Những chiêu ‘dằn mặt’ tàn bạo của giang hồ đất Cảng
Chuyện “dằn mặt” nhau trong chổn giang hồ diễn ra nhu cơm bữa. “Dằn mặt” nhau theo kiểu bạo lực nhất chính là “phong cách” của giang hồ đất Cảng những năm 90 về trước.
Những chiêu ‘dằn mặt’ tàn bạo của giang hồ đất Cảng (Ảnh minh họa)
Chuyện “dằn mặt” nhau trong chổn giang hồ diễn ra nhu cơm bữa. Xích mích về quyền lợi, đụng chạm tới lãnh địa, hay thậm chí chỉ lầ một hành động gây “ngứa mắt” cũng có thể là nguồn cơn của những hành động không tưỏng đằng sau.
“Dằn mặt” nhau theo kiểu côn đồ
“Dằn mặt” nhau theo kiểu bạo lực nhất chính là “phong cách” của giang hồ đất Cảng những năm 90 về trước. Thời mà những Lâm “Già”, Cu “Nên” còn hoành hành tại Hải Phòng, thứ dùng để “nắn gân” nhau không gì khác ngoài súng ống.
Giới xã hội đen và cả những người dân lươnq thiện tại thành phố biển hẳn vẫn còn nguyên ký ức kinh hoàng về những trận xả súng không ghê tay của đám đàn em hai tay giang hồ thuộc hàng “anh lớn” này. Không liên quan tới công việc làm ăn của nhau, nhưng một rừng không thể có hai con hổ, bởi vậy Cu “Nên” và Lâm “Già” luôn kiếm cớ để gây sự lẫn nhau.
Đỉnh điểm là việc đại bản doanh của Cu “Nên” tại phố Lạch Tray bị một kẻ lạ mặt nã súng thị uy vào nhà, dù không biết chắc chắn là ai nhưng gần như ngay lập tức, Nên ra lệnh cho 2 sát thủ lạnh lủng nhất của mình vác súng thẳng tới nhà địch thủ Lâm “Già”. Tại đây, gã sát thủ tâm phúc nhất của Nên – Linh “Cu” – đã thản nhiên đứng ngoài đường xả bằng hết băng đạn vào nhà của Lâm “Già” rồi ung dung lên xe máy phóng đi. Sự liều lĩnh và khát máu của Cu “Nên” và đám đàn em ác quỷ đã khiến cho gã giang hồ khét tiếng Lâm “Già” cũng phải rùng mình và kể từ đó về sau nhà của Lâm “Già” được đám đàn em đông đúc bảo vệ chặt chẽ hệt như một pháo đài.
Hàng nóng luôn được giang hồ đất cảng sử dụng để “xóa số” nhau
Tuy nhiên, dằn mặt theo kiểu Cu “Nên” thì sớm hay muộn cũng sẽ bị pháp luật sờ gáy. Để vừa đạt được yếu tố dọa nạt khiến người khác khiếp vía, vừa không “gây tiếng vang” quá lớn, chính là cách thức của bà trùm đất Cảng một thời – Vũ Hoàng Dung (“Dung Hà”). Có thừa sự liều lĩnh và độ lạnh lùng, nhưng “Dung Hà” khôn ngoan và tỉnh táo hơn Cu “Nên”, khi không dùng quá nhiều bạo lực hay “hàng nóng”, Thay vào đó, cách thức “dằn mặt” được cho là do chính “Dung Hà khai sinh” ra tại đất Cảng chỉ đơn giản là một tờ cáo phó và một cỗ quan tài. Những kẻ có va chạm hoặc hiềm khích với Dung, một sáng tỉnh dậy sẽ thấy trước nhà lù lù một chiếc quan tài gỗ, phía bên trên có di ảnh của chính mình kèm theo một tờ giấy cáo phó được dán trang trọng lên tường. Cách thức này hao hao giống như đám mafia Ý, tuy nhiên thay vì con cá chết ngậm hoa hồng, cỗ quan tài gỗ xem chừng có sức nặng và gây kinh sợ nhiều hơn. Nhất là khi kẻ gửi nó tới lại là người không bao giờ biết nói đùa…
Một trong những cú “dằn mặt” được liệt vào hàng truyền thuyết của giang hồ Sài Gòn thuộc về một tay anh chj lừng danh: Cường “Híp” xuất thân từ thủy thủ tàu viễn dương, người gốc Hải Phòng. Tay này có nghề nghiệp chính là buôn ma túy và tổ chức sòng bài. Cùng với gã đồng hương Ngọc “Đói”, Cường “Híp” một thời độc bá khu chợ Đũi – quận 3 với đủ mọi loại hoạt động phi pháp.
