Những cô nàng thích ‘trai hư’
Đàn ông Sở Khanh một phần vì bản chất đã ăn vào máu nhưng phần khác cũng do không ít cô gái tạo điều kiện cho họ ‘làm càn’.
Nếu như khoảng 10 năm về trước, khi hỏi một cô gái về hình mẫu người yêu lý tưởng là gì thì ngay lập tức, bạn sẽ nhận được một danh sách dài dằng dặc những mỹ từ như: chỉn chu, đứng đắn, có công ăn việc làm ổn định, biết quan tâm đến bạn gái mọi lúc… Còn bây giờ, chuẩn mực ấy đã có nhiều thay đổi. Thực tế, các cô gái hiện đại ngày nay dễ dàng “say như điếu đổ” với một anh chàng bụi bặm một chút, ngang tàng và thờ ơ, lạnh lùng một chút. Ở những người đàn ông này, các cô gái có cảm giác của người đi chinh phục chứ không còn thụ động trong thân phận “liễu yếu đào tơ”. Chính vì quan điểm đó mà chuyện tình yêu của những cô gái thích “trai hư” cũng lắm truân chuyên.
Minh Anh (27 tuổi, Hà Nội), Trưởng phòng Marketing của một công ty kinh doanh thương mạiđiện tử, là một người trẻ hiện đại, có suy nghĩ và cách sống khá “thoáng”. Trong khi ở cái tuổi ấy, những cô gái khác đã yên bề gia thất hoặc cũng “nhấp nhổm” không yên vì lệnh “cưới gấp” mà phụ huynh đưa ra thì Minh Anh vẫn “bình chân như vại”. Người theo đuổi cô cũng nhiều mà người được cô gọi là “bạn trai” cũng lắm. Anh nào cũng thuộc diện “hàng hot”, quần áo lượt là, tóc tai bóng bẩy. Nhưng những mối tình đó cũng chỉ được dăm bữa nửa tháng rồi lại “đường ai nấy đi”.
Trước cái sự “truân chuyên có chủ đích” của cô gái 27 tuổi, họ hàng làng xóm không khỏi ngạc nhiên thắc mắc. Đáp lại, cô nàng chỉ nói: “Là phụ nữ, đến một độ tuổi nào đấy cũng phải lấy chồng. Nhưng ngay lúc này thì tôi thấy thú vị với những ‘gã trai hư’ nhiều hơn ‘các chú’ đóng hộp giầy Tây, áo sơ mi”.
Theo lý giải của Minh Anh, những anh chàng bị gán mác “hư” không khiến cô phải bận tâm quá nhiều. Họ giống như cô, cũng suy nghĩ “thoáng” hơn về tình yêu và sự ràng buộc. Khi thích ai đó, họ chủ động tấn công bằng mọi giá. Vì thế, các cô gái là mục tiêu của họ vụt chốc trở thành “công chúa”, được nâng niu, chiều chuộng (mà điều này thì cô gái nào chẳng thích).
“Yêu nhau là tự nguyện và chia tay khi đã hết yêu. Những “gã trai hư” chẳng bao giờ dằn vặt hay mỉa mai, móc máy tôi sau khi đã chia tay. Điều này khiến tôi cảm thấy thoải mái và dễ dàng hơn để bắt đầu một mối quan hệ mới”, Minh Anh chia sẻ.
Ngoài ra, cô nàng cũng tổng kết những lợi thế của “trai hư” mà nhờ đó, họ có thể “cưa đổ bất kỳ cây cổ thụ nào”, bao gồm:
- Thú vị, nhiều “chiêu trò”.
- Rất đẹp trai (hoặc ít nhất là ưa nhìn).
- Ngông cuồng (vì thế, sẵn sàng xả thân, làm tất cả cho người yêu).
- Mãnh liệt.
- Không gò bó, phóng khoáng.
Ngày càng nhiều cô gái “thoáng” hơn khi chọn người yêu.
