Những hành động quái lạ của mẹ chồng khiến con dâu bất lực
Nhặt giẻ lau nhà lên lau tay, lấy rèm cửa để lau mặt và lấy giẻ lau bàn để xoa đầu cho cháu là những hàng động quái dị mà mẹ chồng tôi vẫn làm một cách hồn nhiên.
Nhà chồng tôi không nghèo, cũng không phải ở vùng xa xôi hẻo lánh nào cả, thế nhưng mẹ chồng tôi lại có tư duy và lối sống cực kỳ quái dị mà như nhiều người nhận xét là bẩn.
Ngày mới cưới, do vợ chồng tôi đi làm xa nhà hơn 30 chục cây số nên chúng tôi thuê nhà ở gần công ty, thi thoảng mới về nhà nên cũng chỉ loáng thoáng thấy mẹ tôi sống quá luộm thuộm và không được sạch sẽ. Nhưng từ khi tôi sinh cháu đầu lòng, chúng tôi chuyển về làm gần và ở chung với bố mẹ. Ngày ngày tiếp xúc, tôi phát sợ với lối sống của mẹ. Những ngày đầu, tôi còn mắt tròn mắt dẹt khi thấy mẹ thản nhiên nhặt giẻ lau nhà lên lau tay; đi nắng về mồ hôi nhễ nhại, bước vừa vào tới cửa nhà là mẹ vơ rèm cửa miết một đường dài từ trán xuống cằm cho thoáng; quần áo thì cứ hai ngày mới thay giặt vì hai ngày mới tắm, kể cả là mùa hè.
Những thói quen của mẹ chồng thôi khiến tôi không thể chịu được (Ảnh minh họa: IT)
Nếu chỉ là những thói quen cá nhân của mẹ, có lẽ tôi đã không đau đầu đến thế này. Nhưng mẹ lại áp dụng hoàn toàn tư duy và lối sống đó vào việc sinh hoạt trong nhà và chăm cháu khiến tôi chịu hết ức chế này đến ức chế khác.
Ở nhà, hễ có ăn uống gì do mẹ làm là tôi thấp thỏm về tình trạng vệ sinh cơ bản. Ăn cá vẫn còn ruột, gọt hoa quả bằng dao thái thịt sống, lấy giẻ lau bàn lau bát đũa… gần như là những việc thường xuyên tôi chứng kiến, dù có nhắc nhở nhưng không thành công, thậm chí còn bị mắng thêm vì tội: “Mày cứ vẽ vời lắm chuyện, nhà này mấy chục năm nay sống như thế có sao đâu, chúng mày bây giờ cái gì cũng kiêng với khem”. Sau mỗi lần như thế tôi lại đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Buồn nhất là mỗi lần đi làm về thấy con cái nhếch nhác bẩn thỉu, hôm thì thấy con bò lăn lê ngoài sân chơi với chó mèo, hôm lại thấy ngồi chễm chệ trên đống đất cát (nhà tôi đang sửa sang nên có đống cát to ở cổng), đất cát dính đầy tai đầy mồm, bữa thấy bà đang lau mặt, xoa đầu cho cháu bằng giẻ lau bàn ăn.
Đặc biệt, có lần tôi thấy bà đang lau nhà, để cháu ngồi chơi cạnh xô nước lau nhà, bà còn “cẩn thận” dúi thêm cho cháu cái cốc nhựa để cháu có cái vừa nghịch vừa uống nước. Bực qua tôi có trách bà một hai câu thì bà giận dỗi m.ỉa m.ai tôi cả ngày: “Vâng, các anh chị bây giờ thì hiện đại, giỏi giang rồi. Thế mà con các anh chị vẫn còi cọc ốm đau suốt, còn ngày xưa tôi lạc hậu, cổ hủ nên nuôi chồng chị phàm phạp ra”. Chồng tôi khi nghe tôi kể lại cũng chỉ chẹp miệng rồi bảo thôi chấp gì bà, người có t.uổi rồi thường hay thế, có bà trông cháu cho là tốt lắm rồi, đòi hỏi gì nữa.
