Những con người đã đi qua thương đau thì ít khi dám yêu lại lần nữa…
Nỗi nhớ nào rồi cũng phải dập tắt đi, chỉ mong trong cuộc đời này, em sẽ quên đi được anh, quên đi được một con người đã từng là một phần của em.
Đau khổ đến mấy em cũng có thể chấp nhận nhưng chỉ xin hình bóng của anh đừng mãi tồn tại trong tâm trí em nữa. Người đã rời xa thì chỉ mong người hạnh phúc, chỉ mong người và em nếu còn gặp lại thì hãy lãng tránh nhau đi đừng lưu luyến thêm chi.
Anh!
Thì lại cứ lại hoài niệm về quá khứ xưa cũ kia. Một quãng thời gian của tuổi thanh xuân của em đã từng có anh.
Người đên bên em trong một chiều nắng hạ
Một nụ chười lưu luyến cho tâm trí em đợi mỏi mòn
Người cầm chiếc ô che chở cho em những khi lòng đầy giông bão
Người ở bên cạnh là khi em vấp ngã với những thăng trầm ở ngoài kia
Người xao xuyến, lãng mạn và ấm ấp
Chỉ muốn ôm chặt, ôm chặt nữa và chẳng muốn đành quên.
Video đang HOT
Có lẽ, chia tay là kết cục dành sẵn cho đôi ta chăng? Từng là của nhau, vì nhau mà làm mọi thứ tô đẹp cho tình yêu chúng ta. Từng dành cả thanh xuân để cùng nhau vượt qua bao bão tố của cuộc đời. Từng đi khắp trăm phương bốn bể hẹn hò nhưng rồi cũng có thể rời xa nhau.
Ngày đôi ta khẽ buông tay nhau, ai đi đường riêng của chính mình. Em chẳng nhớ nỗi bao đêm đã khóc vì anh, chẳng đếm nổi bao nhiêu con đường mà ta đã cùng chung lối đi. Lúc đấy, kỷ niệm là thứ có quyền lực nhất sau chia tay, làm việc gì hay đi đâu cũng đều khẽ chạm đến nỗi nhớ mà không hề vơi đi được phần nào. Lúc ấy, chợt nhận ra được rằng thiếu anh là điều không thể.
Khi nhận ra rằng, thiếu đi anh trong cuộc đời của em, thì cũng chẳng còn ai bao dung che chở cho em được nữa. Chẳng còn ai chịu đứng bao nhiêu tiếng đồng hồ đợi chờ em vào những lúc trời đông giá rét, chẳng còn ai vào những buổi tối nấu cho em những bữa ăn ngon, chẳng còn ai chở em dạo quanh phố phường và cũng chẳng còn ai ôm chặt trao cho nhau những nụ hôn nồng.
Cứ ngỡ, tình yêu của chúng ta sẽ bền lâu đến khi già đi, hứa hẹn với nhau về một tương lai xa xôi kia, rồi tự cả hai phải cố gắng thật nhiều để đến bên nhau và xiết chặt tay nhau hơn nữa. Nhưng có lẽ, hết duyên hết phận thì ai nấy đều phải rời xa nhau, chẳng còn ai là của ai nữa. Cứ thế nhẹ nhàng lướt qua nhau.
Nếu sau chia tay, điều em mong muốn cho cả hai là xin đừng nhớ nhung chi nữa. Nỗi nhớ chỉ khiến cho hai ta đau khổ mà chẳng thể lựa chọn tiếp được con đường hạnh phúc riêng mình.
Xin cho em hóa thành bụi, thành cát
Thoáng chốc lướt nhẹ vút qua đời anh
Chẳng cần đọng lại với nhau câu gì
Chỉ một giây rồi lại hóa như không.
Xin cho em hóa chiếc lá khô đã rụng
Nếu có giữ thì cũng có lúc buông
Lại tàn phai và héo úa tựa nào
Chỉ một phút rồi lại khẽ thu rơi.
Cho dù sẽ đau khổ và kỷ niệm sẽ còn đọng lại trong em nhưng chỉ cầu xin anh sẽ thoát ra khỏi được cuộc đời em, sẽ chẳng còn thấy hình bóng của nhau trong thâm tâm này nữa. Khi đã mất đi rồi thì xin đừng là ai của ai đi chăng nữa, chỉ muốn cả đôi bên được tự do và thoải mái đi đôi phần.
Nếu có lúc bất chợt nhớ về nhau, thì hãy mỉm cười bởi vì trong đời này chúng ta đã có duyên gặp nhau rồi lại từng yêu đến thế. Nếu có một chút hối hận hay suy tư đi chăng nữa nhưng xin đừng một phút yếu lòng mà lại quay trở về bên nhau. Bởi khi những con người đã đi qua thương đau thì ít khi người ta dám chấp nhận để yêu lại lần nữa.
Nếu có lúc ta bất chợt gặp nhau ở trên những con đường mà đôi ta từng hẹn hò thì chỉ mong chúng ta sẽ quên nhau và đi qua như những người xa lạ nhé. Chẳng một chút ưu phiền và một chút bận tâm với nhau nữa. Có lẽ đó là sự tàn ác với nhau nhưng cũng chính điều đó sẽ giúp cho đôi ta chẳng còn phiền lòng nữa.