Video đang HOT
Cùng quan điểm với Minh Anh là Ngọc Duyên (31 tuổi, Nam Định), nhân viên đối ngoại. Dù đã bước qua “tuổi băm” – tuổi này ở quê cô được liệt vào hàng “ế ẩm” nhưng Duyên vẫn khước từ rất nhiều lời tỏ tình theo kiểu “yêu là cưới” của những chàng nhà cao, cửa rộng và tháng ngày phiêu lưu tình ái với “cậu phi công” kém cô tới 4 tuổi, làm nghề kinh doanh tự do. Mọi người xung quanh thì nói họ chẳng khác nào một “đôi đũa lệch” nhưng bản thân cô gái đã trải qua một mối tình đầu 5 năm lại thừa nhận rằng: “Tôi rất hạnh phúc bên người mới và hài lòng với những gì đang có”.
Ngọc Duyên tâm sự: “Bạn trai trước của tôi là con nhà giáo. Anh hơn tôi 1 tuổi và rất quan tâm, chăm sóc cho tôi. Chúng tôi từng được bạn bè người mộ gọi là ‘cặp đôi hoàn hảo’. Nhưng ở trong chăm mới biết chăn có rận. Dù ngày nào cũng được anh đưa đón, tối đến lại nhắn tin hỏi thăm, chúc ngủ ngon… nhưng tôi không hề thấy hạnh phúc. Cuộc sống đều đều giống như một thói quen, thậm chí anh ấy vừa mới mở miệng là tôi đã đoán được câu sau là gì. Tôi thấy thiêu thiếu một cái gì đó và tôi biết mình cần nhiều hơn thế”.
Sau 5 năm, Duyên chia tay người yêu và phải mất 2 năm nữa, cô mới lấy lại được thăng bằng. Rồi “Duy (tên người yêu mới của Duyên) đến, đem theo vô vàn điều mới lạ cho tôi. Nếu như người trước chỉ biết gửi những tin nhắn chúc ngủ ngon mùi mẫn hàng đêm thì Duy sẵn sàng đứng dưới trời rét để nói chuyện với tôi qua cửa sổ ban công hay không ngại đèo tôi đi chợ hoa lúc 3h sáng. Duy biết tôi cần gì, muốn gì dù tôi không nói ra”.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại và cái gì cũng có giá của nó. Những người đàn ông hiền lành có thể khiến các cô gái cảm thấy nhàm chán. Còn các anh chàng lãng tử, lắm chiêu thì lại luôn làm các cô người yêu cảm thấy bất an. Bởi anh ta có thể khiến cô gái này phát cuồng thì cũng dễ dàng làm xiêu lòng những mỹ nhân khác. Đàn ông như thế đào hoa lắm, khó lòng mà kiểm soát được.
Hải Yến (23 tuổi, kế toán) bây giờ vẫn còn cảm thấy “đắng nghét” mỗi khi nghĩ đến người đàn ông bội bạc đã cướp mất niềm tin nơi cô. Hơn một năm trước, cô gặp Thanh tại một quán cafe ca nhạc trên phố Khúc Hạo (Hà Nội). Thanh có gương mặt thư sinh, đôi mắt lém lỉnh và khiếu nói chuyện tài tình. Mặc mọi lời ngăn cản của bạn bè, Yến nhận lời yêu Thanh chỉ sau 3 tháng gặp gỡ, tán tỉnh. Cuộc tình nhanh chóng trải qua những cung bậc cảm xúc và đam mê mãnh liệt. “Khi ấy, tôi nghĩ mình là người hạnh phúc nhất thế gian”, Yến nói.
Nhưng chỉ sau gần một năm, mọi chuyện bắt đầu đi ra ngoài tầm kiểm soát. Cô thấy sự lơ là trong mắt Thanh khi ngồi nói chuyện, bắt gặp anh lén lút nhắn tin khi cả hai cùng ngồi trong rạp chiếu phim. Và mọi chuyện vỡ lở khi Yến chính mắt bắt gặp anh người yêu chở cô gái khác ngồi sau, ôm eo rất chặt, lượn lờ trên phố. “Tôi không thể quên được câu trả lời anh ta nói với tôi sau đó: ‘Anh không bắt cá hai tay nhưng con gái các em cứ lao vào thì sao mà tránh’. Thế đấy, người đàn ông yêu càng nồng nàn, cuồng nhiệt bao nhiêu thì càng độc ác, tàn nhẫn bấy nhiêu”.
