Những đoạn trích khiến bạn phải suy nghĩ
Người đời ai cũng muốn cứu thế giới, lại không ai nghĩ đến một việc đơn giản như giúp mẹ rửa bát.
ảnh minh họa
2. Lúc tôi hơn 53kg, tôi nói tôi muốn gầy còn 48kg, hiện tại tôi 45kg. Lên lớp 11, thành tích tôi ngay cả đứng giữa lớp cũng không được, tôi nói tôi muốn vào trường top 5 của cả nước, hiện tại tôi nhận được thư mời của công ty hàng đầu quốc gia. Hồi lớp 10, ép ngang cũng không ép nổi, tôi nói tôi muốn xoạc chân 180 độ, hiện tại tôi có thể khống chế hai chân mình một góc 200 độ. Bạn nên biết rằng không có việc gì là không thể, trừ khi bạn không muốn. Không có gì là bạn không thể vượt qua, trừ khi bạn lúc nào cũng muốn quay đầu.
3. Nếu ai cũng có thể hiểu bạn, vậy bạn phải bình thường tới mức nào đây?
4. Bạn xứng đáng được ngủ một giấc thật ngon, không cần vì một người đang ngủ say chẳng hề hay biết kia mà mất ngủ thêm nữa.
5. Giữa làn mưa đổ, những đứ.a b.é không ô, chỉ có thể nhắm mắt lại mà tiến về phía trước.
6. Một ngày nào đó, những góc cạnh trong bạn sẽ bị thế giới bào mòn, bạn sẽ nhổ hết những cái gai trên người, bạn sẽ học được cách mỉm cười với người bạn ghét.
7. Ngày Cá tháng Tư, tôi gửi 100 tin nhắn “Tôi yêu bạn”, nhận được 99 tin cười cợt và 1 tin “Mẹ cũng yêu con”.
Video đang HOT
8. Sự yếu đuối và mạnh mẽ của con người luôn vượt qua tưởng tượng của chính họ. Có đôi khi, tôi có thể yếu đuối đến mức một câu nói thôi cũng nước mắt tràn mi, cũng có đôi khi phát hiện ra, bản thân mình có thể cắn răng mà đi một quãng đường rất dài.
9. Nếu bạn vô cùng muốn một ai đó, vậy hãy để người ấy ra đi, đợi đến khi người ấy trở về tìm bạn, bạn sẽ có được người ấy mãi mãi.
10. Có chịu được cô đơn, mới ôm được náo nhiệt, vào những tháng năm còn có thể cố gắng, đừng chọn cách sống an nhàn.
11. Hướng ngược gió, càng hợp để bay, tôi không sợ ngàn vạn người ngăn cản, chỉ sợ chính bản thân mình đầu hàng.
12. Ba bắt con học, không phải muốn so sánh thành tích của con với người khác, mà vì ba hy vọng tương lai sau này con sẽ có quyền lựa chọn, lựa chọn cho mình một công việc có thời gian, có ý nghĩa, chứ không vì buộc phải mưu sinh.
13. Tất cả mọi việc, đến cuối cùng rồi sẽ tốt đẹp hơn, nếu nó không tốt hơn, vậy chứng minh còn chưa tới cuối cùng.
14. Sợ nhất là cả đời tầm thường, không tiến thủ, còn an ủi bản thân đó là bình thản, đáng ngưỡng mộ.
15. Có đôi khi, “sợ bóng sợ gió” lại là thành ngữ có ý nghĩa nhất trên đời này, nó tốt đẹp hơn gấp trăm lần mấy câu như vui vẻ sung sướng, đầu xuôi đuôi lọt, thuận buồm xuôi gió. Lúc nào cũng vậy, bạn phải có chuẩn bị sẵn tâm lí để biết được cái gọi là “mất đi”.