Video đang HOT
Tôi ngậm ngùi chấp nhận thực tế mà lòng xót con vô cùng, từ ngày về ở với ông bà, con tôi thường xuyên ốm yếu, còi cọc. Công việc của tôi cũng bận rộn, không thể đi muộn về sớm chăm con. Vừa mới hôm qua, khi tôi đang bận rộn với việc kiểm hàng trong kho thì chồng tôi gọi điện. Linh tính mách bảo tôi có điều gì không ổn vì tầm giờ này nếu không có việc đột xuất anh sẽ không gọi. Vừa nghe máy tai tôi đã ù đi: “Con đau bụng dữ dội phải nhập viện, em vào khoa cấp cứu bệnh viện huyện ngay đi”.
Đến nơi, nghe chuyện mọi người kể lại mà tôi tím tái mặt mày, vừa xót con vừa giận mẹ chồng. Thì ra bà biết cháu thích chơi trên bãi cát ở cổng nên thả cháu ngồi trên đó chơi, bát xôi rồi hoa quả, kẹo bánh cho cháu ăn cũng để cạnh đấy luôn. Trong lúc bà tranh thủ vào nhà làm việc riêng thì cháu bò xuống lấy xôi trộn với đất cát cho vào mồm, kẹo mút cũng lấm lem đất, lúc sau con bị nghẹn ứ rồi không hiểu sao đau bụng dữ dội…
Nhìn con mê man trong phòng bệnh tôi vô cùng sót xa (Ảnh minh họa: IT)
Vào viện kiểm tra các bác sĩ kết luận con ăn uống mất vệ sinh nên bị nhiễm giun, lượng giun gấp đôi gấp ba trẻ bình thường, gây rối loạn tiêu hóa cấp. Vợ chồng tôi nghe xong mà điếng người, nhìn mẹ chồng đầy trách móc, không nghĩ hậu quả của việc qua loa, đại khái lại nghiêm trọng đến thế.
Mẹ chồng tôi cũng hiểu lý do, nhưng bà lại không chịu sửa đổi hay rút kinh nghiệm, mà đùng đùng tự ái. Trong lúc chúng tôi vẫn rối bời vì chăm con ở viện thì bà thông báo lạnh lùng chúng tôi đi thuê ô sin trông con, bà nhất định không trông cháu nữa.
Chúng tôi giờ tiến thoái lưỡng nan quá, mẹ đẻ tôi ở xa không thể giúp, mẹ chồng ở gần không chịu giúp, thuê ô sin vừa tốn t.iền vừa mang tiếng. Chồng tôi bảo tôi đi xin lỗi mẹ chồng để bà hồi tâm chuyển ý nhưng tôi không thể mở mồm vì thấy mình không có lỗi. Ai cho tôi lời khuyên?
Theo danviet.vn
Mẹ chồng đã hất đổ cả mâm cơm ngay ngày đầu tiên em về làm dâu chỉ vì em lỡ miệng nói câu này
Em biết là mình sai, nhưng mẹ chồng em rõ ràng cũng đâu có vừa.
Em và chồng mới cưới ngày hôm qua các anh chị ạ. Yêu nhau 3 năm, tụi em mới chính thức được về chung một nhà, ngủ chung một giường. Chẳng phải tụi em muốn yêu lâu đâu vì tụi em đòi cưới khi yêu nhau mới có nửa năm thôi.
Cũng có đến mấy lần tụi em đòi chia tay nhưng rồi không lam được vì quá yêu nhau. Thậm chí trong khoảng thời gian đó, em còn phải cắn răng bỏ đi một đ.ứa b.é mới tượng hình được 2 tháng t.uổi thôi. Tất cả mọi điều đó là do chính mẹ anh, hiện giờ là mẹ chồng em.
Mẹ chồng em là một người phụ nữ sắc sảo, ăn nói đanh đá, có câu cú đàng hoàng. Ai tiếp xúc với bà đều có chung một cảm giác là sợ sệt vì bà khá hung dữ. Ngay cả bố chồng em cũng thường xuyên bị vợ mắng. Chồng em cũng thuộc kiểu đàn ông sợ mẹ nên chẳng dám ý kiến gì.
