Những “chiêu” kỳ quái của mẹ chồng
Quê chồng mình có cái phong tục là bất cứ bà đẻ nào cũng phải hơ than, làm một chậu than hoa cháy hừng hực để dưới gầm giường bà đẻ…
Ảnh minh họa
Mẹ chồng mình là một người hiền lành hay nói đúng hơn là nhà quê chân chất. Bà là một người giàu tình cảm, giàu tình cảm quá đến mức hầu như bà đều hành động theo tình cảm. Cái ngày con Nhím Cát Tường gần chào đời mình mong bà nội lắm bởi vì bà đã có kinh nghiệm với 5 đứa con và 2 đứa cháu ngoại rồi. Phải nói là bà có một rừng kinh nghiệm chứ, kinh nghiệm dạt dào nhưng mình chẳng dám áp dụng cái kinh nghiệm nào của bà vì toàn kinh nghiệm…khủng khiếp cả.
Số là ở quê chồng mình có cái phong tục là bất cứ bà đẻ nào cũng phải hơ than, làm một chậu than hoa cháy hừng hực để dưới gầm giường bà đẻ rồi hai mẹ con nằm trên giống như kiểu heo sữa quay giòn và thịt mỡ quay thơm. Hồi đầu mình cứ ngây thơ nghĩ rằng cái đấy chỉ dùng vào mùa đông để sưởi ấm thôi nhưng mà không phải, cái đấy bắt buộc dùng từ đông cho đến hè nóng 39 độ của miền Trung gió Lào nắng cháy như ở quê chồng mình thì cũng phải hun, hơ như vậy. Mình kịch liệt phản đối nhưng dĩ nhiên là chỉ nói với chồng mình để bà đừng mang than ra vì ở nhà bà đã chuẩn bị những 2 tải than cho mình. Cuối cùng sau khi mọi người can ngăn bà vẫn quyết định mang ra nửa tải than.
Mình cũng đã dùng hết nửa tải than đấy nhưng dĩ nhiên là không phải dùng để nướng mình mà để nhóm lò vì cái than đấy rất bén, cháy hồng dùng nhóm lò, làm món thịt nướng thì cực tuyệt vời. Mình đã phải khéo léo phân tích hết nước hết cái cho bà là than đấy rất độc, nó sẽ ảnh hưởng đến hệ hô hấp cũng như hệ thần kinh của trẻ và nếu phòng bịt kín mà đốt than đấy trong phòng còn có thể dẫn đến tử vong do ngạt khí và nhiều người cũng nói với bà như thế. Nhưng bà nhất quyết không chịu nghe, bà bảo ở ngoài này thì bà còn chấp nhận chứ ở trong quê là nhất quyết phải hơ thì mới khoẻ, không hơ sau này người sẽ yếu.
Nhưng cái vụ hơ than chưa phải là hết, bà còn có quái chiêu khác là bột lông nhím và các loại mật. Được hai hôm khi cháu vừa chào đời, mình nhìn thấy bà nhai nhai mớm mớm cái bột gì đó. Đầu tiền mình nghĩ bà định bôi lên người nó để làm phước cho kị nắng kị gió gì đấy ai dè bà mớm cho cháu. Ăn xong cháu trớ sạch toàn bộ bao gồm cả sữa vừa bú cộng với bột lông nhím của bà làm mình xanh mắt mèo vì sợ. Hú hồn là con mình nó nôn ra sạch nếu không chẳng may mà nó ngộ độc thì không biết làm sao. Nó còn quá bé chưa hấp thu được bất cứ thứ gì ngoài sữa mẹ chứ đừng nói là những thứ như bột lông nhím, mật khỉ, mật lợn. Mình sợ nhất là nó uống vào sẽ ngộ độc, cái này thực sự sợ nên sau bà bảo cho nó uống mật khỉ mình nhất quyết không đồng ý dù bà có tự ái.
Video đang HOT
Hôm mình sinh Nhím trời rất nóng, mồ hôi mình toát ra nhễ nhại nhưng bà nhất quyết không cho mình quạt cho dù ở giường bên cạnh cái con bé bị mổ đẻ vừa rời bàn tiếp nước về giường vẫn quạt vù vù trong cái nhìn thèm khát của mình. Ba ngày ở viện, sự ngột ngạt cộng cái nóng kinh khủng vì “bức sữa” khiến mình như bị tra tấn. Mình không ngủ được, đau và mệt mỏi chỉ mong được về nhà, được bật quạt, được hít thở không khí trong lành.
