Những dấu chấm hỏi không có lời đáp
Chỉ một cái click chuột trong vietnamsingle đã thay đổi cuộc sống của em hai năm qua. Em đã biết khóc vì những nỗi nhớ thương, biết mong chờ những cuộc gọi, những dòng tin nhắn từ bên kia bờ đại dương.
Thời gian cứ như thế trôi đi, 8 tháng sau anh từ Úc về VN gặp em. Những bỡ ngỡ của cuộc gặp gỡ của 2 con người bước ra từ thế giới của Yahoo!messenger. Nơi hẹn hò đầu tiên của mình là bến Ninh Kiều – TPCT, em đã không nén lại được những dòng cảm xúc, em đã bật khóc khi anh ôm chặt lấy em. Làm sao em quên được tháng ngày mình có nhau, những buổi tối lang thang ở bến Ninh Kiều, em – anh dắt những em bé bán vé số đi mua quần áo, giày dép,… Rồi những tiếng cười vui, những câu chuyện vu vơ anh kể em nghe. Anh về rồi anh cũng phải đi, vì cuộc sống vì nhiều lý do khác mà em – anh không thể là một trong những ngày ngắn ngủi anh về VN. Anh đi rồi, linh cảm của người con gái đã cho em biết khoảng cách về địa lý dần trở thành khoảng cách lòng giữa em và anh. Anh không còn quan tâm nhiều đến em nữa, những cuộc điện thoại, những tin nhắn cũng ít dần. Em và anh cứ như 2 đường song song. Em vẫn mong mỗi ngày như những ngày trước, em nhận được từ anh những câu hỏi “Em về nhà chưa?, em đã ăn cơm chưa…?” và những cái ôm, những nụ hôn trên Yahoo! Messenger, nếu hôm nào nhớ nhau lắm thì được ngắm nhìn người mình yêu thương qua webcam. Với em như vậy là đủ rồi.
Giờ đây mọi thứ đã không như em mơ, tất cả sẽ là những ký ức mà em khó có thể quên được, cũng như em khó có thể quên anh, quên một người đã dối gian trong tình yêu của em. Em thật sự bị sốc khi biết những sự thật về anh, về một con người em đã từng yêu hơn cả bản thân mình. Anh đã có người đầu ấp tai gối mà vẫn lừa dối em. Em đã học ra được một điều: khi nhận xét về một người đừng vội vàng kết luận chỉ vì cái dáng vẻ bên ngoài và những cử chỉ nhân từ độ lượng giả tạo. Giây phút này đây, bạn gái của anh sẽ là một người khác, không phải em nữa. Cảm giác như có điều gì đó cứ âm ĩ trong lòng em, nỗi đau này chỉ mình em biết. Yêu anh, em không đòi hỏi điều gì, em chỉ cần tình yêu của anh, những lời anh đã nói giờ đây anh còn nhớ hay đã quên mất rồi. Trái tim em cứ thắt lại mỗi khi nghĩ về những ký ức anh đã cùng em bước qua. Mình chỉ là hai con người xa lạ vô tình bước qua nhau thôi phải không anh?. Dẫu có chia tay nhau thì cũng chẳng có gì gọi là đau khổ với anh. Nhưng với em, đó là những ngày dài vật vã với bao nỗi nhớ và những đắng cay. Phía sau một tình yêu!. Mọi thứ còn lại chỉ là nước mắt. Có những thứ không thể thay đổi được thì em sẽ tập chấp nhận nó mà không hề tiếc nuối cũng như em đang tập mất đi một niềm tin. Một thời em cứ mãi chạy theo anh, chạy theo một cuộc tình online không trọn vẹn. Em đã yêu anh, em yêu giọng nói, tiếng cười, & tất cả những gì thuộc về anh.
Video đang HOT
Dẫu biết rằng đắng cay & ngọt ngào là hai mặt của tình yêu, không chỉ có những nụ cười mà còn có cả những giọt nước mắt. Và tất cả anh đã cho em được nếm trải. Có bao giờ anh đặt mình vào vị trí của em để hiểu cho những cảm giác của riêng em không anh. Vì yêu anh, em đã làm Mẹ phải khóc, làm Ba phải tức giận. Khi em nói chia tay, anh không một lời níu giữ lại. Mất em rồi anh có buồn không hay một ngày rồi hai ngày sau cuộc sống của anh sẽ trở lại bình thường. Dù em biết khi em chia tay anh thì mình sẽ khó có thể làm bạn và sẽ không bao giờ mình gặp lại nhau. Em chấp nhận điều đó vì em không thể sống mãi trong nước mắt, em dã quá mỏi mệt. Gặp anh trong cuộc đời này như một định mệnh. Định mênh đã xui khiến như thế, khó mà thay đổi được….Em đã từng si mê, từng tin vào những gì anh nói, một năm, hai năm, ba năm rồi sẽ là bao nhiêu năm cho những đợi chờ ngày anh trở về bên em, những ngóng trông về miền hạnh phúc của em và anh giờ đây chỉ là ảo tưởng. Ngày mai này, song hành cùng em trên bước đường đời là những dấu chấm hỏi về anh không có lời đáp.???
Theo Ngoisao
Đàn ông dịu dàng
Chắc chắn, 100 người đàn ông thì có đến 99,9 anh mong muốn "người ấy" của mình dịu dàng. Nhưng, đâu chỉ các ông mới mong mỏi điều ấy. Cuộc sống hiện đại đã làm thay đổi nhiều điều, trong đó, hình mẫu về một người đàn ông mạnh mẽ, ăn to nói lớn, có vẻ như đã không còn là hấp lực duy nhất.