Video đang HOT
Thú vui lớn nhất cùa Cường ngoài ma túy chính là đánh bạc và không thỏa mãn với những sới bạc cò con, Cường lặn lội sang cả những sới bạc cực lớn do ông trùm Năm Cam tổ chức để vui chơi cho thỏa thích. Những tay “kỳ bẽo” khét tiếng trong sới bạc của Năm Cam có lẽ cũng không biết tới tiếng tăm cũng như máu liều của Cường “Híp” nên thản nhiên lột sạch hầu bao của vị khách Bắc kỳ.
Là một tay cờ bạc có thâm niên, Cường “Híp” không khó khăn gì để biết mình đã trở thành ‘con mòng béo” trong sới bạc của ông trùm, nhưng hắn chỉ lạnh lùng đứng dậy ra về, không cần nói một lời. Chỉ ít bữa sau, chính sòng bạc đã làm hắn cháy túi hôm nào bị “tập kích” bởi nguyên một đám giang hồ gốc Bắc trẻ măng. Đám giang hồ trẻ tuổi này cũng giống như Cường “Híp” – không nói bất cứ một lời nào – mà chỉ lặng lẽ gom tiền trên sới bạc chất thành một đống rồi … châm lửa đốt.
Đống giấy bạc cháy tàn, đám giang hồ lạnh lùng ra về, buông lại một câu: “Anh Cường gửi lời hỏi thăm”. Vụ cướp bạc có một không hai ấy đã khiến tiếng tăm của Cường “Híp” nhanh chóng nổi như cồn, còn ông trùm của giang hồ Sài Gòn cũng phải lạnh gáy, chấp nhận muối mặt chứ không tính toán với đám giang hồ máu lạnh kia.
“Dằn mặt” mang hơi hướng côn đồ và xúc phạm nhau nhất chính là cách thức mà Long “Túyp” – gã trùm giang hồ đất Cảng ưa dùng. Với đặc thù công việc là cho vay nặng lãi, Long thường xuyên phải giải quyết những vụ nợ nần khó đòi và mỗi lần như vậy, những cách thức hắn sử dụng có thể khiến cho con nợ… méo mặt lo kiếm tiền chi trả.
Ngoài dọa nạt, hành hung, đám đàn em của Long còn không ngại ngàn dùng “độc chiêu” đập nát bàn thờ của nhà con nợ. Chiêu này khá hữu dụng khi đa số các con nợ đều phải ngậm ngùi rút tiền trả cho Long nếu như không muốn đám đầu trâu mặt ngựa của hắn tiếp tục phá phách và làm nhục, tuy nhiên cũng chính “độc chiêu” này đã khiến cho cuộc sống của Long “Túyp” phải chấm dứt một cách đầy thê thảm.
Trong một lần đòi nợ trúng nhà chị dâu của một “chị Hai” đất Cảng khác – Xuân “Điên” – đám đàn em của Long quen tay… đập nát luôn bàn thờ của.người này. Đen đủi cho Long “Túyp” khi trên bàn thờ đó có cả bài vị của dòng họ nhà Xuân “Điên” và nữ quái đất Cảng đã nổi trận lôi đình, điều động đám đàn em hung hăng đi kiếm hắn để “rửa nhục” cho bằng được.