Nếu đem so sánh các phẩm chất nổi bật của người đàn ông ngoan và những “gã trai hư”, có thể thấy rằng chúng không trùng khớp mà hỗ trợ cho nhau. Hay nói cách khác, đàn ông tốt thiếu sự ngông cuồng, sáng tạo “chiêu, trò”, phóng khoáng của những “gã trai hư” và ngược lại. Chính vì thế, trong cuộc sống mới có những người luôn đi theo chuẩn mực và có cả các cô gái giống Minh Anh, Ngọc Duyên hay Hải Yến (thích thú với “trai hư”).
Với mỗi người, khi bước chân vào một mối quan hệ, đầu tiên, tự hỏi xem mình muốn gì ở tương lai: Một mối quan hệ bền vững như tri kỷ hay chỉ hời hợt thoáng qua. Từ đó, sẽ biết phải chọn lựa ai trong số “nửa còn lại của thế giới”. Điều đó quan trọng hơn việc ngồi một chỗ và săm soi người khác dưới kính hiển vi để tìm ra điểm tốt, điểm xấu. Chẳng ai có thể dám chắc là mình không bị hấp dẫn bởi những chàng trai “hư” nhưng để giữ được tình yêu của họ thì cần một cô gái mạnh mẽ, chủ động và quyết liệt.
Theo Ngoisao
Chồng 'đong' gái, đăng ảnh trên Facebook
Em bụng bầu mà chồng bỏ nhà đi, không gọi về hỏi thăm. Qua Facebook, em biết anh đi ăn uống, mua iPhone 5 tặng cô gái khác.
Em mang bầu sắp đến ngày sinh rồi. Trong 9 tháng 10 ngày đó thì đến 8 tháng 10 ngày em sống trong nước mắt chan lẫn buồn phiền. Biết bắt đầu từ đâu cho những dòng tâm sự của mình bây giờ? Em là một cô sinh viên 23 tuổi. Sau 4 năm, em mới bước qua cổng trường đại học vào tháng 5 năm nay. Cuộc sống đối với em như một trang sách mới vậy. Chưa kịp làm gì, chưa kịp viết gì lên đó thì đã bị đổ đầy mực lên rồi.
Ba năm cấp 3, em đều đi học từ sáng đến tối. Bốn năm đại học thì em học trên Hà Nội, có lẽ vì thế mà tính cách của em bị ảnh hưởng nhiều bởi bạn bè em. Ba mẹ em đều là những người lao động chân tay, chợ búa thôi nên đôi khi sống trong xã hội, họ nghiêng về tiền bạc hơi nhiều. Em biết điều đó nên từ nhỏ em đã suy nghĩ tự cho mình, phải học hành và lao động bằng chính sức lực của mình để vươn lên trong cuộc sống.
Em quen chồng em qua mạng. Anh ấy ở Sài Gòn, em ở Hà Nội. Sau 2 tháng nói chuyện, anh ấy muốn ra thăm em và chúng em bắt đầu tìm hiểu nhau. Trong lúc quen em, anh ấy nói là đã có một đời vợ nhưng đã ly dị rồi. Điều buồn hơn nữa, anh ấy là trẻ mồ côi nhưng may mắn là được vợ chồng một người Mỹ mang về nuôi. Và nghiễm nhiên, bây giờ anh ấy là người Mỹ.
Lòng trắc ẩn của em cùng với sự tán tỉnh của anh ấy mãnh liệt khiến em thương và yêu anh ấy rất là nhiều. Trong đầu em chưa bao giờ nghĩ anh ấy là Việt kiều, phải cố bám lấy người ta. Lúc đó, em chỉ nghĩ đơn giản người đàn ông đó đã có quá nhiều đau khổ rồi, mình sẽ hy sinh, bù đắp lại những thiếu thốn cho anh ấy. Em vứt bỏ hết những người đàn ông đang theo đuổi mình, có người 1 năm, có người 3 năm, có người 5 năm, chỉ để chọn lựa một người đàn ông mới quen hơn 2 tháng.
