Những cái chết bí ẩn từ chiếc nhẫn bị nguyền rủa
Trong căn hầm bí mật của một nhà băng ở Los Angeles có một chiếc nhẫn bạc gắn một viên đá quý nhưng người ta nói rằng, sẽ không ai dám đeo nó vì nó mang trong mình một lời nguyền khủng khiếp.
Chiếc nhẫn này không chỉ là một chiếc nhẫn rất đẹp mà còn có giá trị đặc biệt. Người ta nói rằng sẽ chẳng bao giờ có ai dám đeo nó nữa. Chiếc nhẫn bị khóa chặt trong căn hầm kín, nó mang trong mình một trong những lời nguyền khủng khiếp nhất trong lịch sử trong thế giới thần bí.
Những chủ nhân liên tiếp của nó từng bị thương, gặp vận rủi hay thậm chí là bị chết. Và nhiều người vẫn còn tin rằng chính chiếc nhẫn này đã đưa Rudolph Valentino, diễn viên huyền thoại của thế kỷ XX, xuống mồ khi còn tuổi trẻ. Mặc dù vậy, những câu chuyện mang tính chất huyền bí xung quanh chiếc nhẫn này đã bị coi chỉ là những sự trùng hợp ngẫu nhiên thuần túy.
Rudolph Valentino (6/5/1895-23/8/1926) là một diễn viên người Italia, một biểu tượng tình dục, và là một ngôi sao nhạc pop. Nổi tiếng với biệt danh Người tình Latin, ông là một trong những ngôi sao được yêu thích nhất trong thập niên 20, và là một trong những ngôi sao được công nhận rộng rãi nhất trong kỷ nguyên thể loại phim câm. Tên tuổi của ông gắn liền với tác phẩm mang tên The Shreik and The Four Horsemen of the Apocalypse.
Lúc chào đời Valentino được đặt tên là Rodolfo Alfonso Raffaello Piero Filiberto Guglielmi tại Castellaneta, Italia. Mẹ của ông là bà Marie Berthe Gabrielle Barbin, người Pháp (1856-1919) và cha ông là Giovanni Antonio Giuseppe Fidele Guglielmi, bác sĩ thú y. Ông đã bị chết bởi bệnh sốt rét, dịch bệnh sau đó đã tràn lan ra toàn miền nam Italia, khi Valentino mới 11 tuổi.
Ảnh minh họa
Ông có một người anh trai là Alberto (1892-1981), một người em gái tên Maria và một người chị gái là Beatrice bị chết khi chào đời. Lúc còn nhỏ, Valentino rất nghịch và bướng bỉnh. Mẹ cậu thì hay chiều chuộng trong khi người cha lại không ưa tính nghịch ngợm của cậu lắm. Ở trường cậu học kém và cuối cùng thì đăng ký vào một trường nông nghiệp mà sau này ở đó người ta cấp cho cậu một tấm bằng.
Sau khi chuyển đến sống ở Paris năm 1912, cậu nhanh chóng trở lại Italia. Không có việc làm, cậu phải tìm đến nước Mỹ vào năm 1913. Địa điểm cậu chọn làm đất sống là Ellis Island. Đó là ngày 23/12/1913, khi Valentino 18 tuổi.
Đến năm 1917, Valentino gia nhập một gánh hát mới đến bang Utah, nơi họ giải thể. Sau đó ông gia nhập đoàn làm phim Al Jolson đang làm bộ phim về Robinson Crusoe lưu diễn đến Los Angeles. Mùa thu năm đó, ông xuất hiện ở San Francisco với tư cách thành viên sản xuất vở kịch Nobody Home. Trong thời gian công tác tại đây ông đã gặp được diễn viên Norman Kerry, người sau đó đã thuyết phục ông gây dựng sự nghiệp trên màn ảnh, là thời kì hưng thịnh của thể loại phim câm.
Đến năm 1919, khi ở đỉnh cao sự nghiệp, Valentino khi lang thang bất chợt thấy một chiếc nhẫn bạc rất đẹp trong một tiệm trang sức ở San Francisco. Người chủ tiệm đã cảnh báo cho ông biết chiếc nhẫn đó sẽ chỉ mang lại những bất trắc mà thôi nhưng ông vẫn mua nó.
Video đang HOT
Trong vở diễn The Young Rajah tiếp sau đó, ông mang chiếc nhẫn và kể từ đó cho đến hai năm sau, Valentino thất bại thê thảm trong sự nghiệp phim ảnh. Ông đã không đeo lại chiếc nhẫn đó cho đến khi ông phải dùng đến nó làm trang phục diễn xuất trong vở The Son of the Shreik. Ba tuần sau khi kết thúc bộ phim, ông đi nghỉ ở New York, khi đang đeo chiếc nhẫn, ông phải nhập viện vì viêm ruột thừa cấp. Hai tuần sau, Valentino vĩnh biệt cõi đời. Khi đó là tháng 8 -1926.
