Những căn phòng toàn…s.ex
Hùng “khám phá” bản năng của mình trong căn phòng mà bố mẹ gọi là…phòng cấm.
Từ phòng ngủ
Hùng bao giờ cũng cảm thấy may mắn hơn bạn bè vì được sinh ra trong tình yêu thương của bố mẹ. Hơn nữa, gia đình lại rất khá giả. Hùng lớn lên trong một tòa biệt thự với rất nhiều phòng lớn bé khác nhau. Không biết em đã dành bao nhiêu thời gian để khám phá nó với cơ man những thứ dụng cụ lỉnh kỉnh trong gia đình.
Tuy nhiên, có một phòng mà bố mẹ gọi là… “phòng cấm” thì em không được phép đặt chân vào. Bố mẹ nói trong đó có rất nhiều t.iền bạc và giấy tờ quan trọng nên phải khóa lại đề phòng mất cắp. Với sự hồn nhiên của t.uổi thơ, em đã tin điều đó và căn phòng “bí ẩn” ấy đã chìm vào quên lãng cho đến khi…
Thời gian trôi qua thật nhanh, năm nay lên lớp 6 nhưng Hùng đã như một chàng thanh niên thực sự. Lớn lên, đi học và tiếp xúc với bao điều mới mẻ khiến em bắt đầu nghi ngờ căn “phòng cấm” của bố mẹ. Càng ngày sự tò mò về nó càng lên cao, em quan sát và biết được chỗ bố mẹ thường giấu chìa khóa: “Thế là giờ đây vấn đề chỉ còn là chờ đợi một ngày cả bố và mẹ phải đi công tác khi mà chỉ còn em và người giúp việc ở nhà…”. Hùng tự nhủ.
Rồi cái ngày ấy cũng đến, bố mẹ phải về quê có việc. Hùng ngay lập tức lao đến “khám phá” căn phòng “bí ẩn” luôn được khóa chặt từ khi em được sinh ra.
Cánh cửa bật mở, Hùng bước vào, đi hết từ cảm giác này đến cảm giác khác: Choáng ngợp, sợ sệt, xấu hổ,…rồi lại bị kích thích, tò mò,…Cứ như vậy một ngày trời, rồi ngày thứ hai, thứ ba… Hùng “khám phá” bản năng của mình trong căn phòng mà bố mẹ gọi là…phòng cấm.
Em cũng chẳng biết có bao nhiêu cái tranh trên tường rất đẹp với đủ “tư thế” của người lớn. Hùng như lạc vào một cuộc triển lãm khổng lồ nơi người ta không bao giờ cho t.rẻ e.m qua lại. Trên giá đĩa, có vô số cái với những cái tên nghe rất “mùi mẫn” mà đôi lần em thấy bạn bè rỉ tai nhau.
Giờ đây, chuyện vào “phòng cấm” đã trở thành thói quen không thể bỏ, Hùng không còn cái cảm giác đỏ mặt, nóng tai và ngột thở như những lần đầu. Em bắt đầu “mượn tạm” vài cái đĩa để xem và cùng “chia sẻ” với bạn bè…
Có lẽ thói quen này sẽ đi vào ký ức t.uổi thơ của Hùng mà ngoài em ra không ai biết nếu không có một ngày cô giáo gọi điện cho mẹ nói rằng Hùng rủ “người yêu” cùng xem “đĩa đen”… Bố mẹ đã “tá hỏa tam tinh” khi phát hiện những chiếc đĩa này đều có nguồn gốc từ… “phòng cấm”. Mẹ Hùng khóc, những giọt nước mắt của một người mẹ ân hận muộn màng: “Bố mẹ đã g.iết c.hết t.uổi thơ của con…”.
Video đang HOT
Đến nhà ngủ
Ngược lại với Hùng, Lan sinh ra và lớn lên trong một căn nhà nhỏ ngay trên phố Hàng Bài tấp nập, gian ngoài dành làm cửa hàng cho thuê, còn lại vỏn vẹn 60m2 bên trong nhưng lại có tới 4 gia đình sinh sống.