Em luôn nghĩ mình đủ các yếu tố để có một cuộc sống gia đình tốt đẹp trong tương lai. Đủ bằng cấp, đủ ngoại hình, đủ nhân cách để có một cuộc sống bình thường. Khi anh ấy gặp em, anh ấy nói muốn có con với em, anh ấy nói yêu em này nọ. Em thì nhất định không đồng ý có con vì cuộc sống của em mới bắt đầu và em nghĩ tình yêu này cũng chỉ là mới chớm thôi. Và rồi đúng là số phận, ngay sau khi em hết kinh ngày hôm trước, đúng một lần cho vào trong, anh ấy thề thốt không thể có con được. Em tin anh nhưng rồi em có em bé.
Em không biết ở trong Nam người ta sống như thế nào nhưng ở ngoài miền Bắc thì chỉ có một bộ phận giới trẻ chúng em chấp nhận sống có con nhưng không cần chồng, miễn là yêu thương nhau. Nhưng những người thuộc tầm bố mẹ em, hơn 50 tuổi với trình độ dân trí không cao lắm thì họ có suy nghĩ như thế này: Một là, nếu yêu nhau mà có kinh tế, trót có con thì phải làm đám cưới.
Hai là, nếu không có kinh tế hoặc kiểu bị Sở Khanh lừa thì phải phá thai. Vì điều tiếng, hàng xóm, láng giềng, họ hàng không chịu được... Ba mẹ em nói là cho hai con đường đó lựa chọn, không ép buộc anh ấy. Chồng em thì không muốn cưới nhưng cũng không muốn em phá bỏ đứa bé vì anh ấy là trẻ mồ côi. Anh ấy không muốn làm như thế.
Cuối cùng, người bị ép buộc chính là em. Em không muốn phá thai, cũng không muốn lấy chồng và càng không muốn thành đứa con bất hiếu. Trong khoảng thời gian gần 4 tháng, em nói chuyện với mẹ em rất nhiều, mong mẹ em hiểu cho nhưng mẹ em nói là sẽ từ mặt em. Bên cạnh đó, em nói chuyện với chồng em rằng ở Việt Nam, nhất là ngoài miền Bắc, phong tục tập quán là như vậy đó. Nếu anh yêu em thực sự thì mong anh hãy thông cảm cho em, để em làm tròn chữ hiếu với ba mẹ em trước rồi bù đắp lại cho anh và con sau. Lúc đó, chồng em đồng ý làm đám cưới nhưng bây giờ em mới hiểu nguyên nhân sâu xa vì sợ mẹ em bắt em phải bỏ đứa con.
Bốn tháng trời em ốm nghén rồi làm luận văn tốt nghiệp đại học mà đầu óc vẫn quay cuồng với chuyện cưới hay không cưới. Thật là mệt mỏi. Rồi đám cưới được tổ chức, nhà trai có mỗi chú rể, ngoài ra không có một ai. Nhẫn cưới thì anh ấy bảo quên trong Sài Gòn và anh ấy cũng không có nhiều tiền. Em bảo không mua cái đắt, chọn cái rẻ nhất thôi thì anh ấy lại ngại. Ngày mai là cưới rồi mà một mình em gạt nước mắt, bước vào tiệm vàng mua đôi nhẫn cưới trong 2 phút.
Sau đám cưới là chuỗi ngày đau khổ. Chủ nhật cưới xong, thứ 3, anh ấy bay vào Sài Gòn luôn. Đến bây giờ là 6 tháng rồi cũng không ra thăm vợ lấy một lần. Vợ chồng lúc đầu gọi điện 1 ngày/lần, rồi 3 ngày/ lần và bây giờ là 2 tháng không được lần nào. Cưới được tháng rưỡi thì anh bảo sang Thái Lan gia hạn visa. Đến hôm sinh nhật anh thì thấy có một tấm ảnh chụp anh và một người khác trên Facebook cùng dòng chữ: "Chúc anh sinh nhật vui vẻ nha anh yêu. I love you so much". Em ghen tuông thì anh bảo mệt mỏi, đừng có yêu quá.
Anh còn không cho em đăng ảnh cưới lên Facebook, không được viết những lời yêu thương trên đó, không cần phải biết cuộc sống của anh ấy như thế nào, không được tò mò quá... Ngụy biện cho lý do đó, anh bảo vì anh là người Mỹ, sống ở bên Tây nó như thế rồi. Em nhắn tin cho người phụ nữ đó rằng em là vợ anh ấy, người đó rất bất ngờ vì không biết anh ấy có thêm vợ nữa. Nếu chị ta biết chắc sẽ không viết như thế. Em không trách người ta mà em chỉ trách chồng mình.