16. Lòng người là thứ còn đáng sợ hơn cả quỷ thần.
Theo Iblog
Vợ bỏ đi khi thấy chồng lên cơn đau tim đột ngột, sau 4 năm trời tất cả mới hiểu vì sao
Chị căm lặng chịu đựng mặc kệ sự ghẻ lạnh, nhiếc móc của người đời. Họ nói anh mất là vì chị, do chị độc ác vô tâm nhưng 4 năm sau mọi uẩn khúc khi ấy mới được hóa giải.
Suốt những năm qua chị lấy con làm niềm vui, là động lực sống vì nếu không làm như vậy thì chị khó sống nổi khi đi đâu chị cũng nhận được ánh mắt ghẻ lạnh của mọi người. Họ đồn thổi cho chị bao điều, bảo rằng chị có người khác nên muốn chồng chế.t đi cho tự do, có người thì bảo chị má.u lạn.h không thương chồng. Có người lại nói chị muốn có được tài sản mà chồng mình đã gây dựng lên nên mặc kệ anh ấy đa.u đớ.n đến chế.t đi mà không chạy lại đỡ chồng.
Chị nghe nhưng đều câm nín, có ai thấu cho chị có ai biết rằng chị đã đa.u đớ.n đến mức nào. Anh bị bệnh tim bẩm sinh, dù biết vậy chị vẫn yêu vẫn lấy. Chị và anh cùng sát cánh bên nhau bao năm tháng, chia sẻ nhau từng bát cơm, từng đồng bạc lẻ khi còn đi học đại học.
(Ảnh minh họa)
Mỗi lần anh lên cơn đau, chị lại khóc cạn nước mắt. Hai vợ chồng lấy nhau về tích góp mãi mới đủ tiề.n để mổ tim cho anh, nhưng bác sĩ bảo phải giữ gìn không được kích động mạnh vì bệnh của anh nặng khó phẫu thuật khỏi hoàn toàn.
Lấy nhau gần 2 năm chị mới có bầu, khỏi phải nói anh và chị đã hạnh phúc thế nào. Chồng thì có bệnh nặng, vợ thì hiếm muộn, nhưng may sao cuối cùng niềm vui cũng nở nụ cười với anh chị. Thằng bé rất quấn quýt bố ai cho cái gì nó cũng đều chia cho bố hết, kinh tế anh chị ngày 1 khá giả hơn. Chị và anh sống với nhau khá hạnh phúc êm đềm, chỉ có điều khiến chị và anh lo lắng mất anh mất ngủ đó là con trai chị cũng bị bệnh tim như bố nó.
Cho đến 1 ngày, anh nhận được 1 cú điện thoại, có lẽ là từ cơ quan, chẳng hiểu có chuyện gì mà anh lại xúc động và lên cơn đau tim đột ngột. Thấy chồng như vậy, chị đã bế con chạy khỏi nhà khi nó vừa bước ra khỏi phòng tắm. Chị khóc không ra tiếng, tay chân cứ loạng choạng chân nọ bước xọ chân kia. Tay chị run rẩy mãi mới mở được khóa cửa, chị ôm con chạy cách đó mấy nhà để gửi sau đó mới tìm người về giúp chồng.
Anh thấy chị ôm con bỏ đi thì cơn đau càng buồn, càng đau. Người ta đưa anh đi cấp cứu thì đã quá muộn. Anh đã không qua nổi lần đó. Chị khóc như mưa, mấy người đến giúp chồng chị khi đó nhìn chị với ánh mắt căm ghét hơn là cảm thông. Vì khi họ đến đã nghe anh nói:
- Sao em lại bỏ chạy, sao lại không đỡ anh?
Kể từ đó họ nói anh chế.t là do chị, người n hà anh chì chiết chị suốt ngày. Còn chị cứ ngồi trơ ra, chị đau khi đứa con 4 tuổ.i cứ ngày ngày hỏi bố đâu. Nó ngây thơ còn chưa biết chuyện gì, thấy con cứ chơi hồn nhiên chốc chốc lại khóc đòi bố tim chị đau nhói. Đêm đêm chị nhớ chồng nước mắt cứ lăn ướt gối, chị cứ sống vật vờ như 1 cái bóng, ngày ngày chị cứ phải nói dối con. Chị sống trong khổ sở dằn vặt.
