì kinh tế gia đình đã cạn kiệt…
Những người không mong Tết
Nếu như ở những phòng trọ cho BN ung thư chỉ đủ sức chứa 2 người/phòng thì phòng dành cho BN tim ở bao nhiêu người cũng được. Trên đường Sư Vạn Hạnh (nối dài), P.12, Q.10, TP.HCM có hơn 20 nhà trọ, trung bình mỗi nhà rộng chưa đầy 40m2, được chia ra làm 10 phòng, tất cả chung một nhà vệ sinh và phòng tắm. Ở đây chủ yếu là những BN tim thuê. Trong hẻm 147, cứ mỗi nhà, bên dưới là quán ăn, bên trên cho BN thuê, một ngày 70 ngàn đồng. Những BN này ở tập thể, không có giường, mỗi người được chủ nhà phát cho một chiếc chiếu, một cái gối và tấm chăn mỏng.
Chị Nguyễn Thị Phượng, 37 tuổi, quê Bình Phước, bảo cả 2 lầu với gần 40 người mà chỉ có một nhà vệ sinh, một nhà tắm chung nhau. Chị bị bệnh tim, vừa mổ xong, hết 100 triệu đồng. Nhà chỉ làm rẫy, có bao nhiêu tiền đổ cho chị chữa bệnh hết rồi. Nay mỗi lần tái khám chị chỉ dám đi một mình cho đỡ tốn kém. Còn chị Hiền, quê Vĩnh Long, đưa con đi chữa bệnh tim. Hai mẹ con ra thuê nhà, một ngày mất 80 ngàn đồng, vậy mà cuộc sống vẫn giật gấu vá vai…
Tết đã cận kề, trong khi người dân TP nô nức đi sắm tết, thì trong những khu nhà trọ của BN nghèo, không khí vẫn trầm lắng, u ám. Họ không dám mong chờ tết…
Theo Thanh Niên
Bi kịch sau đêm Noel "dạt nhà"!
Giờ đây, Thủy đã không còn khả năng lập gia đình (Ảnh: minh họa)
Sau đêm Noel, ngoài thông tin về những con số giật mình về những vụ tai nạn giao thông, ông bạn là bác sĩ đang công tác tại Bệnh viện phụ sản Trung ương "lắc đầu thè lưỡi" bảo một chuyện mà mọi người ít quan tâm là có bao nhiêu cô gái mang niềm ân hận sau đêm Noel "dạt nhà"?.
Một thời mê muội
Vị bác sĩ cho biết, 3 năm trước đây, ông day dứt về một trường hợp một cô gái mới 17 tuổi đi phá thai chui ở phòng khám và bị nhiễm khuẩn, đến khi khám tại bệnh viện thì đã muộn: Cô gái không bao giờ còn có thể làm mẹ được nữa. ân hận cũng không thể giúp cô quay lại quá khứ được nữa.
Theo địa chỉ vị bác sĩ này cung cấp, tôi tìm đến nhà Thủy ở khu vực Đầm Trấu. Cô gái mới ngoài 20 tuổi, có vóc dáng cao ráo và nước da trắng ngần. Gặp tôi khi Thủy vẫn còn phảng phất khói bay của những đêm cách đây 3 năm. Cô bảo cứ sắp đến Noel là em lại dấy lên trong lòng cảm giác day dứt, ân hận. Nhìn những đôi đang yêu tíu tít chuẩn bị cho lễ Giáng sinh mà tim em đau thắt. Mọi chuyện cũng chỉ bắt đầu từ một đêm Noel cách đây hai năm...
Hồi đó, Thủy mới chỉ là cô gái 18 tuổi vừa rời khỏi vòng tay của gia đình và lần đầu tiên trong đời được đón Noel. Đêm đó, Thủy được một bạn trai (sau này mới biết là con nghiện) rủ vào một quán bar trên đường Trường Chinh. Lần đầu vào thấy toàn là thanh niên, trai thì đầu xanh, đầu vàng, gái thì áo hở ngực. Có những đôi nhảy xoắn xít trong những tư thế kích động, hoặc cứ chúi vào loa, lắc điên cuồng. Thủy được được bạn cho uống một viên thuốc nhỏ màu hồng, một cảm giác lạ chưa từng có sau khi nghe nhạc mạnh.
Thủy bắt đầu thác loạn tập thể với những người mà tên của họ cô cũng không biết (Ảnh: minh họa)
Sau lần đó Thủy thích thú, lên bar thường xuyên hơn. Vì a dua với chúng bạn, cô bắt đầu chuyển sang dùng rượu mạnh, rồi thuốc lắc, thác loạn tập thể với những người mà tên của họ cô cũng không biết. Có những hôm Thủy say "bay" cùng đám bạn gần hai ngày trong nhà nghỉ, không ăn không ngủ chỉ đến lúc giã thuốc mới thôi. Thủy sẽ không bao giờ tỉnh ngộ, nếu như không có một lần khi cả nhóm đang thác loạn thì bị lực lượng công an ập vào bắt giữ. Vụ việc ầm ĩ đến tai nhà trường và gia đình. Ai cũng biết về việc làm điên rồ của Thủy, cô bị đuổi học. Nhưng điều đó không khiến cô thấy đau đớn bằng việc phát hiện mình sau khi nhiễm trùng vùng kín, Thủy còn bị căn bệnh thế kỷ, khi được đưa đi xét nghiệm máu tại cơ quan điều tra.
