Những dị nhân “cải biến” cơ thể
Người mèo, người bò sát, dị nhân cắm sừng, ông béo tai rộng, ông nuốt kiếm.
“Người bí hiểm” Paul Lawrence
Paul Lawrence là nhạc sỹ, nghệ sỹ trình diễn đã “cải biến” cơ thể trên diện rộng bao gồm, phẫu thuật cấy sừng, chỉnh tai, đục vô số lỗ trên cơ thể và săm những hình zic-zac trên người. Anh bắt đầu xăm mình từ năm 1992 và tới nay đã có hơn 200 nghệ sỹ từng thực hiện công việc xăm mình trên người anh.
Ngoài ra, anh cũng tham gia các show biểu diễn ảo thuận như làm trò với lửa, điện, dao, nuốt kiếm, khoan vào mũi, nuốt rất nhiều dung dịch khác nhau.
Dị nhân người Hawaii
Kala Kaiwi trông giống hệt một dị nhân với khuôn mặt hoàn toàn nhân tạo. Kaiwi săm mình 75% cơ thể anh, xẻ lưỡi, tự đục 70 lỗ kỳ quặc trên người, cấy silicon lên mặt và kéo tai và kéo mũi. Chưa hết, anh cắm thanh sắt lên đầu. Kaiwi làm việc này bởi anh lấy cảm hứng từ văn hóa thổ dân Hawaii.
Người bò sát
Eric Sprague, người bang Texas, Mỹ đã xẻ lưỡi làm hai và trải qua 700 giờ xăm mình. Anh cũng mài răng cho nhọn, nhuộm lưỡi xanh và kéo giãn màng tai. Anh là một nghệ sỹ biểu diễn các chương trình kỳ quái như ăn lửa, nuốt kiếm.
Ông béo tai rộng
Video đang HOT
Daryl Belmares có đôi tai khổng lồ. Dái tai của ông lớn tới nỗi chúng có thể quấn quanh mặt ông. Ông cũng đã đục một lỗ rộng 14cm ở dái tai và là người đã làm giãn tai rộng nhất thế giới.
Belmares cũng là một người có sở thích đục lỗ trên cơ thể suốt 30 năm qua. Ông coi những hành động này mang tính tâm linh và văn hóa cao.
Người mèo
Dennis Avner được mệnh danh là người mèo, bởi ông tin rằng tổ tiên của mình là một con hổ (theo tục thờ vật tổ). Avner đã săm khắp mình, đục nhiều lỗ trên người, thay đổi diện mạo, phẫu thuật làm nhọn tai, mài răng cho sắc. Ông làm tất cả để giống loài mèo.
Mặc dù có diện mạo kỳ lạ, nhưng Avner vẫn làm công việc bình thường là lập trình viên máy tính. Vị cựu chiến binh hải quân Mỹ bắt mắt này mất năm 2012.
Theo Datviet
Dị nhân gắn 8.000 bát đĩa cổ xưa lên nhà
Không có tiền mua tủ kính trưng bày đồ cổ, ông đem gắn tất cả vào tường, biến ngôi nhà thành tuyệt tác có 1-0-2.
Ông Nguyễn Văn Trường (52 tuổi) ở làng Kiệu Sơn (Chấn Hưng, Vĩnh Tường) có một niềm đam mê vô hạn với những món đồ sành sứ từ xa xưa.
Ngôi nhà ông Trường nhìn từ xa thoáng một nét kiến trúc như cung đình xưa. Trên tường rào có vô vàn bát đĩa cũ, những mảnh gốm vỡ.
Vài chục chiếc cối đá xếp thành hàng. Cánh cổng mái vòm gắn những chiếc bình, chiếc đĩa đủ loại hoa văn:
Từ hoa điểu (chim hoa), thạch trúc (tre trúc và đá), tam hữu (hoa mai, cúc, trúc), tùng hạc (chim hạc và cây tùng), lý ngư (cá chép), phượng vũ (chim phượng), phúc lộc thọ...
Bên trái cổng là ngôi nhà cấp bốn không trát vôi vữa, thay vào đó trên tường gắn những chiếc đĩa thành từng hàng ngay ngắn. Ba cây cột trước nhà gắn chi chít những đồng tiền xu, đồng xèng, khuy áo cũ kỹ...
Niềm đam mê đồ cổ dấy lên trong ông từ khi ông đi khắp nơi mưu sinh bằng nghề sơn rong bàn ghế thuê từ năm 1986, được tiếp xúc nhiều đồ cổ đẹp khiến ông mê mẩn.