Ông bà nội Lan có bốn người con trai, lần lượt lập gia đình nhưng lại không đủ điều kiện mua nhà ra ở riêng mà hơn nữa, ở lại trung tâm làm ăn cho dễ… Vậy là một giải pháp được đưa ra cho “đại gia đình”: Gác xép. Bốn cái gác xép được thiết kế như bốn cái “chuồng ngủ” treo lửng lơ trong nhà, còn ở dưới là bàn học và giường ngủ của hai chị em Lan. Lúc đầu Lan thấy thật ấm cúng, còn bố mẹ thì thấy thật tiết kiệm theo lý thuyết “ăn nhiều chứ ở bao nhiêu”.
Thế nhưng Lan đâu có bé mãi được, theo năm tháng Lan cũng lớn lên và bắt đầu ý thức được những “bất tiện”. Nhiều đêm Lan mất ngủ, nhiều buổi trưa Lan không muốn về nhà, em nói ít hơn và có những biểu hiện rất lạ khi tiếp xúc với các bạn khác giới…Nhưng bố mẹ em đâu hề hay biết, với bố mẹ, Lan mãi là cô bé ngày nào còn ngủ chung cùng bố mẹ.
Sức học em cứ giảm dần, đêm nào cũng cố gắng tắt điện đúng giờ để đi ngủ nhưng không thể chợp mắt được vì những tiếng rúc rích, thì thào, cọt kẹt…dù đã cố kìm nhưng vẫn được phát ra từ những chiếc gác xép. Bản năng trỗi dậy khiến em tủi thân, lo lắng, lâu dần thành thói quen và trở thành những biểu hiện rất lạ mà Lan cũng không kiểm soát được.
Nhiều buổi trưa về nhà, không cần nhìn Lan cũng biết cái gì đang diễn ra đằng sau tấm ri đô khép hờ kia. Những đồ “chíp” đôi khi còn vô tình bị rơi xuống đất. Lan thầm trách người lớn sao không kín đáo, nhưng Lan cũng hiểu được trong một căn phòng nhỏ như thế này mà có tới bốn cái “giường treo” thì cũng khó mà kín đáo hơn được.
Cũng như Lan, Mai lớn lên trong một căn phòng 40m2 tại phố hàng Bồ gồm tất cả phòng ngủ, phòng ăn, phòng khách và cả bếp nữa. “Phòng ngủ” ngăn các với các phòng khác bởi một cái ri đô, bên trong, bố mẹ Mai kê hai chiếc giường, một cho Mai, một cho bố mẹ. Gọi là hai chứ thực ra giữa chúng không có khoảng cách. Ngày nhỏ Mai rất hạnh phúc khi được “vượt biên” qua ngủ cùng với bố mẹ.
Nhưng giờ đây khi Mai đã trở thành thiếu nữ rồi mà hình như bố mẹ không nhận ra. Bố mẹ vẫn hồn nhiên “yêu” khi Mai vừa đặt lưng xuống giường. Chắc bố mẹ vẫn nghĩ Mai đặt lưng xuống là ngủ ngay, báo hại cho Mai phải nằm im giả vờ mà không dám nhúc nhích dù chỉ một ngón tay. Sao những lúc ấy thời gian trôi qua nặng nề và chậm thế, Mai giàn dụa nước mắt tủi thân khi phải chống chọi lại với bản năng của người con gái mới lớn trong em.
Bố mẹ ơi hãy cứu con
Không biết vì “ngây thơ” hay quá vô tâm mà nhiều vị phụ huynh không hề biết con mình đã lớn. Họ vô tình đã để lại trong nhật ký của con cái mình vô số lời kêu cứu và trách cứ số phận: “Bố mẹ ơi hãy cứu con…”, “Giá mà bố mẹ kín đáo và tế nhị hơn…”, “Sao nhà mình nghèo thế, đến một phòng ngủ riêng cũng không có…”.
Càng ngày, người ta càng nghe nhiều những chuyện “Teen yêu sớm”, “Teen sống thử”… Bố mẹ ngất xỉu, thầy cô lắc đầu, hàng xóm xôn xao, dị nghị nhưng có ai hiểu được rằng có nhiều trường hợp nguyên nhân của nó lại manh nha ngay chính từ tổ ấm của các em đang sống.
