Những cách xử lý tình huống bá đạo chỉ những người “lười chảy thây” mới nghĩ ra
Một khi đã không muốn “động chân động tay” vào việc gì rồi thì người ta có thể nghĩ ra muôn vàn cách để không phải tốn nhiều calo mà vẫn xong việc.
1. Vừa không phải chạy loanh quanh với con, vừa được ngồi nhâm nhi trà, chụp ảnh.
2. Nghĩ đến việc cầm cái lon đã mệt lắm rồi, thôi kiếm cái ống hút thật dài vậy.
3. Cũng có bánh, có nến, vậy là đủ rồi, cần gì ra tiệm nhỉ.
6. Cái bánh nhỏ xíu mà cũng cần đến dụng cụ nâng đỡ sao?
7. Thế này thì nằm xem đến sáng cũng không sợ mỏi tay.
8. Dắt chó đi dạo bằng…ô tô sao?
9. Đổ xăng mà không cần ra khỏi xe.
10. Dụng cụ thổi mì tôm siêu bá đạo.
Video đang HOT
11. Ăn có rơi cũng rơi vào đấy luôn, tiện thật.
12. Cái này cũng gọi là điều khiển từ xa mà.
13. Phải làm nhanh để còn vào xem bóng đá chứ.
14. Lười đến thế là cùng, đổ đỡ cầm, kiểu gì chẳng vào bụng.
14. Sáng kiến không tồi khi vợ bảo cắt cỏ mà đang bận vào ngủ nướng thêm.
15. Kèm chú thích âm 1 giờ thế này chắc người ta tự biết rồi, cần gì chỉnh kim làm gì cho mệt.
16. Khi chủ nhân lười đi sơn lại xe.
17. Chắc không ai biết mình ngủ đâu nhỉ.
18. Chỉ là đi đổ rác thôi mà.
19. Đánh răng cùng sắm cái ghế ngồi chứ đứng … mệt.
20. Khi đôi chân không chịu bước.
21. Chắc anh cảnh sát giao thông nào nhìn cũng phải giật mình.
22. Căn phòng của người không biết đi đổ rác.
23. Chắc đây là cách sinh viên sử dụng máy tính khi phát bệnh “lười”.
Theo Nguyễn Ly / Trí Thức Trẻ
Chồng cày cuốc trả nợ, vợ thong thả ở nhà đốt hết vào phấn son
Cứ làm được 10 ngày vợ tôi lại nghỉ việc vì chê lương thấp, khi lại bảo không phù hợp khả năng, lúc lại bảo vất vả quá. 3 tháng đi làm mà cô ấy chưa nhận được một đồng lương nào.
Chào độc giả mục tâm sự, khi tôi viết những dòng chia sẻ này là lúc cuộc hôn nhân của chúng tôi đang ở bờ vực tan vỡ.
Tôi lấy vợ được 3 năm, có với nhau một đứa con gái. Trước lúc lấy vợ tôi bây giờ, tôi từng quen biết nhiều người con gái và cũng có nhiều người để ý, yêu thầm tôi. Thế nhưng, một lý do là vì nhà tôi quá nghèo, nên việc lấy vợ với tôi là điều khá khó khăn vì tôi muốn chọn một người hiểu được hoàn cảnh gia đình tôi và hơn hết là biết yêu thương, chăm sóc bố mẹ tôi.
Cũng vì nghèo nên tôi luôn muốn chọn một người vợ có gia đình tử tế một chút, có điều kiện một chút để sau này sinh con đẻ cái, chúng tôi còn được hỗ trợ phần nào.
5 năm trước tôi từng yêu tha thiết một người con gái sau lần đi công tác miền cao và tình cờ gặp cô ấy. Làn da trắng và mái tóc đen bóng, nụ cười duyên dáng khiến tôi chết đứ đừ ngay lần gặp đầu tiên. Tôi đã chủ động tấn công và sau mấy lần công tác tiếp, cô ấy đã chú ý đến tôi nhiều hơn. 6 tháng sau thì cô ấy đồng ý yêu tôi.