Bà rất quý cháu nhưng quý tức là phải suốt ngày ôm ấp, bế ẵm kể cả lúc cháu ngủ. Khi bé mới sinh ở viện bà bế bé suốt, kể cả lúc bà buồn ngủ thì cũng vừa ôm cháu vừa gà gật làm mình chỉ sợ bà ngủ quên tuột tay rơi cháu. Mình phải nói khéo là mẹ cứ đặt cháu xuống để cho cháu ngủ mẹ cũng ngủ cho khoẻ mà mãi bà mới chịu nghe. Mình phải nói khéo để bà đặt cháu cho quen chứ cứ bế nhiều sau nó sẽ bắt bế suốt thì vất vả lắm vậy mà bà giận, có hôm bà không vào với cháu nữa. Bà gọi điện cho ông rằng: “Ở đây bồng không phải bồng tôi về thôi!”.
Nhìn Nhím nhà mình bây giờ khoẻ mạnh mập mạp, trộm vía không ốm đau gì chắc bà cũng hiểu được phần nào cách chăm của mình là đúng. Vì 2 đứa con chị Gái ở nhà ốm đau suốt, suy dinh dưỡng, thấp còi mặc dù bà chăm rất vất vả.
Về phần mình thì rất sợ những kinh nghiệm của bà, có lẽ nếu mình về nhà chồng đẻ mình sẽ mắc chứng trầm cảm sau sinh. Mình rất thông cảm rằng đấy là những phong tục ăn sâu bám rễ và rất khó thay đổi nhưng mà mình vẫn nghĩ các bà các mẹ ở trong quê chồng mình cần phải thay đổi cách nghĩ và cách chăm con.
Theo VNE
Đòn ghen của chồng trí thức
Có lần, khi hai vợ chồng đang "yêu" đến cao trào thì anh bỗng dừng lại và hỏi "cái thằng phi công trẻ ấy nó có phục vụ em được chu đáo như anh không, nó có "động tác" nào khác anh không?.." làm chị Bích vừa bẽ bàng vừa tủi hổ.
Chồng chị Bích (Hà Nội) là kĩ sư cầu đường nên xa nhà suốt, có thời gian cả năm chỉ "tạ té" qua nhà được 2-3 lần, mỗi lần vài ba ngày là phải đi ngay.
Cách đây 5 năm, chị Bích trót "say nắng" một nam đồng nghiệp ít hơn chị 2 tuổi. Nhưng ngay sau đó, chị hối hận và đã nhất quyết không gặp lại người kia nữa, chân thành thú thật với chồng về sai lầm của mình rồi xin anh tha thứ. Khi ấy, chồng chị đã cho qua và anh cũng quyết định xin một công việc khác gần nhà để "hâm nóng" lại tình cảm vợ chồng.
Quyết định là vậy, nói là vậy, nhưng chồng chị Bích vẫn hằn học vì cái sự ngoại tình của vợ. Có lần, khi hai vợ chồng đang "yêu" đến cao trào thì anh bỗng dừng lại và hỏi "Cái thằng phi công trẻ ấy nó có phục vụ em được chu đáo như anh không, nó có "động tác" nào khác anh không?.." làm chị Bích vừa bẽ bàng vừa tủi hổ.
Một buổi tối chị Bích đến bên chồng khẽ khàng thông báo: "Anh ơi, hình như em có thai". Tưởng rằng câu nói ấy sẽ khiến cho anh chồng sướng điên đảo. Vậy mà đáp lại chị là sự hốt hoảng, rồi lạnh lùng của anh ta: "Vô lý, lần nào trước khi quan hệ anh cũng dùng bao (cao su) mà?". "Anh nhớ lại đi, có một lần anh đi uống say về nên quên" - chị Bích cố gắng gợi lại. Nhưng anh chồng vẫn kiên quyết: "Còn lâu tôi mới quên" rồi quay ngoắt sang chì chiết: "Chắc là thừa dịp buổi trưa ăn- ngủ- nghỉ tại cơ quan cô lại léng phéng với thằng "phi công trẻ" kia chứ gì".
Kể từ đó, chị Bích triền miên sống trong "bạo hành tinh thần" của ông chồng trí thức.
Suốt thời gian mang thai, rồi khi con đã được 3 tuổi, Bích trở thành một "cái bóng" không hơn không kém. Người chồng hoàn toàn coi như chị Bích không có mặt. Lúc ăn cơm anh ta gắp đầy đủ đồ ăn rồi bê bát ra một góc. Chị Bích ngồi phòng khách xem tivi thì anh ta lên phòng ngủ xem. Khuya, chị Bích vào phòng ngủ thì anh ta ôm gối ra ngủ tại salon phòng khách. Bất cứ nơi nào chị Bích xuất hiện thì người chồng đều xa lánh. Chuyện "giao ban" dĩ nhiên là tuyệt đối không.