(Ảnh minh họa)
Đến khi con chị trưởng thành hơn nó biết bố mình đã mất lúc này nó buồn nó khóc nhưng dù nó cũng đã dần làm quen với việc không có bố bên cạnh. Chị vẫn 1 mình lặng lẽ nuôi con, chưa từng 1 lần chị nghĩ sẽ đi bước nữa. Dù chị vẫn trẻ đẹp, công việc ổn định và rất nhiều người đàn ông quan tâm. Chị khước từ tất cả, giờ chị chỉ muốn làm những điều tốt đẹp nhất cho con. May mắn là con chị phẫu thuật tim thành công nên nó khỏe mạnh hơn trước. Chồng mất lại 1 mình chật vật nuôi con chị vất vả vô cùng.
1 buổi chiều thu sau 4 năm chồng mất, chị đi thăm mộ chồng, chị ngồi trò chuyện với anh, chắc anh cũng hiểu tấm lòng của chị. Chiều hôm đó mẹ chồng chị cũng ra thăm con thấy chị ngồi đó bà cũng không buồn nhìn. Mấy năm nay bà vẫn trách anh mất là do chị. Hôm ấy trước mộ chồng, trước mặt mẹ chồng chị đã khóc:
- Mẹ à! Chồng con, con không thương thì thương ai. Nếu không thương sao con lại chấp nhận yêu và lấy anh ấy khi con biết anh ấy có bệnh. Con và anh ấy sống với nhau thế nào thì mẹ cũng biết rồi, từ hai bàn tay trắng làm nên tất cả. Hôm đó con rất sợ, con hoảng loạn lắm, con bế thằng Bi đi vì con không muốn tuổ.i thơ nó phải ám ảnh, phải nhìn thấy cảnh tượng bố nó đa.u đớ.n, khổ sở như thế. Trong mắt thằng Bi, bố nó là người hùng, bố nó là 1 người có thể làm được tất cả mọi việc. Con không muốn con của con lại phải sống những ngày ngủ cũng không ngon, nửa đêm la hét vì gặp ác mộng như mẹ nó. Hơn nữa lúc ấy nó sắp làm phẫu thuật tim, con sợ nó sẽ không chịu được. Là con thương nó và con biết anh ấy cũng muốn nó sống vui vẻ. Mẹ có hiểu không? Con cũng đa.u đớ.n lắm. Khi đó con thực sự hoảng loạn, mất chồng lại còn bị hiểu nhầm ghẻ lạnh nhưng suốt mấy năm qua con vẫn ráng chịu vì con trai con. Con chẳng mong ai hiểu, chỉ mong mẹ biết tại sao con lại làm như thế.
Mẹ chồng chị nghe xong như vỡ lẽ, bà cũng khóc. Bà thương con trai, thương cháu và... thương cả chị. Nhưng vì sự ích kỷ của mình, nên bao năm qua bà vẫn đổ lỗi cho chị vì bà thấy oan ức quá khi con trai mình chế.t trẻ. Hôm ấy hai người đàn bà ôm nhau khóc, đã 4 năm rồi giờ đây chị mới có thể trút hết nỗi lòng. Dù biết làm vậy là vì con nhưng nhiều đêm chị vẫn tự trách mình rất nhiều vì không đến ôm lấy anh khi đó. Đó cũng là lý do chị im lặng chịu đựng sự sỉ mắng của người đời để thấy lòng dễ chịu hơn. Có lẽ chỉ có những người đã làm mẹ thì mới hiểu tấm lòng của người mẹ nó bao la thế nào.
Theo Một Thế Giới
Ai yêu nhiều hơn, người ấy thua... Người cũ à, cảm ơn anh đã chinh phục em rồi lại phản bội em như thế. Có lẽ cuộc sống của em quá tầm thường và tẻ nhạt đến mức anh là điều duy nhất từ trước đến nay đủ sức mạnh để làm xáo trộn tất cả... Người cũ à! Ngày trước em từng đọc được ở đâu đó một câu...