Mối nhục của Xuân “Điên” đã được rửa bằng hàng chục mảnh đạn hoa cải găm trên người của Long “Túyp”, tuy nhiên cái giá phải trả cho việc “rửa nhục” cũng không hề rẻ: 20 năm tù cho Xuân và hàng chục năm tù khác cho 3 gã đàn em.
Không phân biệt “chiếu trên, chiếu dưới”
Hẳn người dân huyện Thủy Nguyên, TP.Hải Phòng vẫn chưa quên màn huyết chiến bằng súng, dao, kiếm giữa 2 băng nhóm giang hồ diễn ra vào ngày 30/4 vừa qua. Hậu quả, đại ca đang nổi danh ở Hải Phòng và Hải Dương là Lương Thanh Hải (tức Hải “mán”, SN 1973) bị chém thiệt mạng. Nguyên nhân do vợ chồng Hải “mán” nợ 5 triệu đồng của đàn em là Hoàng Minh Dưỡng (SN 1984). Cậy thế ông trùm, dưới trướng có nhiều đàn em khát máu, Hải “mán” chẳng những định quỵt nợ mà còn sỉ vả, hạ nhục Dưỡng,
Không chịu nhục, trưa 30/4, sau khi chuẩn bị đầy đủ “nhân sự”, Dưỡng cùng đám đàn em bày trận lừa Hải “mán” vào tử địa. Ngay sau đó, Hải “mán” cùng vợ, con trai và một số đối tượng đi trên 2 ô tô, mang theo hàng nóng đến điểm hẹn. Vừa xuống xe, Hải “mán” rút súng bắn một phát trúng vào ngực Dưỡng. Hải tiếp tục nhằm nhóm đối thủ bắn tiếp phát thứ hai nhưng không trúng. Đợi đối thủ hết đạn, nhóm của Dưỡng liền lao vào chém bằng dao, kiếm. Hậu quả, Hải “mán bị chém 3 nhát, thiệt mạng tại chỗ. Đám “ong ve” đi cùng Hải “mán” kẻ bị chém trọng thương, kẻ phải nhảy xuống sông mới thoát thân. Phía bên kia, một vài em của Dưỡng cũng bị chém trọng thương, phải nhập viện.
Và gần đây nhất là vụ đấu súng đêm 11/7 tại quán cà phê Lounge, đường vòng Hồ Sen, phường Hàng Kênh, quận Lê Chân, TP.Hải Phòng giữa đại ca cảng là Vũ Xuân Nguyên (tức Ngu’ “béo”) và nhóm giang hồ T. “nhà cháy’ “mừng”, Đ. “lương” chỉ là một trong những cuộc chiến của các băng nhóm giang hồ thanh trừng nhau để lấy số má.
Xuất thân là thủy thủ nhưng khi được một số tay anh chị ở đất cảng nâng đỡ (tạo công ăn việc làm trong thế giới ngầm, Nguyên “béo” nổi lên như một giang hồ thực thụ và tỏ ra hung hăng. Người một nhà nhưng nhóm T. “cháy” rất khó chịu trước thái độ xấc xược của Nguyên “béo”, nhất là khi 2 bên giẫm chân nhau trong hoạt động của thế giới ngầm. Chiều 11/7, tại cuộc nhậu trong một nhà hàng, trước mặt hàng chục tay giang hồ từ nhiều tỉnh, thành, Nguyên “béo” đã bị nhóm này sỉ vả không thương tiếc. Đến tối cùng ngày, đôi bên đã đấu súng và suýt đoạt mạng nhau sau khi ô tô của các đối tượng chắn lối đi của nhau trên đường.
Theo Xahoi
Quần chúng nhập vai gái làng chơi, 'nhử' tú bà kiêm nữ tướng cướp sa bẫy
Có những lúc cảnh sát cũng không đủ người để phát hiện và truy bắt các đối tượng trốn nã đang ẩn náu ở khắp các thôn cùng ngõ hẻm, với đủ mọi thủ đoạn...