Ngay sau cái chết yểu mệnh của Valentino xảy ra, đã xuất hiện những câu chuyện huyền bí nói rằng hồn ma của Người tình Latin vĩ đại thường ghé thăm những nơi ông thường lui tới. Falcon Lair, ngôi nhà trong mơ mà ông đã xây cất trên đường Bella Drive cho cô dâu Natacha Rambova, đã trở thành khu vực được nhiều người báo cáo nhất rằng họ đã gặp hồn ma của Valentino quá cố.
Pola Negri, một nữ minh tinh nổi tiếng thời đó xin được giữ một kỷ vật trong số tài sản của Valentino. Bà đã chọn chiếc nhẫn bạc, và gần như ngay lập tức sức khỏe của bà bị suy giảm trong thời gian dài mà suýt nữa làm bà đánh mất sự nghiệp. Một năm sau, trong khi dưỡng bệnh, bà gặp một diễn viên trông gần như bản sao của Valentino, đó là Russ Colombo.
Bà cảm thấy sững sờ trước sự giống nhau hoàn hảo này đến mức bà đã trả lại chiếc nhẫn của Rudolph cho Russ và nói “Đây, từ Valentino này đến Valentino khác”. Chỉ vài ngày sau khi nhận được món quà, Russ Colombo bị sát hại trọng một vụ bắn giết vô tình. Người cháu họ của ông đã trao chiếc nhẫn cho Joe Casino, người bạn thân nhất của Russ.
Nhưng may mắn hơn, ở đỉnh cao sự nghiệp diễn xuất, Casino chưa từng gặp vận đen với chiếc nhẫn. Thay vì đeo nó, ông cất nó trong một hộp thủy tinh để tưởng nhớ đến người bạn quá cố. Khi ông được đề nghị tặng chiếc nhẫn cho bảo tàng di sản Valentino, ông đã từ chối và nói rằng ông giữ nó như một báu vật vì những lý do về mặt tinh thần. Thời gian qua đi, Joe Casino đã không còn nhớ đến những câu chuyện ma quỷ của chiếc nhẫn và mang nó lại. Một tuần sau đó, một chiếc xe tải đã cướp đi mạng sống của Casino và vật được tìm thấy trên tay ông là chiếc nhẫn.
Valentino Rudolph
Lắp ghép chuỗi những sự kiện đã xảy ra, nhiều câu chuyện được thêu dệt và những câu chuyện về chiếc nhẫn bị nguyền rủa đó vẫn là tin tức được nhiều người quan tâm. Khi được hỏi về ý định với chiếc nhẫn, người em của Joe, Del, giải thích rằng ông không cho phép mình lo sợ trước những rủi ro, những câu chuyện ma quỷ hay bất cứ cái gì đó mà người ta gọi là lời nguyền cả.
Ông không tin những thứ như vậy. Del Casino đã có lúc mang chiếc nhẫn và chẳng có gì bất thường xảy ra. Ông đưa nó cho một nhà sưu tầm các di sản của Valentino. Người này sau đó cũng không có biểu hiện gì là gặp rủi ro hay bệnh tật. Điều này làm cho một số tờ báo suy đoán cuối cùng thì năng lực ma quỷ của chiếc nhẫn cũng đã tiêu tan hết. Và suy đoán đó đã làm trỗi dậy một làn sóng phản đối mạnh mẽ mới.
Một đêm sau đó, nhà của Del Casino bị đột nhập. Cảnh sát đã nhìn thấy tên trộm, một gã tên là James Willis chạy vọt ra ngoài. Một trong số cảnh sát đã bắn một viên đạn cảnh cáo nhưng viên đạn đi thấp và giết chết Willis. Trong số tang vật thu được có chiếc nhẫn của Valentino. Đó là lúc nhà làm phim của Hollywood Edward Small quyết định xây dựng một bộ phim dựa trên câu chuyện về sự nghiệp của Valentino.
Jack Dunn, bạn diễn cũ của ngôi sao trượt băng nghệ thuật Sonja Henie, có vẻ ngoài rất giống Rudolph, được mời tham gia một phần phim thử nghiệm. Ông mang trang phục của Valentino trong phần diễn thử và cũng mang chiếc nhẫn bị nguyền rủa đó. Chỉ mười ngày sau, Dunn chết vì căn bệnh lạ về máu. Lúc chết Dunn chỉ mới 21 tuổi. Sau thảm kịch này, chiếc nhẫn được cất kỹ và không có ai được mang nó lại nữa nhưng không vì thế mà ảnh hưởng chết người của nó hết tác dụng.