"Chắc là thừa dịp buổi trưa ăn- ngủ- nghỉ tại cơ quan cô lại léng phéng với thằng "phi công trẻ" kia chứ gì".
Rất nhiều lần chị Bích kiếm cớ hai vợ chồng gần gũi, để chị có dịp thanh minh thì anh chồng đều gạt ra: "Lại thèm hơi trai mà chúng nó chán hết rồi chứ gì? Không đứa nào nó thèm sờ mó vào cái thân nát bấy của cô nên cô về "ăn quàng" cả tôi hả? Xin lỗi, tôi thà ra ngoài ngủ với 1 con đĩ công khai còn hơn ái ân với 1 con cave giả vờ ngoan hiền là cô...".
Thậm chí anh ta nhất quyết bắt con trai phải gọi bằng bác, nếu nhà có khách, có ông bà đến chơi thì mới được gọi anh ta là bố. Không những thế, anh ta suốt ngày tiêm nhiễm vào đầu con trai những câu như: "Mẹ mày ngủ với trai mà đẻ ra mày, tao không phải bố mày...", hay "Mẹ mày là đĩ"
Luôn nghiệt ngã với vợ và con, nhưng chỉ cần trong nhà có khách là anh ta tỏ ra âu yếm, vô cùng yêu vợ và quan tâm đến con trai. Làm người ngoài và ngay cả những người thân, anh em trong gia đình đều tấm tắc nói chị Bích tốt số vì lấy được người chồng vừa giỏi kiếm tiền vừa yêu vợ thương con.
Mệt mỏi với người người chồng trí thức "hai mặt", Bích quyết định đâm đơn ra tòa ly dị.
Bạo hành trong giới trí thức không phải bây giờ mới có, nhưng người Việt thường có tâm lý "chuyện trong nhà đóng cửa bảo nhau" nên các vụ bạo hành ít bị phanh phui. Đặc biệt là bạo hành trong giới trí thức, họ còn có cái "sĩ diện" của giới trí thức, đâu ai muốn "vạch áo cho người xem lưng" nên các vụ bạo hành vẫn diễn ra âm ỉ như những con sóng ngầm.
Những trường hợp bị chồng bạo hành về tinh thần, tuy không gây thương tích về thể chất cho người phụ nữ nhưng nó lại làm tổn thương rất lớn cho tinh thần, tâm lý của họ. Đặc biệt, những chị em có trình độ học thức cao, thường rất tự trọng về bản thân. Họ hiểu được vị trí, vai trò của mình trong gia đình, xã hội. Họ luôn mong muốn được mọi người, nhất là "nửa kia" tôn trọng nên sẽ cảm thấy vô cùng đau khổ, giằng xé khi bị bạn đời coi thường, xỉ nhục.
Ngoài ra, các kiểu bạo hành về thể chất tuy ảnh hưởng đến sức khỏe, thậm chí tính mạng của nạn nhân nhưng vẫn có thể nhờ sự can thiệp ngay của mọi người xung quanh và chính quyền địa phương. Còn khi bị hành hạ về tinh thần, đa số chị em rất khó nhờ sự trợ giúp bởi nó thường diễn ra lặng lẽ, âm thầm, không để lại dấu vết có thể nhìn thấy.
Hơn nữa, những phụ nữ trí thức bị khủng bố tinh thần thường luôn cố gắng để tự mình thoát ra khỏi cảnh này mà không muốn nhờ tới sự chia sẻ, giúp đỡ của người khác. Đa số những bệnh nhân của phòng khám tâm lý đều đã trải qua một quá trình dài đau khổ, mệt mỏi, có người tới vài năm. Và cũng rất nhiều người trong số họ cuối cùng phải chọn giải pháp ly hôn để tìm lại sự thăng bằng trong cuộc sống và tâm hồn của mình, khi các ông chồng không thể thay đổi.
Theo VNE
'Xin phép mẹ chồng cho con được về 'nơi sản xuất' Các mẹ chồng tai quái ạ, không cần phải đuổi chúng con đi đâu cả, cũng đừng chờ đợi một lời xin lỗi ở chúng con vì con dâu đâu có làm gì sai. Chúng con xin tự nguyện quay về nơi sản xuất để làm lại cuộc đời". Mình đang suy nghĩ sẽ sớm ra quyết định của đời mình, đó là...