Những khác biệt giữa vợ và bồ
Các cặp đôi chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa hôn nhân hãy chuẩn bị tinh thần nhé, các bạn sẽ phải đối diện với những khác biệt vô cùng bất ngờ của trước và sau khi kết hôn:
Khi trở thành vợ chồng có lẽ các cặp đôi mới có nhiều cơ hội để thấu hiểu đối phương hơn. Trong cuộc sống hôn nhân những lời nói như “anh yêu em” hay “em yêu anh” cũng xuất hiện ít hơn, đôi khi còn mang sắc thái miễn cưỡng. Tuy nhiên, không vì thế mà tình cảm của họ vơi dần. Nhiều cặp thực tế chuộng cách thể hiện tình yêu bằng hành động, thay vì lời nói.
Ảnh: Internet
Khi đang yêu nhau, các cặp đôi thường dồn toàn tâm toàn ý để lo lắng, lắng nghe, chia sẻ những vấn đề mà đối phương nói với mình. Còn khi họ đã cưới nhau thì mọi lời nói của nửa kia thường được nghe theo kiểu “ nước đổ lá khoai” và ậm ờ cho xong.
Thường thì sau kết hôn, những bữa tối lãng mạn không còn là buổi hẹn hò trong nhà hàng sang trọng, mà đơn giản chỉ là ngồi bên nhau, nhâm nhi tách cà phê nóng hổi và tán gẫu.
Đặc biệt, trước khi kết hôn, các chị em thường mất hàng giờ để trang điểm và lựa chọn cho mình rất nhiều loại trang phục để đi hẹn hò với người yêu. Ngược lại, sau khi họ đã kết hôn, chỉ cần một khuôn mặt mộc và trang phục thoải mái là đủ một buổi hẹn với ông xã.
Video đang HOT
Lúc đang yêu đương, các chàng trai thường rất thích âu yếm bạn gái của mình. Nhưng khi đã kết hôn, gần như những cử chỉ âu yếm, vuốt ve chỉ còn trong dĩ vãng mà thôi.
Khi còn yêu đương, đa phần cánh đàn ông thường muốn tỏ vẻ ga lăng, lịch sự khi họ nhận thanh toán những khoản chi phí cho mỗi cuộc hẹn hò của mình… Còn khi đã cưới về làm vợ thì việc ghi điểm với đối phương không còn quan trọng nữa.
Lúc còn yêu đương, các cặp đôi luôn gắng sức mình để chiều chuộng theo ước muốn, sở thích của người mình yêu. Còn khi đã cưới tất cả những điều trước kia họ có thể chiều được đối phương thì giờ đều trở thành “vớ vẩn”, “anh không làm” hay “em không làm”.
Khi đang yêu, các cặp đôi rất hay ghi nhớ chi tiết về ngày kỉ niệm giữa hai người và họ thường tặng cho nhau những món quà để tạo sự bất ngờ, lúc đó thật lãng mạn và hạnh phúc.
Còn khi đã cưới nhau rồi thì chỉ có các quý bà hi vọng, chờ đợi chồng dành cho mình sự bất ngờ nào đó mà thôi. Rồi cuối cùng họ phải thất vọng tràn trề vì đến ngày sinh nhật của vợ, chồng cũng quên chứ đừng nói đến ngày kỉ niệm.
Theo Phunutoday
Hay là mình chia tay, để thấy cần nhau đến nhường nào?
Có lẽ, điều gì càng dễ có được càng khiến con người ta thiếu trân trọng. Điều gì càng dễ nắm thì rất dễ buông bỏ, không chút thương tâm.
(Ảnh minh hoạ).
Ngày ấy, khi chưa biết gì về tình yêu, anh nói anh thích tôi và rồi tôi cũng thích anh.
Thế là chúng tôi quen nhau, nhanh như một bản nhạc không hề có phút dạo đầu.
Nhưng suốt khoảng thời gian ấy, tôi vẫn luôn có cảm giác chúng tôi rất xa lạ, không đồng điệu trong cảm xúc, giống như không là gì của nhau. Mọi thứ vẫn diễn ra như cái ngày mà chúng tôi chưa biết gì về nhau.