Một năm sau cái chết của Jack Dunn, một cuộc lùng sục táo bạo được tiến hành ngay tại một ngân hàng ở Los Angeles sau vụ việc những tên trộm đã cuỗm đi khoản tiền 200.000 USD. Tiến hành mai phục, hai tên trong băng trộm đã bị bắt và đồng thời cũng làm ba người qua đường bị thương nghiêm trọng.
Tên cầm đầu băng cướp ngân hàng, Alfred Hahn, nhận án tù chung thân. Tại phiên xét xử, Hahn, phải thốt lên: “Giá mà tôi biết trong căn hầm đó ngoài tiền còn có gì khác nữa thì tôi đã chọn ngân hàng khác rồi”. Bởi trong két sắt bí mật đó là chiếc nhẫn của Valentino. Từ đó, chiếc nhẫn được giấu kỹ và không ai còn nghe về nó nữa.
Theo BĐVN
"Hãy ôm em đến hết cuộc đời!"
Chị bật đứng dậy, tiện tay vớ lấy ly nước cam chưa kịp uống tạt thẳng vào hai bộ mặt đáng nguyền rủa kia. Chị bước đi đầy căm hờn...
Chị một tay xách chiếc vali nặng trịch, một tay dắt theo đứa con trai vẫn chưa hết ngơ ngác và lo sợ, đi như chạy ra khỏi nhà, không quay nhìn lại. Chưa bao giờ hai từ "li hôn" lại mảy may xuất hiện trong suy nghĩ của chị, nay sẽ thành sự thật.
***
Chị lấy chồng năm 22 tuổi, chồng chị là một trinh sát hình sự, một công việc đầy nguy hiểm nhưng đáng trân trọng. Cuộc sống gia đình của một trinh sát không bình lặng như những gia đình khác, bởi anh thường xuyên có những chiến dịch đột xuất và bí mật. Lấy nhau đã lâu, nhưng chẳng bao giờ chị thôi thấp thỏm, lo lắng mỗi lần anh xuất kích. Bạn bè cứ hay trêu đùa chị "lúc nào cũng đi bí mật thế, cẩn thận không chồng cắm sừng cho lúc nào không biết!" nhưng chị chẳng để tâm, vì trong chị luôn luôn có niềm tin tưởng tuyệt đối với chồng.
Cách đây hơn một tháng, trong một đợt truy quét tội phạm ma túy, anh bị thương khá nặng. Chị xót xa nhìn những vết thương chằng chịt trên cơ thể chồng, tựa như chính chị bị những vết đau đâm thấu. Khi những vết thương chưa lành hẳn, anh đã đòi ra viện. Từ lúc đó, anh như trở thành con người khác. Chị thường bắt gặp lúc anh lén ngắm nhìn mẹ con chị chơi đùa, lúc ngồi bên giường đắp lại chăn cho con, vân vê mái tóc thằng bé. Nhưng lại tỏ ra lạnh lùng mỗi khi chị tiến đến gần. Chị mơ hồ cảm thấy có điều gì là lạ.
***
Quán cafe nơi anh hẹn gặp chị là một quán nhỏ vắng vẻ, không quá xa căn nhà của vợ chồng chị đang sống. Chị tủm tỉm nghĩ thầm: "Anh hôm nay lãng mạn quá, lại hẹn chị đi uống cafecơ đấy!". Chị diện một bộ cánh đẹp, tung tẩy đến cuộc hẹn. Trông thấy chị tiến lại gần với nụ cười dịu dàng quen thuộc, anh liền khoác tay một phụ nữ trẻ tuổi ngồi bên cạnh mà đến giờ chị mới kịp nhận ra. Ngỡ ngàng, chị đứng sững nhìn anh, không biết phải nghĩ gì. Anh nhẹ nhàng: "Em ngồi xuống đi, anh có chuyện cần phải cho em biết". Chị ngồi đối diện với anh và người phụ nữ kia, đầy nhẫn nhịn và kiềm chế để lắng nghe hết câu chuyện. Anh nói: "Đây là Hiền, đồng nghiệp của anh. Sau tất cả những gì vừa xảy ra, anh thấy cuộc sống thật ngắn ngủi và mong manh, anh không thể tiếp tục sống với em nữa, anh muốn sống hết mình bên cô ấy. Anh yêu cô ấy cũng được một thời gian rồi...", nước mắt bắt đâu lăn dài trên má Hiên: "Vậy anh muốn em chấp nhận chuyện này à? Anh muốn em làm thế nào?". Anh bình tĩnh: "Mình li hôn nhé!".