Trong xã hội hiện đại, để chống lại mặt trái của nền kinh tế phát triển người ta kêu gọi giáo dục giới tính, giáo dục sức khỏe v.ị t.hành n.iên. Điều này hoàn toàn đúng, nhưng còn trong gia đình? Không ai khác ngoài các vị phụ huynh đáng kính, hãy xây dựng cho mình một lối ứng xử t.ình d.ục có văn hóa hơn để mong giữ lại những khoảng yên ả trong tâm hồn con trẻ.
Vẫn biết rằng cuộc sống còn nhiều khó khăn, nhưng cuộc sống sẽ đi đến đâu nếu “đời sống tinh thần” của thế hệ con cái của chúng ta bị chính “đời sống t.ình d.ục” của chúng ta g.iết c.hết? Hy vọng rằng những “giường treo”, “phòng chật” sẽ sớm biến mất để các em không còn phải sống trong một “căn phòng toàn…s.ex” của chính bố mẹ và người thân quanh mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đau đớn vì “vá” cái ngàn vàng
Khi tìm thấy tình yêu đích thực, Ngân hốt hoảng nhìn lại quãng thời gian sống quá dễ dãi.
"Vá" để cứu rỗi sự trong trắng
24 t.uổi, vừa tốt nghiệp một trường đại học có tiếng ở Hà Nội, gia đình không giàu có những cũng thuộc hàng khá giả nên Ngân có luôn một công việc ổn định.
Ngân có dáng người dong dỏng cao, gương mặt ưa nhìn nên có rất nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng sau cuộc tình đầu tiên với cậu bạn cùng lớp đổ vỡ đã tạo cho Ngân cú sốc tinh thần rất lớn. Ngân yêu nồng nhiệt và hết mình nhưng khi chiếm trọn được cô thì bạn trai mới thành thật: " Anh yêu em đơn giản cũng chỉ là vì lời thách đố. Đến bây giờ, lời thách đố đã được thực hiện thì...". Câu nói nửa vời ấy khiến Ngân vô cùng đau đớn, cô quyết tâm sẽ trả thù lũ đàn ông.
Cứ thế, Ngân lao vào chinh phục các cuộc tình. Ở cuộc tình nào dẫu nhanh hay lâu thì cô cũng hiến dâng tất cả rồi lại ra đi với suy nghĩ đã tạo được nỗi đau trong lòng họ.
Càng lên đại học, những cuộc yêu đương của Ngân càng rơi vào bế tắc với tâm lý của một cô gái bị tổn thương. Khi rời giảng đường, bước vào cuộc sống của một người trưởng thành, Ngân mới bắt đầu chín chắn hơn trong suy nghĩ.
Rồi Ngân gặp gỡ và bắt đầu những cuộc hẹn hò với Thái - đồng nghiệp cùng công ty. Thái không quá nổi trội nhưng ở bên anh Ngân luôn cảm nhận được sự bình yên. Gia đình Thái cũng khá nề nếp và rất quý mến Ngân. Điều đó khiến Ngân thực sự hạnh phúc. Đã trải qua bao mối tình nhưng có lẽ đây là lần thứ 2 sau vấp ngã đầu tiên đầy đau đớn, Ngân mới cảm nhận được hương vị của tình yêu.
Phải đến lúc tìm thấy tình yêu đích thực của mình thì Ngân mới không còn lối suy nghĩ bất cần trước kia. Cô sợ nếu Thái biết được sự hư hỏng của một đứa con gái không còn trinh trắng, Thái sẽ bỏ cô. Ngân bắt đầu phấp phỏng lo sợ về quá khứ xưa kia của mình.
Khi Thái và gia đình muốn xin Ngân về làm dâu là lúc nỗi dằn vặt trong Ngân càng lớn. Nhưng Ngân không đủ can đảm để từ bỏ hạnh phúc mà khó khăn lắm mình mới có được. Loay hoay, đau đớn và lo lắng, cuối cùng Ngân tìm được phương thuốc: vá màng trinh. Chỉ với vài triệu, Ngân có thể lấy lại được tất cả những gì mình đã mất cho những cuộc tình lầm lỗi trước đây.