Em đã suy nghĩ rất nhiều và một tháng sau, em đã nói chuyện với anh ấy. Em hỏi anh muốn sống như thế nào? Lối sống của anh là gì? Nhưng anh chỉ im lặng, không có một câu trả lời. Trong thời gian đó, anh lập một Facebook khác và chặn Facebook của em. Nhưng đúng là duyên nợ, nếu có thể, em cũng chẳng muốn biết thêm cái Facebook đó làm gì. Em lập Facebook khác và kết bạn với anh. Nhìn dòng chữ: "I have a habit of moving country from countries every few years but I am hoping that the right person will either join me or make me want to stay once place" (Tôi có thói quen di chuyển từ nước này sang nước khác nhưng tôi hy vọng sẽ có một người đi cùng tôi hoặc khiến cho tôi muốn dừng chân) do chính chồng mình viết, em chết đứng người.
Anh đã trải qua một cuộc hôn nhân tan vỡ, lấy em là người thứ 2 và bây giờ cũng có một đứa con với nhau rồi, vậy mà anh vẫn còn muốn đi tìm người khác ư? Vào Facebook của anh, thấy suốt ngày đi ăn, đi chơi hết nhà hàng này đến nhà hàng khác với người con gái khác, rồi mua iphone 5 cho gái. Em thì bụng mang dạ chửa, không được sự quan tâm chăm sóc của chồng thì thôi, bây giờ phải chứng kiến những điều như thế này, thật quá sức chịu đựng. Đã thế, anh ta còn bảo em là con người thủ đoạn, không ăn được thì đạp đổ. Chẳng lẽ nói cho bạn bè chồng mình biết mình là vợ thì xấu xa đến mức vậy sao?
Em quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân này. Em nói sẽ không xen vào cuộc sống của anh nữa. Em sẽ làm lại nhưng giờ thì lại một cô gái nữa bị lừa. Thực chất, anh chẳng muốn xác định với một người phụ nữ nào, tất cả chỉ là vui chơi qua đường. Em căm hận người đàn ông đó. Em đã bỏ hết tương lai, sự nghiệp, tuổi trẻ, ước mơ, hoài bão để được sống với tình yêu. Em chỉ muốn bế con đi thật xa, tránh khỏi người đàn ông này càng sớm càng tốt.
Em định 4-5 năm nữa khi có kinh tế ổn định, có công ăn việc làm sẽ biến khỏi cuộc đời của anh ta vì anh ta không có quyền hưởng hạnh phúc gia đình (Dù hết lời nói chuyện nhưng anh ta vẫn khẳng định một đứa bé không ba hoặc không mẹ vẫn sống bình thường. Nó chẳng bị làm sao. Anh ngụy biện rằng anh ta là người Mỹ, còn em sống theo kiểu cổ hủ Việt Nam). Một người đàn ông như vậy liệu có đủ tư cách dạy dỗ đứa bé trai để nó trở thành người tốt, biết yêu thương và trân trọng tình cảm của người khác không? Em không muốn con em có tính cách như anh nhưng anh ta rất có trách nhiệm với đứa con. Hàng tháng vẫn gửi tiền nuôi con (chắc vì anh ta là trẻ mồ côi nên không muốn con mình giống mình).
Em phân vân quá. Liệu em có ích kỷ quá không khi chia cắt tình cha con? Người ta nói sống phải cần có chữ tâm nhưng với những con người như anh, họ có đáng được hưởng những gì họ muốn? Mọi người hãy cho lời khuyên và những chia sẻ để một bà mẹ trẻ như em có thêm kinh nghiệm, nghị lực bước tiếp trên đường đời.
Theo Dantri
Sự im lặng đáng sợ Tôi bắt đầu thấy sợ cái kiểu im lặng của vợ mỗi khi xảy ra chuyện chẳng vừa lòng nhau, sau cái đợt nàng toan uống mấy viên thuốc ngủ tự vẫn. Tôi đã có một đêm nông nổi. Hôm ấy vợ đi công tác, vắng nàng, tôi theo vài đứa bạn đi bar; trong trạng thái say khướt đã không làm chủ...