Chị quay sang nhìn người phụ nữ bên cạnh anh, cô ta nhỏ nhẹ: "Chị cho em xin lỗi. Em tin sau này chị sẽ hiểu". Ánh mắt cô ta có vẻ xót xa và có điều gì đó uẩn khúc mà chị không thể hiểu, chỉ biết chị đang giận dữ đến tột độ, máu chảy rần rật trong huyết quản chị, mặt chị nóng bừng lên. Chị bật đứng dậy, tiện tay vớ lấy ly nước cam chưa kịp uống tạt thẳng vào hai bộ mặt đáng nguyền rủa kia. Chị bước đi đầy căm hờn.
Mấy ngày sau anh vẫn không về nhà, chị khóc ròng, chìm đắm trong suy tư, cứ nghĩ rồi lại đau, đau rồi lại nghĩ. Suốt mấy ngày, chị cứ hồi tưởng lại mãi những kỷ niệm của hai người, rồi lại nghĩ đến những biểu hiện lạ thường của anh. Niềm tin của chị đã lung lay, nhưng chị không dám tin chồng đã ngoại tình, trong chị đầy những mâu thuẫn giằng xé. Chị ôm lấy cái điện thoại, cứ 5 phút chị lại bấm máy một lần, những con số quen thuộc của một người thân thuộc. Chỉ có những tiếng tút dài đáp lại chị.
Bỗng có tiếng chuông cửa, chị bừng tỉnh chạy ra mở. Đứng trước mặt chị không phải là anh. Người đưa thư giao cho chị một phong bì có ghi tên chị rồi đi ngay. Chị hụt hẫng quay trở vào, mở phong bì, chết lặng khi nhìn thấy tờ đơn ly hôn có sẵn chữ ký của chồng. Từ lúc đó, chị thôi không cố gắng trả lời những câu hỏi cứ lặp đi lặp lại của con: "Bố đâu rồi hả mẹ?". Chị chỉ biết ôm lấy nó khóc ngất đi trong đau đớn và suy sụp. Không biết hai mẹ con chị đã ngồi như thế trong bao lâu, chị mơ màng nghe tiếng con lay gọi, nhưng chị không thể cử động được. Đến khi tỉnh dậy, thằng bé đã ngủ gục trong lòng chị từ bao giờ, trời đã sáng rõ. Chị gọi con dậy, gói ghém đồ đạc. Bỏ lại trên bàn tờ đơn ly hôn đã ký, chị dắt tay con ra bước ra khỏi nhà.
Tiếng rao của thằng bé bán báo làm chị giật thót bởi một linh cảm chẳng lành. Thả rơi cái va li xuống đất, buông tay con, chị gọi giật thằng bé bán báo và mua một tờ. Những dòng chữ cứ nhòa dần đi nhảy múa trước mắt chị... Giờ thì chị đã hiểu...
***
Mở cửa phòng bệnh, bước vào, chị ngạc nhiên khi thấy Hiền - cô gái chị gặp trong quán cafe, đang lúi húi với những cặp lồng, cốc, thìa... Cô gái nghiêm nghị không chải chuốt, trông chững chạc trong bộ cảnh phục, ngước nhìn chị bằng con mắt đầy cảm thông và chia sẻ. Hiền kể cho chị nghe về cuộc truy bắt tội phạm ma túy mà chồng chị đã tham gia, đó là những tội phạm vô cùng nguy hiểm và liều lĩnh. Kẻ gây ra những vết thương mang mầm bệnh cho anh đã bị bắt. Nhưng anh thì phải nằm điều trị và theo dõi ở đây trong khi đợi kết quả cuối cùng. Anh rất yêu gia đình và không muốn làm khổ mẹ con chị, anh đã nhờ Hiền cùng thực hiện kế hoạch đó để đẩy chị ra xa anh. Chị xúc động nắm tay Hiền, không nói nên lời.
Đứng từ xa chị trộm nhìn chồng, anh đang ngồi trên ghế đá của bệnh viện, mắt nhìn đăm chiêu ra xa, vẫn cái vóc dáng thân thương với mái tóc dày và lòa xòa, chắc đã lâu không cắt khiến khuôn mặt anh trông càng trở nên gầy nhỏ và xanh xao hơn. Chị khẽ khàng bước lại gần. Anh quay lại, bắt gặp đôi mắt ngân ngấn nước của chị, đầy bất ngờ và xúc động, anh đứng dậy vòng tay ôm chặt lấy người vợ thân thương. Chị òa khóc, trái tim chị đập từng nhịp thổn thức: "Hãy ôm em đến hết cuộc đời này anh nhé!".
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cổ động viên Tottenham nguyền rủa con trai Wilshere Một người hâm mộ bóng đá đã gây bất bình trong dư luận khi công khai nguyền rủa, mong con trai mới sinh của tiền vệ Arsenal, Jack Wilshere "chết sớm" trên trang cá nhân Twitter. Dòng chữ khủng khiếp này xuất hiện chỉ 3 ngày sau khi bé trai Archie chào đời. Báo chí Anh đã phát hiện ra danh tính của...