Yêu được thì sẽ buông được, nhớ tới nhau được thì cũng phải quên đi nhau được. Ai cũng yếu đuối với tình cảm của chính mình nhưng hãy mạnh mẽ bởi vì trong cuộc đời này, ai rồi cũng phải chạm vào sự đau thương mất mát ấy, nhưng chính những sự yếu đuối vấp ngã ấy thì ta sẽ lại càng trưởng thành hơn.
Đinh Tuấn Kiệt
Những con người đã đi qua một mối tình sâu đậm...
Chúng ta đều đã đi qua đủ những đổ vỡ và nếm vừa cạn những yêu thương lừa lọc để không còn tin nhiều vào hiện tại và những cảm xúc chóng vánh vẫn còn hoang hoải.... Tim mình vẫn cứ vậy.
Mải miết, suy nghĩ, thay đổi được gì? Dù sao thì chúng ta vẫn phải sống. Sống thật tốt. Không phải để người cũ nhìn thấy hay để người mới của người cũ lo lắng mà là vì chúng ta xứng đáng với những thứ tốt đẹp.
À nay người yêu cũ của chị cưới. Chị không về. Ở nơi đó chắc nghẹn ngào đắng ngắt. Tôi hiểu, tôi biết hôm nay là ngày chị trở lại với bản ngã.
Chị vẫn còn yêu anh nhiều, 20 tuổi, 2 năm trời, vẫn mải miết như thế. Nhìn xem, những stt chị vẫn hoan hoải bản ngã đấy thôi. Bạn bè chẳng ai hiểu những gì chị viết, còn tôi - tôi hiểu.
Tôi biết chị đau như thế nào, tôi biết vết thương đó lớn đến bao nhiêu, và tôi thấu chị đã phải giả vờ ra sao.
Đừng ngạc nhiên, tôi và chị cùng chung một bản ngã. Hai con người nhưng chung một số phận. Chỉ khác là chưa đến lúc tôi cầm trên tay tấm thiệp hồng như chị thôi.
Chị thắc mắc! Đừng hiểu lầm, tôi và người yêu cũ của chị chẳng có chút quan hệ gì cả, chỉ là tôi - có bản ngã giống chị. Tình yêu của chị bắt đầu từ khoảng thời gian chị học cuối cấp - tôi cũng vậy. Hoàn cảnh gia đình hai bên quen biết - tôi cũng thế. Những câu chuyện hàng xóm kể chị đã qua - tôi đang trải. Cả cái lý do xa nhau cũng chẳng khác là bao.
Chị không về. Chị hỏi nếu là tôi, tôi có về? Chợt cười. Tôi cũng không biết, hay là về dự, ăn mặc thật đẹp và lộng lẫy, hoặc sẽ đến cùng với một anh chàng nào đó chăng? Học thuộc bài "người yêu cũ " vá hát tặng hai con người đó. Hoặc mừng đám cưới với phong bì ghi tên "tập thể nyc mừng đám cưới anh chị" rồi quay về tụ tập cùng đám bạn mà kể lể. Hay tự nhốt mình trong phòng, dây dưa dai dẳng với một mớ suy nghĩ cùng nước mắt..... tôi chẳng biết nữa, chẳng biết mình sẽ như thế nào khi cầm trên tay tấm thiệp như chị. Chỉ là thấy đắng trong tim mình.
Nhưng rồi sao. Tim mình vẫn cứ vậy. Mải miết, suy nghĩ, thay đổi được gì? Dù sao thì chúng ta vẫn phải sống. Sống thật tốt. Không phải để người cũ nhìn thấy hay để người mới của người cũ lo lắng mà là vì chúng ta xứng đáng với những thứ tốt đẹp.
Chị vẫn cứ đi, dù đi một mình. Tôi cũng thế. Tôi nhìn chị, thật giống bản thân mình. Thế nên chị hãy cứ bước, thật cẩn thận rồi tôi cũng bước, tôi sẽ nhìn theo, sẽ bước như những gì chị đã và đang bước.
Vẫn sẽ thương như thế, rồi sẽ ổn thôi mà đúng không! Chị đừng buồn quá lâu, dù có phải giả vờ cũng đừng để lộ buồn ra nhé!
Chị và tôi hai mảnh đời giống nhau, kể cả việc thích cái gọi là đ.i.ê.n. chị và tôi là cô gái mạnh mẽ. Nên biết rất rõ cái cách che giấu nỗi buồn. Chị sẽ đau, dày vò ngấm ngầm trong tư tưởng, ăn mòn mỗi khi đêm về một mình. Để rồi sáng hôm sau, khi những giấc ngủ chêh chao đầy mộg mị đã qua, và những giọt ươn ướt nơi khoé mắt đã khô. Lại tiếp tục gồng mìh mà sống, lại cười toẹt ga như chưa từng có yếu mềm...
wendy
Chồng hèn hạ vì 2 triệu đồng mà từ mặt không dám nhận con để rồi 5 năm sau... Hương chợt nghĩ, loài cầm thú nó vẫn còn biết thương con, đằng này là con người, làm bố mà lại hèn hạ sống vô trách nhiệm với chính con của mình... Hóa ra trong khoảng thời gian 5 năm khi mà Hương quên đi nỗi đau để gắng nuôi con thì Hùng gặp có quá nhiều biến cố ( ảnh minh họa...