Gái mại dâm cùng tú bà sa bẫy cơ quan công an (ảnh minh họa)
Và một nguồn hỗ trợ to lớn làm nên sức mạnh của lực lượng cảnh sát truy nã chính là sự kề vai sát cánh của quần chúng nhân dân, nói như các anh ví von là "thế trận lòng dân". Hành trình truy bắt "má mì" kiêm "nữ tướng cướp" Nguyễn Thị Phượng là một vụ án như thế.
"Tú bà" kiêm nữ tướng cướp
Nguyễn Thị Phượng (SN 1967, quê thôn Phương Lưu 2, phường Đông Hải 1, quận Hải An; ngụ Quán Rẽ, xã Mỹ Đức, huyện An Lão, Hải Phòng) vốn là ả giang hồ khá cộc cằn. Khuôn mặt khô đanh, mái tóc cứng ngắn ngủn và giọng nói nặng như chì, Phượng có hẳn một nhóm đàn em sẵn sàng "gọi dạ, bảo vâng" nghe lời răm rắp, sống bằng cách mở quán cà phê kiêm kích dục trá hình ở thôn Quán Rẽ.
Từ "má mì", Phượng thành nữ tướng cướp từ một vụ án xảy ra vào tháng 10/2010. Khi ấy, một vị khách trẻ sau nhiều lần đến quán đã "cảm" một nữ nhân viên tên Lan và rủ ra ngoài đi chơi rồi "tẩu thoát". Sự việc khiến bà chủ vô cùng bực tức, quyết tâm trừng trị bằng được hai kẻ đào tẩu để làm gương cho đám em út. Ả kéo 5 tên đàn em lùng sục khắp nơi để tìm bắt đôi tình nhân về. Có trong tay số điện thoại của vị khách, Phượng gọi điện và hẹn gặp anh này ở ngay siêu thị BigC Hải Phòng. Cả bọn bắt anh này phải dẫn đến nơi đang thuê phòng nghỉ cùng với Lan. Cả đôi bị đưa về quán để xử lý. Phượng ra lệnh cho bọn đàn em nhốt cả hai rồi tra tấn đánh đập không thương tiếc. Cô gái gào thét vì đau đớn rồi chắp tay xin tha mạng vì không thể chịu nổi đòn roi của đám côn đồ.
Lan được bà chủ bày đường chuộc tội bằng cách vu cho người khách đã lừa rủ đi để bán sang nước ngoài. Không còn cách nào khác, cô gái vừa khóc vừa khai nhận đúng như lời Phượng "mớm" sẵn. Chỉ chờ có thế, Phượng bắt người khách phải viết giấy nợ 10 triệu đồng. Thấy anh này kiên quyết phản đối, cả bọn nổi điên lại xông vào đánh đập, dùng cả gậy gỗ quật túi bụi. Người khách vẫn nghiến răng chịu đòn, không chịu viết giấy và la hét kêu cứu.
Do quán gần đường nên Phượng lo sợ sự việc bị bại lộ, liền cho đàn em đưa nạn nhân đến một nhà nghỉ ở phố Trần Tất Văn (quận Kiến An) và tiếp tục màn tra tấn đòi tiền. Một mình giữa đám côn đồ, người khách đành chấp nhận yêu cầu của Phượng nhưng toàn bộ gia sản trong người chẳng còn được mấy tiền. Cả bọn xuống giá cho anh này, bắt viết giấy nợ 4 triệu đồng và bắt mang xe máy đi cầm lấy tiền nộp phạt. Số tiền cướp được, sau đó Phượng chia cho đàn em mỗi tên 500 ngàn đồng. Về phần cô nhân viên thì bị Phượng bắt "cày" ở quán cho đến bao giờ ả đồng ý hết nợ. Đó là đòn trừng phạt của "nữ tướng" đối với "dạng em út dám bỏ việc theo trai" như lời Phượng mạt sát.
"Xới" địa bàn khoanh vùng quán "nhạy cảm"
Sau khi cầm xe nộp tiền cho Phượng và được thả về, người khách đã làm đơn trình báo. PC45 lập tức đã bắt giữ các đàn em của Phượng, riêng Phượng bỏ trốn.