Ảnh minh họa: GettyImages.com
Là một cô gái tỉnh lẻ rụt rè, lành hiền, chị Minh Thu (Q.Bình Thạnh, TP.HCM) như bước trên mây khi đón nhận tình yêu của một người đàn ông từng trải, lớn hơn chị tám tuổi. Anh Tài, chồng chị Thu, có tính cách rất mạnh mẽ, cương nghị lại xông xáo, giỏi giang. Mọi chuyện trong nhà, chị răm rắp tuân theo "sự chỉ đạo" của chồng. Cuộc sống cứ thế trôi đi trong niềm hạnh phúc chị gói ghém cho gia đình với một người chồng tuy nóng tính, cục cằn nhưng rất mực yêu thương vợ con.
Con cái dần lớn, sự nghiệp của cả hai vợ chồng đã ổn định ở tuổi 40, chị Thu bước vào độ viên mãn của người đàn bà. Nhiều đêm, nằm bên người chồng ngáy pho pho, gác cả đôi chân to như cột đình lên người vợ, chị Thu cố nén tiếng thở dài. Chị chạnh lòng nhớ đến Tấn, anh trưởng phòng mới. Vóc dáng thanh mảnh, nụ cười dễ mến và đặc biệt là giọng nói trầm ấm, kèm những cử chỉ ân cần của Tấn lập tức chiếm được cảm tình của chị em trong phòng. Chưa bao giờ Tấn lớn tiếng với ai, gặp lúc công việc căng thẳng, anh luôn có cách pha trò hóm hỉnh khiến mọi chuyện trở nên nhẹ nhàng. Riêng với chị Thu, Tấn tỏ ra quan tâm nhiều hơn. Thấy chị húng hắng ho, anh lặng lẽ đặt trên bàn chị vỉ Strepsin bạc hà và khẽ nhắc cậu văn thư chỉnh nhiệt độ máy lạnh...
Một lần, tình cờ bắt gặp Tấn đứng lặng người khi nghe tin quê anh bị lũ, chị chợt nao lòng khi thấy cặp kính trắng mờ đi và đôi mắt đỏ hoe của anh. Chẳng biết tự khi nào, hình ảnh Tấn ám ảnh chị mỗi đêm. Chị nghĩ về anh, nhớ giọng nói dịu dàng của anh, mỉm cười một mình khi nghĩ đến câu bông đùa của anh lúc chiều. Giật mình nhận ra mình đang ngoại tình tư tưởng, chị lại tự dằn vặt vì cảm giác có lỗi với chồng. Nhưng đêm đêm, nhìn chồng thỏa mãn lăn ra ngủ, chị lại ứa nước mắt ước ao được gối đầu lên bờ ngực Tấn, được anh âu yếm...
Mặc cho gia đình giục giã chuyện chồng con, Nguyệt Ca (Q.Gò Vấp, TP.HCM) vẫn mải miết theo đuổi niềm đam mê... gỗ. Chỉ đến lúc sang tuổi 33, có trong tay một công ty chế biến gỗ ăn nên làm ra, Nguyệt Ca mới dẫn chú rể về ra mắt. Cô khiến cả nhà té ngửa khi vị hôn phu chính là chàng phó giám đốc phụ trách xuất khẩu của công ty. Điều ba mẹ Nguyệt Ca băn khoăn là cậu con rể tương lai có vẻ ngoài quá lành, ăn nói nhỏ nhẻ như con gái, lại chu đáo từng ly từng tý. "Ai đời vợ thì ăn sóng nói gió, chồng lại củ mỉ cù mì", mẹ Nguyệt Ca càm ràm. Nguyệt Ca lý luận: "Mẹ xem, con có cần một ông chồng tiền đầy túi không? Thời buổi này, phụ nữ bình đẳng với nam giới. Cả con và anh ấy đều làm ra tiền như nhau, nên điều con cần ở người đàn ông của mình là sự dịu dàng yêu thương, sự quan tâm, chia sẻ trách nhiệm trong cuộc sống". Quả thực, Ca rất hạnh phúc khi chồng cô luôn dành cho vợ những ngọt ngào khi ân cần chia sẻ với vợ mọi điều.
Ước muốn được yêu thương với sự dịu dàng từ người chồng của Nguyệt Ca hay chị Thu không là cá biệt. Đã qua rồi cái thời hình mẫu lý tưởng của chị em là người đàn ông mạnh mẽ, tháo vát để có thể làm trụ cột gia đình, giờ đây, họ còn mong muốn một người chồng ân cần, ngọt ngào và lãng mạn. Trong quan hệ vợ chồng, sự dịu dàng như một chất men càng ủ càng nồng. Không gì nuôi dưỡng tình yêu mạnh mẽ hơn chất men ấy.
Theo PNO
Liệu pháp cho tình yêu Chẳng là điều gì to tát, đôi khi chỉ là sự thay đổi nhỏ, một bất ngờ cố ý, là đã đủ để cảm xúc thăng hoa. Sự xa cách Đôi khi, khoảng cách địa lý trong hôn nhân là rất có ích. Một vài ngày xa nhau là liều thuốc tốt cho cuộc sống tình dục. Chỉ có những cuộc gọi điện...