Thậm chí trong khoảng thời gian đó, em còn phải cắn răng bỏ đi một đ.ứa b.é mới tượng hình được 2 tháng t.uổi thôi. (Ảnh minh họa)
Hồi em bỏ thai, em hận anh lắm. Chỉ vì mẹ anh nói em có bầu trước, chưa chắc là con anh mà anh đã bắt em bỏ thai. Sau đó anh lại xuống nước, v.an x.in em đừng bỏ anh. Cũng vì em yếu lòng nên mới chấp nhận tha thứ cho anh.
Để cưới được nhau, tụi em cũng phải trải qua một trận đấu tranh sóng gió. Chồng em lần đầu tiên nghe lời em, dọn quần áo giả vờ bỏ nhà đến ở với em. Thấy thế, mẹ chồng em mới miễn cưỡng cho cưới để không bị mất con trai.
Nhưng giữa đông đảo quan khách, mẹ chồng em lại thẳng thừng từ chối ly rượu cưới em mời. Bà còn nói thêm: "Uống rượu của cô để mà cô leo lên đầu tôi ngồi à?". Điều đó làm em xấu hổ khủng khiếp với mọi người.
Khi chụp ảnh chung, mẹ chồng em mặt nhăn mày nhó, chẳng chịu đứng chung với vợ chồng em. Đã thế, khi thợ chụp ảnh gợi ý chụp chung cả gia đình, mẹ chồng em còn nói: "Ai cùng gia đình với nó mà chụp". Hỏi thế có tức không ạ?
Mới đêm tân hôn, em còn bị mẹ chồng giáo huấn cho một trận vì cái tội "chốt cửa phòng". Mẹ chồng em nói chốt cửa để làm "chuyện bậy bạ" trong đó hay sao mà chốt kĩ thế? Em đến chịu thua với cái suy nghĩ, hành động của bà.
Để cưới được nhau, tụi em cũng phải trải qua một trận đấu tranh sóng gió. (Ảnh minh họa).
Sáng nay, em phải dậy từ 5 giờ sáng để nấu ăn sáng cho cả nhà. Nhà chồng em mấy mươi năm nay không bao giờ ăn sáng bên ngoài mà chỉ tự nấu ăn. Trước đây mẹ chồng em nấu, giờ có em nên giao lại nhiệm vụ ấy cho em.
Nấu nướng mệt lử, em dọn cơm ra rồi còn phải đi mời bố mẹ chồng xuống ăn cơm. Mẹ chồng em xuống, nhìn qua một lượt rồi lấy đũa gắp bên này, hất bên nọ. Em nhẹ giọng nói: "Mẹ ăn thử xem có ngon không ạ?". Ngay tức thì, mẹ chồng em đốp chát: "Tôi không có gan ăn thử đồ ăn của cô. Lỡ cô đ.ầu đ.ộc tôi thì tôi làm sao biết được?".
Vừa mệt vừa bực mình, em nói luôn: "Con không xấu tính, ác độc như mẹ đâu".
Mẹ chồng em trợn mắt rồi hung hăng hất đổ luôn mâm cơm. Sau đó còn lên cơn đau tim phải nhập viện kiểm tra. Chồng em cũng mắng em một trận vì tội hỗn láo, ăn nói hồ đồ. Em biết là em sai thật nhưng mẹ chồng em cũng đâu có vừa.
Chiều nay mẹ chồng em về, chắc em với bà ấy càng khó nhìn mặt nhau. Hay em dọn đồ đi luôn bây giờ mọi người? Chứ chiều thấy em trong nhà, mẹ chồng em lại nổi cơn đau tim nữa thì khổ em với khổ bà quá.
Theo Afamily
Tôi bị chồng túm tay đuổi khỏi nhà vì trong lúc giành vỉ thuốc tránh thai với mẹ chồng tôi đã vô tình khiến bà ngã Tôi đây là con gái nhà giàu, đã hạ mình lấy chồng nghèo khó. Vậy mà vẫn bị chồng và mẹ chồng hắt hủi. Khi lấy chồng, tôi đã không muốn phải sống cùng mẹ chồng. Dù sao cũng là mẹ chồng con dâu, làm sao tránh khỏi những va chạm thường ngày. Ấy vậy mà chồng tôi cương quyết lắm. Anh bảo...