Năm 1989, ông Trường lấy vợ, sinh con. Cuộc sống khó khăn, ruộng nương chỉ có vài sào nhưng phần lớn số tiền kiếm được ông đều đổ vào đồ cổ.
'Vợ con ngày ngày nhiếc móc, giận dỗi, phản đối tôi kịch liệt. Hàng xóm cũng cho tôi là khùng, gàn dở. Nhà tranh vách đất, miếng cơm không có mà ăn còn học đòi chơi đồ cổ', giọng ông buồn bã.
Ngày đó, nhà ông Trường vẫn là gian nhà đất cũ kỹ. Hầu hết những đêm trời mưa ông đều phải thức trắng, vừa lấy tơi che cho con, vừa lấy tơi che cho những món đồ cổ.
Người đàn ông này thành thật thú nhận 'yêu đồ cổ hơn vợ rất nhiều lần'. Vì yêu quá mà ông đem cắm sổ đỏ, vay được 8 triệu đồng với lãi 3 phân.
Qua 7 năm, số tiền tăng lên hơn 30 triệu đồng. Con trai ông vừa mới giúp cha trả nợ.
Rồi đến một ngày ông Trường 'Khùng' bỏ luôn nghề sơn, ngày ngày rong ruổi xe máy tàu đi dọc sông Hồng lên Việt Trì, Lào Cai, Yên Bái... săn đồ.
'Hành trình đi nhặt đồ cổ của tôi vất vả lắm. Những trưa nắng chang chang mà mình tôi lăn lộn trên những bãi cát sỏi, nhặt từng mảnh gốm xưa, một chiếc khuy, đồng xu, xèng cũ tôi cũng xem là giá trị lắm.
Ngoài nhặt nhạnh, tôi cũng lân la hỏi chuyện bà con và mua lại những đồ có giá trị', ông chia sẻ.
Ông Trường cho biết, bắt đầu đập tường gắn đĩa từ năm 2005 và mới hoàn tất 'bức tranh' trong tháng này. Chỉ riêng căn nhà đã gắn mất 3.000 chiếc đĩa.
'Nhưng khó khăn nhất với tôi vẫn là không có tiền. Mỗi chuyến đi tôi chưa bao giờ có quá 1 triệu đồng. Phần lớn số tiền này, tôi đều phải bán lúa, vay mượn hay đi ứng trước tiền công.
Chuyến đi nào tôi cũng phải nhịn đói lấy tiền mua đồ cổ. Có những bận, tôi còn chấp nhận làm thuê cho người ta vài ngày đổi lấy những món đồ', ông tâm sự.
Năm 1988, ngôi nhà nhỏ đã không còn đủ sức chứa đồ. Mỗi lần ngắm ông mất nhiều giờ lục ra, sắp xếp lại.
Rồi ông nảy ra ý định gắn đồ cổ vào tường rào, sau đó làm vào hon non bộ, cuối cùng mới có ý định đập tường nhà, gắn đồ xưa.Công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ nên chỉ có mình ông làm.
Mất 15 năm thì ông hoàn thành 'bức tranh' của mình với tổng cộng hơn 8.000 chiếc đĩa, 90kg xèng, 20kg tiền xu, hơn 20kg các loại khuy áo bằng đồng, bằng đá, và còn vô vàn những mảnh gốm vỡ khác.
'Bây giờ các con tôi đã trưởng thành. Gánh nặng cơm áo gạo tiền vẫn lớn nhưng không đè nặng như xưa. Ban ngày tôi vẫn tiếp tục săn tìm đồ cổ.
Ban đêm tôi lại tiếp tục công việc gắn đồ cổ. Để làm hết mọi ngóc ngách trong nhà sẽ phải mất khoảng 7 năm nữa', người nông dân chơi đồ cổ xưa ước tính.
Theo Datviet
Dị nhân xơi hết con cừu, nghiện ăn bóng đèn, sắt Đối với 'ngài xơi tuốt' Salim Haini thìbóng đèn, cốc nhựa, cây nến hay đinh sắt là những món vô cùng khoái khẩu. Anh Salim Haini (28 tuổi) đến từ Algeria, một quốc gia ở Bắc Phi được ghi tên vào sách kỷ lục Guiness của thế giới với danh hiệu là người đàn ông có thể ăn được mọi thứ. Từ nhỏ,...