Dù xinh xắn và có nhiều theo đuổi nhưng cô ấy chỉ yêu mỗi mình tôi và cũng rất thật lòng dù biết hoàn cảnh gia đình nhà tôi. Thế nhưng có một điều khiến chúng tôi quan hệ 2 năm vẫn không đến được với nhau là vì nhà cô ấy cũng rắc rối và nghèo lắm. Sau cô ấy còn hai đứa em đang học đại học, bố mẹ đều là cán bộ nhưng bố cô ấy hay nhậu nhẹt bị cho nghỉ sớm.
Rồi khi tôi 32 tuổi, bố mẹ ở quê thúc giục lấy vợ. Giữa lúc đó, tôi đi đám giỗ cùng một người bác trong họ thì gặp vợ tôi bây giờ. Nhà vợ tôi khá giàu có, bố mẹ làm kinh doanh phát đạt lắm.
Cô ấy hơi thấp, da ngăm ngăm nhưng cũng rất quý mến tôi. Sau 1 tháng quen biết, một lần uống say và được cô ấy rủ về phòng chơi, tôi đã trót quan hệ khiến cô ấy có bầu. Vậy là tôi đành chia tay người yêu để đi lấy vợ. Có lẽ mọi người sẽ chửi tôi là gã đàn ông bội bạc nhưng biết làm sao được, tôi không thể vô trách nhiệm với đứa con của mình được. Hơn nữa, nhà cô ấy cũng có điều kiện, chắc chắn sẽ hỗ trợ tôi cho công việc sau này.
Thế nhưng lấy về rồi tôi mới phát hiện ra, vợ tôi có những bí mật tày đình mà khó có thể nào chấp nhận được. Cô ấy từng lừa anh em trong họ hàng vay mượn đến mấy trăm triệu và không có trả lại. Đến khi người cậu ruột của cô ấy đòi nợ mới vỡ ra. Bố mẹ cô ấy lúc đó mới phát hiện ra con gái hư hỏng, ăn chơi đua đòi ở ngoài Hà Nội và phải tức tốc mang tiền ra trả cho cậu.
Không chỉ hư hỏng, cô ấy còn lười nhác vô cùng. Lấy chồng 3 năm mà chưa một lần cầm cái chổi quét nhà. Mẹ tôi nhiều lần nhắc nhở nhưng như nước đổ đầu vịt, nói mà con dâu mặt cứ nhơn nhơn ra đó, mẹ tôi chán nản bảo với tôi "Bao nhiêu đứa tử tế không lấy, sao con rước cái của nợ này về, rồi đến lúc bố mẹ già ai chăm đây, còn con nữa, rồi sẽ khổ cả đời thôi con à".
Đúng như lời mẹ tôi nói, bây giờ thì tôi thấm khổ với cô ta. Lấy nhau được 1 tháng, tôi bảo đưa vợ đi siêu âm kiểm tra thai nhưng cô ấy không đồng ý bảo tôi cứ đi làm, chiều về cô ấy thông báo đã sẩy thai và đưa tôi một tờ giấy chứng nhận đã làm thủ thuật hút thai.
Nỗi đau chưa nguôi, 2 tháng sau vợ tôi lại thông báo, cô ấy bị cho thôi việc vì không đạt doanh số (lúc mới cưới cô ấy bảo đang làm cho một ngân hàng nhà nước).
Chưa hết, bố mẹ vợ tôi không giàu có như lời cô ấy khoe khoang. Hai ông bà còn nợ cả đống tiền vì mới xây nhà và trả số tiền vợ tôi tiêu hoang không trả được.
Vậy là từ đó, vợ tôi ở nhà ăn bám chồng không chịu làm việc gì. Chúng tôi thuê một căn phòng trọ trong thành phố. Công việc tôi lại hay phải trực và đi nhậu tiếp khách, mỗi lần về nhà vợ tôi lại lải nhải chửi bới. Nhiều lúc không kìm nén được, tôi đã lỡ tay tát cô ấy mấy cái. Vậy mà vợ tôi không ngại gọi điện hết về ngoại, về cho bố mẹ tôi, gọi cho các anh em họ hàng kể tội tôi đánh vợ.