Giữa năm 2012, trinh sát biết được thông tin mơ hồ là Phượng hiện đang làm ăn ở một xã thuộc huyện Thủy Nguyên. Sau khi tiếp cận với quần chúng nhân dân, một số người cho biết đã nhìn thấy một người phụ nữ có nhân dạng giống Phượng xuất hiện ở khu vực xã Kênh Giang khi đang đi xe máy trên đoạn Quốc lộ 10. Thủy Nguyên là địa bàn rất rộng lớn và phức tạp, trinh sát sử dụng nghiệp vụ khoanh vùng địa bàn, rà soát toàn bộ các xã lân cận với tuyến đường quốc lộ. Phượng vốn từ trước đến nay chỉ kiếm kế sinh nhai nhờ nghề "Tú Bà". Nhiều khả năng thị tiếp tục bám vào tuyến đường quốc lộ để mở quán chiêu mộ nhân viên và tiếp tục hành nghề. Trinh sát lập danh sách tất cả các quán cà phê đèn mờ ven Quốc lộ 10 nằm trên địa bàn các xã thuộc huyện Thủy Nguyên. Với lý do đi tìm một cô cháu gái đang làm thuê cho "chị Phượng", trinh sát đã được quần chúng nhân dân nhiệt tình giúp đỡ.
Một ngày chủ nhật giữa tháng 7/2012, PC52 nhận được một cuộc điện thoại từ quần chúng nhân dân, cho biết Phượng vẫn đang làm chủ một quán mátxa trá hình. Cảnh sát quyết định giăng lưới.
Một trinh sát nhận nhiệm vụ kết nối với số điện thoại được cho là của Phượng. Sau nhiều hồi chuông, đầu dây bên kia giọng nữ bắt máy. Sau khi gọi tên "chị Phượng" để thăm dò mà không thấy phản ứng lạ, trinh sát bắt đầu nhập vai. Tự nhận là đàn em của một ông chủ quán chứa gái mới bị bắt mà chắc chắn trước đó Phượng từng nghe tên, "chú em" kể: "Vừa rồi quán bị hốt chị ạ, có mấy đứa nhân viên ở chỗ em đang bơ vơ. Toàn "hàng ngon" luôn, giờ mà cho chúng nó về sợ sau này không tìm được đứa khác để làm. Chị cho em gửi bọn nó một thời gian được không chị?".
Trong phường kinh doanh gái, việc trao đổi nhân viên để thay đổi "thực đơn" cho khách là chuyện bình thường. Các "Tú Bà" quá quen với việc các quán bị hốt nháo nhác tìm chỗ gửi "hàng" nên "bắt đài" rất nhanh. Bỗng dưng có vài "bông hoa" đẹp phục vụ khách lại không phải mất công dụ dỗ đào tạo, Phượng thấy mối hời trước mắt, sau vài câu hỏi han ban đầu ả lập tức đồng ý, hẹn: "Chú ở đâu, gặp ngay trong buổi chiều".
Mừng vì "cá đã cắn câu" nhưng vấn đề khó nhất lúc bấy giờ là lấy đâu ra người vào vai hai "con hàng" đưa đến gặp đối tượng? Đã khoe "hàng" với Phượng, giờ nếu không có ả sẽ sinh nghi. Các nữ trinh sát được triệu tập để chuẩn bị vào vai nhưng dạo vài vòng, thử đi thử lại, tất cả đều thấy chưa đạt: Từ dáng đi đứng, trang phục cho đến kiểu tóc, màu sơn móng tay... đều khó để ngay lập tức nhập vai hai "em" hoàn hảo. Tình thế lúc đó không phát huy được khả năng diễn xuất của "cây nhà lá vườn", các trinh sát đều bóp đầu suy nghĩ làm thế nào để có "hàng" nhử Phượng?