Tôi không cảm nhận được tình yêu mà anh nói. Hơi ấm của anh, sự quan tâm của anh, một chút thôi tôi cũng chưa hề cảm nhận được. Anh cũng không bao giờ thắc mắc về những điều tôi làm, những chuyện xảy ra xung quanh tôi. Chỉ vỏn vẹn mỗi tối tôi nhận được tin nhắn chúc ngủ ngon của anh. Rồi thôi. Mỗi khi anh buồn mệt, anh cần tôi, thì anh nói. Còn không thì anh lại lặng im, bỏ mặc tôi chờ đợi. Mối quan hệ ấy cứ ngày này qua ngày khác, vẫn cứ tiếp tục với những câu chuyện dường như cũ rích, cứ vậy và tôi chẳng hề thấy ổn chút nào.
Và thế, tôi quyết định rời xa anh. Vào một ngày mưa, tôi buông bỏ đôi tay ấy. Trong thâm tâm, tôi nghĩ rằng khoảng cách sẽ là thước đo để chúng tôi nhận ra được vị trí của nhau, thấy cần nhau đến nhường nào.
Không một lời chia tay, không một sự báo trước. Chiều hôm đó tôi đứng từ xa nhìn anh rất lâu, nước mắt ướt đẫm, tôi rời thành phố này.
Mọi quyết định đều có khi đúng hoặc có khi sai. Và lần này, tôi thất bại. Anh vẫn đi bên một người con gái khác, không phải tôi. Dù rằng cạnh anh đã có người vợ yêu anh hết lòng.
Anh vẫn đi bên một người con gái khác. Cho dù cạnh anh có một nhân tình cuồng si anh suốt bao tháng qua như tôi. Tôi mỉm cười. Bầu trời nhạt đi như có thứ gì đó rất long lanh, mờ dần... Có lẽ, điều gì càng dễ có được càng khiến con người ta thiếu trân trọng. Điều gì càng dễ nắm thì rất dễ buông bỏ, không chút thương tâm.
Tôi nhận ra một điều, trước khi đặt một ai đó vào vị trí quan trọng trong lòng, hay chuẩn bị tinh thần thật kĩ vì người ta có thể làm bạn đau bất cứ lúc nào. Có những mối quan hệ tự thấy không có hy vọng thì đừng hy vọng nữa, đã không quan trọng thì đừng chờ đợi nữa, không có niềm tin thì không thể bắt đầu.
Sau tất cả tôi nhận ra mối quan hệ ấy là nửa vời, có lẽ đừng nên bao giờ tồn tại. Bởi ngay từ khi bắt đầu tôi chỉ là lựa chọn sau cùng của anh, hoặc có hoặc không cũng được. Không danh phận, chỉ câm lặng bên anh với tư cách nhân tình.
Và có lẽ, tôi chẳng nên lưu luyến gì về một mối quan hệ như vậy, về một người tham lam, về một người ích kỷ, ích kỷ với chính tôi. Người anh nói thương yêu. Yêu thương là khờ dại, hoặc chưa bắt đầu đã kết thúc, hoặc lại khởi đầu cho một mối quan hệ mới, hạnh phúc mới.
"Có những mối quan hệ, tự thấy không có hy vọng thì đừng nên chờ đợi, không có niềm tin thì đừng nên bắt đầu... "
Theo Tinmoi24.vn
Vừa rước dâu, cô em chồng đứng giữa buồng cưới nói một câu làm tôi chết điếng Tôi còn chưa biết trả lời mẹ chồng thế nào thì cô em chồng ở đâu chạy vào. Em bĩu môi buông một câu 'cô dâu không xứng với cái buồng này. Đúng là chuột sa chĩnh gạo'. Tôi cố gắng học lắm mà sao việc học của tôi chẳng ra gì. Mùa thi năm ấy tôi chẳng đậu trường nào, đành ở...