Qúa chán nản, tôi lại càng đi không muốn về gặp cô ấy. 1 năm sau, vợ tôi có bầu, vậy là cô ấy lại lấy cớ ở nhà dưỡng thai chờ sinh. Như những người khác, hoàn cảnh khó khăn thì chịu khó làm, tiết kiệm chi tiêu để trả nợ, còn vợ tôi chỉ biết mua sắm, chi tiêu hoang phí. Bao nhiêu tiền tôi cày cuốc mang về, vợ tôi đều đốt sạch vào phấn son, quần áo.
Sinh con mà trong tay tôi có mỗi hơn 1 triệu đưa cô ấy đi đẻ vì bao nhiêu tiền đưa về, vợ tôi tiêu sạch không tiết kiệm được một đồng nào. Sinh con 6 tháng rồi, vợ tôi vẫn không chịu tìm việc đi làm. Lương tôi có gần 10 triệu mà nuôi cả mẹ con rồi trả tiền nhà trọ hàng tháng. Có lẽ, chính vì tôi đã phụ bạc người trước nên bây giờ mới lãnh hậu quả.
Mới đây, tôi lấy sổ lương vay mượn mua một mảnh đất để xây tạm cái nhà. Đến 35 tuổi, tôi mới có một mảnh đất và căn nhà ngói 3 gian để ở. Con tôi đã gần 1 tuổi rưỡi và vợ tôi bảo cho cháu đi học để tìm việc. Vậy là thêm một gánh nặng nữa lên vai tôi. Bao nhiêu lương tôi đưa cho cô ấy giữ để trả nợ ngân hàng một nửa, còn lại thì để chi tiêu và cô ấy hứa sẽ kiếm tiền nuôi con. Vậy mà đã 3 tháng gửi trẻ, vợ tôi vẫn chưa tìm được một việc nào.
Cứ làm được 10 ngày vợ tôi lại nghỉ việc vì chê lương thấp, khi lại bảo không phù hợp khả năng, lúc lại bảo vất vả quá. 3 tháng đi làm mà cô ấy chưa nhận được một đồng lương nào. Tôi phải làm ngày làm đêm để kiếm thêm nuôi cả nhà. Vậy mà 5 triệu còn lại tưởng cô ấy để đóng học cho con, đến hôm tôi qua đón con, các cô thông báo chưa đóng học 2 tháng tôi mới ngã ngửa. Hóa ra vợ tôi đốt hết tiền vào móng tay móng chân, làm tóc với quần áo.
Lúc này thì tôi không chịu được nữa. Tôi về nhà và chửi cô ấy, bắt cô ấy phải tự nuôi mình và không được cầm thẻ lương của tôi nữa. Vậy mà vợ tôi lại gọi điện về nhà đặt điều nói tôi suốt ngày đi ăn chơi không chịu tiết kiệm nuôi con, trả nợ.
Hôm nay thì tôi đã gọi điện cho bố mẹ vợ và tuyên bố trả lại con gái cho họ dạy bảo. Con tôi phải gọi bà nội vào chăm cháu để tôi yên tâm đi làm. Đến lúc này thì tôi bế tắc quá rồi. Muốn ly hôn nhưng lại thương con còn nhỏ quá. Còn không thì tôi không thể chịu đựng được người vợ lười nhác, ham chơi, tiêu hoang, hỗn láo như cô ta. Xin hãy cho tôi vài lời khuyên lúc này.
Theo nguoi dua tin
Thất vọng vì tư tưởng quá thoáng của vợ sắp cưới Em là Tuân năm nay 25 tuổi và bạn gái em 23 tuổi, chúng em sắp kết hôn. Cách đây ít ngày em và cô ấy có quan hệ lần đầu. Lúc đầu khi em đưa dương vật vào thì thấy khá dễ, cảm giác rất rộng, bạn gái em là người rất nhỏ, cảm giác rộng đến mức em không thể hiểu...