Nhờ thiếu nữ con nhà lành nhập vai
Cuối cùng trinh sát đã phải "cầu cứu" đến một cô gái không liên quan gì đến nghề cảnh sát, cũng không dính dáng gì đến giới đèn mờ. Đó là một thiếu nữ con nhà lành, rất xinh đẹp, điểm phù hợp duy nhất của cô gái với vai diễn là vẻ ngoài tự tin sành điệu, vào vai "dân chơi" có thể không khiến người ngoài phải nghi ngờ. Tuy nhiên cô gái lắc đầu nguầy nguậy không đồng ý. Các trinh sát phải vận hết tài năng thuyết phục ra mới có được cái gật đầu của người đẹp.
Nhưng một cô vẫn chưa đủ, theo thỏa thuận với Phượng thì vẫn thiếu mất "con hàng số hai". Trinh sát quyết định đến một quán cà phê có nữ nhân viên để tìm người lấp chỗ trống. Qua tìm hiểu nhanh, các trinh sát đã lựa chọn trước một nữ nhân viên có thể mời "đóng thế" được và tìm cách làm quen, lựa lời thuyết phục. Cô gái ban đầu rất ngần ngại, sợ nếu sự việc bại lộ bị trả thù. Nhưng bất ngờ là chính cô gái "số một" lại nói giúp cho các trinh sát và động viên được nữ nhân viên của quán cà phê đồng ý "đóng cạ" với mình. Nhìn hai cô gái "diễn tập" với nhau, các trinh sát không ngờ chỉ trong một thời gian cực ngắn đã có hai "con hàng" nhử Phượng.
Trinh sát lập tức liên lạc với Phượng để hẹn giờ gặp chính xác. Phượng đồng ý ngay và hẹn điểm đến ở một quán bar lúc nào cũng nhộn nhịp người ra vào. Quán bar có hai tầng, đều có trinh sát được bố trí đợi từ ngoài vào trong. Hai cô gái trong vai "em út" đến quán bằng xe ôm đã được bố trí sẵn và nhún nhảy trong bar chờ Phượng. Đúng giờ, Phượng xuất hiện nhưng không chịu bước chân vào trong, vẫn bịt kín khẩu trang đứng ngoài cửa gọi điện thoại vào. Ngay khi nhận tín hiệu, ả không vào bar mà quay lưng đi ngay đồng thời vẫy "hàng" đi theo.
Toàn bộ sự việc lúc đó chỉ diễn ra trong khoảnh khắc. Trinh sát ở bên ngoài chưa kịp xác định đối tượng có đúng là Phượng hay không vì chưa gặp ả ngoài đời bao giờ, mới chỉ nhìn thấy mặt đối tượng qua ảnh chụp trong hồ sơ truy nã. Phía bên trong cũng chưa kịp báo thông tin mới. Nhìn thấy hai xe ôm nổ máy đèo hai "con hàng" đi theo Phượng, các trinh sát cũng lẳng lặng bám theo, trong đầu diễn ra hàng loạt các phương án đối phó.
Lòng vòng một hồi, tất cả dừng xe trước một cửa tiệm làm tóc nam khá hiện đại. Phía bên trong cửa kính sáng choang, ánh đèn lung linh đủ màu sắc rất bắt mắt và mời gọi. Cảnh sát ập vào bắt giữ cả nhóm. Phượng hoàn toàn không nghi ngờ gì về việc mình vừa "tự chui vào tròng", đinh ninh bị bắt do tình nghi có tổ chức nuôi gái trong quán cắt tóc gội đầu. Các trinh sát đã nhanh chóng lật tẩy "bà chị Phượng" chính là nữ tướng cướp trốn nã theo lệnh truy nã.
Sau gần hai năm lẩn trốn, Phượng đã bị xử phạt 10 năm tù giam về tội cướp tài sản.
Theo Xahoi
Hồi kết của gã giang hồ đất cảng khét tiếng Vương 'khỉ' Là một giang hồ số má hàng đầu ở TP Hải Phòng, Vương "khỉ" rất lọc lõi trong mọi hoạt động làm ăn phi pháp. Nguyễn Quốc Vương (SN 1974, trú tại phường Đông Khê, quận Ngô Quyền, TP Hải Phòng) được nhiều người biết tới với biệt danh Vương "khỉ" là một ông trùm bảo kê bến xe. Vì sao ông trùm...