Màng trinh chỉ là một trong những cửa ngõ đầu tiên mà người đàn ông đặt niềm tin vào người phụ nữ của mình... (Ảnh minh họa)
Gặp họa vì "vá cái ngàn vàng"
Theo lời bác sĩ, đây chỉ là thủ thuật rất đơn giản. Các bác sĩ sẽ cắt lại chân màng trinh bị rách, sau đó khâu lại bằng chỉ tiêu. Thủ thuật vá màng trinh rất an toàn và không gây nhiều đau đớn. Nghe nói vậy nên Ngân càng củng cố tinh thần.
Chỉ sau hơn 1 tiếng đồng hồ không mấy đau đớn, Ngân đã có thể bước ra khỏi phòng phẫu thuật. Sau những phút nghỉ ngơi với lời dặn dò kiêng khem của bác sĩ, cô trở về nhà và cảm thầy lòng nhẹ nhõm hơn nhiều. Đến lúc này cô mới cảm nhận được sự buốt nhói. Thời gian lành lại chỉ từ 7-10 ngày nhưng cái nhói đau chính là sự hối hận trong suy nghĩ của cô. Tuy nhiên, cô chấp nhận tất cả để có thể níu giữ hạnh phúc mà mình đang tới rất gần, rất gần rồi.
Nhưng chỉ sau một thời gian rất ngắn, cô bắt đầu cảm thấy những hiện tượng lạ. Cô bị chướng bụng, mệt mỏi, cảm thấy bụng dưới rất khó chịu. Và đặc biệt, Ngân không thấy có k.inh n.guyệt trong kỳ kinh. Cô chưa hề quan hệ t.ình d.ục với Thái, điều này càng khiến cho Ngân vô cùng lo lắng, không biết có gì nghiêm trọng ảnh hưởng. Ngân cứ sợ như thế sẽ ảnh hưởng đến việc sinh nở sau này.
Những biểu hiện ngày càng nặng hơn khiến Ngân phải tìm đến một trung tâm thẩm mỹ có uy tín. Ngân ngã ngửa ra khi nghe bác sĩ nói: " Thực ra em bị như vậy là do bác sĩ làm thủ thuật đã khâu màng trinh kín. Mà theo nguyên tắc thông thường, màng trinh phải có một lỗ nhỏ để thoát kinh nghuyệt hàng tháng. Vấn đề này không có gì đáng ngại. Chỉ cần rạch một lỗ nhỏ nơi màng trinh đã vá là mọi chuyện trở lại bình thường".
Ngân thở phào nhẹ nhõm khi nhận được câu trả lời. Bây giờ Ngân có thể trở lại bình thường. Nhưng dù đã có màng trinh để chứng minh được sự trong trắng, Ngân vẫn không giấu được lo lắng.
Theo thông tin mà Ngân tìm hiểu, màng trinh chỉ là một trong những cửa ngõ đầu tiên mà người đàn ông đặt niềm tin vào người phụ nữ của mình. Không khó để đàn ông nhận ra "lãnh địa" đã được khám phá hay chưa.
Tai nạn nhỏ trong quá trình phẫu thuật làm Ngân bối rối, hoảng sợ. Dù đã khắc phục được nhưng trước mắt cô là một khoảng trống. Ngân không biết liệu cô có thể giấu mãi bí mật đó trong cuộc sống gia đình sau này.
Ngân chỉ ước bây giờ được làm lại từ đầu. Tự nhiên cô cảm thấy chênh vênh với những nỗi niềm khó nói. Đáng lẽ Ngân có thể tận hưởng trái ngọt của hạnh phúc thì giờ đây cô lại dằn vặt bởi chính lối sống buông thả của chính mình trước kia. Nhưng tất cả vẫn đang ở phía trước và Ngân tin rằng bằng tình yêu thương của mình, cô sẽ trở thành người vợ, người mẹ tốt.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhầm tưởng Triển đứng ngây người trước tấm thân l.õa l.ồ của Vân... Anh ngồi trầm ngâm nghĩ ngợi, cuối cùng Triển đứng dậy ra về để mặc Vân ngồi lại trong căn phòng với "món quà" mà chỉ ít phút trước cô nghĩ là anh sẽ sướng rên lên khi nhận được. Vân vẫn ngồi thất thần dù cho Triển đã rời khỏi căn...