Từ khi bị bắt giữ đến lúc được tha về, Thủy không còn ý thức được bất cứ việc làm nào của mình nữa. Chỉ khi còn lại một mình, Thủy mới thấy đau đớn tột cùng. Giờ đây cô mới thấy thật sự yêu quý cuộc sống, mới thấy hối hận khi không nghe lời khuyên can của cha mẹ và tiếc cho những tháng ngày tươi đẹp khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Cô cay đắng khi nhận ra rằng, cô đã khép lại cánh cửa tương lai của chính mình.
Sau mùa Noel năm nay, ai có thể chắc chắn rằng bi kịch này không xảy ra với những cô gái như Thủy? Thủy bảo, anh có thể đưa câu chuyện của em lên báo để cô gái nào đang dự tính cho một Noel hết mình như em biết sợ mà dừng lại đúng lúc.
"Kịch bản" đêm điên rồ
Tôi và Vũ biết nhau dễ non chục năm nay. Vũ nổi tiếng với những "ngón nghề" chơi độc nhất vô nhị. Đã ngoài bốn sập (40 tuổi) nhưng Vũ vẫn chẳng chịu lấy vợ sinh con. Lúc nào gã cũng "chung thuỷ" với cái đầu gọt trọc, đỉnh đầu phía trước trắng như lông lợn cạo, phần gáy phía sau cắt tỉa hình cây thông nom rất bắt mắt. "Cả năm mới có một ngày, dại gì mà không chơi tới bến", gã cười bảo tôi.
Vũ toác miệng cười nham nhở và bắt đầu thao thao với tôi về cái phương án tối ưu cho bữa tiệc tình ái đêm Noel của "phi đội mạnh" do gã làm "cơ trưởng". Hơn 1h thuyết trình, cái gọi là danh sách những nơi vinh dự sẽ được Vũ và lũ bạn "hạ cánh" trong đêm Giáng sinh lùng nhùng một mớ từ nhà hàng X đến vũ trường Y, và dĩ nhiên không thể thiếu nơi quan trọng nhất, "bến đáp" cuối cùng: Khách sạn. Để chuẩn bị cho đêm ăn chơi, Vũ và nhóm bạn đã thuê trọn cả tầng 7 một khách sạn sang trọng nhưng bình yên cách Hà Nội 30 km cho 20 mạng (10 nam, 10 nữ) gồm 1 phòng lớn hội trường chính chơi nhạc, bay lắc cho cả bọn và 10 phòng nhỏ dành để sập -ke và sập tình - màn cuối cùng cho cuộc vui. Giá tiền phòng dù đặt trước nhưng vẫn bị đội lên gấp đôi: 1, 5 triệu đồng/phòng. "Như thế vẫn còn là rẻ, giờ mà thuê nó chém gấp ba", Vũ bảo. Theo Vũ, nhiều nhà nghỉ còn không cho đặt trước, "găm" phòng đợi lúc đó mới chặt khách tới bến.
Dường như đám dân chơi thường gặp nhau ở một điểm là thác loạn. Không chỉ có Vũ mà rất nhiều thanh niên khác, trong những ngày này như con thiêu thân, rốt ráo vạch sẵn ra cho mình một kịch bản giống hệt nhau như phải đặt trước tất cả mọi thứ ít nhất ba ngày trước đêm Noel, nếu không muốn nhận câu quen thuộc "hết chỗ". Ngay thời gian này, quán cafe trung tâm, những sàn nhảy có tiếng, những bar quen thuộc và những khách sạn đình đám nhất...đều có thông báo hết bàn /hết - phòng/hết chỗ. Một cảnh không lấy gì làm ngạc nhiên ở Hà thành trong những dịp cuối năm. Tôi thoáng buồn nhớ gương mặt của Thuỷ, thiếu nữ một thời sa ngã nay đã không còn khả năng lập gia đình.
Theo Đời sống & Pháp luật
Nhức nhối nạn vứt... con (Kì II) Cảnh nữ công nhân ôm con chờ người yêu, chờ chồng là hình ảnh thường thấy ở các khu nhà trọ. "Mỗi khu nhà trọ đều có 1-2 nữ công nhân có con bị người yêu hoặc chồng bỏ rơi" - một cán bộ phụ nữ ở Bình Dương cho biết Kì II: Khu trọ "vọng phu" "Biết là ở chung với nhau...